Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5

Thấy con gái và con rể cùng nhau đi vào phòng bệnh, Mẹ An vui mừng gật gật đầu, "Hai người các con hợp được rồi?"

An Hâm cả người cứng đờ, xấu hổ thẳng hướng mẹ nháy mắt ra hiệu muốn bà đừng nói lung tung, Khấu Phú nhưng là từ đầu tới đuôi cũng chưa thừa nhận chính mình có đang tức giận, hắn nói hắn chính là "khiếp sợ" mà thôi.

Khấu Phú nhíu mày nhìn cô một cái.

"Mẹ, hôm nay mẹ cảm thấy thế nào? Khí sắc giống như so với ngày hôm qua tốt hơn rất nhiều, bác sĩ còn chưa nói mẹ khi nào thì có thể về nhà sao?" An Hâm làm lơ không thấy ánh mắt của hắn, cô vội vàng đi đến bên mẹ mình cố tả hữu mà nói, một bên đưa tay giúp bà ngồi tựa vào giường, một bên hỏi.

"Không có." Mẹ An lắc đầu.

"Làm sao có thể như vậy không hiệu suất đâu? Mẹ đều đã phải ở trong này một thời gian khá lâu rồi." An Hâm nhíu mày, lo lắng nhìn về phía chồng mình.

"Anh đi hỏi một chút xem." Khấu Phú gật đầu nói, sau đó xoay người đi ra phòng bệnh.

"Con, mẹ nói trong lời nói có hay không sai? Hắn là người đàn ông bình thường đi? Vợ chồng đầu giường ầm ỹ giường hòa hợp, có gì là không bỏ qua được." Vừa thấy con rể đi ra phòng bệnh, Mẹ An khẩn cấp đắc ý nói với con gái.

"Mẹ, mẹ như thế này tuyệt đối không cần ở trước mặt hắn nói lung tung." An Hâm nhíu lại mày nhắc nhở mẹ mình.

"Mẹ nào có nói lung tung?"

"Chính là chuyện chúng con cãi nhau, còn có chuyện cái gì mà đầu giường ầm ỹ giường hòa hợp."

"Làm sao vậy, hai người các con còn chưa có hợp ại được sao?" Mẹ An kinh ngạc hỏi lại.

"Hẳn là xem như hợp tốt lắm đi."

"Hẳn là, đây là cái gì ý tứ?"

"Đã muốn khôi phục lại quan hệ trước kia, nhưng là......" An Hâm muốn nói lại thôi.

"Nhưng là cái gì? Con đừng nói đến một nửa liền dừng lại, ngươi muốn gấp chết mẹ sao?" Bà sốt ruột nói.

"Mẹ, anh ấy ngày hôm qua có hôn con." An Hâm lại trầm mặc một chút, mới cúi đầu ngượng ngùng nói.

"Sau đó đâu?"

Cô lắc đầu.

"Con lắc đầu là cái gì ý tứ?" Mẹ An gấp đến độ muốn cao huyết áp phát tác ngay lập tức.

"Sau đó không có gì."

"Sau đó không có gì?" Mẹ An sắc mặt có điểm khó coi, "Ý tứ cậu ấy thật là đồng tính luyến ái?" Bà trợn to hai mắt kêu lên.

"Mẹ, mẹ nhỏ giọng chút, con không nói như vậy."

"Con đều đã muốn mặc gợi cảm áo ngủ ở trên người cậu ấy ma đến ma đi, mà cậu ấy lại vẫn là không có chạm vào ngươi, không phải đồng tính luyến ái thì là cái gì? Hâm Hâm, là mẹ thực xin lỗi con, đều là lỗi của mẹ, đều là lỗi của mẹ."

"Không phải, mẹ, ngươi không cần như vậy......

"Là lỗi của mẹ, là lỗi cũa mẹ, nôn ~ nôn ~" Mẹ An đột nhiên nôn đến xuất huyết.

"Mẹ! Mẹ! Mẹ đừng làm con sợ, không phải lỗi của mẹ, là lỗi của con, là do con có không làm theo lời mẹ dặn, không có mặc gợi cảm áo ngủ câu dẫn anh ấy......"

"Nôn ~ nôn ~"

"Mẹ, ô...... Mẹ đừng như vậy, con cầu xin mẹ đừng như vậy, tối nay...... Con nhất định sẽ làm theo lời mẹ dặn, mặc áo ngủ gợi cảm......"

"Ô...... Không cần...... Gợi cảm áo ngủ...... Con sẽ áo ngủ mặc gợi cảm, ô......"

"Hâm Hâm, tỉnh, tỉnh nào, em đang mơ thấy ác mộng, Hâm Hâm." Tuy rằng không biết cô ở trong mộng mơ thấy gì, lại vừa khóc vừa nhắc tới áo ngủ gợi cảm, Khấu Phú vẫn là dùng sức đem cô lay tỉnh.

"Con sẽ mặc áo ngủ gợi cảm, con sẽ câu dẫn anh ấy, con nhất định sẽ làm!"

Bị Khấu Phú lay người đột nhiên ngồi dậy trên giường, nhưng thần trí An Hâm vẫn dừng lại ở trong mộng, thề lời thề son sắt đối với mẹ mình, nói xong đoạn này rồi mới trừng mắt nhìn, dần dần tỉnh táo lại.

"Đã xảy ra chuyện gì?" Cô phát hiện đèn ngủ đầu giường mờ sang, Khấu Phú ngồi ở bên người cô, mà mặt mình thượng ẩm ướt, thanh âm khàn đục nức nở.

"Em vừa mới đang nằm mơ."

"Mơ?"

Hắn gật đầu, tò mò hỏi: "Em mơ thấy cái gì?"

An Hâm ngốc sửng sốt một chút, chậm rãi nhớ tới một giấc mơ vừa rồi kia.

Nguyên lai là một giấc mơ, may mắn là m.

Cô thở dài nhẹ nhõm một hơi, nhưng đồng thời bất an phát cũng sinh từ dưới đáy lòng. Tuy rằng vừa rồi chỉ là một giấc mộng mà thôi, nhưng là với hiểu biết đối với mẹ mình, bà nhất định sẽ hỏi cô kết quả, đến lúc đó cô phải trả lời như thế nào đây?

Cô là không thể lấy phương thức nói dối để lừa gạt mẹ, bởi vì mẹ hiểu cô rất rõ, nhưng nếu nói thật ra như vậy, tình cảnh trong mộng có thể phát sinh thành hiện thật hay không? Hoảng sợ, bất an cùng lo lắng hoàn toàn hiện rõ trên mặt của cô.

"Làm sao vậy?" Khấu Phú quan tâm nhìn cô hỏi, đồng thời vươn tay thay cô lau đi nước mắt đọng nên khóe mắt.

"Em......" An Hâm nhìn hắn muốn nói lại thôi, biểu tình bất lực, bộ dáng đáng thương động lòng người.

Nhìn cô như vậy, hắn phải dung định lực cùng ý chí thật lớn mới có thể ngăn cản chính mình không đem cô gục, hơn nữa cô vừa rồi còn nhắc tới cái gì áo ngủ gợi cảm.

Cô rốt cuộc là nằm mơ thấy cái gì nha? Vì sao lại một bên khóc, một bên kêu không cần, còn nói sẽ mặc áo ngủ gợi cảm?

Trời ạ, nếu cô không nói cái gì đó giải thích một chút cảnh trong mơ của cô, đầu hắn sẽ bị một đống hình ảnh hạn chế loạn thất bát tao chiếm cứ lập tức, sau đó, cũng đừng trách hắn hóa thân thành người sói đem cô ăn làm mạt tịnh (?). Bởi vì trời biết đã mấy ngày nay, hắn nhẫn nại vất vả biết bao nhiêu!

Nhẫn nại? Ai kêu hắn nhẫn nại? Cô đã là vợ của hắn, hắn căn bản là không cần phải vất vả nhẫn nại như vậy không phải sao?

Hắn chỉ biết là chính mình không suy nghĩ tùy tiện như vậy, đương nhiên cùng cô lên giường, ít nhất phải là vì cô thích hắn, yêu thương hắn, cam tâm tình nguyện vì hắn dâng ra chính mình phía trước, hắn không nghĩ bắt buộc cô cũng không nghĩ gây áp lực cho cô.

Ai, thật không nghĩ đến ở trên thương trường hắn được gọi là con người sắt đá máu lạnh, thế nhưng cũng có một mặt nhu tình như thế, đây đại khái chính là cái gọi là một vật khắc một vật đi?

Gặp cô là việc ngoài ý muốn tốt đẹp nhất trong cuộc sống, cho nên hắn cũng chỉ có thể nhận thức tài, nhận mệnh nhẫn nại.

"Em vừa mới rốt cuộc làm mơ thấy cái gì? Anh nghe thấy em nói mớ gì đó không ngừng." Hắn thật sự rất ngạc nhiên.

"Nói mớ?" Cô kinh ngạc mở to hai mắt, "Em nói cái gì?"

"Ao ngủ gợi cảm."

An Hâm cứng họng nhìn hắn, lộ ra một bộ biểu tình bị dọa ngây người.

Áo ngủ gợi cảm?

Nha, trời ạ, không thể nào? Cô không có khả năng nói ra loại nói mớ này — không, cô hẳn là sẽ không nói mớ trong mơ mới đúng, hắn nhất định là lừa gạt cô!

Nhưng là nếu là lừa gạt cô, hắn lại làm sao có thể nói được ra bốn chữ "áo ngủ gợi cảm" này đâu?

Ô, cô thật sự là cái đồ ngu ngốc, cho dù ở trong hiện thực sẽ không nói dối, thế nhưng đến mơ một giấc mơ cũng đều nói mớ thành thật như vậy, cô thật là......

"Em vừa mới rốt cuộc là mơ thấy cái gì, em nói sẽ mặc áo ngủ gợi cảm?" Khấu Phú truy vấn.

"Em, em mới không nói như vậy!" Cô quyết định đánh chết cũng không thừa nhận!

"Em có. Em nghĩ mặc áo ngủ gợi cảm cho ai xem, anh sao?"

"Anh, anh ngươi không cần nói lung tung nói, em, em mới không có!" Máu toàn thân máu nhất thời toàn chảy ngược lên mặt, cô đỏ mặt lên nghiêm mặt phủ nhận.

"Không có? Cho nên ý của em là muốn mặc cho người khác xem sao?"

"Em, em mới không có, anh không cần nói lung tung nói, em, em mặc cho chính mình xem không được sao?

"Kia quá lãng phí, không bằng chúng ta cùng nhau xem vậy." Khấu Phú thật thật giả giả nói y như thật, làm cho cô đã xấu hổ lại quẫn, không biết làm sao thẳng trừng mắt hắn.

"Anh, anh......" Cô hoàn toàn không biết nên đối mặt tình huống này như thế nào, "Em...... Em, em muốn đi ngủ! Ngủ ngon!"

Đỏ mặt, cô hồ như giống chạy nạn nhanh chóng xoay người đưa lưng về phía hắn nằm xuống, đem chăn thẳng kéo đến qua đỉnh đầu.

Bốn phía một mảnh trầm tĩnh, sau đó nệm bên lưng cô đột nhiên lún xuống, cô nằm ở trong chăn cái gì cũng không nhìn thấy, mơ hồ cảm thấy hắn đang treo ở phía trên cô.

Hắn muốn làm sao? Nên sẽ không muốn làm cái gì với nàng đi? Nhưng hắn không phải là đồng tính luyến ái sao......

Không đúng, chuyện này căn bản không có được chứng thật, hơn nữa hắn cũng chính mồm nói với cô rằng hắn không phải đồng tính luyến ái — tuy rằng cô hoài nghi đây là giấu đầu hở đuôi.

Nhưng là nếu hắn thật sự không phải thì sao?

Nếu hắn không phải, mẹ nhất định sẽ thật cao hứng. Nếu hắn không phải, ác mộng vừa rồi cũng không có khả năng sẽ trở thành sự thật. Nếu hắn không phải, cô cũng không phải lại phiền não vì chuyện áo ngủ gợi cảm, sau đó —

"A!"

Hắn đột nhiên đến áp trên người cô, thân hình to lớn bao phủ làm cô sợ đến mức tim đập mạnh, cũng làm cô đem toàn bộ không khí trong phổi đem thở hết ra, khiến cho cô có chút khó thở. Cô cho tới bây giờ cũng không biết thân thể đàn ông nặng như vậy.

"Đừng đem chính mình ngộp chết rồi."

Chăn từ trên đỉnh đầu đột nhiên bị kéo ra, mặt hắn gần gũi xuất hiện ở trước mặt cô, làm cho cô khẩn trương không tự chủ được ngừng lại hơi thở rồi.

Bị hắn đặt ở dưới thân đã muốn rất khó hô hấp, cô lại theo bản năng ngừng thở.

"Ngu ngốc, em đang làm sao, mau hít thở a!" Khấu Phú thấy thế vỗ nhẹ mặt của cô, dở khóc dở cười nói.

Nghe hắn vừa nói như vậy, cô mới đột nhiên dùng sức hít thở, một ngụm tiếp theo một ngụm. Trời ạ, cô thiếu chút nữa sẽ nghẹn đã chết!

"Em suy nghĩ cái gì, làm sao có thể ngay cả hấp hô đều đã quên?" Hắn bất đắc dĩ hỏi.

Hắn còn dám hỏi cô vấn đề này, là ai đột nhiên áp đến trên người cô, hơn nữa bây giờ còn đè nặng không dịch chuyển thân thể? Cô lầu bầu ở trong lòng, lại không có can đảm nói ra.

"Anh......" Cô liếm liếm cánh môi, không biết mở miệng nói từ đâu.

"Em là cố ý sao?" Hắn ách thanh hỏi. Anh mắt Hắn trở nên sâu không lường được, nhìn không chuyển mắt dừng ở cô, hơi thở dần dần trầm trọng.

"Cái gì?" Cô khó hiểu hỏi lại, lại phát hiện thanh âm chính mình trở nên vô lực lại khàn khàn, tuyệt không giống thanh âm nguyên bản, hơn nữa cô là làm sao vậy? Vừa mới là nín thở đến mức sắp hít thở không thông, hiện tại lại hô hấp vừa vội lại mau.

Cô là làm sao vậy, có phải hay không sinh bệnh?

Đưa thủ sờ sờ cái trán của mình, trông có vẻ giống như thật sự có chút nóng.

"Làm sao vậy?" Hắn quan tâm hỏi.

"Em có vẻ giống như có điểm phát sốt, cả người đều cảm thấy nóng quá, hô hấp vừa vội lại mau." Cô mê hoặc nói với hắn.

Lời nói thiên chân vô tà của cô không khác gì lửa cháy đổ thêm dầu, làm cho Khấu Phú tự chủ trong nháy mắt đốt sạch, dục hỏa cuồng nhiên, hắn rốt cuộc không khắc chế được mãnh liệt dục vọng muốn nàng, nghĩ yêu nàng, muốn nàng hoàn toàn biến thành của chính mình. Đột nhiên cúi đầu xuống chuẩn xác hôn trụ lên môi đỏ mọng mê người của cô, thân mật liếm hôn của cánh môi cô, nhiệt tình mà kích cuồng bức cô mở miệng tham tiến vào trong khoang miệng, cuồng dã mạnh mẽ hôn môi cô.

An Hâm lập tức đã bị hôn đến đầu chuyển hướng, đã quên "chứng bệnh" của mình.

Chỉ có hôn đã không thể thỏa mãn được dục vọng phấn chấn bừng bừng của hắn, hắn đem cái chăn ngăn cách giữa hai người xốc lên quăng đến một bên, đưa tay thủ tham tiến vào trong quần áo của cô vuốt ve da thịt mềm nhẵn của cô, đồng thời từng bước một cởi ra quần áo mặc trên người cô.

Bộ ngực của cô không lớn, lại mềm mại cẩn thận làm cho hắn yêu thích không buông tay, thắt lưng của cô thanh mảnh như cành liễu, cái mộng của cô rất tròn đầy đặn, giữa hai chân của cô nóng bỏng ẩm ướt.

Hắn đưa tay tham tiến giữa hai chân cô, cô khẩn trương căng thẳng thân thể, nhẹ giọng phát ra tiếng kinh hô.

Hắn nhẹ giọng trấn an cô, hôn môi cô, kiên nhẫn tìm được nơi mẫn cảm của cô, lần nữa châm ngòi, chơi đùa, làm cho cô không tự chủ được phát ra tiếng ngâm khó nhịn, bản năng cọ xát thân thể hắn tìm kiếm giải thoát.

Thấy cô đã chuẩn bị tốt, hắn nhanh chóng mở rộng hai chân của cô, vừa mới vọt vào trong cơ thể cô.

Cảm giác đau nhức thình lình đến, làm cho cả người cô cứng ngắc, khẽ khóc thành tiếng.

"Thực xin lỗi." Hắn thì thào về phía cô giải thích, hơi thở ồ ồ hỗn loạn.

Vẫn còn đau nhức, nhưng trừ bỏ đau ra còn có chút cảm giác khác, An Hâm không biết đó là cái gì, chỉ biết là cô muốn động, muốn hắn động.

Cô nhịn không được phát ra tiếng vang nức nở, ý muốn di động thân thể, lại làm cho hắn đang đặt ở trên người cô thở gấp một hơi.

"Đừng nhúc nhích!" Hắn cắn răng thốt ra.

"Nhưng là em nghĩ động." Cô nức nở nói.

Tựa như mãnh hổ ra áp, con ngựa hoang thoát cương, vừa nghe thấy lời nói của cô, Khấu Phú liền mất đi lý trí, thú tính toàn phát.

Hắn ôm chặt cô bắt đầu ở trong cơ thể cô dùng sức va chạm, cho dù cô phát ra rên rỉ khó nhịn, kinh hô hoặc là cầu xin tha thứ, cũng không ngăn cản được hắn như núi lửa bùng nổ kích tình.

Trên giường hai người kích tình quay cuồng, dưới sàng áo ngủ gợi cảm lẳng lặng nằm, yên lặng ai thán, thật sự là anh hùng không đất dụng võ a.

Thấy con gái cùng con rể tay nắm tay cùng nhau đi vào phòng bệnh, Mẹ An khinh chọn hạ mày, nhịn không được tò mò hỏi: "Hai người các con hợp được rồi?"

"Chúng con lại không có cãi nhau." Chú ý tới ánh mắt của mẹ, An Hâm vừa thẹn lại quẫn vội vàng đem tay mình từ trong tay Khấu Phú rút ra, thận trọng nói.

Mẹ An có chút đăm chiêu mỉm cười."Xem ra chúng ta áo ngủ gợi cảm......"

"Mẹ!" An Hâm xấu hổ kêu to, nhưng không còn kịp rồi, Khấu Phú đã muốn nghe được.

"Cái gì áo ngủ gợi cảm?" Hắn nhíu mày nhìn về phía cô.

"Hâm Hâm ngày hôm qua mua một bộ áo ngủ gợi cảm, nó không có mặc cho con xem sao?" Nhìn con rể hoài nghi lại biểu tình mờ mịt, Mẹ An lập tức cũng lộ ra biểu tình nghi hoặc.

"Mẹ!" An Hâm vừa thẹn lại quẫn muốn ngăn cản mẹ nói lung tung nói, nhưng vẫn là không kịp.

"Em mua áo ngủ gợi cảm?" Khấu Phú tràn ngập hứng thú hỏi vợ mình.

Cô đỏ mặt dùng sức lắc đầu.

"Con không có đi mua?" Mẹ An bất mãn, "Con không phải đáp ứng mẹ nói con nhất định sẽ đi mua sao? Hơn nữa nhất định sẽ mua kiểu gợi cảm nóng bỏng nhất."

"Mẹ!" An Hâm quẫn muốn tìm cái hố dưới đất chui vào đi.

"Gợi cảm? Nóng bỏng?" Khấu Phú nhìn mặt đỏ đến độ sắp thiêu cháy của cô, đại não chợt nhớ đến lời cô nói mớ tối hôm qua, nguyên lai là chủ ý của mẹ vợ.

"Nói như vậy con còn không có muốn làm rõ ràng chuyện kia?" An mẫu nghiêm túc hỏi.

"Mẹ......" An Hâm quả thực có miệng khó trả lời. Đương sự ở đây, muốn cô trả lời như thế nào a?

Nhưng Mẹ An lại hiểu lầm ý tứ của cô, nghĩ rằng cô đến bây giờ còn chưa có biện pháp cố lấy dũng khí để tra hỏi cùng. Được rồi, nếu con rể này là bà tuyển chọn giúp con gái, bà thân làm mẹ tuyệt nhiên không thể để cho con gái mình chịu ủy khuất, vậy bà liền đến phụ trách tra hỏi rõ ràng ra đi.

"Khấu Phú, mẹ có một chuyện muốn hỏi con, con phải thành thật trả lời." Bà quay đầu nhìn con rể.

"Mẹ, mẹ muốn làm cái gì?" An Hâm khẩn trương không thôi, nhưng bà cũng không để ý đến cô.

"Con rốt cuộc vẫn là thích phụ nữ hay là đàn ông? Con là đồng tính luyến ái sao?" Mẹ An gọn gàng dứt khoát hỏi.

An Hâm bỗng nhiên nhắm mắt lại, có cổ muốn chết để quên đi mọi cảm giác. Mẹ quả nhiên là ngữ không sợ hãi nhân tử không ngớt (?), cô sẽ bị mẹ hại chết!

"Mẹ vì sao lại hỏi như vậy?" Hai mẹ con này rốt cuộc suy nghĩ cái gì a?!

"Đương nhiên là có nguyên nhân, con trả lời vấn đề mẹ hỏi trước đã."

Bất quá không cần suy nghĩ cũng biết chuyện này khẳng định thoát khỏi có liên quan đến vợ của hắn. Khấu Phú trước nhìn thoáng qua vẻ mặt làm sai không dám nhìn hắn của An Hâm, sau đó mới dùng ngữ khí đứng đắn cùng thận trọng trả lời vấn đề của mẹ vợ.

"Con thích phụ nữ, con không phải đồng tính luyến ái."

"Vậy con vì sao cùng Hâm Hâm kết hôn lâu như vậy cũng chưa có động phòng? Phải chăng con có vấn đề về phương diện kia, mẹ biết có một phòng khám trung y không tồi, con có muốn đến đó thử một chuyến hay không?" Mẹ An buông trong lòng một viên gạch lớn, lại lần nữa ngữ không sợ hãi nhân tử không ngớt (?) đề nghị.

"Con đi ra bên ngoài." Không thể nào nghe tiếp An Hâm đành phải mở miệng, cô thật muốn đi nhảy lầu tự sát.

Khấu Phú nhanh tay lẹ mắt, liền một tay kéo lại lấy cô đang xoay người đi ra ngoài.

"Em cảm thấy anh có vấn đề về phương diện kia sao, Hâm Hâm?" Hắn giống như có chút nham hiểm, ngoài cười nhưng trong không cười cúi đầu hỏi.

Cô xấu hổ dùng sức lắc đầu.

"Em xác định sao?"

Cô lại lập tức dùng sức gật đầu.

"Mẹ, Hâm Hâm cô ấy cảm thấy không thành vấn đề, cho nên con nghĩ phòng khám trung y kia con tạm thời có thể không cần đi." Khấu Phú ngẩng đầu lên, mỉm cười nói với mẹ vợ.

"Hâm Hâm, chuyện này liên quan đến cả đời hạnh phúc của cả hai vợ chồng con, con đừng ngượng ngùng cứ nói. Còn có, Khấu Phú con cũng vậy, con đã cùng Hâm Hâm kết hôn, chúng ta chính là người một nhà, có chuyện gì không thể cùng người nhà nói đâu? Có khó khăn gì cứ nói thực ra, mẹ sẽ không trách đâu." Giọng mẹ An nghiêm túc nói. .

Khấu Phú cố ý buộc chặt vòng tay cánh tay giữ chặt lưng cùng eo vợ mình, có chút mang ý trừng phạt đối với cô.

Cho dù cô có hoài nghi khuynh hướng tính dục của hắn, thế nhưng còn đem chuyện này lấy ra thảo luận cùng mẹ cô nữa, cô thật sự là...... Về nhà sẽ tìm cô tính toán sổ sách!

"Vâng. Có khó khăn con nhất định sẽ nói với mẹ." Khấu Phú gật đầu nói: "Mẹ, trong công ty còn có người đang chờ con về họp, Hâm Hâm ở lại giúp mẹ, con phải đi trước."

"Phải không? Vậy con mau đi đi, đừng chậm trễ công tác."

"Con sẽ lại tìm thời gian đến thăm mẹ."

"Được."

"Hâm Hâm, đưa anh đi ra ngoài chứ?" Khấu Phú cúi đầu đến, ôn nhu hỏi vợ.

"Em......" An Hâm muốn tìm lấy cớ cự tuyệt, sao biết mẹ cô lại nhanh chóng thay cô trả lời —

"Tốt lắm, vợ chồng là phải hỗ trợ nhau như vậy, cảm tình mới có thể tốt được. Hâm Hâm, con đưa cậu ấy ra ngoài đi." Mẹ An vừa lòng liên tiếp gật đầu.

"Con......"

An Hâm muốn cự tuyệt, hắn cũng không phân trần lời nào trực tiếp ôm cô xoay người, đi hướng ra cửa phòng bệnh. Cô thật sự sẽ bị mẹ hại chết!

"Thực xin lỗi." Vừa đi ra khỏi phòng bệnh, cô lập tức hướng hắn giải thích, nhưng hắn lại trầm mặc không nói gì tiếp tục ôm nàng cô đi tới phía trước.

Cô nghiêng đầu vụng trộm liếc hắn một cái, sắc mặt hắn không chút thay đổi, vẻ mặt khốc tướng, cũng không giống bộ dáng đang tức giận.

Xong rồi, cái gọi là vật cực tất phản, hắn nhất định là tức đến điên rồi, mới có thể bình tĩnh bình tĩnh như thế.

Hiện tại làm sao bây giờ? Mẹ làm sao có thể lỗ mãng như vậy đem chuyện này nói ra trước mặt hắn đâu, nhưng là cô cũng không thể trách mẹ, cô biết mẹ là lo lắng cho cô, vì tốt cho cô, nên mới có thể khẩn trương về chuyện này như vậy.

Ô ~ thật muốn khóc, sự tình làm sao có thể biến thành như vậy đâu?

Đều do cô miên man suy nghĩ lại giấu không được tâm sự, mới có thể gặp phải một cái phiền toái lớn như vậy, cho dù Khấu Phú nếu thật sự tức giận đến mức nghĩ muốn bỏ vợ, cô cũng là gieo gió gặt bảo, không oán trách được người khác.

Ô, cô là cái đồ ngu ngốc, thật vất vả bọn họ mới trở thành vợ chồng chân chính, lại bị chính mình làm thành ra như vậy.

Cô thật sự rất muốn khóc.

Quá mức chuyên tâm mà ảo não sám hối, An Hâm căn bản không chú ý tới Khấu Phú đã đem cô mang tới nơi nào, thẳng đến khi nghe thấy cửa đóng "phịch" một tiếng, cô mới ngẩng đầu lên nhìn rõ, liền nghênh đón hắn đột nhiên đánh úp lại hôn.

Nụ hôn này đột nhiên tới, cường thế bá đạo lại kích cuồng, tựa như đang trừng phạt cô, ngay cả khoảng cách hô hấp cũng không chịu lưu cho cô, hại cô vì kinh ngạc ngay từ đầu, đến không thể đem chính mình theo kịp nhịp độ, hô hấp ngưng trọng khó khăn vô cùng, đưa tay đánh hắn lại vô lực bất động, thiếu chút nữa chết ngạt mất.

Hắn rốt cục ngẩng đầu lên, trả lại tự do cho môi cô.

Toàn thân cô vô lực chỉ có thể tựa vào trước ngực hắn, không ngừng mà dùng sức hô hấp.

Dưỡng khí, cô cần dưỡng khí!

"Đây chính là khai vị, món chính chúng ta buổi tối lại tiếp tục." Hắn dán vào lỗ tai của cô, thấp giọng nói với cô.

Khai vị? Món chính? An Hâm căn bản không biết hắn là có ý tứ gì, muốn hỏi, lại thở không ra hơi không có biện pháp mở miệng nói chuyện.

"Em trở về phòng bệnh đi giúp mẹ đi, anh đến công ty." Cầm bả vai của cô, nhẹ nhàng đem cô từ trong ngực mình tách ra, sau khi nói xong hắn mới rời đi.

An Hâm trừng mắt nhìn, ngốc sửng sốt một hồi lâu, đầu dần dần thanh tỉnh lại.

Nha, trời ạ, hắn thế nhưng đem cô vào tiến phòng hộ lý hôn cô, khu vực này lúc nào cũng có thể có nhân viên hộ lý ra vào, hoặc là có bệnh nhân bước vào, hắn thật là tức điên rồi, mà nàng cũng điên rồi, thế nhưng đến bây giờ mới phát hiện, may mắn trong khoảng thời gian này hoàn toàn không có người ra vào.

Dùng sức hô một hơi, cô có tật giật mình nhanh chóng rời đi, vừa đi vừa nghĩ đến vừa rồi hắn nói cái gì khai vị, món chính rốt cuộc là có ý tứ gì?

Là thuật ngữ chuyên nhành trong công việc của hắn sao? Hẳn là không phải đâu?!

Ai ~ thật không biết hắn là có ý tứ gì.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro