Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Q1. Chương 64.1: Cuộc chiến giao phong (bát) - Kỳ khai đắc thắng

Edit: Tiểu Hoa Nhi


Con đường lớn, thưa thớt người qua lại.

Một chiếc xe con trắng lao thẳng về phía trước, theo sau là chiếc xe tải lớn màu xanh từ một ngõ nhỏ lao ra giữa ngã tư, điên cuồng xông tới.

"Doãn Tường, Cẩn thận!" Kiều Tịch Hoàn hét to một tiếng!

Bất thình lình, bên cạnh một tiếng động kịch liệt vang lên.

Chiếc xe con màu trắng đột nhiên văng ra khỏi ngạch đường, khiến chiếc xe tải phía bên phải ma sát thật mạnh vào chiếc xe con màu trắng.Tiếng xe phanh gấp vô cùng chói tai phá tan sự yên tĩnh trên phố. Cùng lúc, chiếc xe tải màu xanh khua tay lái đụng trúng phải giải phân cách trên đường. "Loảng xoảng." tiếng động vang lên càng thêm dữ dội.

Kiều Tịch Hoàn cùng Doãn Tường cảm giác như bị ném ra khỏi xe, mặc dù đã thắt chặt dây an toàn, nhưng cơ thể cũng bị siết chặt tới nỗi không thể hô hấp. Cô quay đầu nhìn chiếc xe tải lớn lao lên giải phân cách, đầu chiếc xe tải dường như không còn nhìn ra hình dạng gì. Đột ngột cửa xe tải mở ra, một người đàn ông đội mũ lưỡi trai, trên tay cầm một ống tuýp, hùng hổ đi về hướng các cô.

"Doãn Tường, mau cho xe chạy." Kiều Tịch Hoàn quay đầu, vội nói.

"Được." Doãn Tường đạp chân ga, chiếc xe phóng đi.

Kiều Tịch Hoàn xuyên qua gương chiếu hậu nhìn thấy người đàn ông kia còn đứng ở phía đầu đường, lòng vẫn còn sợ hãi! Nếu như hôm nay bị xe tải đâm phải, hậu quả.... Quả thật không dám tưởng tượng.

Cô hít sâu. Trấn an lại bản thân.

Còn Doãn Tường vừa trải qua chuyện như vậy, dường như cũng hiểu hôm nay đúng là một phen kinh sợ. Anh ta nghiêm túc lái xe, nói :"Kiều tổ trưởng, cô đắc tội với ai sao?"

"Đắc tội?" Kiều Tịch Hoàn cười châm chọc, "Chỉ là hôm nay có người không muốn chúng ta đến đúng giờ mà thôi."

Doãn Tưởng ngẩn ra, lập tức hiểu rõ.

Kiều Tịch Hoàn lôi điện thoại ra, gọi cho cảnh sát :" Đây là 110 sao? Trên đường Hoành An có hai chiếc xe tải lớn đụng phải giải phân cách , xe tải phần trước bị đâm khá mạnh, nhưng tài xế hình như là không có chuyện gì, tôi không biết trên xe còn có những người khác hay không, làm phiền các anh tới xem xét hiện trường một chút."

Đợi cô nói xong điện thoại, Doãn Tường buồn bực hỏi :"Tại sao cô phải tốt bụng mà đi báo án?"

"Đương nhiên là để lưu lại bằng chứng rồi." ánh mắt Kiều Tịch Hoàn bỗng sắc lẹm.

Kiếp trước với kiếp này, đều cùng một thủ đoạn. Nếu như không phải do một người gây nên, cô chắc sẽ không tin!

Tề Lăng Phong, anh tốt nhất đừng nhanh như vậy để tôi tìm được nhược điểm của anh! Chuyện của chúng ta vẫn chưa kết thúc đâu.

Doãn Tường tỏ vẻ biết điều, không hỏi thêm nữa. Anh ta lái xe một mạch tới khách sạn 5 sao, nơi James tiên sinh ở. Khi hai người đứng ở trước cửa khách sạn, sau đó điều chỉnh lại tâm tình một chút, rồi bước vào thang máy.

Thang máy một mạch đi lên. Tới nơi, cửa mở ra.

Kiều Tịch Hoàn nhấc giày cao gót bước ra khỏi thang máy.

Tề Lăng Phong mặc âu phục đứng ở trước cửa phòng James tiên sinh, mang theo Sở Huân bên cạnh.

Khóe miệng Kiều Tịch Hoàn cong lên :"Tề tổng, sớm!"

Thời điểm Tề Lăng Phong nhìn thấy cô, ánh mắt chợt hốt hoảng.

Anh ta mới vừa nhận được điện thoại, chuyện xảy ra trên đường hôm nay anh ta biết rất rõ. Anh ta biết người phụ nữ này đã ngoạn mục thoát khỏi các thiết bị ở trạm kiểm soát mà anh bố trí một cách thuận lợi. Đến cuối cùng, anh ta còn ra giá gấp đôi, bất kể là dùng phương pháp gì cũng phải ngăn cô ta lại, khiến cô ta không thể xuất hiện ở đây.

Vậy mà, người phụ nữ này cứ như thế mà thần kì xuất hiện ở trước mặt anh ta. Trên mặt nở nụ cười đầy tự tin, đáy mắt mang theo kiêu ngạo. Hết thảy, khiến cho anh ta bị một đòn trí mạng, như cái cách mà người phụ nữ này xuất hiện, luôn làm anh ta kinh ngạc!

Trong lòng rất khó chịu! Nắm chặt các ngón tay lại, anh ta muốn kìm chế lại tâm tình của bản thân :"Cô cũng không muộn."

"Dĩ nhiên, đối với lần cạnh tranh này, tôi làm sao có thể đến trễ, anh nói xem có đúng không? Tề tổng." trong giọng nói, hiển nhiên khiến cho tất cả mọi người ngầm hiểu ra một vài điều.

Tề Lăng Phong cười khẩy, không nói chuyện.

Đúng lúc, cửa phòng của James mở ra, trợ lý của James xuất hiện ở cửa, nói :"James tiên sinh mời hai vị vào trong."

Kiều Tịch Hoàn và Tề Lăng Phong gật đầu mỉm cười với trợ lý, dẫn theo trợ lý của mình đi vào trong.

Trong căn phòng của James tiên sinh có một phòng họp nhỏ, vị trí chính giữa là bàn hội nghị, có để một chiếc tivi LCD, một cái máy chiếu hình, một chiếc kẹp giấy. Trên bàn hội nghị đã sớm bày một vài tách trà cùng ít bánh ngọt, Kiều Tịch Hoàn cùng Tề Lăng Phong đem trợ lý bố trí đến vị trí được chỉ địch, Doãn Tường cùng Sở Huân tự giác biết chỗ ngồi của bọn họ.

Còn James ngồi ở vị trí chính giữa, hôm nay ông ta mặc một bộ tây trang màu đen, tóc chải rất chỉnh tề, khuôn mặt có râu quai nón, viền mắt lõm sâu, đôi mắt có màu xanh đậm, sống mũi thẳng, đường viền môi rõ ràng, giống như những người phương Tây khác, ngũ quan hết sức tinh tế. Khóe miệng ông ta dương lên một độ cong nhất định, mang theo sức quyến rũ của người đàn ông thành đạt, nói :"Tôi thật rất vinh dự, khi hôm nay ở nơi này, nhìn thấy được thành ý của các vị."

Kiều Tịch Hoàn cùng Tề Lăng Phong mỉm cười lịch sự.

"Tôi không thích lãng phí thời gian, cho nên bây giờ hai người có thể bắt đầu. Theo như người phương Tây chúng tôi, ưu tiên phụ nữ trước." James cứt khoát nói.

Kiều Tịch Hoàn cười cười, khiêm nhường nói :"Vẫn là tới trước tới sau đi! Tề tổng so với tôi thì đã tới trước, hơn nữa ở hạng mục này đúng là Tề tổng trước đó đã cùng James tiên sinh ngài thảo luận qua, cho nên vẫn là để Tề tổng bắt đầu trước đi."

Tề Lăng Phong nhìn thoáng qua Kiều Tịch Hoàn :"Nếu James tiên sinh nói là ưu tiên phụ nữ, tôi cũng không thể làm mất đi phong độ này được. Cô cứ tự nhiên."

"Vậy thì tôi đây cung kính không bằng tuân lệnh." Kiều Tịch Hoàn mỉm cười, quay đầu nhìn về phía Doãn Tường :"Đem phương án chiếu lên trên màn hình đi."

"Vâng." Doãn Tưởng liền gật đầu, lấy ra chiếc Usb.

Đợi khoảng 2 phút, Doãn Tưởng đã đem hết toàn bộ bản gốc của phương án này chiếu lên tivi, Kiều Tịch Hoàn nhận lấy loại điều khiển nhỏ từ xa mà trợ lý James đưa, mở miệng nói :" Trước khi trình bày phương án này, tôi muốn cho mọi người xem một đoạn video, đoạn video này do đồng nghiệp của tôi dành gần một tuần để làm một cuộc điều tra với khoảng 300 người dân ở Thượng Hải."

James gật đầu, ý bảo Kiều Tịch Hoàn có thể bắt đầu.

Kiều Tịch Hoàn bật đoạn video lên.

Xuất hiện trên màn hình TV, là Âu Dương, người một vài ngày trước đã lấy chủ đề về phát triển và bảo vệ môi trường. Và làm sao để sử dụng chúng một cách hiệu quả trong ngành thương mại. Xã hội và dân chúng nói chung rất quan tâm về vấn đề này, tất cả các tầng lớp khác nhau trong xã hội được phỏng vấn trong đoạn video, có ý thức rất mạnh mẽ trong vấn đề bảo vệ thiên nhiên. Đây là một vấn đề khá là nhạy cảm, tuy chỉ có một vấn đề, nhưng tất cả các câu trả lời đều khá là sâu sắc. Ngay cả khi đoạn video này chỉ ngắn ngủi có 10 phút, nhưng cũng rất đáng để suy ngẫm.

Đoạn video kết thúc, màn hình dừng lại dòng chữ lớn [Phải phát triển như thế nào?]. Sau đó cô mới bắt đầu nói cụ thể về vấn đề phát triển dự án.

Khuôn mặt James nở nụ cười, trong ánh mắt mang theo chút thưởng thức. Có rất ít người ngay từ lần đầu tiên đã khiến cho ông hài lòng đến như vậy. Ông ta khẽ gật gù, kế hoạch mà Kiều Tịch Hoàn đưa ra khiến ông ta khá là hài lòng.

Kiều Tịch Hoàn không nhanh cũng không chậm nói :" Cố thị chúng tôi đã điều tra trên thị trường, 20% số người cho rằng các khu bảo tồn thiên nhiên bây giờ còn rất ít. Và không hi vọng chúng sẽ bị sử dụng cho bất cứ lợi nhuận nào. Tuy nhiên có tới 80% số người lại đồng ý rằng nên phát triển khu bảo tồn thiên nhiên một cách hữu ích. Tất nhiên không được phép phá hỏng đi môi trường sinh thái vốn có. Sau khi khai phá có thể khiến cho người dân thành phố hiểu thêm về thiên nhiên, tất nhiên họ cũng sẽ cảm nhận được sự trong lành mà thiên nhiên mang lại. Nếu chúng ta sử dụng những điểm trên để thu được kết quả, tại sao lại không thể làm?"

James mím môi, gật đầu cười, "Tiếp tục đi."

"Cho nên phát triển như thế nào? Trong mắt của tôi, tôn trọng ý kiến của dân chúng và để xí nghiệp đạt được lợi nhuận hợp lý, đây mới thật sự là phát triển." Kiều Tịch Hoàn dùng điều khiển từ xa chiếu phương án lên màn hình Tivi, "Khu bảo tồn thiên nhiên ở Thượng Hải mà trước kia James tiên sinh dự tính phát triển thành sân golf cao cấp bậc nhất, ngoài sân golf ra thì có thể là khách sạn cùng suối nước nóng được thiết kế sang trọng đoạt chuẩn 5 sao. Cố thị chúng tôi trải qua nhiều lần cân nhắc, cuối cùng đề xuất phương án phát triển sân golf cùng khách sạn nước nóng chuẩn 5 sao. Chúng ta sẽ mời một người chuyên về nông nghiệp, cấy thêm giống hoa mộc lan, khi mùa hoa nở chúng ta có thể thu hút thêm các khách du lịch đến ngắm hoa vãn cảnh. Không chỉ như vậy, chúng ta có thể vận chuyển các loài hoa cỏ quý từ các địa phương khác nhau tới. Hàng năm tổ chức một lần lễ hội hoa, từ đó có thể kéo thêm người tới khách sạn, theo đó mà có thể tăng thêm tỉ lệ người tới khách sạn đặt phòng. Nhìn từ một góc độ khác có thể nói vì những người dân ở Thượng Hải mà góp một chút cống hiến. Tôi cũng đã từng nghiên cứu qua rất nhiều về đề án phát triển và bảo vệ thiên nhiên, đại đa số vì những thương nhân luôn quá chú trọng việc thu về lợi nhuận. Khiến người giân tức giận, chính phủ không vừa lòng, cuối cùng chính phủ đã đưa ra rất nhiều đề án bảo vệ khu bảo tồn thiên nhiên đang dần bị mất đi. James tiên sinh..." Kiều Tịch Hoàn dừng một chút.

James nhìn cô.

"Trong trường hợp của chúng ta, có một điểm có thể dựa vào đó là sự tuyên truyền theo mức độ mạnh yếu của chính phủ. Ngài muốn bước vào thị trường Trung Hoa, thành công ở Châu Á. Không nên nghĩ đơn giản là chỉ xem mỗi lợi nhuận trước mắt. Vì thế theo ý kiến của tôi, thỉnh thoảng nên giảm bớt lợi nhuận đổi lại những mối quan hệ giao tiếp rộng. Đôi khi một mối quan hệ giao tiếp rộng sẽ tốt hơn so với tiền. Tôi tin tưởng nếu như phát triển dự án thương mại này trở thành một phần của dự án phát triển phúc lợi công ích. Thì bước vào thị trường Trung Hoa, hẳn sẽ lẽ là một bước tiến lớn của ngài. Và Cố thị của chúng tôi luôn luôn thích làm công ích, vì vậy chúng tôi rất vui lòng hợp tác với James tiên sinh, các chi phí phát triển dự án sẽ giảm 8% để bày tỏ thành ý của chúng tôi đối với ngài." Kiều Tịch Hoàn nói, tay bấm điều khiển từ xa, một bản ngân sách xuất hiện trên màn hình tivi. "Tôi đã làm một bảng phân tích báo cáo chính xác từng một viên ngói, viên gạch, cũng dự đoán rồi, ở những hạng mục đạt được, sau gần 10 năm có thể nhận được lợi nhuận, mời ngài xem."

Kiều Tịch Hoàn đem số liệu phóng lớn ra.

James trầm mặc, tâm trí dường như đang phân tích các dữ liệu trên màn hình. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro