Chap 12 (18+)
Santa cùng Lưu Vũ ở lại thành phố M vài ngày, sau khi Lưu Vũ hoàn thành công việc, hai người liền cùng nhau trở về Bắc Kinh.
Bọn họ vốn không phải là người để tâm tới việc về nhà đón Tết, mọi năm thời điểm này cùng lắm là nấu thêm chút đồ ăn ngon, theo tục lệ thăm hỏi người thân bạn bè, ngoài ra cũng không làm gì khác.
Nhưng năm nay thì không giống vậy.
Lưu Vũ từ sớm đã chuẩn bị dán câu đối đỏ, món thịt chay đã được chuẩn bị đâu vào đó, đũa cũng mua bộ mới màu đỏ.
Hai người ở bên nhau, cực kỳ đồng tâm nhất trí cắt hoa dán cửa sổ, cắt theo hướng dẫn trên Baidu, tốn không ít giấy nhưng cuối cùng cũng coi như giống với hình mẫu, dán lên cửa sổ bằng kính mờ.
Câu đối được viết bằng mực vàng phủ kim tuyến.
Mỗi người viết một nửa, vốn dĩ Lưu Vũ và Santa cũng không rành về khoản này lắm, miễn là có ý nghĩa là được, cơ mà Lưu Vũ lại mắc chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế hơi nghiêm trọng chút nên nhất quyết phải viết cho thật đẹp mới chịu, kết quả sau một hồi vò nát không ít giấy, Santa bất đắc dĩ cười, dứt khoát nắm tay cậu, từng nét từng nét, viết xong chữ "phúc" cuối cùng.
Viết xong, Santa hỏi: "Em còn muốn viết lại không?"
Khuôn mặt Lưu Vũ bị hơi nóng làm cho đỏ bừng, cậu lắc đầu, mím môi tạo ra dấu ngoặc cười mềm mại, đặt tay mình vào lòng bàn tay to lớn ấm áp của Santa, nói: "Không viết nữa."
Sau đó bảo Santa đi dán câu đối đỏ, nấu cơm, còn cậu thì quét dọn nhà cửa.
Thanh tẩy bụi trần đón gió mới, mở tiệc đón xuân.
Chờ đầu bếp Uno làm xong món chính, lại thêm hai món ăn cay, bữa cơm tất niên coi như đã chuẩn bị xong.
Bên trong phòng khách ấm áp, hai người ngồi cùng một chỗ, Lưu Vũ ôm gối ôm còn Santa ôm cậu, cùng nhau xem Xuân Vãn.
Chương trình năm nay không có gì thú vị. Lưu Vũ bắt đầu thấy buồn ngủ, đầu gật gà gật gù, Santa đỡ cậu dậy, nhẹ nhàng hôn cậu một cái, nói: "Đợi một chút, chờ đếm ngược kết thúc thì đi ngủ."
Lưu Vũ mở ra đôi mắt giăng kín hơi nước, lảo đảo trong lòng hắn: "Sao anh lại hăng hái như vậy?"
Santa xoa đầu cậu, nói: "Trước đây anh chưa từng xem đếm ngược đến giao thừa."
Nhà Uno chỉ có ba người, lúc đón năm mới là lúc cha mẹ bận rộn nhất, đương nhiên sẽ không trở về đón giao thừa, dì giúp việc cũng về nhà ăn tết, chỉ còn lại một mình hắn, lúc đó thì có xem Xuân Vãn cũng chẳng có ý nghĩa gì, thậm chí còn phiền lòng thêm.
Tốt hơn hết là đi ngủ.
Lưu Vũ vừa nghe đến đó liền đau lòng, cố gắng lấy lại tinh thần, quyết định phải chống đỡ đến 0 giờ.
Chương trình vừa vặn phát sóng một điệu múa cổ điển, thanh lịch hào phóng, Lưu Vũ rốt cục cũng nổi lên hứng thú, nhìn không chớp mắt xem xong, hướng TV mà vỗ tay bộp bộp.
Cổ vũ xong liền nói: "Năm sau xem em nhảy."
Cậu kể cho Santa nghe về điệu múa tốn bao tâm huyết của nhà hát bọn họ, nói năm sau nếu không có thay đổi gì thì họ cũng sẽ được lên chương trình Xuân Vãn, còn hứng thú múa cho hắn xem một đoạn, trang phục trong nhà cũng nhảy được đến độ dịu dàng tao nhã, khiến cho Santa không khỏi rung động.
Bởi vì Lưu Vũ vừa nói đến khiêu vũ, đôi mắt hạnh tròn tròn liền sáng rực lên, lệ chí dưới đuôi mắt cũng trở nên quyến rũ, giống như một con thiên nga nhỏ kiêu ngạo.
Ánh sáng làm cho người ta không thể rời mắt, là từ tình yêu, kiên trì, và sự tự tin pha trộn mà thành. Từ trong ra ngoài, tản ra hào quang, là vị trưởng ban nghệ thuật nhỏ nhắn vừa trong trẻo, lạnh lùng vừa cao quý, diễm lệ lại chói mắt của hắn.
Santa không khỏi nhớ lại vài tháng trước đây.
Khi đó hai người bọn họ mới quen biết, mấy ngày đầu khi sống chung cả hai người đều không được tự nhiên, cũng chính là khi đó, ở tầng hầm oi bức, hắn dạy Lưu Vũ nhảy một điệu nhảy đường phố.
Lúc đó, ánh mắt Lưu Vũ cũng sáng như vậy.
Từng có thầy giáo nói cho hắn biết, vũ công trời sinh phù hợp với nhau, giữa họ có lực hấp dẫn khó có thể kháng cự, chỉ cần một ánh nhìn, một lần chạm tay, thân thể sẽ dẫn dắt linh hồn gặp gỡ.
Bây giờ thì Santa đã hiểu.
Gương mặt hắn trở nên nhu hòa, bộ dáng mím môi kiệm lời cũng càng ngày càng ít đi, chỉ cần nhìn Lưu Vũ, trong lòng hắn sẽ sinh ra vô hạn ôn nhu.
Lưu Vũ không hiểu sao bị Santa nhìn chằm chằm thật lâu, chớp chớp mắt, ôm lấy cổ hắn hỏi: "Làm sao vậy?"
Santa cười khẽ, nâng mông cậu thay đổi tư thế, để cho hai chân cậu tách ra ngồi trong ngực mình, sau đó nói: "Anh có một cách để em hết buồn ngủ."
Lưu Vũ đỏ mặt, loáng thoáng đoán được lời hắn muốn nói.
Bởi vì vật nam tính đặt ở mông cậu vừa cứng vừa nóng hầm hập, khiến chân cậu mềm nhũn.
Bầu không khí mập mờ như vậy khiến chính cậu cũng động lòng, dứt khoát làm người xấu trước, cởi quần ngủ rộng thùng thình đến tận đầu gối, lấy mông trắng nõn cọ tính khí của Santa, một bên ngồi thẳng người, bắt chước tư thế cưỡi ngựa cố ý thở dốc trên thân người đàn ông của mình.
Bộ dáng này thật sự phóng đãng, nhưng cậu biết Santa yêu nhất bộ dáng mình ở trước mặt hắn cái gì cũng không giữ lại, quả nhiên, ánh mắt người đàn ông thoáng cái thay đổi, giống như sói lộ ra hung tính, hung tợn cắn cánh môi cậu.
Môi lưỡi giao triền, nước bọt dây dưa.
Ngón tay Santa thuần thục luồn vào huyệt khẩu khuếch trương, khuấy ra tiếng nước ùng ục, một mặt quấn lấy lưỡi Lưu Vũ mà mút, Lưu Vũ rất nhanh chịu không nổi, nước mắt lưng tròng bảo hắn nhanh lên, bàn tay nhỏ bé xoa lấy tính khí nóng bỏng cứng rắn muốn nhét vào hậu huyệt.
Mặc dù nhịn đến khó chịu, nhưng Santa không vội, dù sao bộ dáng chủ động như tiểu thủ lĩnh này của Lưu Vũ cũng không mấy khi gặp được. Hắn quyết tâm hưởng thụ nhiều một chút, liền vạch áo Lưu Vũ, ngậm núm vú chậm rãi chơi đùa, dùng lưỡi cọ xát vào đầu nhũ khiến Lưu Vũ mơ màng rên lên, từng tiếng dễ nghe không ngừng lặp lại.
Thời khắc thanh kiếm lên dây, Santa hôn đôi mắt của Lưu Vũ hỏi: "Muốn anh vào không?"
Lưu Vũ nước mắt lưng tròng gật đầu.
Santa đắc ý cười: "Vậy thì không được phép nói dừng lại."
Nói xong liền đem vật cứng nóng đâm vào, quấy thẳng vào sâu trong huyệt đạo, nắm eo Lưu Vũ từng chút một cùng hắn phập phồng.
Tuy rằng mới khai trai không lâu, nhưng tần suất thực hành của hai người thực sự không thấp. Lần đầu tiên Santa không kiềm chế được cảm xúc, khiến Lưu Vũ rất đau, sau đó hắn đã tự kiểm điểm lại lỗi lầm, nghiêm túc học tập kinh nghiệm, hiện giờ đã học được cách hầu hạ ông xã tận hứng, thân thể hai người cũng càng ngày càng phù hợp.
Vũ công trời sinh thân thể mềm mại, tư thế khó cỡ nào cũng làm được.
Cũng bởi vì như thế, khi Lưu Vũ bị Santa tách ra hai chân, gần như dùng góc độ không thể tưởng tượng được mà trêu chọc, thần trí cậu đã tan rã, ngoại trừ từng chút từng chút đáng thương thở dốc, cái gì cũng không nói nên lời.
Hết lần này tới lần khác Santa muốn chơi trò tình thú, buộc cậu phải nói mấy câu kiểu như của ông xã thật lợi hại, bị thao đến sảng khoái mụ mị đầu óc mới tha cho cậu một con đường sống, đến thời điểm cao trào, hắn rút ra, bắn lên bụng bằng phẳng của cậu cùng vùng ngực sưng đỏ.
Một vòng kết thúc.
Vừa lúc đếm ngược thời gian đến số bốn, Santa ôm Lưu Vũ, cùng nhau đếm xong con số cuối cùng.
Ba.
Hai.
Một.
Họ trao nhau nụ hôn vừa dài vừa dịu dàng.
Nụ hôn kết thúc, Lưu Vũ mắt đọng hơi nước, thanh âm còn có chút khàn khàn, nói: "Chúc mừng năm mới."
Chỉ mong ngày ngày đều giống như hiện tại, năm này qua năm khác ở bên nhau.
-----
Năm cũ qua đi, thời gian trôi nhanh như chó chạy ngoài đường.
Santa được tổ tiết mục thúc giục quay lại ghi hình ba tập cuối cùng.
Gần như mỗi kỳ đều có battle cường độ cao, ghi hình đi ghi hình lại khiến Santa tương đối vất vả, huống chi tổ tiết mục còn cố ý tạo ra hình tượng đại ma vương cho hắn, cho hắn không ít screentime.
Santa đều thuận theo họ, biểu hiện trước ống kính không tầm thường.
Trước khi đi, Lưu Vũ lo lắng hắn sẽ mệt, lại sợ mỗi lần hai người nấu cháo điện thoại quá lâu ảnh hưởng đến hắn nghỉ ngơi, dứt khoát nghiêm túc nói: "Gọi điện thoại cũng phải có thời gian hạn chế, sau mười một giờ không được gọi điện thoại cho em. "
Cún bự lông vàng ủy khuất vẫy đuôi.
Lưu Vũ không thèm nhìn hắn, vẻ mặt vô tình đẩy người yêu ra ngoài.
Thời vận thay đổi, Santa trông mong nhìn chằm chằm vào cánh cửa đóng chặt suốt một lúc lâu, không có cách nào cũng không thể làm gì khác, nói: "Ông xã, chờ anh trở về."
Cố tình không nói đủ cả câu.
- Chờ anh đem cúp trở về.
Santa lại bắt đầu bận rộn ghi hình.
Vào tháng 3, chương trình đã được phát sóng. Bởi vì trước đó làm tốt công tác tuyên truyền, lại có thực lực nên danh tiếng cũng tăng nhanh, "Vũ Lâm Chi Vương" kỳ đầu tiên đã thu hút được rất nhiều khán giả, rating rất khá.
Santa được sắp xếp lên hình ở tập 2, ê-kíp chương trình cố ý phòng bạo.
Bởi vậy, trong khi các tuyển thủ có triển vọng khác đều có một lượng fan nhất định đứng bên ngoài thì không ai biết đến Santa.
Chỉ có mấy fan trung thành của hậu viện hội vừa rảnh rỗi liền đến hiện trường tiếp ứng hô to.
Santa vô cùng biết ơn, mỗi lần đều cúi đầu chào họ.
Ngày 10 tháng 3.
Vừa hay lại phải quay một đoạn clip bổ sung, chờ bọn họ kiệt sức ghi hình xong, đã gần mười một giờ rưỡi.
Santa đón gió lạnh thấu xương đầu xuân đi ra, cầm điện thoại di động, lướt qua lướt lại xem lịch sử trò chuyện của mình và Lưu Vũ, cuối cùng vẫn không bấm gọi.
Ngày hôm qua, Lưu Vũ đã hung hăng cảnh cáo: "Em sẽ ngủ lúc 11:00 để dưỡng nhan, không được phép làm phiền em."
Nhưng ngụ ý quá dễ đoán, đơn giản là biết gần đây hắn cực kỳ mệt, muốn hắn ngủ nhiều một chút.
Tâm tư tinh tế của người yêu khiến trái tim hắn mềm nhũn.
Bởi vậy cho dù có mệt mỏi đến đâu, hắn cũng sẽ nhớ kỹ, rằng nơi Bắc Kinh xa xôi ấy có một chú mèo Ragdoll nhỏ xinh đẹp mềm mại thích quấn lấy quần áo của hắn, vừa đáng yêu lại đáng thương chờ hắn trở về.
Đó là bến đỗ của hắn.
Santa nhếch môi.
Vừa mới đi ra bên ngoài, đột nhiên thấy một hàng biển hiệu đen nhánh, dựng thẳng thành hàng dài.
Santa sửng sốt.
Ngay sau đó, đèn được bật sáng rực rỡ, tia lửa chiếu sáng cả bầu trời, như ban ngày đốt cháy đêm đen.
Ánh mắt liếc tới, đều là đèn hiệu tiếp ứng.
"Chúc mừng sinh nhật Santa."
"Ghi hình thuận lợi, thẳng tiến vũ vương."
Những fan còn nhớ hay không nhớ đều đã tụ tập lại với nhau, hét lớn tên Santa cùng những lời chúc tốt đẹp nhất, âm thanh vang vọng cả bầu trời đêm.
Mà trong đám người phủ sắc cam ấy, Santa liếc mắt một cái liền thấy được người mà mình vẫn hằng tâm niệm kia.
Lưu Vũ đeo chiếc băng đô sáng chói, mi mắt cong cong, chen giữa đám đông ồn ào, hướng hắn im lặng làm khẩu hình.
"Ông xã, sinh nhật vui vẻ."
"Em yêu anh."
Trong nháy mắt, tâm tình rực sáng như pháo hoa nở rộ đêm giao thừa.
.
Phí ảo: 90 votes và 50 cmt của 50 accounts khác nhau.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro