Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2: Tôi Phải Kết Hôn

【Chuyện xưa】

Lăng Mạt Mạt có quan hệ không đứng đắn với người đàn ông này bắt đầu tại bảy tháng trước.

Khi đó Lăng Mạt Mạt, vừa vặn sống trong thời điểm dầu sôi lửa bỏng, chịu hết áp bức, hưởng hết vô tình!

Khi đó cô có tất cả, tôn nghiêm, tình yêu, tiền đồ, nhưng tất cả hủy hết, khổ không thể tả!

Khi đó cuộc sống của cô đen tối, là lúc bất lực nhất, khi đó, cô không cam lòng bị người ta giẫm lên, vì vậy, chuyện xưa này, từ khi đó, bắt đầu ----

Kèm theo tiếng cộc cộc của giày cao gót, làn váy dài khẽ vung lên, thấy một đôi giày cao gót tinh xảo xinh đẹp, cao đến mức tận cùng, tinh vi đến cực hạn, tôn lên đôi chân nhỏ của Lăng Mạt Mạt, cực kỳ say mê đẹp mắt.

Hành lang "Hoàng cung", khắp nơi nạm vàng sắc son, ở dưới ánh đèn màu vàng kim, có vẻ cực kỳ thần bí cao quý.

Lăng Mạt Mạt một đường đi đến cửa phòng của tầng cao nhất "Hoàng cung", đứng lại.

Đây là căn phòng sang trọng xa hoa nhất toàn bộ thành phố X, nghe nói, người có thể vào ở, không giàu cũng quý.

Mà đêm nay, người ở bên trong, là ai?

Nghĩ tới đây, Lăng Mạt Mạt không nhịn được lắc đầu bật cười, cô đã đến trình độ sơn cùng thủy tận (cảnh không có lối thoát) như vậy, lại còn không kiêu ngạo không nóng nẩy đứng ở chỗ này suy nghĩ lung tung.

Người trong phòng này, bất kể là người nào, chỉ cần cô có thể thuận lợi quyến rũ, như vậy. . . . . . Thì cô có cơ hội, khởi tử hoàn sinh.

Lăng Mạt Mạt giơ tay lên, đủ loại phong tình mà vén mái tóc quăn dài sang, ngay sau đó, giơ tay lên, gõ cửa.

Cửa không có khóa, bị cô vừa gõ như vậy, lại đẩy ra một khe hẹp.

Lăng Mạt Mạt thoải mái đẩy cửa vào, gian phòng không có mở đèn, rèm cửa sổ vừa dầy vừa nặng buông xuống, khoảng không tối đen, duy chỉ có phòng tắm có ánh sáng, kèm theo tiếng nước chảy tý tách chuyền ra.

Đáy mắt Lăng Mạt Mạt thoáng hiện một tầng ánh sáng, cô thận trọng nhích tới gần phòng tắm.

Lăng Mạt Mạt đứng ở cửa phòng tắm, hít sâu một hơi, mạnh mẽ cắn răng, liền giơ tay lên, "Cạch" lập tức tắt đèn phòng tắm, sau đó đẩy cửa ra, đi vào.

Nghênh đón là một vật thể đập vào trán Lăng Mạt Mạt, có chút đau, còn kèm theo một giọng điệu ngắn gọn: "Cút!"

Lăng Mạt Mạt giơ tay lên, xoa xoa cái trán bị đau, đáy lòng lẩm bẩm, tính khí vị thần này không được tốt, chỉ là, sống hay chết, đành dựa vào giờ phút này, cho nên, Lăng Mạt Mạt đá văng đồ vật gì đó rơi trước mặt, mặt dày tiếp tục dũng cảm tiến tới.

Nghênh đón lại là một cái gì đó đập tới, Lăng Mạt Mạt cúi đầu theo bản năng, vậy mà sàn nhà phòng tắm lây dính hơi nước, cực kỳ bóng loáng, giày cao gót lại nhọn và trơn, nên khi khom người, ngược lại cả người không có đứng vững, ngã dúi về phía trước, sau đó đâm vào một lồng ngực rắn chắc.

Lăng Mạt Mạt ngẩng đầu lên theo bản năng, bên trong phòng tối đen, căn bản không thể nhìn thấy bộ dạng người ở trước mặt, chỉ có thể cảm thấy da thịt dưới ngón tay bóng loáng.

Lăng Mạt Mạt nhếch khóe môi, vươn tay, liền ôm lấy người đàn ông, hôn lên.

Vậy mà, môi của cô còn chưa chạm được người đàn ông, cô liền bị người đàn ông đẩy ra, cũng may Lăng Mạt Mạt phản ứng nhanh chóng, hay tay bắt được bả vai của người đàn ông, nếu không nhất định sẽ ngã vô cùng nhếch nhác.

Lăng Mạt Mạt chưa tỉnh hồn, người đàn ông lại vươn tay một lần nữa, dứt khoát nắm được mái tóc dài của cô, kéo cô đi ra bên ngoài phòng tắm.

Không có chút thương hương tiếc ngọc nào, giống như vứt bỏ một một món đồ phiền phức.

Lăng Mạt Mạt bị đau, cau mày, giãy giụa, nhưng người đàn ông nắm tóc cô càng chặt, càng lúc càng mạnh, Lăng Mạt Mạt giơ tay lên, bắt được tay của đàn ông, trong đầu không còn nghĩ tới cái quy tắc ngầm gì, bản năng muốn sống khiến Lăng Mạt Mạt bộc phát.

Cô nâng chân lên, vươn tay, cởi giày cao gót ra, nghĩ cũng không thèm nghĩ liền đập đôi giày cao gót về phía mặt người đàn ông.

Người đàn ông không có nghĩ tới Lăng Mạt Mạt sẽ dũng cảm như vậy, không có bất kỳ phòng bị, liền bị trúng chiêu, theo bản năng mà buông lỏng tóc dài trong tay ra, che kín đầu mình, trọng tâm không ổn định mà trượt chân ngã trên mặt đất.

Lăng Mạt Mạt hung hăng quăng đôi giày cao gót xuống đất, kiêu ngạo hất cái cằm lên, trừng mắt liếc người đàn ông trên đất, nâng chân nhỏ lên, giẫm lên lồng ngực của người đàn ông, còn ngang ngược mở miệng: "Bà đây tới hiến thân, anh không thương hương tiếc ngọc thì thôi, lại còn dám túm tóc của tôi?!"

Trong nhay mắt, thân thể của người đàn ông trên đất cứng đờ, trong phòng tối thui, anh không rõ người phụ nữ trước mặt có dáng dấp như thế nào, thế nhưng giọng nói. . . . . . . Cũng rất quen thuộc.

Quen thuộc, trong nháy mắt, anh đã biết cô là người nào.

Lăng Mạt Mạt mắng xong, còn không quên hung hăng đá một cước lên người đàn ông trên đất, rồi thu hồi bản tính, giơ tay lên, chỉnh sửa tóc dài tán loạn, hừ lạnh một tiếng "Khốn kiếp!", lắc mông, xoay người muốn đi.

Vậy mà, người đàn ông trên đất, đột nhiên ngồi dậy, vươn tay, chính xác không có lầm mà nhốt chặt cái eo thon nhỏ mềm mại của cô, tiếp đó, cả người Lăng Mạt Mạt liền bị người đàn ông đặt ở phía dưới.

Môi của anh áp lên môi cô, sau đó, lưỡi anh mang theo mùi vị đàn ông, len lỏi trong miệng cô.

Biến cố xảy ra bất ngờ khiến Lăng Mạt Mạt mở to hai mắt, cô bắt đầu giãy giụa không ý thức, nhưng mà, thân thể lại bị người đàn ông này áp chế không thể nhúc nhích, làn váy bị vén lên, liền cảm giác được người đàn ông giữ chặt eo cô, hung hăng tiến vào thân thể của cô.

Nhiệt độ của người đàn ông này cao kinh người, Lăng Mạt Mạt cảm giác được chính mình giống như sắp bị hòa tan.

Khi anh tiến vào, cô có chút mờ mịt, chỉ biết mở to mắt, nhìn gương mặt ẩn trong bóng tối, rốt cuộc là ai?

Ngay lúc cô xuất thần, hai chân của cô bị nâng lên, anh mạnh mẽ xâm nhập làm cô suýt nữa không thể thở được, toàn bộ quá trình điên cuồng, không kiêng nể gì cả.

Trong phòng vang lên tiếng rên kiều diễm của nam nữ.

Lại không biết là hoan ái tới lần thứ mấy, cuối cùng kích tình qua đi. Lăng Mạt Mạt mới đột nhiên bừng tỉnh, cô cũng không biết lấy hơi sức từ nơi nào, vươn tay, đẩy người đàn ông đè trên người mình ra, sau đó lảo đảo bò dậy, thật may là người đàn ông vừa rồi gấp gáp, không có cởi váy của cô, cho nên, Lăng Mạt Mạt nhặt lấy đồ lót của mình, bỏ lại chiếc giày cuối cùng trên chân, cũng không quay đầu lại, mà chân trần chạy ra ngoài.

Ra khỏi căn phòng xa hoa, Lăng Mạt Mạt chạy thẳng tới thang máy, một đường đi tới toilet tầng một "Hoàng cung", khóa trái cửa bên trong lại, Lăng Mạt Mạt đặt mông ngồi trên bồn cầu, lúc này mới cảm giác được toàn thân đau nhức giống như bị xe đè nát vậy.

Lăng Mạt Mạt miễn cưỡng nâng hai chân lên, mặc đồ lót vào, Lăng Mạt Mạt ngồi trên bồn cầu, thở gấp mấy cái, lúc này mới bất tri bất giác nghĩ đến vừa rồi mình đã làm gì, đáy lòng dâng lên một chút lo lắng.

Đấy chính là căn phòng đắt tiền nhất "Hoàng cung", người ở bên trong đều không phải loại đơn giản, nói cách khác, đều là người có thể hô mưa gọi gió, khiến người chết không đền mạng, cô vốn định muốn hiến thân cho người đáng tin để làm núi dựa, kết quả đã thành công, nhưng quá trình lại ngoài dự đoán của mọi người, đi cầm giày cao gót đập người, có thể vì vậy đắc tội với người quyền quý hay không?

Vừa nghĩ như vậy, Lăng Mạt Mạt mới ý thức tới mình vội vàng trốn đi, đã để "Hung khí" là đôi giày cao gót lại chỗ người đàn ông đó, không biết anh sẽ tìm cô báo thù hay không?

Lăng Mạt Mạt nghĩ tới đây, rồi lại lắc đầu một cái, một đôi giày mà thôi, chưa chắc anh đã có thể tìm đến được cô, huống chi, cô cũng không để lại chút nào về tên họ số điện thoại, mặc dù đôi giày kia đã được làm theo số đo, nhưng thế giới này nhiều người phụ nữ như vậy, chưa chắc anh lại có thể cầm giày đi thử từng người.

Cuối cùng, Lăng Mạt Mạt ổn định hơi thở, nghỉ ngơi hai phút, lúc này mới đứng lên, đứng ở trước gương, lau hết đống trang điểm dày đặc của mình, tùy ý búi tóc lên, sau đó chân trần, ra khỏi toilet.

Lăng Mạt Mạt mới vừa đi tới đại sảnh lầu một, liền nhìn thấy một đội người vọt vào, trong nháy mắt phong tỏa cửa trước "Hoàng cung", chỉ cho vào không cho phép ra.

Thậm chí còn có người như vệ sĩ áo đen đi tới trước mặt của Lăng Mạt Mạt, giọng điệu khách khí, "Tiểu thư, xin lỗi quấy rầy, mời đi theo chúng tôi một chuyến."

Lăng Mạt Mạt bị đưa đến đại sảnh tầng hai cực lớn của "Hoàng cung", bên trong đứng đủ các loại cô gái, đều hai mặt nhìn nhau, bộ dạng không hiểu lý do.

Kế sau Lăng Mạt Mạt, lại có vài cô gái lục tục đi vào, mãi cho đến cuối cùng, tiến vào là mấy người đàn ông tây trang màu đen, một người đứng đầu đang cầm một đôi giày cao gót.

Một đôi giàu cao gót xanh nhạt, tinh xảo mà tao nhã.

Phía trên có đính chút kim cương, mà đèn thủy tinh của đại sảnh chiếu xuống, khiến lóa ra những tia sáng nhỏ.

Đôi giày kia rất đẹp, vừa xinh đẹp lại còn mang chút sang trọng, gợi cảm lại tao nhã.

Mà tầm mắt tất cả cô gái ở đây đều bị đôi giày hấp dẫn, trong mắt lóe ra một chút kinh ngạc.

Tất cả cô gái có mặt đều bị đôi giày cao gót hấp dẫn tầm mắt, đáy mắt lóe lên kinh ngạc.

Chỉ có Lăng Mạt Mạt nhìn thấy đôi giày cao gót kia, nét mặt cứng nhắc.

Kia rõ ràng là đôi giày mà cô đánh rơi, chính xác là năm ngoái, chú nhỏ Lý Tình Thâm tặng cho cô làm quà sinh nhật, phiên bản có hạn, toàn thế giới chỉ có một đôi.

Vào lúc này bọn họ đưa đôi giày đó ra, tập hợp tất cả cô gái tối nay ở lại "Hoàng cung", muốn làm cái gì?

Không phải là muốn tìm chủ nhân của đôi giày này chứ...

Vào lúc lòng dạ Lăng Mạt Mạt thấp thỏm không yên mà suy đoán lung tung, người đàn ông mặc áo đen đã mang đôi giày đó đứng trên sân khấu cao đại sảnh, khẽ gật đầu, mở miệng: "Các vị tiểu thư, thật xin lỗi đã quấy rầy mọi người, tối nay tôi thay mặt tổng giám đốc Enson của công ty giải trí SE, tìm cô gái có thể đi vừa đôi giày này."

Toàn sảnh ồ lên, công ty giải trí âm nhạc SE, công ty truyền kỳ hội tụ một nửa ca sĩ đẳng cấp?

Trong ba năm ngắn ngủi thành lập, đã vượt qua đế chế giải trí tập đoàn ER, trở thành công ty ca nhạc có thành tựu lớn nhất hiện nay.

Mà tổng giám đốc công ty giải trí âm nhạc SE, lại cực kỳ bí ẩn, giống như một câu đố, trừ cái tên tiếng Anh Enson tiết lộ với bên ngoài, là nam hay nữ, mặt mũi xấu xí hay đẹp đẽ, đến từ đâu, không một người nào biết được!

Thậm chí cho dù là nhân viên tầng cao nhất của SE, ca hậu nổi tiếng toàn thế giới cũng chưa từng thấy qua gương mặt thật của Enson.

Anh giống như một vị thần, một truyền thuyết, một người không thể cham tới!

Mà hôm nay, người đàn ông thần bí này, lại muốn tìm một cô gái...

Nhất thời, tất cả các cô gái đều muốn thử... Tổng giám đốc công ty giải trí âm nhạc SE đó... Không nói đến tuổi tác dáng vẻ... Cũng đủ để cho vô số cô gái vì thế mà xông biển lửa, không oán không hận...

Thế nhưng Lăng Mạt Mạt lại vô cùng khẩn trương và lo sợ, cô nghĩ tới cái người ở trong căn phòng sang trọng kia không phải người tầm thường, nhưng mà không ngờ lại là một nhân vật cấp cao!

Người cô sông vào, lại là, lại là tổng giám đốc công ty giải trí âm nhạc SE, Lăng Mạt Mạt vô cùng run sợ, giống như mơ vậy!

Người đàn ông cầm giày cao gót nói xong, liền gật đầu với hai người đàn ông dưới bục.

Sau đó hai người đàn ông liền đi tới trước mặt một người cô gái, thái độ cung kính mời cô lên bục, đặt giày cao gót để trước mặt cô, để mặc cho cô thử, hình như giày có chút nhỏ, người đàn ông kia lắc đầu, rồi sau đó liền tỏ ý đổi người kế tiếp.

Ngay sau đó, Lăng Mạt Mạt nhìn thấy những cô gái khác lên bục thử giày, một màn như vậy, nghiêm chỉnh ngay ngắn giống như trong truyện cổ tích "cô bé lọ lem" đọc khi còn bé: Hoàng tử vì đi tìm cô gái thần bí khiêu vũ cùng mình, lấy chiếc giày lúc nàng chạy đi rơi lại, không tiếc huy động toàn nhân lực để cho từng cô gái trong toàn thiên hạ đi thử.

Kích thước giày thì vẫn như vậy, nhưng chân mỗi người lại không giống nhau, mập gầy dài ngắn luôn có chênh lệch.

Cho nên có người đi không vừa, có người thì quá to, có người sau khi đi vào giày hơi nhỏ, có người sau khi đi vào giày hơi to, nhưng là không có một ai đi vừa, mãi cho đến một cô gái đơn giản khiêm tốn đứng ở một bên.

Trong nháy mắt cô đứng trên bục, toàn sảnh lại xôn xao lần nữa. Gương mặt kia, người người quen thuộc, mặt trái xoan có thêm chút sắc đỏ, cười nhẹ nhàng xinh đẹp, rõ ràng là thiên hậu đang ăn khách hiện nay Giản Thần Hi.
Đồng thời, cũng là ca sĩ ký hợp đồng của công ty SE.

Nữ ca sĩ mới ra mắt này, với một bài 《Tự thủy lưu niên 》nhanh chóng nổi tiếng, bước lên vị trí thiên hậu, rất có tư thế áp bức của một ca sĩ thành danh.

Ánh mắt Lương Mạt Mạt vốn đang dao động thì tiếp xúc với tầm mắt của Giản Thần Hi, nhanh chóng trở nên thâm trầm, thật là đúng lúc, người này đẩy cô xuống vũng bùn của cuộc đời, là đầu sỏ cướp đi mọi thứ, không ngờ tối nay Giản Thần Hi cũng ở "Hoàng cung".

Giản Thần Hi dưới con mắt của mọi người, mang vào đôi giày cao gót kia, lớn nhỏ vừa vặn, mập gầy thích hợp, chẳng qua chỉ là giây giày hơi căng.

"Thật là vừa chân..."

"Đúng vậy, giống như là đo trước rồi mới làm ra..."

"Xem ra, có thể thấy được mặt mũi của Enson, không phải là Giản Thần Hi thì không phải ai khác..."

"Thật là hâm mộ...''

Xì xào bàn tán giống như là nước thủy triều dâng lên.

Mấy người đàn ông mặc tây trang đen nhìn chằm chằm đôi chân Giản Thần Hi, cẩn thận quan sát một hồi, lúc này mới khom người, rất cung kính nói: "Tiểu thư, mời theo tôi đi gặp Enson!"

Tất cả cô gái ở đây nghe được câu này, tuy là hâm mộ, nhưng cũng mất mát.

Tuy rằng không biết câu chuyện ẩn đằng sau đôi giày cao gót kia là gì, chỉ bằng vào thân phận tổng giám đốc công ty giải trí âm nhạc SE, có thể được tiếp cận với vị thần bí ẩn của tập đoàn tại "Hoàng cung'', tất cả các cô gái tập trung bên trong đại sảnh đều vô cùng chán nản, cũng đủ để cho mọi người than thở không thôi!

Hơn nữa để cho từng người từng người đi thử giày, giống như chuyện đó trở thành câu chuyện cổ tích ngoài đời thực.

Mỗi một cô gái, đều có một giấc mơ "cô bé lọ lem", mà Giản Thần Hi, có thể vào tối nay, bởi vì đôi giày này, giống như cô bé lọ lem trong truyện cổ tích, gặp vị hoàng tử tuyệt vời, tạo ra một tình yêu không ai sánh được?

Giản Thần Hi thoải mái đứng ở nơi đó, khẽ nâng cằm, hưởng thụ ánh mắt hâm mộ của mọi người, bên mép không kìm được nở một nụ cười yếu ớt như hoa, khuôn mặt nhỏ nhắn quyến rũ thấp thỏm làm thế nào cũng không thể nén được sự hưng phấn.

Là thế đấy, thân là người của công ty giải trí âm nhạc SE, người đầu tiên có thể gặp mặt trực tiếp Enson, có thể không hưng phấn sao?

Lăng Mạt Mạt nhìn người đứng trên bục, Giản Thần Hi đi đôi giày cao gót băng thanh kiêu ngạo mà đứng, cả người bắt đầu từ từ run rẩy, ngón tay dần dần thu lại, nắm chặt thành quyền.

Giản Thần Hi, Giản Thần Hi, Lăng Mạt Mạt không tự chủ được bắt đầu đem cái tên này nhắc đi nhắc lại, lẩm bẩm trong miệng.

Nếu như không phải cô ta, bây giờ cô cũng sẽ không phải đến nước này!

Nếu như không phải cô ta, tối nay cô cũng không đến nỗi phải hiến thân người khác!

Đôi mắt xinh đẹp của Lăng Mạt Mạt, hiện lên một sự hận thù sâu đậm.

Giản Thần Hi, không khỏi ước mơ quá đẹp đi, Lăng Mạt Mạt cô gây ra mọi chuyện, sẽ không thể làm đồ cưới cho cô ta được.

Nghĩ tới đây, Lăng Mạt Mạt liền xách váy, chân trần xông lên trên sân khấu.

"Đôi giày này, là của tôi."

Vào lúc Lăng Mạt Mạt đứng ở trên bục, ngăn trước mặt Giản Thần Hi nói ra những lời này, hiện trường có chút xôn xao.

Giản Thần Hi ngước mắt lên, dừng lại ở trên gương mặt của Lăng Mạt Mạt, đầu tiên là hơi kinh ngạc, sau đó từ từ gợi lên một nụ cười, dáng vẻ thản nhiên, thì ra là cô.

Con ngươi Lăng Mạt Mạt đen tuyền như thủy tinh, lóe lên ánh sáng trong trẻo, nhìn chằm chằm người đàn ông mặc tây trang đen đứng một bên, mở miệng lần nữa: "Không tin tôi đi cho anh xem!"

Người đàn ông mặc tây trang đen hơi cúi đầu, sửng sốt một chút, đêm này, tất cả các cô gái đi lên thử giày đều có mang giày, duy chỉ có cô đi chân trần, nhất thời, liền nghiêng đầu, gật đầu với Giản Thần Hi một cái, tỏ ý bảo cô ta cởi giày ra.

Giản Thần Hi hơi nhíu mày, mang theo mấy phần khinh thường, hai mắt quét nhìn từ trên xuống dưới Lăng Mạt Mạt, tiếp đó lại cười một tiếng, cô ta đúng thật là đánh giá cao Lăng Mạt Mạt, cô ta cho rằng cô sẽ biết khó mà lui, không nghĩ tới bây giờ, lại còn có mặt mũi đứng ra, sắp chết rồi còn giãy giụa vô ích, thật là chết đến nơi rồi còn không chịu thua!

Nhưng mà, Lăng Mạt Mạt hôm nay, sớm đã không còn bất cứ gì nữa rồi, không phải chỉ là thử một đôi giày thôi sao? Cô ta còn không tin, chân cô có thể vừa hơn so với chân cô ta sao? Nếu như ở trước mặt nhiều người như vậy, mình không chịu cởi giày, làm vậy cũng quá nhỏ nhen!

Vì vậy, Giản Thần Hi thoải mái cởi đôi giày cao gót kia ra.

Đôi giày tinh xảo kia được người đưa đến trước mặt Lăng Mạt Mạt, Lăng Mạt Mạt ngừng thở, nhắm mắt lại, lúc này này mới nâng cặp chân nhỏ nhắn trắng mịn lên, nhẹ nhàng sỏ chân vào.

Lớn nhỏ vừa vặn, mập gầy phù hợp, ngay cả cái giây giày, đều vô cùng vừa vặn, không căng lên như Giản Thần Hi vừa rồi, giống như là vì cô mà làm ra vậy.

Vốn toàn trường đang ồn ào nhất thời yên lặng như tờ.

Vẻ mặt Giản Thần Hi trở nên có chút khó coi, cô ta quả thật không nghĩ tới, Lăng Mạt Mạt đi đôi giày này còn thích hợp hơn cô ta.

"Thì ra, vị tiểu thư này thích hợp với đôi giày hơn." Người đàn ông mặc tây trang đen lập tức cung kính xoay người, dẫn đường: "Bây giờ mời cô đi theo tôi...''

Ý nói, người tối nay có thể thấy Enson, đã từ Giản Thần Hi, đổi thành Lăng Mạt Mạt.

Lăng Mạt Mạt mềm mại cười một tiếng, thông minh khôn khéo, dưới sự hướng dẫn của người đàn ông mặc tây trang đen, từng bước từng bước đi qua Giản Thần Hi, thời điểm chạm vai, Lăng Mạt Mạt bỏ lại cho Giản Thần Hi một câu đơn giản: "Tôi sẽ không chết."

Rồi sau đó, cô quay đầu lại, cho Giản Thần Hi một nụ cười ấm áp, làm khuôn mặt nhỏ nhắn hướng lên trên, trắng nõn đến mức gần như trong suốt, da thịt bóng loáng như trẻ sơ sinh, giống như một học sinh trung học, hồn nhiên vui vẻ, cần được bảo vệ.

Trên mặt Giản Thần Hi vẫn treo một nụ cười như cũ, chẳng qua là đáy mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm Lăng Mạt Mạt, Lăng Mạt Mạt thì cười thản nhiên, xoay người, đôi giày cao gót phát ra tiếng kêu chói tai, đi ra khỏi đại sảnh, tấm lưng kia, hết sức phóng khoáng, không đắc ý, không ngạo mạn.

**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**

Người đàn ông mặc tây trang đen trầm mặc không có nói gì, đưa Lăng Mạt Mạt đến trước căn phòng cao quý xa hoa ở tầng cao nhất.

Cửa không khóa, người đàn ông đẩy một cái liền mở ra, đứng ở một bên, làm ra tư thế mời " Ngài Enson ở trong phòng chờ cô."

Lúc này trong lòng Lăng Mạt Mạt bỗng chốc hồi hộp, tim bắt đầu nhảy điên cuồng không có quy luật.

Trước đây không lâu, ở nơi này, cô chủ động lén vào phòng, dưới cơn nóng giận cầm giày cao gót đánh Enson.

Mà vừa rồi cô chỉ lo đả kích Giản Thần Hi cao ngạo, nhưng quên mất Enson lại phí sức đi tìm chủ nhân của giày cao gót có mục đích là gì?

Lăng Mạt Mạt đứng ở trước cửa, hít sâu rồi thở ra một hơi, thật vất vả trấn an bản thân mình.

Lăng Mạt Mạt đứng trước cửa phòng hít sâu một hơi, thật vất vả mới có thể đè xuống sự bất an trong lòng. Vừa bước vào phòng, liền nghe thấy phía sau có tiếng " cạch" đóng cửa. Cô không nhịn được rùng mình một cái, không thể ngăn sự hoảng hốt trong lòng.

Trong phòng hết sức yên tĩnh, chỉ có ánh sáng mờ nhạt của đèn phát ra. Lúc đầu mới bước vào phòng, xung quanh chỉ là một mảng tối đen, Lăng Mạt Mạt cũng không thấy gì, nhưng lúc này, cô đã có thể nhìn rõ bài trí bên trong phòng, dùng từ tráng lệ, rực rỡ cũng không đủ để diễn tả.

Tại cửa sổ sát đất, một người đàn ông đứng đó, bóng lưng cao lớn, toàn thân mặc quần áo màu trắng đơn giản, vừa cao quý, nhưng cũng rất thanh nhã.

Trước mặt anh là cảnh đêm kiều diễm của thành phố X, những tòa nhà cao, cây cầu bắt qua, hàng ngàn ngọn đèn nhiều màu sắc khác nhau, phồn hoa rực rỡ.

Lăng Mạt Mạt chỉ nhìn thoáng qua, đã cảm thấy tâm run lên, cúi đầu theo bản năng, trong lòng thầm nghĩ: Rốt cuộc người đàn ông này là người như thế nào, mà chỉ cần bóng lưng thôi, cũng đủ để cho cảnh đêm thành phố X trở thành nền.

"Enson" Lăng Mạt Mạt đi đến cách chỗ người đàn ông khoảng 5 m, cung kính mở miệng: " Chào anh!"

Người đàn ông vẫn đưa lưng về phía cô như trước, không có quay đầu lại.

Trong phòng thật yên tĩnh, tiếng hít thở của hai người, đều nghe thấy rõ ràng.

Lăng Mạt Mạt cúi đầu đứng ở đó hơn nửa buổi, phát hiện một chút dấu hiệu người đàn ông này để ý tới mình cũng không có, dù trong lòng bất ổn, đôi mắt vẫn vụng trộm thoáng nhìn người đàn ông trước mặt, hạ quyết tâm tự giới thiệu: " Tôi tên là Lăng Mạt Mạt".

Người đàn ông nghe cô nói đến tên, ngón tay nâng ly trà khẽ rung, chất lỏng bắn ra tung tóe, rơi vào ngón tay trắng nõn của anh, nóng bỏng.

Ở trong phòng, cô mạnh mẽ đạp vào ngực anh, trong khi cô mở miệng, anh đã biết cô là Lăng Mạt Mạt.

Nhưng nghe chính miệng cô nói ra tên mình, anh lại vô cùng hốt hoảng .

Song anh nhanh chóng lấy lại tinh thần, vẫn không quay đầu lại như trước.

"Lăng tiểu thư đi đến nơi nào, cũng đều thích mang theo hung khí sao?."

Lăng Mạt Mạt học âm nhạc, hàng năm đều nghe rất nhiều gingj ca tốt, nhưng mà tiếng nói của người đàn ông này lại cực kì dễ nghe.

Như hàm ý trong lời nói của anh cũng rất ràng, đây là châm chọc lúc cô dùng giày cao gót đánh anh.

Quả thật, tổng giám đốc Enson của công ty giải trí âm nhạc SE tìm cô là vì mục đích báo thù.

Phía sau lưng Lăng Mạt Mạt dổ ra một tầng mồ hôi, một câu nói của Enson có thế khiến cô mất đi tất cả, huống chi, thân cô bây giờ còn đang lâm vào đường cùng, vốn định phá vỡ quy tắc ngầm để tự cứu lấy mình, nhưng không ngờ càng dồn chính mình vào đường cùng.

Thân thể Lăng Mạt Mạt run rẩy theo bản năng, tròng mắt đảo liên tục, nghĩ, có lẽ mọi chuyện chưa đến mức không thể quay đầu lại, ít nhất anh không có trực tiếp bóp chết cô, vẫn còn đứng ở chỗ này nói chuyện cùng cô.

Nhất thời, Lăng Mạt Mạt siết ngón tay, nhỏ giọng giải thích: "Enson, tôi cũng không phải cố ý, lúc đó ngài giữ tôi, tôi cho rằng mình sắp chết nên mới đánh lại...".

"Mục đích", người đàn ông phun ra hai chữ ngắn ngọn, ngắt lời Lăng Mạt Mạt.

Cô sửng sốt một chút, lập tức lắc đầu, làm sáng tỏ: " Tôi không có mục đích, tôi không có mang theo máy ghi âm, cũng không có cầm camera siêu nhỏ, tôi cam đoan sẽ không tiết lộ truyện này ra ngoài."

Tuy rằng cô thực sự có mục đích, nhưng bây giờ bảo toàn mạng sống vẫn quan trọng hơn, chỉ cần anh không truy cứu việc cô lấy giày cao gót đánh anh, cô đã cảm tạ trời đất rồi.

Lăng Mạt Mạt cẩn thận, rụt rè nâng mi mắt, nhìn người đàn ông trước mặt, vẫn luôn thờ ơ đưa lưng về phía mình, không xác định được là anh tin cô, hay không tin cô, cô bĩu môi, nhỏ giọng nói:" Hơn nữa, anh cũng đâu có thiệt thòi gì, người thiệt thòi là tôi, dù sao tôi cũng lần đầu tiên".

"Cô muốn cái gì?" Người đàn ông lại mở miệng lần nữa.

Lăng Mạt Mạt chớp chớp mắt, nhìn bóng lưng của người đàn ông, ngây ngẩn cả người.

Anh hỏi cô muốn cái gì ư?

Cô ngoáy ngoáy lỗ tai, cho rằng mình nghe nhầm .

Yên tĩnh một lúc, anh lại bất ngờ nói ra một câu:""Tôi không thiếu nợ người khác cái gì, cho nên, cô muốn cái gì?"

Đôi mắt Lăng Mạt Mạt hiện lên một tầng ánh sáng vui mừng, vẻ mặt vô tội đáng yêu tươi cười:" Tôi muốn kí hợp đồng ca sĩ với công ti giải trí SE"

"Nằm mơ" Đột nhiên giọng nói của người đàn ông lạnh xuống

Lăng Mạt Mạt chu miệng, rõ ràng là anh hỏi cô muốn cái gì, đây là mục đích của cô, tiến vào công ti giải trí âm nhạc SE.

Dù sống hay chết cũng phải tiến vào.

Tròng mắt Lăng Mạt Mạt đảo quanh, sau đó chớp mắt, lại cố gắng cười, không biết xấu hổ nói: "Enson, có phải anh cảm thấy việc tôi tiến vào công ty giải trí âm nhạc SE, mà chỉ ngủ cùng anh có mỗi một lần là không đủ hả? Nếu không, hai lần? "

Không khí trong phòng bỗng nhiên ngưng trệ.

Lăng Mạt Mạt dẩu môi, hết sức vô tội cắn cắn ngón tay, nhất quyết: "Mười lần?"

Người đàn ông vẫn trầm mặc.

Lăng Mạt Mạt nắm lấy đuôi tóc, mười lần còn chê ít sao?

Cô khẽ cắn môi: " Hai mươi lần?"

Người đàn ông vẫn đứng đó, giống như một bức tranh, ngoảnh mặt làm ngơ với cô.

Lăng Mạt Mạt không thể buông tha thời cơ tốt như vậy, nắm chặt ngón tay, vểnh môi nói: "Hai mươi lần còn chê không đủ sao? Nếu vậy rốt cuộc anh muốn bao nhiêu lần thì mới bằng lòng cho tôi vào SE? Không phải một trăm lần chứ!"

"Được" Người đàn ông trả lời nhanh chóng.

Lăng Mạt Mạt hóa đá tại chỗ.

Một trăm lần... Anh lại có thể đồng ý rồi... Một trăm lần... Một trăm lần, có phải hơi nhiều không?

Nhưng, một trăm lần, cô có thể tiến vào công ty giải trí âm nhạc SE.

Một trăm lần, cô có thể đứng cùng một thế giới với Giản Thần Hi

Một trăm lần, cô có thể tới gần Lục Niệm Ca..

Một trăm lần, là hơi nhiều, nhưng ngủ một lần và ngủ một trăm lần cũng không có gì khác nhau, tối thiểu, cô không đến mức phải chịu đựng cuộc sống tuyệt vọng đè nén như bây giờ.

Cho nên, một trăm lần thì một trăm lần đi!

Đáy mắt Lăng Mạt Mạt hiện lên một chút quyết tâm, rất khí phách mở miệng: "Được, một trăm lần thì một trăm lần!"

Hình như người đàn ông đưa lưng về phía LăngMạt Mạt rất vừa lòng, gật đầu: "Tiến vào SE sẽ trở thành ca sĩ nổi tiếng, được nhiều người ủng hộ, mà cô, năng lực vẫn còn rất kém, cho nên tôi sẽ sắp xếp một thầy giáo cho cô, người ấy là thầy dạy âm nhạc, người ngoài cho một danh hiệu, thần thoại."

Thần thoại?

Lăng Mạt Mạt lại ngẩn người một lần nữa.

Enson sắp xếp thầy giáo cho cô, lại là thần thoại?

Cái người bất diệt trong giới âm nhạc?

Viết nên vô số ca khúc thần thoại?

Người ấy và Enson giống nhau, đều là con người thần bí, không có người biết tên thật của người ấy, cho nên mọi người gọi là thần thoại.

Lăng Mạt Mạt nhất thời an lòng hơn, bồi anh ngủ một trăm lần, đổi lại một người thầy giáo thần thoại trong giới âm nhạc, rất đáng giá rồi!

Tư liệu của người ấy ở trên bàn, có hai phần, cô lấy một phần, bên trên có ghi địa chỉ của người ấy, ngày mai cô có thể đi tìm."

Lăng Mạt Mạt dựa theo hướng dẫn của Enson, đi đến bên bàn, quả thực thấy được hai phần tư liệu, cô rút từ giữa một phần lên, cúi đầu, nhìn đến danh tính trên đó, trong nháy mắt, biểu cảm cứng nhắc - - Lý Tình Thâm.

Truyền kỳ trong giới âm nhạc, được người người ngưỡng mộ trong truyền thuyết lại là Lý Tình Thâm... chú của cô... Lý Tình Thâm

Không phải chú ấy luôn luôn ở nước ngoài làm nghiên cứu khoa học hay sao?

Chú ấy trở về nước khi nào?

Lăng Mạt Mạt dè dặt cẩn trọng thu hồi nghi hoặc trong lòng, cầm lấy phần tư liệu, xoay người về phía Enson, nói hẹn gặp lại, rồi rời đi.

Chờ đến lúc trong phòng hoàn toàn yên tĩnh, người đàn ông đứng sát cửa sổ này mới chậm rãi xoay người, bước chân đi tới trước bàn, đặt ly trà đã sớm nguội lạnh trên tay xuống, thuận tay cầm lấy một phần tư liệu còn lại.

Đó là sơ lược lý lịch về người mà truyền thông toàn cầu đều quen thuộc - - -

Tên: Lý Tình Thâm

Giới tính: Nam

Quê quán: Thành phố X, Trung Quốc

Tuổi: 26 tuổi

Chiều cao: 187cm

Cân năng: 70kg

Tình trang hôn nhân: Chưa kết hôn

Bằng cấp: Đã đỗ hai bằng tiến sĩ trong ngành hóa học MIT và khoa học, tinh thông bốn ngôn ngữ, tiếng Trung, tiếng Anh, tiếng Pháp, tiếng Ai Cập cổ.

Chức vị: Giảng viên đại học MIT, thành viên ORSTOM.

Gia đình bối cảnh: Thiếu gia đời thứ ba tập đoàn Bạc Đế, là con trai độc nhất của Niệm thiếu gia oai phong một cõi ở thành phố X.

Tư liệu phía dưới kèm theo một tấm ảnh.

Đó là một người đàn ông nghiêng mặt, góc cạnh rõ ràng, sống mũi cao, cằm được gọt dũa tinh tế, môi hồng da trắng, có thể nói là nhan sắc hiếm có trong nhân gian.

Tài mạo song toàn.

Đây là mọi người nhất trí đánh giá về Lý Tình Thâm

Một mình nhìn sơ lược lý lịch của người này, không thể không nói chính là ghi lại một thời huy hoàng xuất sắc.

Năm ấy hai mươi sáu tuổi, đỗ chức vị tiến sĩ MIT, trở thành giảng viên MIT của đại học, được sở nghiên cứu khoa học ORSTOM nổi tiếng nước Pháp trả lương cao mời gọi, sáng tạo bao nhiêu thứ tài mà người khác không với tới được.

Nhìn một lần, Enson hơi ngẩng đầu, ngọn đèn chiếu vào mặt anh, hình dáng rõ ràng, đường cong hoàn mỹ, khuôn mặt của anh và người trong ảnh của phần tư liệu trên tay, diện mạo giống nhau như đúc!

Không sai, Enson, tổng giám đốc công ti giải trí âm nhạc SE, cái người thần bí trong thương giới. đó là anh Lý Lình Thâm.

Đồng thời, thần thoại, người sáng tác vô số ca khúc kinh điển trong giới âm nhạc cũng là anh Lý Tình Thâm.

Ba thần thoại, ba người xuất sắc, người nào cũng đều hào quang chói lọi làm cho người khác không thể nhìn gần.

Nhưng mà, lại không có bất kỳ ai biết, thật ra cả ba người này, thực ra đều là cùng một người!

**•**•**•**•**•**•**•**•**•**

Quanh mình "Hoàng cung" là một một đoạn đường thành phố X phồn hoa, vì phòng ngừa ùn tắc xe, hàng năm con phố này đều không cho phép xe taxi chạy.

Lăng Mạt Mạt ra khỏi "Hoàng cung", đi từ từ dọc theo con đường, cuối cùng cũng tới bảng xe bus.

Gió đêm từ từ thổi tới, mang theo vài phần lạnh lẽo, thổi tung làn váy của cô, tóc dài cũng tung bay theo đó, Lăng Mạt Mạt không nhịn được giơ tay lên, ôm lấy bả vai, xoay người, vừa vặn nhìn thấy gần bảng xe bus có dựng tấm biển quảng cáo.

Bên trên dán áp phích là hình của Giản Thần Hi, mặc chiếc váy công chúa màu trắng, ở trong rừng rậm ngoái đầu nhìn lại, mặt mày tinh xảo, khóe môi tươi cười, cô gái trong ảnh, giống như một tinh linh, đẹp đẽ và tuyệt vời.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #xx