Chap 10 (2) (18+)
Sắc mặt Santa biến đổi.
Hắn gần như không thể tin vào tai mình.
"Em đang nói gì vậy?" Hắn nắm lấy vai Lưu Vũ, ép cậu đối diện với mình, ngữ khí trầm xuống, "Em đang đùa anh sao? "
Nhóc sâu rượu cùng hắn ngây ngốc nhìn nhau, giống như đang bị hắn dọa sợ, nhưng hơi rượu khiến con mọt rượu này trở nên bạo dạn hơn, dứt khoát nhắm mắt lại, không quan tâm mà đẩy hắn ra, còn muốn đi lấy thêm rượu, một bên lẩm bẩm:
"Em nói, ly hôn! ! "
"Anh không đồng ý!! "
Lần đầu tiên Santa mất khống chế, suýt nữa rống lên.
Hắn vì cuộc hôn nhân này mà cùng cha mẹ cãi vã đến gần như cắt đứt quan hệ, thế mà Lưu Vũ lại nói... ly hôn?
"Lưu Vũ, Tiểu Vũ. "
Mắt thấy Lưu Vũ sắp đi, Santa cuống quýt ôm lấy cậu, dùng sức ôm chặt, khí lực lớn đến mức giống như muốn đem cậu dung hòa vào cơ thể.
Santa nắm lấy gương mặt đỏ bừng kia, môi cơ hồ muốn dán vào gò má, giọng cũng trầm xuống: "Em nói rõ ràng cho anh, đây là làm sao vậy, rõ ràng đang tốt đẹp, sao lại muốn ly hôn, hả? "
"Nếu có gì làm chưa tốt, anh sẽ sửa..."
Người trong ngực còn đang không ngừng giãy dụa. Hắn dứt khoát bóp cằm Lưu Vũ, hung hăng hôn lên.
"Ưm ưm ưm! "
"Santa...!! Anh buông ra!!"
Phanh một tiếng, Santa không đứng vững, bất ngờ bị Lưu Vũ đẩy ngã.
Bàn tay trắng bệch kia giơ lên không trung, rốt cuộc vẫn không nỡ đánh xuống.
Chàng trai say sấp mặt đứng trước mặt hắn đột nhiên rơi nước mắt.
Lưu Vũ run rẩy nói:
"Santa, anh có thể đừng làm khó em hay không. "
-----
Chất cồn lên men trong óc, giống như bong bóng ùng ục sủi bọt, khiến đỉnh đầu Lưu Vũ đau nhói.
Mới vừa rồi bị lôi kéo quá độ, trước mắt trời đất quay cuồng, chỉ thấy người trước mặt mắt đỏ ngầu, không khí nhất thời lạnh đến mức như rơi vào hầm băng.
Lạnh quá.
Chân đạp trên mặt đất rất lạnh, gió xung quanh cũng thực lạnh lẽo.
Cậu choáng váng, theo bản năng muốn tới gần nguồn nhiệt trước mặt.
Vừa rồi đang nói cái gì... ?
Ly hôn, à, ly hôn ...
Chính là chia tay.
Trái tim lại thêm một lần đau đớn.
Men rượu đột nhiên dâng lên, làm cho cậu rất muốn hôn lại người trước mặt này.
Mắt nhắm mắt lại, coi như là làm một hồi pháo trước chia tay.
Nhào tới hôn Santa, Lưu Vũ thuận tiện kéo quần hắn ra, mơ hồ nghĩ.
Nụ hôn mang theo mùi rượu nồng đậm tiến vào giữa hàm răng Santa.
Lời nói mang theo nức nở của Lưu Vũ còn chấn động trong đầu làm cho đầu óc Santa trống rỗng, ngay giây tiếp theo chú mọt rượu này liền nhào vào trong ngực hắn, bắt đầu không có phép tắc lôi kéo quần hắn.
"Tiểu Vũ... sh! "
Bàn tay không nặng không nhẹ của Lưu Vũ sờ vào giữa đũng quần hắn, niết nhẹ.
Huyết khí dâng trào. Cả người đều tê dại, làm cho hắn dường như bị lây men say, trong mắt chỉ còn lại Lưu Vũ đang thản nhiên hôn hắn, cùng thân thể mềm mại như nhuyễn ngọc ôn hương.
Tay so với đầu óc phản ứng nhanh hơn, trực tiếp ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn, nhiệt tình nghênh đón nụ hôn.
"Hmmmm... !"
Santa ôm ngang Lưu Vũ, đi vào phòng ngủ.
Nụ hôn càng ngày càng sâu, toàn thân Lưu Vũ đỏ như tôm luộc, Santa vừa hôn vừa cởi quần áo Lưu Vũ làm lộ ra thân thể tuyết trắng như mị ma tản ra sức hấp dẫn không gì sánh kịp khiến hắn miệng khô lưỡi khô, cực kỳ đói khát.
Càng muốn chết chính là đôi bàn tay nhỏ bé kia còn đang không biết từ chối mà sờ loạn, ngón tay lạnh lẽo từ lồng ngực xẹt đến giữa hai chân, không những không giúp hắn giải quyết nửa điểm trói buộc, ngược lại còn như đổ thêm dầu vào lửa, khiến hắn càng cắn chặt đôi môi non mượt đẫy đà kia, đầu lưỡi chui vào trong khoang miệng nhiệt tình càn quét liếm hút.
Khoang miệng nóng ẩm, hơi rượu thơm ngát.
Santa một mặt đẩy áo len của Lưu Vũ lên trên, một mặt đưa tay vào, trực tiếp dò đến chỗ hai đầu ngực sữa hồng phấn, thô bạo vuốt ve.
"Ừm... Ha..."
Lưu Vũ nhíu cặp mày thanh tú, giống như cực kỳ đau đớn mà kêu lên.
Santa lại cắn cậu một ngụm, đầu ngón tay kẹp đầu vú sữa kéo một cái, hung tợn hỏi: "Đau không? "
Lưu Vũ mở to đôi mắt bị sương mù che khuất, hơi nước ướt đẫm mi mắt, đuôi mắt còn nhuốm sắc đỏ, đáng thương gật đầu.
Tủi thân muốn chết.
Santa cười lạnh, "Đau là đúng rồi. "
Nói xong, không hề khách khí tét vào bờ mông trắng như tuyết, thanh âm vang dội thanh thúy, Lưu Vũ không thể tin mở to hai mắt, đã thấy ánh mắt Santa thâm trầm như đáy biển sâu, cảm xúc nồng đậm như sóng triều cuồn cuộn.
Hắn bóp chặt thắt lưng gầy nhỏ kia, tách hai chân Lưu Vũ ra, thẳng hông đi vào, một tay cởi thắt lưng.
Âm thanh kim loại rơi xuống đất.
Thần trí hỗn loạn của Lưu Vũ đột ngột thanh tỉnh.
Tiếp theo, một ngón tay khô ráo liền không hề có dấu hiệu xoa ở cửa huyệt, đưa vào.
Lần đầu tiên lối vào ướt át bị mở rộng, cảm giác dị vật tiến vào khiến Lưu Vũ nhịn không được run rẩy, theo bản năng muốn trốn, lại bị Santa bắt trở về, lấy một ít kem dưỡng da tay ở đầu giường, liền lần nữa thăm dò vào, liên tục khuếch đại hậu huyệt đói khát kia, thẳng đến khi dâm thủy chảy ra ướt đẫm ngón tay.
Lưu Vũ hoảng hốt cảm nhận đằng sau bị ngón tay xâm phạm, ngay cả phần xương cụt cũng giống như đang bị điện giật.
Santa cười khẽ một tiếng, lấy ngón tay ướt đẫm chất lỏng ra, phát ra một tiếng tặc lưỡi.
"Nhiều nước đến vậy, hửm?"
Santa cười cậu.
Lưu Vũ xấu hổ muốn khóc.
Cậu nhắm chặt hai mắt, tính gỡ đôi bàn tay ác liệt kia ra, ngược lại bị Santa ôm chặt, thân thể nóng bỏng phủ lên, đem cả người hắn đều đè lên, thuận thế giữ chặt bàn tay nhỏ bé không nghe lời, cầm lấy cổ tay, kéo cao đến đỉnh đầu.
Giống như biết được sau một khắc sẽ phát sinh chuyện gì, Lưu Vũ cúi đầu nức nở một tiếng, giống như thú non sắp bị sói hoang nuốt chửng vào bụng.
Trái tim Santa mềm xèo.
Đôi môi nóng bỏng lại hôn cậu, đầu lưỡi mềm mại dịu dàng liếm mút cánh môi ướt át.
Ngay sau đó, Santa đỡ tính khí nóng bỏng của mình, mạnh mẽ đi vào.
Lưu Vũ ngay trong lúc đó đau đớn kêu lên.
"Ah! Đau... ! ! "
Tiếng kêu nhanh chóng bị Santa nuốt chửng.
Thắt lưng Lưu Vũ từng trận tê dại, hậu huyệt căng trướng đau.
Cho dù Santa đã cố chậm lại, nhưng vật kia quá mức hung hãn, chỉ dò xét một chút đã khiến Lưu Vũ đau đớn rơi nước mắt. Santa đành phải cúi người liếm đi giọt lệ, lại dịu dàng hôn, Lưu Vũ tức giận trách hắn quá hung dữ, quay đầu không cho hắn hôn, nức nở yếu đuối đến mức khiến dục vọng của Santa dâng lên, ham muốn bắt nạt cậu lại càng tăng cao.
Dứt khoát kéo áo len ra, cúi đầu cắn lên một bên ngực hồng .
"Ừm... Ha..."
Nơi mẫn cảm nhất bị khiêu khích, Lưu Vũ nâng lên thắt lưng, thân thể trắng nõn xinh đẹp yếu ớt như ngọc thạch, ở dưới môi lưỡi Santa run rẩy.
Phía dưới Santa nhịn đến phát đau, cũng từ đó mở rộng từng tấc từng tấc tiến vào bên trong.
Lưu Vũ chỉ cảm thấy đau đến phát hoảng, phía sau giống như không phải của mình nữa, nhưng rất nhanh, một loại ngứa ngáy kỳ quái, tê dại từ sâu bên trong dần dần dâng lên.
Chọc cho thanh âm biến điệu, dần dần phát ra thanh âm mèo sữa gọi xuân.
Santa xoa xoa hai chỗ ngực bị cắn sưng, bị cậu gọi suýt nữa bắn ra, cắn chặt răng cắm vào trong huyệt khẩu, tới gần Lưu Vũ, người bị hắn làm cho thần trí không rõ ràng, cúi đầu nói gì đó.
Lưu Vũ ngẩn người, cậu chịu không nổi những lời này, cảm giác xấu hổ trong nháy mắt dâng lên, lại bởi vậy mà tiết ra, bạch trọc một cỗ bắn lên cơ bụng Santa.
Santa nói, "Tại sao lại nhanh như vậy, hả? "
---
Giường lớn ọp ẹp, cùng tiếng nước khiến người ta đỏ mặt tim đập, vào ban đêm vang lên càng rõ ràng.
Lưu Vũ bị làm đến mức không biết đã cao trào mấy lần, thay đổi mấy tư thế, nhưng Santa nhất quyết không chịu bắn ra.
Cậu khóc nức nở đấm bừa lên cơ bắp săn chắc của người đàn ông, cầu xin tha thứ: "Có thể nhanh lên được không..."
Santa khàn giọng nói ngoan, trấn an hôn cậu một cái, đem Lưu Vũ đã mất hết sức lực xoay người đè ở phía trên tường rồi lại lần nữa tiến vào.
Tư thế này đặc biệt sâu.
Theo mấy cái đẩy sâu vào hậu huyệt, Lưu Vũ mở to hai mắt, từng hơi từng hơi nhỏ dồn dập hô hấp, đem tấm lưng dày rộng của Santa cào ra mấy vệt máu.
Người đàn ông trầm mê trong dục vọng nửa điểm đau đớn cũng không có.
Thậm chí còn cảm thấy hưng phấn, dỗ cậu bảo cậu tiếp tục cào tiếp tục đánh, nhưng dưới thân vẫn không ngừng nghỉ, cơ bụng căng chặt, đem hung khí của mình nhanh chóng cắm vào lại rút ra, mang theo tiếng nước òng ọc.
Toàn thân Lưu Vũ gần như muốn dán vào vách tường.
Xúc cảm lạnh lẽo cùng nhiệt lượng phía sau hình thành tương phản rõ rệt, cậu nhịn không được co rúm lại, lại bị Santa giữ lấy cần cổ yếu ớt, không nặng không nhẹ nắn bóp, buộc cậu nghiêng người hôn môi.
Nước bọt do hôn môi nhiễu loạn từ khóe miệng trượt xuống, Santa mê muội liếm lấy.
Hạ thân không ngừng ở trong tràng đạo đóng cọc, vừa đau vừa sảng khoái, Lưu Vũ lại bắt đầu khóc, khóc nức nở, nói Santa sắp làm cậu đến hỏng rồi, hàm hồ hỗn loạn mắng lung tung, cuối cùng bị Santa một cái ưỡn người đâm sâu. Lưu Vũ đau đến ngừng thở, ngay cả vùng bụng bằng phẳng cũng nhô ra hình dạng tính khí, toàn thân mềm nhũn, đứng cũng đứng không vững, chỉ có thể khóc đòi hắn đi ra ngoài.
Santa xoa xoa tính khí sắp bắn ra, chặn phần quy đầu của cậu.
Lưu Vũ sắp bị tra tấn đến phát điên.
Santa cọ xát gương mặt ướt át của cậu, khàn giọng hỏi: "Anh là ai? "
Lưu Vũ thẫn thờ đáp: "Santa... "
Tính khí bị nắm chặt.
Lưu Vũ hét lên kinh hãi một tiếng, nghe được Santa lại nói: "Nghĩ lại. "
Cậu ủy khuất sụt sịt, đáng thương nghiêng đầu hôn Santa, muốn mượn việc lấy lòng để Santa buông tha cho mình. Chàng trai khuôn mặt anh tuấn ẩn nhẫn, đột nhiên như hiểu ra cái gì, mềm nhũn kêu một tiếng:
"Ông xã. "
Santa nhếch môi, ấn bụng cậu bắn vào.
"Ngoan. "
---
Ngày hôm sau, Lưu Vũ mặc dù mệt mỏi muốn chết, nhưng đồng hồ sinh học vẫn khiến cậu tỉnh dậy sớm hơn Santa một bước.
Toàn thân đau đến mức giống như bị xe nghiền qua.
Mắt sưng lên.
Toàn thân trên dưới không có một chỗ toàn vẹn.
Trong lòng cậu oán hận mắng Santa là đồ xấu xa, rón rén từ trên giường bò xuống, nhanh chóng thay quần áo, xách hành lý đã được thu thập xong từ ngày hôm qua, bỏ chạy.
Ngồi trên xe, cậu khóc không ra nước mắt nghĩ, mồi pháo ly hôn này, thật sự là không nên chậm trễ.
Cậu hối hận rồi.
.
Phí ảo: 90 votes.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro