Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

C1: Con mèo yên lặng, nó phải là một con quỷ.

Khi Santa bước vào phòng, tất cả những gì hắn có thể thấy là một người đàn ông trung niên đang ngồi trên chiếc ghế bành, nhưng sự nhạy bén của một kẻ giết người hàng đầu làm hắn ngay lập tức cảm nhận được hơi thở và tiếng động nhẹ của người thứ hai trong phòng.

Đã gần chín giờ tối, ánh sáng trong phòng tương đối mờ, rèm cửa được kéo ra, phía trước có một chiếc ghế tựa rất lớn quay lưng về phía Santa, khẽ lay động...

Có người đang ngồi đó.

"Xin chào, tôi tên Lưu Nghệ Đông." Người ngồi trên ghế bành mở miệng nói.

"Uno Santa." Santa lịch sự cúi người chào.

Lưu Nghệ Đông, Santa suy nghĩ cái tên một lúc, em trai của nguyên chủ nhà họ Lưu, tại sao ông ta lại ở đây?

Sau đó, Lưu Nghệ Đông bắt đầu giới thiệu với Santa quy trình chi tiết, những việc cần chú ý và nhiệm vụ chính của hắn trong cuộc họp gia đình họ Lưu vào ngày mai...

Santa lắng nghe một cách cẩn thận, nhưng tâm trí hắn có chút bận tâm về việc ai là người đang ngồi trên chiếc ghế bành kia?

Chỉ mất khoảng năm phút sau khi Lưu Nghệ Đông nói xong, "Đã rõ mọi chuyện chưa?"

"Hiểu rồi, tôi sẽ tự mình sắp xếp nhân viên." Santa nhận được thông tin rất nhanh khi Lưu Nghệ Đông nói, kế hoạch trong đầu hắn đã an bài hết rồi.

"Tiểu Vũ, cháu cũng nghe thấy rồi chứ?" Lưu Nghệ Đông đưa mắt nhìn qua chiếc ghế bên cửa sổ.

Santa nhìn thấy có một cánh tay chống lên tay vịn của ghế, chiếc ghế bành không còn đung đưa nữa, sau đó hai bàn tay trắng nõn nhỏ bé nắm chặt, duỗi eo, lộ ra một cái đầu nhỏ bông xù.

Người trên ghế cuối cùng cũng đứng dậy, cử động cổ và vai, sau đó dùng tay vò tóc rối tung, lắc đầu cho tỉnh táo, dùng giọng mũi kêu một tiếng "Ừm."

Khi đưa tay ra, Santa có thể mơ hồ nhìn thấy miếng dán ức chế trên gáy cậu.

Lưu Nghệ Đông nghe câu trả lời không hứng thú của cháu trai mình, thở dài, "Không chỉ cho cuộc họp gia đình vào ngày mai, cậu ấy sẽ là vệ sĩ riêng của cháu trong tương lai."

"Ừm." Lưu Vũ trả lời chiếu lệ như trước.

Lưu Vũ sao? Santa nhìn thiếu niên kia đứng lên, lại đưa hoa hồng cho hắn. Người thuê hắn, hợp đồng được ký kết trên danh nghĩa Lưu Vũ, người thừa kế mới sẽ được công bố trong buổi họp mặt ngày mai của gia tộc họ Lưu.

"Xong chưa? Tôi phải đi bây giờ." Cuối cùng Lưu Vũ cũng quay lại, liếc nhìn chú mình rồi đi về phía cửa nơi Santa đang đứng.

Lưu Vũ cao gần bằng vai của Santa, cậu trông rất gầy, giống như một con mèo Ba Tư kiêu ngạo với bộ lông đen mượt mà. Khuôn mặt cậu trắng trẻo dịu dàng pha chút mỡ sữa, đôi mắt mèo với cái đuôi hếch, sống mũi cao thẳng và cái mũi nhọn, mặc dù đôi môi được nhấp một cách thiếu kiên nhẫn, nhưng chúng vẫn hồng hào như thạch, trên người mặc một chiếc áo phông sọc trắng đen rộng rãi, chiếc quần jean rách màu xanh lam và một đôi giày Dr Martens đen.

Nếu Santa không đọc hồ sơ của Lưu Vũ và biết rằng cậu đã 25 tuổi, Santa sẽ thực sự nghĩ rằng cậu chỉ là một học sinh trung học.

"Lưu Vũ." Lưu Vũ đi qua Santa với khuôn mặt lạnh lùng, nói tên của mình rồi bước ra khỏi cửa.

Bầu không khí rất căng thẳng, khi Lưu Vũ bước qua, Santa cũng không nói nhiều, chỉ kính cẩn gật đầu rồi đi theo.

"Tiểu Vũ." Lưu Nghệ Đông xoa xoa thái dương, nghiêm túc ngăn cản Lưu Vũ, "Nghe lời, cháu phải tham gia cuộc họp ngày mai."

Sau khi bị chặn lại, Lưu Vũ đứng ở cửa, quay lưng về phía những người trong phòng, Santa cũng dừng lại, lui về phía sau nửa bước, nhìn thấy thiếu gia trước mặt ngẩng đầu thở dài.

Im lặng trong khoảng năm giây...

"Cháu biết." Lưu Vũ đáp, quay đầu liếc nhìn Santa đang đi theo phía sau, khóe miệng nhếch lên một tia giễu cợt, "Còn nữa, cám ơn chú đã tìm được vị vệ sĩ Alpha này... hộ vệ..."

Cậu nói từ "Alpha" rất nặng nề, rõ ràng là cố ý nói như vậy với Lưu Nghệ Đông, sau đó cười lạnh rồi xoay người bước ra cửa, hai tay đút túi tỏ vẻ giễu cợt.

Sẽ có những rắc rối không thể tưởng tượng được giữa người chú và cháu trai này trong tương lai, Santa nhướng mày cười nhạt.

Vừa định cất bước đi...

"Santa." Lưu Nghệ Đông ở phía sau gọi hắn, "Ngày mai nhất định phải bắt nó đi họp, cho dù là bằng phương thức nào cũng buộc nó phải tham gia."

Santa liếc nhìn chủ nhân đang đi trước mặt mình.

"Tôi làm điều đó vì thằng bé." Giọng điệu của Lưu Nghệ Đông gần như cầu xin.

"Tôi sẽ cố gắng hết sức."

-----

Santa hiện đang ở trong ngôi nhà mà Lưu Vũ sinh sống ở Trung Quốc, cũng là nơi cậu sống với ba mẹ và anh trai của mình, mặc dù họ đã mất rồi.

Phòng của Lưu Vũ ở lầu hai, Santa vừa đi theo cậu lên lầu, chờ vị thiếu gia này phân phó.

"Chú tôi đi rồi?" Cuối cùng Lưu Vũ cũng lên tiếng khi đến góc cầu thang.

"Vâng, ngài ấy rời đi sau khi thiếu gia lên lầu."

Lưu Vũ gật gật đầu, đi tới cửa phòng không nói lời nào.

"Tôi đi tắm rồi ngủ, anh thì sao? Dì Lý chắc hẳn đã sắp xếp một phòng cho anh?" Lưu Vũ vừa nói vừa mở cửa phòng bước vào, không thèm nhìn Santa lấy một cái.

"Vâng." Mặc dù thiếu gia của hắn hiện đang rất không vui, Santa vẫn không để thái độ lạnh nhạt của cậu vào trong lòng.

Lưu Vũ một chân bước vào trong phòng, đột nhiên lui ra phía sau, "Đúng rồi, anh không cần phải giấu diếm tôi, tôi làm gì, hành trình của tôi, tôi đi đâu, anh nên báo cho chú của tôi biết, tôi không để bụng, tôi hiểu anh cần làm những việc ấy để lấy tiền."

Santa thở dài nhìn vị thiếu gia tùy hứng trước mặt, "Nhưng... nhiệm vụ mà tôi nhận được, hợp đồng mà tôi nhận được, và người chủ trực tiếp được xác nhận quả thực chỉ có tên của thiếu gia, Lưu Vũ."

Lưu Vũ giữ cửa một hồi, sau đó quay đầu lại, đôi mắt mèo xinh đẹp kia nhìn thẳng vào mắt Santa, "Anh nói xem tôi có tin không?" Hừ lạnh một tiếng, cậu bước vào phòng, đóng cửa thật mạnh.

Santa lắc đầu, thở phào nhẹ nhõm.

Thuê một vệ sĩ Alpha cho Omega không khác gì việc dí súng vào thắt lưng của bạn.

Trong một gia tộc lớn như nhà họ Lưu, các mối quan hệ bên trong và bên ngoài phức tạp hơn Santa tưởng tượng. Hắn trước đây giết ai giữ ai, chỉ cần nhận lệnh và thực hiện là xong.

Nhưng lần này lại là thiếu gia của nhà họ Lưu, Santa không những phải đối mặt với việc làm thế nào để kết thân với một người kém mình hai tuổi, mà còn phải cân bằng các cuộc trao đổi khác nhau giữa chú cháu nhà bọn họ...

Santa thực sự không giỏi trong việc này, hắn chưa từng làm nhiệm vụ nào như vậy trước đây.

Hắn gỡ máy liên lạc nội bộ không dây bên tai, vừa đi xuống lầu vừa phân công nhiệm vụ với thuộc hạ ở bên ngoài. Hiện tại tất cả nhân viên bảo vệ của gia tộc họ Lưu đều giao cho hắn trực tiếp quản lý, Santa cũng sẽ thay phiên thuộc hạ, trực tiếp túc trực tuần tra trong nhà.

Ngoài ra, để đề phòng xảy ra trường hợp khẩn cấp, phòng của hắn được bố trí cạnh phòng Lưu Vũ.

Tuy rằng đã thoát khỏi giới và trở về cuộc sống yên bình mấy năm, nhưng lúc quay trở lại, Santa cũng không cảm thấy áp lực, giống chuyện sinh tử năm xưa, hắn có thể dễ dàng giải quyết.

Santa bước ra ngoài cửa quan sát tình hình triển khai vệ sĩ mà hắn vừa mới lên kế hoạch bố trí xung quanh biệt thự, cũng chậm rãi nhớ lại những chuyện xảy ra mấy ngày qua.

Ai da, còn không phải để trả ơn Rikimaru hay sao, vì để giúp anh ấy...

---

Nhà họ Lưu là một gia tộc nổi tiếng, nắm trong tay đủ loại hình kinh doanh từ hắc đạo đến bạch đạo... Gia tộc họ Lưu do ba của Lưu Vũ điều hành rất thịnh vượng, quyền thế và giàu có.

Và sự thịnh vượng của nhà họ Lưu không thể nào không có thủ đoạn, đương nhiên sẽ sinh ra nhiều kẻ thù, nội tình của đại gia tộc này lại càng thêm phức tạp. Ai cũng biết rằng người đứng đầu gia đình họ Lưu là một nhân vật tàn nhẫn với thế giới bên ngoài, nhưng ông lại là một người chồng tốt và một người ba tốt đối với gia đình của mình.

Lưu Vũ vốn có một người anh trai là Alpha, lẽ ra là người thừa kế dòng họ Lưu, ai ngờ ba mẹ và anh trai lại xảy ra tai nạn xe hơi khi đi trên đường.

Cũng có thể là tai nạn hoặc do có người tạo ra, không ai biết.

Nhà họ Lưu đột nhiên rơi vào tay người em trai Omega. Giao cả một gia tộc lớn như vậy cho một Omega, có thể tưởng tượng sau này sẽ phải đối mặt với bao nhiêu xáo trộn và rắc rối, vô số cặp mắt nhìn vào chằm chằm, vô số mũi dao trong bóng tối sẵn sàng phóng ra...

Bản thân Lưu Vũ cũng hoàn toàn không muốn tiếp quản gia tộc của mình.

.

Santa vốn là sát thủ hàng đầu của một nhóm sát thủ, còn Konda Rikimaru là đồng đội và tiền bối cũ của hắn. Khi mới vào tổ chức, Rikimaru đã giúp hắn. Là cộng sự tốt, cả hai vào sinh ra tử cùng nhau, Rikimaru thậm chí đã cứu hắn trong một lần làm nhiệm vụ. Có cơ hội hắn nhất định sẽ quay lại giúp đỡ, bất chấp sống chết.

Mẹ của Riki và Lưu phu nhân lại là những người bạn rất tốt, họ cũng có mối quan hệ kinh doanh rất thân thiết ở Nhật Bản.

Mối quan hệ giữa hai người luôn rất tốt. Santa đã biết điều đó trước khi hắn trở thành một sát thủ.

Ba của Lưu Vũ luôn ý thức được những âm mưu và ý đồ sát hại của những người xung quanh mình, để đề phòng tai nạn khi ở nhà mà lũ trẻ không thể xử lý được, đặc biệt là cậu con trai út Omega, ông đã đưa cho Riki một tập tài liệu và bảo anh ta mở nó ra ngay lập tức nếu có chuyện gì xảy ra với ông.

Nội dung của tài liệu đại khái là: Rikimaru phải giúp cậu út Lưu Vũ tìm một quản gia cá nhân Alpha đáng tin cậy để bảo vệ an toàn cho cậu, chữ ký của người chủ trực tiếp là Lưu Vũ.

Trong tầm quan biết của Riki, sau khi nghĩ lại, chỉ có Santa là người đáng tin cậy nhất, Santa lúc đó cũng đã rút lui khỏi giới nên hắn là người phù hợp nhất.

Cho nên khi Rikimaru tìm đến Santa, hắn đồng ý không chút do dự, mặc dù bây giờ phải đối mặt với mối quan hệ đáng xấu hổ như vậy, hắn thực sự có chút hối hận...

Tài liệu bí mật này chính Lưu Vũ cũng không biết. Nhưng khi Lưu Nghệ Đông được thông báo rằng cháu trai Omega của mình có vệ sĩ Alpha, ngay lập tức ông hiểu rằng đó là nỗ lực của anh trai và chị dâu để bảo vệ con trai mình. Đáng tiếc vì nhiều lí do mà Lưu Vũ hiểu nhầm chú của mình, hoặc không thể chấp nhận điều này...

Santa vừa đi vừa nhìn xung quanh, vừa nghĩ đến khuôn mặt xinh đẹp, dễ thương như mèo của Lưu Vũ.

Sao mà tính tình lại như một con mèo con, vừa bướng bỉnh vừa hung dữ, Santa trong lòng chua xót, quên đi, thiếu gia chỉ là hiểu lầm thôi, bảo vệ cậu ấy tốt là được.

---- Ngày hôm sau ----

Địa điểm họp mặt gia đình là tại sân gôn ở ngoại ô của nhà họ Lưu, mười giờ mới bắt đầu nhưng do nhà Lưu Vũ ở xa nên Santa đã thu xếp xe và người đi cùng từ sớm.

Hắn trực đêm hôm qua, đến nửa đêm bàn giao xong liền trở về phòng nghỉ ngơi. Sáng sớm tỉnh dậy thấy phòng của Lưu Vũ bên cạnh im lìm, hắn trầm mặc nghe cấp dưới báo cáo, trong ngoài đều rất an toàn, không xảy ra vấn đề gì cả.

Santa thay một bộ đồ đen, kiểm tra lại tai nghe không dây, ăn sáng rồi đi xuống lầu, ra cổng ngoài nhà chờ Lưu Vũ chuẩn bị.

Một hồi lâu...

Santa lo lắng nhìn đồng hồ, Lưu Vũ vẫn chưa đi ra, nếu không xuống theo thời gian đã thỏa thuận thì có lẽ sẽ không kịp.

Ai cũng biết sớm muộn gì cũng nên công bố người thừa kế, chưa nói đến nhà họ Lưu, một đám sói đều đang nhìn chằm chằm vào vị tiểu gia chủ này.

Đương nhiên, bây giờ vị thiếu gia này đang muốn đuổi hắn đi.

Năm phút trôi qua, Lưu Vũ vẫn không xuất hiện.

"Tôi sẽ vào xem." Santa nói với thuộc hạ của mình rồi đi vào. Rõ ràng, tiểu tổ tông này lại bắt đầu nghịch ngợm.

Vừa đi lên lầu đã nhìn thấy dì Lý cùng một đám người giúp việc vây quanh cửa phòng Lưu Vũ, dì Lý ghé vào cửa không ngừng gõ nhẹ, liên tục gọi: "Thiếu gia, mau mở cửa." Người giúp việc cầm bộ đồ đã chuẩn bị cho Lưu Vũ mặc đi họp sốt ruột giậm chân.

"Sao vậy? Không mở cửa à?" Santa cau mày bước đến chỗ một người giúp việc.

"Dù gọi thế nào thiếu gia cũng không mở cửa, chúng tôi đanh phải đứng đây." Người giúp việc ủy khuất nói.

Santa cảm thấy mình mới khi đến nhà Lưu Vũ hai ngày mà thở dài còn nhiều hơn hai mươi năm cuộc đời hắn, hắn vỗ vai dì Lý ra hiệu bà lùi lại.

"Thiếu gia, thiếu gia Lưu Vũ?" Santa tăng thêm lực gõ cửa và âm lượng giọng nói.

Không ai trả lời...

"Thiếu gia, dù không tham dự cuộc họp này, cậu cũng sẽ không thoát được, cậu như vậy chỉ gây thêm phiền phức mà thôi." Santa khuyên thêm.

Vẫn không có ai đáp lại... Mặc dù lúc này Lưu Vũ đã tỉnh, ngồi dựa lưng trên giường, nghe tiếng gọi gấp gáp từ bên ngoài mà bĩu môi, bất động.

"Thiếu gia, thực ra, trước khi ba cậu qua đời, ngài ấy có vài điều muốn truyền đạt lại cho cậu, nhưng chỉ khi cậu tham dự cuộc họp gia đình. Cậu không muốn biết sao?"

Vẫn không có phản hồi...

"Được rồi, nếu vậy thì tôi sẽ thông báo với họ về việc hủy cuộc họp." Santa quay lại và ra hiệu với dì Lý, người đang đứng sau họ và bảo họ không cần gọi thêm nữa, "Tôi đi đây."

Santa cố ý nói to hơn một chút, sau đó xoay người đi tới cầu thang xuống lầu, miệng bắt đầu đếm ngược, hắn đã xác định chính xác tâm tư của Lưu Vũ.

"10, 9, 8, 7,... 3..." đếm đến 3, Santa đã đến góc cầu thang.

"Cạch" một tiếng, khóa cửa phòng mở ra, Santa đi chậm lại, nghe theo tiếng bước chân của Lưu Vũ đang hung hăng đuổi theo.

"Nói cho tôi biết ba tôi nói gì với anh!" Lưu Vũ vẫn còn mặc đồ ngủ và đi dép lê đuổi theo, giống như một con mèo nhỏ xù lông tức giận.

Santa dừng lại ở góc cầu thang, khi Lưu Vũ đuổi kịp vị trí phía sau hắn hai bước, Santa bất ngờ quay lại, cúi xuống ôm lấy eo cậu bế lên, trực tiếp bước về phòng.

"Chờ một chút, anh làm gì vậy? Không phải nói ba tôi có chuyện cần nói sao, anh nói dối tôi à?" Lưu Vũ tức giận ôm vai Santa bắt đầu đấm đá.

"Tôi chưa từng gặp ba cậu, tôi có thể nghe ông ấy nói thế nào được?" Santa bật cười khi mưu kế được thực hiện thành công.

Những người giúp việc ở cửa phòng sững sờ, đứng bất động, ánh mắt như bóng đèn nhìn Santa đang đi về phía mình với cậu chủ nhỏ trên lưng.

"Uno Santa, tên anh là Uno Santa đúng không? Anh còn muốn làm gì!" Lưu Vũ vất vả giãy dụa trên vai Santa, nhưng sức mạnh tuyệt đối của hắn đã khiến cậu không thể chống lại.

Santa không nói gì, ngược lại cầm lấy quần áo, cà vạt và những vật dụng khác từ tay người giúp việc, bế Lưu Vũ vào phòng rồi đóng cửa rầm một cái.

Sau khi Santa đóng cửa lại, hắn bế Lưu Vũ đến bên giường đặt cậu xuống, ném quần áo sang một bên, lùi lại một bước.

"Thiếu gia, xin lỗi vì đã mạo phạm, nhưng tôi không thể làm gì được. Cậu thực sự phải tham gia cuộc họp này." Santa cúi đầu xin lỗi trước. Thực ra vừa rồi hắn rất lo lắng. Dù sao thì hắn cũng là một Alpha, nếu Lưu Vũ không có thời gian để dán miếng ức chế mà vội vàng chạy ra thì...

May mắn là Lưu Vũ đã thay một cái mới.

Lưu Vũ giận dữ phồng má, lỗ tai đỏ bừng, khoanh tay, đứng nhìn Santa không nói gì.

"Thiếu gia, mau thay quần áo..." Santa ngập ngừng nói.

"Không thay! Tôi cũng không đi!"

"Nếu vậy thì tôi sẽ mặc giúp cậu." Santa nói và tiến lên một bước.

"Này, này... Dừng lại, dừng lại!" Lưu Vũ nghe vậy quay đầu lại với vẻ mặt sợ hãi, khoanh tay nhìn Santa, tay chân gầy guộc cũng không sánh được với hắn.

"Tôi mặc cái gì thì sẽ tự mặc..." Lưu Vũ bất lực đảo mắt, quay đầu nhìn quần áo bên cạnh, áo sơ mi đen với viền cổ vàng, quần tây đen và một chiếc cà vạt đen.

"Thật sự có thể giả bộ, nhưng tất cả vẫn là một màu đen." Lưu Vũ lẩm bẩm chế giễu khi nhìn bộ đồ đen này, "Cho tôi nửa giờ để rửa mặt và thay quần áo."

"Hai mươi phút, thiếu gia, nếu không sẽ không kịp."

Lưu Vũ tức giận nhưng lại ngẩng đầu nhìn vệ sĩ với bờ vai rộng, eo thon và đôi chân dài, cậu nhìn thân thể hắn từ trên xuống dưới, hít một hơi thật sâu...

"Được, được, 20 phút thì 20 phút, anh ra ngoài nhanh lên..." Không đánh được thì đành chịu thua... Lưu Vũ tức giận cầm quần áo bên người rồi bước vào phòng tắm.

Santa hài lòng lắng nghe tiếng nước chảy trong phòng tắm, hài lòng gật đầu rồi bắt đầu suy nghĩ xem ngày mai sẽ dùng thứ gì để dụ mèo con bướng bỉnh này ra ngoài.

Nhưng nhớ lại dáng vẻ an tĩnh trong căn phòng của Lưu Vũ sáng nay, Santa nhớ đến con mèo mà anh từng nuôi, sau khi phá hủy tất cả các cuộn giấy liền nằm yên lặng, ngoan ngoãn ngủ trong tổ.

Con mèo im thin thít, chắc là ngoan rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro