Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Hào môn kinh mộng hồi 9 chương 2

Hồi chương 2 :nữ nhân mâu thuẫn (2)

Hoà Vi bị đẩy sangmột bên, cánh tay va vào mặt tuờng cứng , đau đến thiếu chút nữa rơi nuớc mắt nhưng nỗi đau trong lòng còn lớn hơn,Lệ Minh Vũ làm như chẳng có việc gì xảy ra,trước sau trong mắt chỉ có Tô Nhiễm

Hắn đem tất cả nhu tình trao cho một nữ nhân duy nhất, lại đem tất cả tàn nhẫn cùng lãnh khốc cho tất cả nữ nhân, cũng gồm nàng!

Thật vất vả mới trấn an đuợc tâm trạng bị kích động của Tô Nhiễm , Lệ Minh Vũ đứng dậy, sự cao lớn rắn rỏi trong xương cũng lộ ra một cách ãnh đạm, nhìn Hòa Vi, lạnh lùng nói "Có lời gì đến thư phòng nói."

Hòa Vi cắn răng, theo hắn đi khỏi ra phòng ngủ.

Thư phòng, cách đi tất cả tạp âm.

Trên người hắn tràn ngập loại khí thế bức nguời,vừa buớc vào phòng đã thoáng cảm nhận đuợc ,thật dễ chụi nhưng thủy chung vẫn làm lòng người nảy sinh sợ hãi.

Lệ Minh Vũ đi tới trước cửa sổ, lấy ra một điếu thuốc , ngậm lên miệng, đốt, hít sâu một hơi lại thở ra, động tác làm liền một mạch, ưu nhã cao quý .Hắn đã hứa với Tô Nhiễm cai thuốc, nhưng rồi Tô Nhiễm bị sảy thai ,tâm trí hắn thường xuyên lâm vào tình trạng rối bời,cõi lòng đau xót như bị ai đó đâm cho vài nhát , cho nên có khi rãnh rỗi đành hút lên một hai ngụm giải sầu, nhưng hắn cũng không bao giờ hút trước Tô Nhiễm

Động tác này, là Hòa Vi thích xem nhất , hắn nhìn qua cũng không chút để ý, nhưng một thứ tình cảm diệu kỳ trong nội tâm nàng lại đang rục rịch ngóc đầu dậy

"Hòa Vi ta sẽ chăm sóc Tô Nhiễm thật tốt, về sau đừng đến đây nữa." Hắn mở miệng, đưa lưng về phía nàng, nhìn ra ngoài cửa sổ chói chang ánh mặt trời

"Ngươi cứ như vậy bỏ qua cho Hạ Đồng sao? Ngươi không cảm thấy khó chụi sao,giọng Hoà Vi hơi nghẹn ngào

Lệ Minh Vũ hút vào một hơi rồi lại nhả ra, nhàn nhạt trả lời " ngươi và Tô Nhiễm điểm khác nhau lớn nhất chính là, ngươi thích khống chế người khác,nhất là nam nhân." Nói đến chỗ này, hắn xoay người, tròng mắt nâng lên,ánh nhìn rõ ràng hiện lên một tia châm chọc, "Cố gắng khống chế nam nhân, cũng chỉ vì mục đích muốn uy hiếp nam nhân, ngươi thực sự lầm rồi."

"Ta chỉ là muốn lấy lại công đạo cho Tiểu Nhiễm!" Hoà Vi vừa nghe, trái tim càng đau.

"Tô Nhiễm là nữ nhân của ta, đòi công đạo chuyện như vậy ,ta tự nhiên sẽ làm." Lệ Minh Vũ dùng thanh âm hết sức lãnh đạm trả lời

"Nhưng trạng thái tinh thần của nàng rõ ràng xảy ra vấn đề!" Hòa Vi trái tim đang rỉ máu, Tô Nhiễm là nữ nhân của hắn, hắn rốt cuộc đã chịu thừa nhận , cho tới nay, nàng là suy nghĩ nhiều như thế làm nhiều việc như vậy cũng chỉ muốn là nữ nhân của hắn, nhưng hắn đâu thèm để ý, thủy chung không chịu đối với nàng nói ra những lời bnày.

Tâm trạng nàng phức tạp, một mặt rất lo lắng cho bệnh tình của Tô Nhiễm , một mặt lại cực độ thống hận Hạ Đồng đã gây tổn thương cho em nàng, nhưng trong lòng cũng một nỗi chua xót, đó chính là, nàng phát hiện một sự thật từ nay về sau nàng sẽ không còn một cơ hội nào chiếm lấy trái Tim của Lệ Minh Vũ nữa rồi

Bởi vì trong tâm trí Lệ Minh Vũ chỉ có một mình em gái nàng mà thôi.

Vừa rồi ánh mắt Lệ Minh Vũ nhìn Tô Nhiễm thật lấp lánh tràn ngập yêu thuơng,động tác săn bsóc đầy ôn nhu, có thể thấy được hắn quyết định để Tô Nhiễm ở trong tim, một màn như vậy, 8giống như là dao găm vừa đâm vừa cắt cõi lòng Hoà Vi

Lệ Minh Vũ dập tắt điếu thuốc, nhàn nhạt nói , "Ta sẽ trông nom nàng, chỉ cần nguời ngòai như nguơi đừng quấy rầy nàng nữa."

"Ta là chị gái của Tiểu Nhiễm !" Hoà Vi thêm vào

"Vậy thì như thế nào?" Lệ Minh Vũ nhìn nàng, lãnh đạm cười, "Bất kể là ngươi, là ta, cũng đã từng tổn thương nàng, không chỉ bốn năm trước mà bốn năm sau cũng vậy"

Một câu nói làm Hoà Vi cứng họng, tâm tình chấn động nhưng không thể làm gì,chỉ còn cách ngồi liệt trên ghế sofa

"Cho nên, Tô Nhiễm hiện tại rất tốt không cần lại phải chụi đựng thống khổ nữa, không bị giày vò giữa tình yêu ,tình chị em như vậy không tốt sao." Ánh mắt của hắn u ám thâm trầm.

Hòa Vi ngẩng đầu nhìn hắn,guơng mặt hắn ngập tràn ánh mặt trời,hiện rõ cảm xúc yêu thương

Tim nàng lại thình thịch trực nhảy ngoài, sau một lúc lâu không nhịn được đứng dậy, đi tới hắn.

"Minh Vũ, Tiểu Nhiễm đã thành bộ dáng này, chẳng lẽ ngươi không thể đưa mắt để ý đến ta?" Nàng đưa tay, từ phía sau ôm lấy hắn, gương mặt dính vào phía lưng hắn

Cuộc đời này rất dài,"Ta một mực chờ đợi ngươi a, nếu như ngươi thích dung mạo Tiểu Nhiễm , ta với nàng dáng dấp cũng tương tự , tại sao lại không thể là ta......."

Lệ Minh Vũ quay đầu nhìn nàng, sau vài giây giơ tay lên, ngón tay thon dài đặt lên cằm của nàng, suy nghĩ 1 chút, nhẹ nhàng cười lạnh, "Không giống nhau, ngươi cùng nàng làm sao có thể một dạng đây?"

Hòa Vi đáy mắt thoáng qua một tia bất chấp, ngay sau đó nhón chân lên liền hôn lên môi của hắn.

Nàng rất yêu hắn, rất yêu rất rất yêu. hắn. .

Nào có thể đoán được, cánh môi mới vừa đụng phải trong nháy mắt, Lệ Minh Vũ liền cau mày, đưa tay đẩy nàng ra, đáy mắt dâng lên sự chán ghét.

"Lệ Minh Vũ, ngươi "

"Về sau không cần trở lại quấy rầy Tô Nhiễm, đi đi." Hắn hạ lệnh đuổi khách.

Hòa Vi cõi lòng đau đớn giống như là bị người ta hung hăng đạp cho một cước, đau đớn nửa ngày sau theo dõi hắn, "Lệ Minh Vũ, Tiểu Nhiễm cả đời nếu không hồi phục , ngươi có thể chụi đựng được không,nhất quyết không buông tay chứ?"

"Đúng vậy"

"Dù có bị người đời nhạo báng ngươi thân là Bộ trưởng lại có vợ bị vấn đề về tinh thần"

"Đúng"

Hòa Vi hô hấp càng ngày càng gấp rút, "Vậy ngươi cho ta biết một điều "nàng nói thật chậm , từng chữ từng câu hỏi: "Ngươi đã yêu nàng phải không? Ngươi yêu Tô Nhiễm?"

Với trực giác của phụ nữ nàng cảm nhận được điều đó, nhưng nàng vẫn muốn chính miệng Lệ Minh Vũ nói ra

Lệ Minh Vũ nhìn về phía nàng, ám trầm trong tròng mắt đen lăn lộn một chút ,câu hỏi của Hòa Vi chạm vào tình cảm chân thực của hắn giống như một dòng nước ấm bị đè nén bởi Hàn băng Vĩnh Cửu ,nay ngóc đầu Trỗi dậy,như một luồng điện chạy qua người.

Chờ đợi một hồi Hoà Vi nghĩ hắn không trả lời, lại ngoài ý muốn nghe hắn mở miệng, tảng âm trầm thấp có

"Đúng,ta là yêu Tô Nhiễm, rất yêunàng."

Nghe những lời này ,Hoà Vi sững sờ chết lặng, sau lại hít vào thở ra một hơi, xem nam nhân trước mặt như người ngoài hành tinh

Hắn chẳng phải luôn xem tình cảm yêu đương nam nữ như chuyện lãng phí thời gian sao?

Nguời tâm cao khí ngạo như vậy, thế nhưng có thể chủ động thừa nhận hắn yêu Tô Nhiễm?

Ngón tay rốt cuộc không nhịn được run rẩy, kể cả lòng của nàng cũng vậy, đột nhiên toàn thân dâng lên một nỗi đau đớn như vạn tiễn xuyên tâm, một lần lại một lần tấn công cơ thể nàng, nàng thực sự không chụi nổi đả kích lớn như vậy

Nàng cũng biết kết quả sẽ như vậy.

Nhưng là nếu như nàng có thể khống chế được nổi, nàng tình nguyện không muốn nghe Lệ Minh Vũ nói ra những lời này, nàng ép buộc hắn thừa nhận tâm tư của mình! Hắn chẳng những thừa nhận ,mà còn Kiên định như Đinh chém sắt,nói cho nàng biết hắn yêu Tô Nhiễm

Có thể làm cho một người đàn ông như vậy nói ra lời này, nên là tình cảm như thế nào?

"Ta không hiểu. thật không hiểu." Hòa Vi vô lực lắc đầu, cả người giống như bị ai rút mất xương cốt , "Tại sao là nàng? Tại sao ngươi phải lựa chọn yêu nàng?"

Lệ Minh Vũ lại nhếch môi cười nhạt, "Yêu một người,là có thể lựa chọn sao?"

Nếu thật có khả năng, hắn tuyệt đối sẽ không yêu tô Nhiễm, trời mới 0cbiết, hắn có thể yêu bất kỳ một ai, nhưng tuyệt đối không thể là tô nhiễm, hắn đã tự cảnh báo mình từ rất sớm, nhưng bây giờ hắn đã thực lòng yêu nàng mất rồi,không thuốc nào trị nổi nữa

Nước mắt, dọc theo hốc mắt Hòa Vi chảy xuống

"Nàng có cái gì đáng giá ngươi yêu hay sao? Nàng có tư cách gì

Nguồn convert: ngocquynh520

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: