Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Ngoại truyện 4: Bạch kim Kiếm vương Leon Cromwell

"Anh thừa nhận, anh đối với thế giới này là vô cùng chán ghét. Căm hận đến tột cùng! Nhưng nếu em thích thế giới này thì anh sẽ nguyện cùng em bảo vệ nó."

Tôi là một trong các Ma vương của thế giới này, là thành viên của Bát Tinh Ma vương Octagram. Tên của tôi là Leon Cromwell.

Lần đầu tiên tôi gặp Rimuru có lẽ là tầm 300 năm trước, khi tôi đang trên đường đến Ma đạo Vương triều Thalion.

Lúc đầu tôi cũng không biết là em ấy đi theo mình, nhưng cứ mỗi khi tôi bị thương, vết thương sẽ được lành lại vào sáng hôm sau.

Nhiều lần lặp lại như thế khiến tôi tò mò, tôi muốn biết tại sao lại xảy ra chuyện như vậy, và ai là người đã chữa khỏi cho tôi.

Vì là một thiên tài, nên tôi đã tạo ra một kỹ năng cho phép bản thân chống lại cơn buồn ngủ do ma pháp của "người lạ".

Đến đêm hôm đó, sau khi nằm xuống nghỉ ngơi dưới một tán cây, tôi có cảm giác mình lại rơi vào một giấc ngủ sâu, nên ngay lập tức tôi đã sử dụng kỹ năng của mình để chống chọi lại nó.

Tôi hé mắt ra nhìn, đập vào mắt tôi là một "thiên thần". Khuôn mặt xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành, mái tóc màu bạc ánh xanh tung bay trong gió đêm, là một mỹ nhân.

Tôi ngẩn ngơ, ngay lập tức nhắm tịt mắt lại. Tuy nhiên trong đầu tôi vẫn hiện lên hình ảnh vừa thấy và xấu hổ đến đỏ bừng cả mặt.

Vì không muốn để lộ bản thân đã phát hiện ra bí mật của "cô ấy", tôi đã giải trừ kỹ năng khiến bản thân nhanh chóng rơi vào giấc ngủ.

Sáng hôm sau khi tôi thức dậy, tôi ngồi ngẫm nghĩ lại về những gì mình vừa thấy ngày hôm qua và nhận ra bản thân đã "thấy sắc nổi lòng tham".

Tôi đã "nhất kiến chung tình" với "cô ấy" rồi!

Tôi đã định là sau khi đến Thalion thì sẽ lên tiếng thổ lộ, vậy mà "cô ấy" đã bỏ đi mà không một lời từ biệt. Tôi đã thực sự đau khổ vì nghĩ rằng "cô ấy" đã từ bỏ tôi vì tôi vô dụng, không đủ mạnh mẽ.

Chính vì lý do đó, suốt 300 năm tiếp theo, ngoài việc trau dồi sức mạnh tôi còn sáng tạo ra thuật "Triệu hồi không hoàn chỉnh" để tìm kiếm Chloe—người em gái lớn lên với tôi. Tôi cũng lợi dụng việc mình trở thành Ma vương để thu thập thông tin tìm kiếm "người con gái" đó.

Cuối cùng, sau bao nhiêu gian khổ, tôi cũng đã gặp lại "cô ấy" tại Yến tiệc Ma vương Walpurgis. Em ấy tên là Rimuru=Tempest. Lúc đó tôi đã sốc khi phát hiện ra người trong lòng của mình lại là CON TRAI

Nhưng ngay lập tức tôi đã bình tĩnh lại, dù sao thì tôi cũng đã bôn ba suốt 300 năm, chỉ một việc cỏn con này không thể nào đánh bại được tình cảm sâu đậm tôi dành cho Rimuru đâu.

Sau đó, tôi đã vứt bỏ liêm sỉ đi để theo đuổi Rimuru. Chắc mấy người chưa biết, Rimuru em ấy rất dễ mềm lòng. Chưa đầy một tuần mà em ấy đã đồng ý trở thành người yêu của tôi rồi.

Chỉ tiếc là tôi lại chậm hơn so với mấy người khác.

Tên khốn Guy Crimson chết tiệt, mau bỏ cái bàn tay thối tha của ngươi ra khỏi người em ấy ngay!

————————————

[ Bé con... ]

Leon dùng giọng trầm ấm đầy nam tính gọi Rimuru, sau đó cắn nhẹ lên vành tai đầy mẫn cảm khiến cậu rên lên một tiếng.

Hắn di chuyển xuống cái cổ trắng ngần của cậu mà mút một cái. Dấu hôn đỏ tươi được lưu lại.

Tai trái đỡ lấy ót Rimuru, năm ngón tay luồn qua mái tóc dài nhu thuận, cúi đầu hôn xuống môi nhỏ. Leon nhắm hai mắt, bỏ mặt tất cả mà mút mát hai mảnh mềm mại ấy.

Rimuru thuận thế hơi mở miệng, hơi thở nam tính bá đạo xông tới. Đầu lưỡi của hắn khuấy đảo trong khoang miệng cậu, không ngừng đuổi theo lưỡi của nàng.

Rimuru căn bản không có biện pháp cự tuyệt, cậu bị hôn đến ý loạn tình mê, không thể ngậm miệng, nước bọt từ khóe miệg chậm rãi chảy xuống cần cổ tuyết trắng.

Leon đã hoàn toàn động tình.

Tay phải hắn linh hoạt thoát hết quần áo Rimuru xuống, đưa tay vuốt ve hai nụ hoa nhỏ trước ngực cậu.

Hai tay đưa lên xoa nắn núm vú kiêu kì thành đủ loại hình dạng, Leon rốt cuộc cũng chịu buông miệng nhỏ của Rimuru đang bị hôn đến hít thở không thông ra.

Rimuru cho rằng đã có thể thở phào nhẹ nhõm lại không ngờ hắn bỗng nhiên cúi đầu, ngậm lấy hai viên anh đào trước ngực cậu, dùng hàm răng cắn nhẹ, đầu lưỡi hết liếm lại mút.

[ A~ Leon~ ]

Thanh âm của Rimuru dần thay đổi.

[ Hửm, bé con... Thoải mái không? ] Leon lúc này cũng không cần cái hình tượng boy lạnh lùng thường ngày nữa, giờ khắc này, hắn chỉ nhớ tới chuyện "làm" chết tiểu yêu tinh lẳng lơ trước mặt này thôi.

Nghĩ đến đây, tay phải hắn nương theo vòng eo của Rimuru chậm rãi trượt xuống, cuối cùng dừng ở "vùng đất huyền bí" kia. Ngón tay cái hàng năm cầm kiếm bây giờ đang nhẹ nhàng xoa ấn hậu huyệt, Rimuru [ A ] một tiếng, không nhịn được mà run rẩy, giữa hai chân chảy ra từng đợt nhớp nháp.

Hai ngón tay của Leon trong hậu huyệt lúc nhanh lúc chậm, huyệt nhỏ vẫn co rút kịch liệt, ngón tay bên trong ma sát lên vách thịt, gảy gảy kích thích khoái hoạt.

Rimuru nhìn Leon bằng ánh mắt mê tình, mông nhỏ cũng nâng lên hạ xuống phối hợp theo chuyển động của ngón tay. Hắn nhìn cậu phát tao, phía dưới lại tiếp tục rục rịch ngẩng đầu, trướng phát đau.

Cậu dường như sắp khóc, cả người vô lực ghé vào đầu vai vững chãi của nam nhân nghẹn ngào nói: [ Leon, nhanh vào đi được không, em khó chịu quá! ]

[ Tuân lệnh bé con~ ] Leon âm sắc khàn khàn, mang theo ý vị gian xảo.

Hắn thoát toàn bộ quần áo trên người, để lộ dương vật thô dài lộ ra ngoài.

Cậu nhìn thấy côn thịt đang dần lớn lên, kìm lòng không được liền vươn tay nắm lấy nó vuốt ve, muốn giúp hắn dễ chịu hơn.

Hắn chịu không nổi liền rút ngón tay ra, tách hai chân cậu rồi đâm mạnh vào.

[ A~ trướng quá... ]

Hắn đột ngột đâm vào khiến cậu bất ngờ, hai chân cậu quấn lấy hông của hắn.

[ Bảo bối... thả lỏng nào~ ]

Côn thịt của hắn bị hậu huyệt của cậu kẹp chặt đến sít sao. Cậu nghe lời hắn thả lỏng cơ thể, thấy vậy Leon liền đâm lút cán vào phía trong.

[ A~ aa... sâu quá~... ]

Phía dưới của cậu bị côn thịt lấp đầy, dương vật bắt đầu chuyển động, từ từ ra vào. Leon đưa đẩy đều đặn chậm rãi nhẹ nhàng, nó khiến hắn cảm nhận được khoái cảm mê người.

[ A~ thật lớn... chồng ơi... em muốn nhanh hơn nữa! ]

[ Được, bảo bối~ Như em mong muốn! ]

Leon nghe lời cậu mà chuyển động nhanh hơn, dương vật tàn sát bên trong hậu huyệt. Giờ phút này cậu chỉ có thể mặc hắn đâm rút.

[ Ô... ô... Sướng quá~ sâu quá~... ]

Leon càng tăng tốc độ lên, mỗi lần rút ra đều tới miệng huyệt, mỗi khi đâm vào đều là sâu đến tận cùng. Tiếng va chạm "bạch bạch" của da thịt cùng tiếng nước "nhóp nhép" dâm mỹ càng khiến không khí trong phòng tăng thêm phần tình thú.

Rimuru cậu đắm chìm trong sự cuồng dã của Leon.

[ A... a... ân... ân... ]

[ Bảo bối, anh sắp tới! ]

Leon đẩy nhanh tốc độ, bắt đầu vào quá trình chạy nước rút. Phần hông như máy khoan thăm dò vào tận nơi sâu nhất của cậu. Đến khi đạt tới cao trào, cả hai cùng hét lên, bắn ra.

Leon không vội vã rút ra, hắn thích cảm giác ấm áp bên trong Rimuru bao quanh.

Hắn lấy tay vén mái tóc ướt nhẹp qua một bên rồi hôn lên trán cậu. Sau đó hắn ẵm cậu đi tắm rồi cả hai mới ôm nhau lên giường đi ngủ.

20:15 ngày 17/09/2023

Mọi người ơi, vậy thì mọi người đã quyết định xem nên thêm ai vào dàn harem của Rimuru chưa ạ? Mọi người cho mình xin ý kiến nhanh đi mà!

————————————

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro