Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

C7: Mèo con gần đây rất dũng cảm (2)

Ngày cuối tuần.

Địa điểm gặp gỡ với Hoàng Hạo được đặt tại một khách sạn của Hoàng gia. Khi Santa và Lưu Vũ đến nơi, nhân viên khách sạn và Hoàng Hạo cùng thuộc hạ lần lượt đi ra ngoài đón tiếp.

Không thể trông mặt mà bắt hình dong, chỉ nhìn sơ qua có thể nói Hoàng Hạo là một người nhã nhặn. Hắn ta cùng Lưu Vũ gặp mặt bắt tay cũng mười phần khiêm tốn, vừa đi cùng đối phương vừa kiên nhẫn giới thiệu khách sạn nhà mình.

Hơn nữa, không biết có phải vì cùng là Alpha hay không mà Santa có thể cảm nhận được rằng người này đang ức chế pheromone của chính mình.

Sau khi Lưu Vũ tham quan xong, Hoàng Hạo đã chủ động mời cậu lên lầu ăn trưa, hai người cùng nhân viên phục vụ đi tới phòng riêng. Người của Hoàng gia đã biết giới hạn mà dừng lại ở cửa nhưng Santa vẫn luôn đi theo Lưu Vũ, lúc cậu đi vào phòng, hắn cũng tự nhiên mà theo vào.

"Lưu Vũ, không phải hôm nay chỉ có hai người chúng ta cùng ăn cơm thôi sao?" Hoàng Hạo thấy Santa cũng đi theo thì dừng lại hỏi. Theo thói quen, Lưu Vũ không có cảm giác gì, quay đầu lại nhìn.

"Tôi không vào cùng thì không ổn lắm. Những lần trước cậu chủ đi ăn với những người khác đều là những nơi tương đối thoáng, tôi có thể nhìn thấy cậu ấy. Nhưng hôm nay nếu đóng cửa phòng lại thì tôi sẽ không thấy được gì bên trong."– Santa nói.

"Vẫn sẽ có nhân viên mang đồ ăn vào thường xuyên mà. Sao thế, cậu sợ tôi à?" Hoàng Hạo nhìn Lưu Vũ nói. Cậu xấu hổ cười cười, cúi đầu suy nghĩ một chút, "Santa, đây chỉ là một buổi gặp gỡ ăn cơm bình thường thôi, anh cứ ra ngoài đi."

"Dù sao các anh cũng đều ở cửa, có việc gì tôi sẽ gọi anh vào." Hắn vẫn không nói gì, chỉ hơi lắc đầu.

"Santa..." Lưu Vũ kéo dài giọng điệu, nhắc nhở một tiếng. Nhìn vẻ mặt của cậu, Santa khẽ thở dài, lùi một bước.

"Tôi sẽ đứng đợi ở ngoài cửa."

"Ừm." Lưu Vũ gật đầu, quay người bước vào phòng cùng Hoàng Hạo. Nghe thấy tiếng đóng cửa, Santa ổn định lại cảm xúc, bắt đầu tính toán. Hắn để lại sáu người đứng canh cửa, còn mình thì dẫn hai người khác đi xuống lầu dưới để kiểm tra.

Kể từ sau sự cố ở trường đua, mỗi lần Lưu Vũ tới nơi đông người, hắn sẽ tự mình đưa người đến khu vực xung quanh để kiểm tra thật cẩn thận. Không khoa trương như trên phim sẽ mang hàng trăm, hàng chục người đi theo, Santa thường chỉ dắt theo bảy người.

Hôm nay vì là loại người như Hoàng Hạo nên hắn đặc biệt dẫn theo tới mười lăm người. Hai người đi theo Santa để kiểm tra, sáu người cố định đợi ở cửa, số còn lại được phân bố ở nhà để xe dưới tầng hầm, cửa ra vào và các khu vực tòa nhà khác nhau để theo dõi Santa và hai thuộc hạ.

Khi vừa bước ra khỏi thang máy, Santa gặp một chuyên gia rượu vang ăn mặc gọn gàng đang đẩy chiếc xe chứa đầy các loại rượu nổi tiếng với nhiều ly rượu có kiểu dáng khác nhau. Khi người này đi qua, hắn ngửi thấy mùi tuyết trên người anh ta. Đến khi cửa thang máy gần đóng chặt lại thì bên ngoài truyền tới tiếng động lạ. Santa giật mình, nhanh chóng mở cửa thang máy ra.

"Không sao đâu lão đại, chỉ là chuyên gia rượu vang và nhân viên phục vụ đi ra, vô tình làm rơi một viên thạch cao thôi."

"Còn có chuyện gì nữa không?" Santa nghe giải thích xong mới giảm dần tốc độ bước. "Vừa rồi tôi nghe được tiếng rơi vỡ nên đã ra xem qua."

"Được rồi, có chuyện gì hãy báo cáo cho tôi ngay biết." Lúc này hắn mới thở dài nhẹ nhõm, quay lại thang máy nồng nặc mùi nước hoa của chuyên gia rượu vang khi nãy. Santa xoa mũi và nhìn xung quanh, đột nhiên chú ý đến một ít tàn thuốc nhỏ có vẻ như vừa mới hút, vẫn còn khói thuốc bốc lên.

Trong phòng riêng...

Rượu đã được phục vụ mang đến, Lưu Vũ và Hoàng Hạo vừa cạn ly vừa thưởng thức rượu. Mà hắn ta cũng rất có trật tự, không cùng Lưu Vũ nói chuyện gì kì quái.

Hai người ăn cơm trò chuyện một hồi, Lưu Vũ cảm thấy mí mắt mình ngày càng nặng dần. Không phải chứ, vừa uống có vài ly mà đã say rồi sao? Lúc cậu ngẩng đầu lên nhấm một ngụm rượu thấy rằng Hoàng Hạo đang quan sát mình.

Sau khi uống xong ly rượu, Lưu Vũ bắt đầu có chút nhức đầu, cậu cởi chiếc áo khoác len ​​bên ngoài, cố gắng chống tay lên bàn để chống đỡ cơ thể nặng nề của mình.

"Có vẻ như cậu đã uống hơi nhiều rồi."

"Xin lỗi, tửu lượng của tôi vốn không tốt. Tôi xin phép ra ngoài đi dạo cho tỉnh táo."

Lưu Vũ muốn bỏ chạy, nhưng chân cậu yếu ớt đến mức không thể dùng sức được nữa. Cậu muốn rời đi nhưng thân thể lại không chịu nghe lời.

Lưu Vũ quay ra nhìn Hoàng Hạo thì thấy hắn cười cợt. Nếu là kỳ phát tình thì lần này có vẻ đến quá sớm, từ trước đến nay kỳ phát tình của sậu chưa bao giờ có sự thay đổi lớn như vậy.

"Lưu Vũ thiếu gia, làm sao lại có chuyện như vậy được?" Giọng điệu của Hoàng Hạo bỗng trở nên phù phiếm, hắn liếc mắt nhìn xuống đồ uống của Lưu Vũ và biểu hiện này của hắn ta rất rõ ràng. Ngay lập tức cậu hiểu được mình bị người ta bỏ thuốc, chắc hẳn là xuân dược. Nhận ra điều không ổn, cậu cố gắng chống đỡ cơ thể chạy ra khỏi phòng.

Chẳng may thay Lưu Vũ đã bị Hoàng Hạo ôm chặt lấy, tay hắn ta bắt đầu cởi cà vạt của mình buộc lấy hai tay Lưu Vũ đưa lên cao rồi đẩy cậu về phía ghế sofa. Lưu Vũ đổ mồ hôi, cơ thể cậu như sắp nổ tung.

Bởi vì đột nhiên bị cưỡng ép phát tình, lỗ tai Lưu Vũ đỏ bừng như máu. Hiện giờ cậu cực kỳ khó thở, lồng ngực phập phồng, khóe mắt cũng bắt đầu chảy xuống những giọt nước mắt.

Xinh đẹp và ưa nhìn, đây là một loại mà Hoàng Hạo, Alpha mùi lúa mì đánh giá cao. Hơn nữa pheromone vị mật đào của Lưu Vũ cực kỳ khiêu khích, ngay cả một Alpha cấp S cũng có thể cảm thấy bồn chồn. Chưa kể đến Hoàng Hạo là một tên biến thái không có nghị lực, hắn ta bắt đầu phóng ra tin tức tố của mình. Ngay lập tức Lưu Vũ cảm thấy cả người đau như bị kim châm, tin tức tố của Alpha dày đặc khiến cậu cảm thấy khó chịu, hạ thân bắt đầu chảy ra chất lỏng.

"Mấy tiếng giả vờ tử tế của tôi thực sự không lỗ." Hắn ta cưỡi trên người Lưu Vũ, dục vọng dâng trào, nở nụ cười ghê tởm.

Giờ đây Lưu Vũ không còn một chút sức lực nào để kêu lên, cũng như phản kháng. Cả người cậu từ trong ra ngoài đều đau muốn chết, như một con cá mắc cạn, không thể động đậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro