[Oneshot] Sins, Not Tragedies (H+)
⚠️ CẢNH BÁO ⚠️
❗️Chap sẽ có yếu tố Cha Vợ x Con Rể, nếu ai có vấn đề gì về những yếu tố này thì mong mọi người nhẹ nhàng bỏ qua và đừng cố chấp để rồi buông lời cay đắng nha...
Chúc mọi người đọc vui vẻ!! ≧^◡^≦
——————————-
Thành thật mà nói, Will không chắc liệu có ai nghe thấy bọn họ không. Họ chưa từng yên tĩnh chính xác như thế này, với sự an toàn của một cánh cửa phòng tắm bị khóa kín, và Molly chỉ cách xa họ có một căn phòng, ngay chỗ đi xuống hành lang nhà thờ, chuẩn bị sẵn sàng với tất cả mọi người giúp đỡ xung quanh. Tất cả bạn bè và đồng sự cùng đồng nghiệp của họ đang chờ trong lễ đường chính chỉ xa khỏi đây một chút, nhưng không một ai nghe thấy họ cả, không bao giờ tưởng tượng nổi một giây rằng Will đang quỳ xuống trên hai đầu gối của mình trước mặt cha vợ của mình trong một phòng tắm nhỏ chật chội chỉ vừa đủ cho một người, ngẩng đầu như thể anh được trả tiền cho việc này.
Không phải là Will muốn bất cứ ai nghe thấy, bạn biết đấy, bởi vì tất cả sự kích thích của việc phô trương biến mất khi có một cuộc hôn nhân đang ở trên một sợi dây. Không phải là khi Hannibal đang nắm chặt cái dương vật của ông trên những lọn tóc màu nâu sẫm của Will và đong đưa về phía mặt anh một cách nghiêm túc như bây giờ, thì thầm rằng Will thật hoàn hảo, cậu bé hoàn hảo của ông, với cái miệng thật tuyệt như vậy. Chuyện này thật bẩn thỉu, và sai trái theo rất nhiều cách. Will nuốt trọn dương vật của ông, nghẹn ngào, còn Hannibal thì lên đỉnh với một tiếng thở ra "cậu bé ngoan" và ra đầy trong miệng của Will rồi anh nuốt nó xuống ngay lập tức, và tất cả Will có thể nghĩ khi Hannibal kéo anh đứng lên trên hai bàn chân rồi đút bàn tay vào đầy thô lỗ ngay khi ông cởi khóa quần tuxedo của Will ra, anh sẽ cần nước súc miệng nếu không muốn phải giải thích lý do tại sao lại có mùi như thế với Molly, bởi vì "Anh có quan hệ tình dục đồng tính lập dị với cha của em trong khoảng bảy tháng nay và mới thổi kèn cho ông ấy hai mươi phút trước trong lúc em thay đồ chuẩn bị?" chắc chắn sẽ không ăn thua.
———————-
Will cầu hôn Molly hai tuần sau khi cô giới thiệu anh với cha mình, vị bác sĩ tâm thần giàu có – Bác sĩ Hannibal Lecter, người đã tự tay mình nuôi nấng Molly sau khi mẹ cô qua đời trong lúc sinh nở.
Cô đã cảnh báo anh rằng cha sẽ cố gắng đe dọa đuổi anh đi, nhưng Bác sĩ Lecter đã không làm bất cứ điều gì giống thế, chỉ liếc nhìn vào Will qua mép ly rượu của ông và hỏi anh về công việc của mình ở FBI (và khi Will đã không có mối quan hệ tình dục với một người đàn ông kể từ mấy lần thử sờ soạng hồi đại học, sẽ là nói dối nếu bảo anh không bị kích thích khi nhớ về bàn tay dài, duyên dáng và nụ cười như thú săn mồi, đầy thoải mái của Bác sĩ Lecter , tất cả những đường nét Châu Âu thanh lịch anh yêu về Molly trừ những khía cạnh mềm mại của cô).
Thực tế là, Bác sĩ Lecter đã mời Will trở lại cho một bữa ăn tối riêng tư "để làm quen với nhau", và một giờ vào buổi tối, Will đã say và họ uể oải làm tình với nhau trên cái bàn làm bếp bằng đá granit đen của Hannibal, Hannibal thì thầm vào tai anh rằng anh sẽ là một cậu bé nhỏ ngoan ngoãn vì cha mình (và sẽ là nói dối nếu nói đó không phải điều đồi trụy và nóng bỏng nhất Will đã từng được bảo phải làm), và vào buổi sáng tiếp theo, anh thức dậy trên chiếc giường phủ vải lụa của Hannibal và cảm thấy đau ở những nơi anh chưa từng đau.
Molly đã có một lần nhận xét sau này, tại bữa tiệc đính hôn của họ, rằng thật tuyệt khi Will và Hannibal chung sống với nhau hoà bình. Will tự hỏi cô sẽ nói gì nếu cô biết sự thật.
———————-
"Con có những suy nghĩ khơi dậy về việc quan hệ tình dục với một người cha lớn tuổi hơn?", Hannibal nói đơn giản.
Will thở dài vào tờ giấy ăn nhập khẩu đắt tiền. "Chúng ta có thể để buổi phân tích tâm lý sau khi con hết cương được không, làm ơn?"
"Đó là cách con muốn dùng để nói chuyện với cha của mình sao, Will?"
Nó không phải là một câu hỏi thực sự, một trong những bàn tay của Hannibal nắm lấy hàm Will khi ông cúi xuống, cười toe toét như một con rắn nhìn con mồi của mình.
"Không, Daddy. Con xin lỗi," Will thở dài, nhưng anh không thực sự cảm thấy hối lỗi như thế khi ánh mắt của Hannibal sáng lên trong lúc quan sát các khả năng của hoàn cảnh này.
"Con sẽ phải trả giá cho điều này, con biết đấy, Will ngoan ngoãn của ta..."
Hannibal hôn anh một lần, sâu hơn, khi ông chỉnh sửa cái vạt áo khoác của Will cho phù hợp.
"Nếu con không thể làm điều đó thì sao?" Will lầm bầm vào sự ấm áp trên cổ của Hannibal.
"Không thể gì cơ?"
"Không thể kết hôn với Molly."
Hannibal mở cửa phòng tắm, nét mặt lạnh tanh. "Sẽ rất một sự thô lỗ khủng khiếp khi bỏ rơi con gái ta lại nhà thờ, con biết đấy. Và ta ghét những người thô lỗ, Will ạ."
———————-
Molly ré lên và ép một nụ hôn lên xương hàm của cha cô, để lại một vết son môi mờ nhạt trên má ông. "Cái này thật quá nhiều, cha ạ, ngay cả là cho một món quà cưới," cô cười khúc khích, nhìn vào cặp chìa khóa nhà và cái nhãn ghi địa chỉ căn nhà mới.
Will liếc nhìn qua cái địa chỉ một cái và nhận ra đó là ngôi nhà ngay bên cạnh căn nhà của Hannibal.
"Có lẽ ta đang có cảm xúc ủy mị của tuổi tác, nhưng ta muốn gia đình chúng ta ở càng gần nhau càng tốt." Ông không nhìn Molly khi nói vậy, nhưng cô không để ý, quá bận rộn để nhấm nháp ly rượu sâm banh thứ năm của mình.
Thay vào đó ông nhìn chằm chằm vào Will.
"Cái này... rất hào phóng, Bác sĩ Lecter," Will nói một cách cẩn thận.
"Thôi nào, chúng ta đã kết hôn rồi, Will à, ông ấy cũng là cha của anh đó!" Molly nói líu nhíu.
Biểu hiện của Hannibal thay đổi thành hứng thú.
"Rồi, cảm ơn em, vậy–" Will nghiêng người lại gần vào trong vùng không gian của Hannibal, kề sát bên cạnh lỗ tai của ông, hy vọng rằng Molly quá say để chú ý. "— Daddy."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro