Hồi ức
Hôm đó là một ngày đẹp trời , một ngày đẹp đến nối người ta muốn được hẹn hò . Hạ Băng cũng vậy cô ước gì lúc này có một bàn tay đủ ấm , đủ rộng nắm tay cô đi đến cuối con đường xa kia .... Đơn giản thôi sao nó lại xa vời và khó khăn đến thế hay chỉ là muốn mà không thể
3 năm trước :
Tiếng chuông điện thoại reo cô nghe máy " Alo mẹ à ! Có việc gì không mẹ"
Bên kia tiếng một nghười phụ nữ đứng tuổi trả lời " Băng à ta xin lỗi , con hãy tha thứ cho ta . Ba con chơi bời rồi bị bọn xấu dụ buôn bán ma túy , giờ đang bị bắt giữ mà muốn cứu ba con ra thì phải cần một khoản tiền rất lớn .Mẹ không thể xoay được , bọn chúng nói nếu không có tiền đưa, chúng sẽ tống ba con vào tù ngồi cả đời"
Những từ ngữ ấy khiến Hạ Băng xửng sốt , sợ hãi . Đó là người ba cô tự hào có thể nói với cả thế giới rằng ông ấy là người ba tuyệt vời nhất . Mà giờ đây...
. Về đến nhà mọi thứ như đổ sập xuống mắt cô căn nhà nhỏ cô đã sống 18 năm ấy bị bọn chúng đập phá không thương tiếc và người mẹ đáng thương ấy nước mắt lưng tròng , đôi mắt đỏ hoe của bà làm cô không kìm nỗi nước mắt. Hạ Băng quyết định sẽ làm một việc mà cả cuộc đời này cô sẽ hối hận...
12h đêm bức khỏi cánh cửa nhỏ ấy là một Hạ Băng quyến rũ khiến bọn đàn ông phát điên , với chiếc váy khoe được đường cong trên cơ thể và khuôn mặt gợi tình không khó để hàng tá đàn ông xin chết dưới chân cô. Talking Bass nơi chứa chấp những con điếm của Xã hội và những kẻ có tiền muốn nếm mùi " mới" , "lạ" . Cô khẽ bước đến bên cạnh chàng trai kia khẽ đặt nụ hôn ngọt ngào k kém phần cháy bỏng và cùng câu nói " Tôi muốn ngủ với anh đêm nay " . Anh chàng kia có hơi sửng sốt nhưng vẫn chiều theo ý nàng . Nhưng cô không biết rằng ở hàng ghế bên cạnh có ánh mắt như muốn tóe ra lửa , như muốn đốt cháy tất cả đó là Phong . Người mà cô yêu đến bấp chấp tất cả , và Phong cũng không ngờ rằng 2 năm anh đi du học cô lại trở thành con người như thế này . Anh chạy đến kéo cô qua bên mình dường như sự tức giận trút hết lên đầu tên đáng chết kia.
Anh đánh rồi đấm như một con thú hoang giã .Anh lôi cô ra khỏi cái nơi ghê tởm đó và kèm theo những lời chửi bới " Cô làm cái trò gì ở đây hat ? Suốt 2 năm qua cô đến đây bao nhiêu lần và đã ngủ cùng bao nhiêu thằng đàn ông rồi " . Nước mắt Băng rơi lả chã cô hận ông trời tại sao lại để Phong chứng kiến tất cả , lai để Phong thất vọng về cô. Nhưng cô gạt bỏ suy nghĩ ấy ra khỏi đầu tiến sát gần tới anh và nói đủ để anh nghe " Đơn giản tôi cần tiền , nếu anh có đủ số tiền mà tôi muốn thì tôi có thể ngủ với anh cả đời " .Câu nói đó khiến Phong tức giận mà không làm chủ được bản thân , anh đã tát cô , một cái tát đã nói lên cô đã thay đổi rồi .Cái tát ấy là sự khinh bỉ và tức giận của anh đối với người mình yêu. Cô lại càng lấn tới " Anh cũng khác gì tôi đâu , cái ngữ như anh vào đây cũng tìm điếm để thỏa mãn nhu cầu mà " . Sự thật là hôm nay là sinh nhật anh và cũng là ngày Phong về nước nên đám bạn mới không tha cho Phong lôi anh đến đây để giải "strees" . Phong mệ mỏi cũng không muốn giải thích vì anh biết cô không còn là Băng của 2 năm trước nữa . Anh lẵng lặng bỏ đi và trời cũng bắt đầu xuất hiện những giọt mưa ngày càng nặng hạt như muốn cào xé tâm can cô . Băng ngồi thụp xuống nước mắt hòa cùng những giọt mưa cảm giác mặn đắng làm vết máu trên má khiến cô đau đớn . Nhưng mọi chuyện đâu dừng ở đây hôm qua Phong đã đụng phải con trai độc nhất của tập đoàn Jaksub thì anh khó mà qua khỏi cửa tử thần . Phong nhớ Băng , nhớ muốn điên dại , muốn xin lỗi Băng vì chuyện hôm qua , muốn hỏi Băng nhiều lắm hỏi xem cô có sống tốt không ? Cô còn yêu anh không ? .Anh bỏ qua mọi chuyện chạy đến nhà Băng nhưng trước mắt anh là hình ảnh người con gái của anh đag bị tên chó kia siết chặt và vài tên vệ sĩ bao quanh . Đôi mắt Phong hằn lại , anh muốn giết chết đứa nào đụng vào người cô. Tên khốn đó nói " Mày lại đây 1 bước thì tao sẽ bóp chết con đĩ này " Anh điên tiết cố giữ bình tĩnh " Mày thả cô ấy ra , may muốn gì tao cũng làm tao " .
" Vậy làm con chó của tao đi"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro