Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Người bạn và câu truyện mới.

Chap 9: Xin người,đừng cướp đi thứ gì của con nữa!

Trống vào tiết đã điểm,tất cả mọi học sinh đều ngưng hoạt động của mình và bắt đầu về lớp.Phía sân sau trường,chỉ còn lại nghe tiếng thút thít của cô.Cô không khóc nữa,chỉ là nhìn chăm chăm vào Long,rồi cười như mếu.Gió khẽ lay,đùa nghịch với mấy lọn tóc rơi xuống trán.Cô lấy tay lên quẹt nước mắt,miệng cười toe,tỏ ra như không có chuyện gì.

·        Tôi xin lỗi.Dũng à ,thành thật cảm ơn anh.

·        Oày,là vợ chồng với nhau,sao em cứ khách khí hoài thế.

·        *cười hiền* thế như thế nào mới không khách khí.

·        Ơ..cười.-Hắn ngạc nhiên nhìn cô.Lần đầu hắn thấy một nụ cười đẹp như thế.

·        Này,Dũng,cậu không sao đấy chứ.này này-Long thấy hắn cứ nhìn sững vào cô,vội lấy tay huơ huơ trước mặt.Hai con mắt của hắn sáng rực như cái đèn pha ô tô,miệng thì sắp nhỏ dãi đến nơi.(eo ôi,cái thằng cha này bần kinh khùng >”<)

·        Long,cậu làm cái trò gì thế.Sao lại chọt lét tớ hả,muốn chết không.Dừng lại ngay cho tớ..Long Long .

·        Này thì nhìn,ai bảo cậu cứ dở cái mặt 35 ấy ra làm gì.Chết này,chết này.-thấy hắn cứ nhìn cô một cách thèm muốn,Long lấy hai tay chọt mạnh vào eo,rồi vào nách,vào đến những nơi khiến người ta dễ cười nhất.

·        Này..sờ tốp..dừng...-Hắn đứng dậy,chạy tọt đi-trôngcó vẻ như....Nhột lắm ý nhỉ.

·        Hahaha..trời ơi..sao mặt anh lại giống khỉ thế kia-Cô ôm bụng cười,tự nhiên nhìn thấy cái cảnh hai thằng con trai nghịch nhau như mấy đứa con nít,cô cười mà mồm toát đến mang tai.

·        Tớ không dừng,làm sao...Đứng lại,cái thằng 35 kia-Long đuổi theo,miệng hô hoáng.

·        Cậu là cái đồ thấy gái là phản bạn,hộc hộc...-Hắn thấy như đã bỏ xa Long một đoạn,dừng lại thở dốc.Miệng vừa la,chân vừa nhãy cẵng lên.

·        Thôi mấy anh làm ơn đừng hô hoáng,đã trốn học rồi mà còn la ó lên thế kia.Khác nào Dấu đầu lòi đuôi chứ-Cô đứng dậy,lấy tay vẫy vẫy ra lệnh bảo đến kèm theo ánh mắt hình viên đạn.(con này thay đổi thái độ nhanh khủng nhệ)

·        Thì có đã sao,thách đứa nào dám bắt bọn anh đấy.-Hắn ra vẻ ta đây,hách cái mặt khỉ lên trời,cười khà khà mấy tiếng mà quên mắt rằng Long đã chạy đến nơi.

·        Này thì cười,chết mày nè,chết mày nè, cái đồ dê sồm.Chết nè.-Long đã kịp chạy đến,lấy tay tiếp tục chọt chọt vào eo hắn. Tiếp đến lấy hai tay đè hắn xuống đất,lấy hai chân vòng qua hông hắn,rồi dùng tay chọt chọt vào cái cổ dài dài của hắn.Đường này thì hắn toi,cười kiểu này thì đến khuya ăn cơm cũng không được.Có vùng vẫy kiểu gì cũng không thể thoát ra.

Cô nhìn đăm chiêu.Hai thằng con trai to đầu,to con thế mà cứ y như trẻ con. Một người thì vừa cười, một người thì nhăn y như khỉ mặt chó. Cô ngồi xuống đất, hai chân duỗi thẳng ra, ngước mặt lên bầu trời, rồi nhắm hai mắt lại.Cô lại liên tưởng đến anh.Hình ảnh anh lúc nào cũng nằm trong tâm trí cô.Nụ cười ngọt ngào của Long đích thực rất giống.Giống đến mức kinh ngạc.Nhưng nhìn kĩ lại,Long đen hơn một chút,tóc dài hơn một chút,nụ cười quyến rũ hơn một chút,khi cười thì lộ rỗ răng khểnh nữa.Bao nhiêu đó,cũng đủ để khác anh.

Ánh mắt hướng về phía hai thằng con trai, cô nở nụ cười đầy niềm vui sướng.Chấp hai tay về phía trước ngực,cô ước sao niềm vui này luôn đong đầy. Ước sao cuộc sống sau này của cô, sẽ không còn nước mắt nữa.

·        Thêm một người bạn mới, là thêm một hi vọng mới,hi vọng về một cuộc sống yên bình và thanh thản. Ông trời, con ước sao cho giây phút này cứ giữ mãi. Và cầu xin người, đừng cướp đi niềm hạnh phúc ấy của con một lần nữa. Có được không?

Chap 10: Như chưa từng quen.

Cô bước vào nhà,căn nhà nặng mùi rượu.Bố cô chắc lại rượu chè với mấy cái ông hàng xóm.Cô chỉ chau mày,rồi nhanh lấy lại vẻ mặt bình thản như trước.Vừa đi đến chỗ ghế salon cô bị bố cô kéo lại.

Chát!Ông tát cho cô một cái vào má rõ đau.Đây là lần thứ 4 cô bị ông tát không rõ lý do này rồi.

·        Bố!Sao bố lại đánh con.- Cô lấy tay che phần má bị tát,nước mắt bất chợt lăn dài.

·        Mày là cái đồ con gái hư thân,mất nết.Mày làm thế,không sợ làm mất danh dự của bố mẹ mày hay sao hả con?- Ông quát. Nét mặt hằn lên mấy nếp nhăn rõ sâu trên trán và gò má.

·        Bố à,con có làm gì đâu mà mất danh dự của bố?- Cô vẫn kiên quyết,cố lấy lại danh dự cho mình.

·        Mày kết bạn với ai,tao không quan tâm.Mày chơi thân với ai,tao cũng không quan tâm.Nhưng cái việc cướp đi bạn trai của người khác hay khiến anh trai người khác phải bỏ người yêu vì mày.Thì việc ấy,tao có nên xấu hổ với bà con chòm xóm không hả?Cả đời tao,chưa bao giờ nhục như bây giờ!- Ông lấy tay đấm thục thục vào ngực,trên gương mặt ông,hiện rõ sự câm phẫn,nhục nhã.

·        Bố à, con thề với bố,con không làm chuyện gì nên tội cả.- Cô quỳ xuống chân ông,nước mắt dần dần chảy nhiều hơn.Cô không biết việc gì khiến bố cô lại đau lòng như thế.Nhìn hành động và lời nói của ông, cô cảm thấy đau lòng.Từ trước đến giờ,cô chưa bao giờ để mình phạm phải sai lầm gì, giờ bố cô lại đánh cô vì một lý do hết sức “trẻ con” như thế,cô càng cảm thấy thổn thương hơn.

_____15 phút trước_____

·        Ông có phải là bố của Anna không?-  Đứa con gái đứng trước mặt ông hỏi ông với một giọng điệu khinh khirng.Cô ta đeo kính râm màu xám,Khoác lên người bộ đồ hàng hiệu,túi xách nhỏ nhỏ cũng đáng giá cả mấy triệu,nhìn ông với cặp mắt khinh thường.

·        Vâng! Cô tìm tôi có việc gì? – Ông đứng trước cửa nhà,trên tay vẫn còn đang cầm ly rượu uống dở.

·        Tôi là Mai Ngọc Linh,là bạn gái của anh Hoàng Trung Dũng,tôi đến đây tìm ông và có chuyện muốn nói cho ông biết.Đó là đứa con gái cưng của ông đang dùng nhan sắc của mình để dụ dỗ bạn trai tôi,cũng như khiến anh trai tôi vì cô ta mà phải chia tay với bạn gái.Tôi không biết cô ta đã dùng bùa mê thuốc lú gì mà khiến cho họ phải vì cô ta mà làm biết bao nhiêu người đau khổ.Tôi khuyên ông nên giáo dục con gái của mình đi.Còn nếu không,người ta sẽ đánh giá con gái ông là hạng ĐĨ ĐIẾM,cũng như ông là hạng người KHÔNG BIẾT DẠY CON.Ông nghe cho rõ đây,nếu con gái ông mà còn đụng đến họ, tôi quyết sẽ làm gia đình ông tan vỡ.- Cô ta nói một hơi dài, không đợi ông trả lời quay mặt đi về phía chiếc xe sang trọng đang đậu gần đấy.

Bố Anna nghe từng lời từng chữ của cô ta như từng mũi dao đâm xuyên vào tim mình.Ông cảm thấy nhục nhã với bản thân cũng như nhục nhã trước hàng xóm láng giềng (giọng con điên đấy to,nên hàng xóm ai cũng nghe hết cả).Ông cầm ly rượu đập nát xuống đất.Tiếng ly bễ nghe sao mà chua chát, mà thê lương đến thế.

_____..._____

17h:00. Quán Kí Ức.Đường Điện Biên Phủ,số 32.

Cô lấy tay đẩy cửa bước vào.Liếc mắt về phía chỗ ngồi quen thuộc.Rồi nhẹ nhàng từng bước đi đến.Hắn trố mắt nhìn cô, hai con ngươi sáng như hai cái đèn pha ô tô, miệng lầm bầm, chỉ tay về hướng phía cô.

·        Đó, đó không phải Anna sao?

·        Hả?-Long nhìn theo hướng tay hắn chỉ,cũng ngơ ngơ ngác ngác.Lấy hai tay dụi dụi mắt,rồi nhìn cô.Xong lại tiếp tục dụi dụi,rồi nhìn...Cứ như thế cho đến khi,cô đứng trước mặt hắn và Long.Mà điều này cũng đúng thôi,ai bảo hôm nay cô “khác người” làm chi.Áo pull trễ vai,quần sooc,giầy thể thao,túi trong suốt,mùi nước hoa hương thảo,tóc xoăn xoăn,trang điểm nhẹ,...Thật chứ từ trước đến giờ,cô có bao giờ đánh bóng mình đâu.Và đây cũng là lần đầu tiên,hắn và Long nhìn thấy vẻ bề ngoài khác lạ nhất của cô từ trước đến nay!

·        Tôi..làm sao cơ?-Cô chau mày,trông hai cái mặt gian của hai cái thằng khùng mà tự nhủ trong lòng không nên lại gần.(bá đạo con này..:))~)

·        Không..không sao...- Hắn nói với cả vẻ hoài nghi.

·        Thế các anh tính để tôi đứng đến sáng mai à.- Cô nhịp nhịp chân,hai tay thì khoanh trước ngực.

·        Ấy da..quơn..Anna,ngồi đi.Thật ngại quá,để Anna đứng nãy giờ,xin lỗi nha.- Long vỗ lên trán mình,miệng rối rít xin lỗi,

·        Không sao.Nhớ đến tôi là tôi vui rồi.- Cô cười hiền,lắc đầu tỏ vẻ không sao.-Anh, ngừng ngay cái việc nhìn tôi bằng hai con mắt của dã thú ấy đi, rõ chưa...- Cô chỉ tay về phía hắn,cố tình nói to hai chữ cuối cùng.

·        Hơ...hả...á chết..xin lỗi,hề hề.- Hắn gãi đầu gãi tai,mặt đỏ lên vì ngượng.Tự dưng đang nhìn bị cô phát hiện,thật tình là tụt hết cả cảm hứng.(chú ni chú nghĩ ở đâu mà xa xôi quá vại,>.<).

·        Thế Anna hẹn tụi tôi ra đây có việc gì không?- Long nhìn vào mắt cô,cố tìm kiếm cái gì đó.Nhưng vô ích.

·        Tôi có một lời đề nghị nhỏ như thế này. Tôi muốn 2 anh xem như chưa bao giờ quen biết tôi .Tôi muốn 2 anh đừng xuất hiện trước mặt tôi và can thiệp vào đời sống của tôi.Tôi nghĩ rằng, tôi không hợp để làm bạn với các anh, và tôi muốn chúng ta hãy trở về với khoảng trời trước kia của nhau.Các anh hãy xem tôi chưa bao giờ tồn tại,cũng như tôi sẽ xem các anh như chưa bao giờ sống.Cảm ơn vì những ngày qua đã bên cạnh tôi,khiến tôi cười và ấm áp.Cảm ơn những giây phúc vui vẻ mà các anh đã mang lại.Tôi có việc phải đi và bắt đầu từ bây giờ chúng ta xem như chưa từng gặp nhau. Chào các anh!- Cô nói một lèo.Như cô giáo giảng đạo cho học sinh.Quay lưng đi bỏ lại phía sau hai cái mặt đơ đơ như cây cơ từ nãy đến giờ.

Bốn mắt nhìn nhau,chớp chớp chớp.Hắn và Long nãy giờ nghe cô nói mà có dám mở cái miệng ra đâu.Đến khi cô đi rồi thì hai thằng mới trở lại trạng thái bình thường, cố gắng ngâm kĩ lại những lời nói lúc nãy của cô,thì hai thằng mới hoảng loạn,chạy đi tìm cô.Hắn đặt tờ tiền lên mặt bàn,rồi cùng Long chạy ra ngoài.Cả hai thằng tìm hơn 15 phút mà vẫn không thấy,bất lực ngồi tựa vào nhau mà thở.

Long,cậu nghĩ Anna có việc gì?- Hắn vừa thở vừa nói. Tớ...chả biết...Mà sao đi nhanh quá vậy- Long cũng vừa thở vừa nói,lấy tay vuốt vuốt ngực để lấy lại khí chất. Thật tình....Chúng ta còn một chỗ chưa đến.- Hắn lấy tay vỗ lên tráng mình. Ở đâu?- Long ngạc nhiên quay lại hỏi. Nghỉ một lát rồi đi theo tớ,chổ đấy cũng gần đây thôi.- Hắn nói chắc như đinh đóng cột.

Chap 11: Anh đã tìm ra em rồi!

Hắn và Long ngồi “tựa vào vai nhau” khá lâu (10 phút thôi đó mừ) rồi hắn đứng dậy,kéo Long đứng lên rồi chạy đằng trước để dẫn đường.

Hai thằng con trai đứng trước cổng công viên 29-3. Hắn đút tay vào túi quần,vừa huýt sáo vừa đi.

Này,vào đây làm gì?Sao mặt cậu gian vậy? – Long kéo tay áo hắn,nhìn hắn với ánh nhìn ngạc nhiên.

Gian cái đầu cậu á.Anna thường đến đây mỗi khi buồn.- Hắn hất tay Long ra một cách không thương tiếc.

Ở đây á.- Long chỉ vào trong.

Ừ! Ở đây.- Hắn gật đầu,chắc nịch.

Ở đây cũng đi dạo được.- Long vẫn nghi ngờ.

Thế cậu có đi không thì bảo,gần 6h rồi đấy.- Hắn nhìn đồng hồ,nhăn mặt với thằng bạn.

Ừ,thì vào.- Long cũng bất chước hắn,cho tay vào túi quần.

Hai thằng cứ thế vừa đi vừa nhìn xem có cô không.Hai thằng chia nhau ra tìm,Hắn tìm phía Tây,Long tìm phía Đông.Cả hai hẹn nhau một tiếng sau quay lại trước cổng.

Kim đồng hồ điểm 7h00,Hắn mồ hôi  nhễ nhại chạy lại phía cổng,mặt đỏ ửng.Long thì bước vội về phía hắn.

Sao?tìm được không?- Hắn hỏi.

Tớ vào tậm nhà vệ sinh để hỏi mà cũng không có.- Long nhăn nhó trả lời.

Tớ cũng vào nhà vệ sinh hỏi,bị 2 nhỏ tát cho 2 cái,đau muốn điếng người.- Hắn xoa xoa gò má.

Tại cậu ngu quá thôi,mà giờ sao?- Long hỏi.

Thôi tớ đi lấy xe,chúng ta dạo một vòng quanh đường Điện  Biên Phủ coi sao.-Hắn nỏi.

Ừ,thế cũng được,nhanh lên chứ tớ mệt lắm rồi.- Long càu nhàu.

Thế là Hắn chạy vèo đi lấy xe,Long vẫn đảo mắt nhìn xung quanh tìm cô.Hắn dừng con SH trước mặt Long,bấm còi ing ỏi.Hai thằng cưỡi con ngựa sắt đi vòng qua vòng về,vòng tới vòng lui,vòng xuôi vòng ngược cũng không thấy.Hết tìm ở mấy quán nhậu,đến mấy quán internet,hết tìm ở cạnh bờ Sông Hàn,rồi chạy ngược về hướng quán Kí Ức vẫn không có.Hắn gọi điện hỏi nhỏ Nơ cả nhỏ Hậu lẫn nhỏ Phương Anh mà ai cũng lắc đầu bảo “nó không có ở đây”,gọi về nhà thì bảo “nó chưa có về”.Hắn điên mình, tính ném cái điện thoại đi nhưng lại bị Long cản lại.Mặc dù đã mệt nhưng Long vẫn cố “an ủi” hắn.Hắn đành ngao ngán mà nhìn trời.Đúng 9h30 P.m hai thằng mới trở về nhà.

~~~~....~~~~....~~~~

Rầm!..

Á...cô điên à..Không có mắt hay sao vậy hả?- Cô ngã nhào,áo dài bị dính phân bò làm cho nhơ nhuốt.

Mày là Anna.- Cô ta hỏi

Rồi thì sao,có việc gì?- Cô đứng dậy,nhăn nhó khi nhìn bộ áo dài bị dính bẩn.

Haha..tụi này học 12 nhé.phải gọi chị đấy bé cưng.- Cô ta vuốt má cô

Nói với hạng người vô văn hóa như mấy người,không xứng để tôi gọi là chị.-Cô hất tay cô ta ra.Hừ lạnh vài tiếng

Nhã Nhã,cậu lắm lời với con hồ ly này làm gì.- Đứa bênh cạnh cô ta từ đâu chen mũi vào.

Hồ ly?Các bà à,các bà ăn nói cho cẩn thận đấy nhé.- Cô quát.

Mai Liên,nó không hiểu câu nói của cậu đấy.-  Lại thêm một con nữa,đứng ngang hàng với cái đứa cầm đầu.

Rốt cuộc là mấy người muốn gì,đã 12h trưa rồi đấy.- Cô hỏi bằng một giọng đanh đá.

Mày câm mồm,tao đi vào vấn đề chính.

Vậy từ nãy đến giờ cả ba chị đều đang nói nhãm đấy hả?- Cô cười khẩy

Mày..mày...- Con nhỏ cầm đầu tức đến độ xì khói,bị cô chọc quê trước đám bạn,không tức mới là lạ

Nhã Nhã,cậu bớt nóng,mày nghe cho kĩ,tụi tao là Bộ ba sát thủ.Tao” Trương Hoài Anh là con gái của Bộ trưởng bộ Công An,còn đây là Dương Nhã Nhã là con gái của giám đốc công Ty HBN,và kia là Huỳnh Phước Sang là con gái của công ty NSG.- Con nhỏ Hoài Anh có cái miệng nhọn như Xê Ko,lanh lảnh giới thiệu lai lịch,mồm mép khoa trương,chỉ có ở bọn con gái nhà giàu.

Liên quan gì đến tôi.Mấy người dở hơi nhỉ...- Cô nhếch môi cười.

Con điếm này,mày  nói ai dở hơi?Tại sao mày lại quen anh Trung Dũng.- Con cầm đầu- Nhã Nhã- hét toán lên,mặt bắt đầu chuyển sang màu đỏ.

Tôi nhớ anh ta bằng tuổi tôi mà,mà mấy bà 12,tôi mới 11 thôi,à hóa ra mấy bà tự hạ thấp bản thân mình á...- Cô nói.

Mày..con điếm...mày trả lời cho tao.- Đến lượt con nhỏ Phước Sang lanh cha lanh chanh chen vào.

Việc tôi quen anh ta không,thì có liên quan gì đến mấy người.Tránh ra cho tôi về.Trưa nắng không biết làm gì,rãnh rỗi đi gây sự với người khác thế à.Các bà rãnh thì vào mấy hàng nước ý mà tám.Tôi đây không dở hơi như các bà đâu.Mà xin lỗi nhé,việc tôi quen ai, yêu ai, làm bạn với ai thì phải hỏi mấy bà à.Luật không có quy định ấy nhé.Bắt cóc người khác thì các bà cũng sẽ bị ở tù ít nhất 5-6 tháng đấy.- Cô tuôn một trào,có bao nhiêu chữ về luật xả hết ra.

Bắt nó lại...- Gương mặt của con nhỏ cầm đầu bắt đầu chuyển sang màu tím,cục tức có lẽ đã lên tới cổ họng,ra lệnh cho hai con loi choi.

Thả tôi ra..thả tôi ra...- Cô vùng vẫy.

3 đánh 1 không chọt cũng què nhỉ.Em gái à, rượu mời không muốn muốn uống rượu phạt hay sao?- Cô ta bóp chặc miệng cô,Dằng từng chữ.

Đụng đến tôi các người đừng trách.-Cô cố vùng vẫy,nhưng không sao thoát được.Áo dài bị chúng xé toạt ra,làm lộ rõ cái áo lót bên trong,cũng may áo trong dài đến rốn,chứ nếu không thì...

Sao hả con điếm?Mày tính đánh 3 bọn tao à?Cái thứ như mày,đánh cho chừa cái tội láo toét?Bọn ta chỉ là thay trời hành đạo thôi.

Buông ra...

Chát! Nhỏ cầm đầu tát thẳng vào mặt cô.Đây là lần thứ 5 cô bị họ tát như thế này rồi.Đau và rát.

Bà..Bà dám..

Sao..Sao hả?Tao đánh thay cho bố mẹ mày??- Cô ta cười nhếch mép

Tôi làm gì đụng đến mấy người.Thả tui ra..Thả ra...

Tuyết Lan,Mai Liên,hai cậu giữ cô ta cho chặc.không được để cô ta thoát

Rõ.Cậu cứ an tâm mà đánh đi..Đánh thay phần bọn tớ

Buông..tui..ra

Chát.Chát.Chát.3 cái tát kinh hoàng,vang vọng!

Ta bảo mày im...Mày là cái con điếm.Hại chết anh mày chưa đủ,bây giờ mày tính dụ dỗ Dũng chết theo anh mày hả?-Con nhỏ chỉ thẳng vào mặt cô,khơi lại nỗi đau của quá khứ.

Mấy người..mấy người nói gì..tôi hại chết anh tôi lúc nào...- Cô bất lực,nước mắt đã bắt đầu rưng rưng.

Còn không?Mày là kẻ giết người,là kẻ vong ơn bội nghĩa,mày là con điếm đầu đường xó chợ,xấu mà cứ thích ra vẻ ta đây.Tao nói cho mày biết,ngoan ngoãn mà tránh xa Dũng ra..nếu không,mày cũng sẽ về chầu với thằng anh mày đấy.

Chát!Lần này,cái tát nằm ngay trên gương mặt xinh đẹp của con nhỏ Nhã Nhã.Cô ta ngỡ ngàng nhìn cô.Hai con nhỏ loi choi cũng ngạc nhiên trước cái tát trời giáng này.Đau hơn cả bốn cái tát mà nhỏ đã tát cô.

Bà nói ai là thằng,hả?Ai là thằng?- Cô bước tới trước mặt nhỏ,xốc mạnh người nhỏ lên.

Nhã Nhã..có làm sao không?-Hai con nhỏ lanh chanh hất cô ra,vội chạy đến bên cái con cầm đầu.-Nhã..cậu sao rồi!

Hai cậu sao để nó thoát ra được vậy?Bắt nó.-Nhỏ ta cố gắng chịu đựng,vẫn giữ cái giọng chanh chua ấy.

Nhưng..cậu...

Bắt lại...

Buông tao ra...thả tao ra...-Lại một lần nữa cô lại bị bắt.

Sao..tát chị một tát,giờ chị sẽ xử mày như thế nào đây?

Tao nói cho mày biết,dù mày có hơn tao cả chục tuổi,dù mày có là má tao,tao cũng sẽ giết mày.Mày sỉ nhục,mày mắng chửi tao thế nào cũng được,nhưng mà,đụng đến anh tao,tao không tha cho mày.Mày là cái thá gì mà dám xúc phạm đến danh dự tao.Mày là cái chó gì mà dám nhắc đến hai chữ Anh tao.Mày là cái loại gì mà dám lên mặt tao.Tao biết chắc cái loại như mày thì cũng đã ngủ với cả hơn chục thằng rồi.Đừng gọi tao là điếm trong khi mày là Con Đĩ chuyên nghiệp.

Haha..nói hay lắm.hay lắm,khá khen cho mày.Tao cứ tưởng Nữ Hoàng Băng Giá sẽ không bao giờ phun ra mấy câu như thế đâu.- Cô ta vỗ tay như tán thưởng.

Hạng người như chúng bây,so sánh với chó thì làm mất danh dự của một loài động vật.- Cô phọt một cục nước bọt vào mặt nhỏ.

Gương mặt xinh đẹp đã xuất hiện mấy đường gân xanh đỏ tím.Da mặt cô ta đã trở nên trắng bệch.Ngọn lửa trong cô ta đã bắt đầu bùng phát dữ dội.Không thể để cho cô hạ thấp bản thân mình như thế,Cô ta đá một phát ngay bụng của cô.Đau đến độ khiến cô phải ôm bụng mà khóc.Được thời cơ,cả 3 cùng xông đến đấm đá.Con nhỏ Mai Anh giật tóc cô ra đằng sau,kéo mạnh về phía người nhỏ,hai nhỏ kia chớp cơ hội mà tát mà đá mà đấm.

H..ự...A..n..h..ơ..i...cứ...u...e..m...a..n.h..M..i..k..e..hức..hức.e..m..đa..u..-Cô ôm đầu,cúi thấp người xuống,nước mắt chảy thành sông

Dừng Lại..Mấy người đang làm gì cô ấy vậy hả?-Hắn hớt ha hớt hải chạy đến.

Anna..Anna..em em có làm sao không..Anna mở mắt ra nhìn anh này,mau  mắt ra cho anh,- Hắn nhẹ nhàng ôm gương mặt đã bị biến dạng của cô,có cái gì đó cay cay.

A.n.h..-Cô thốt không thành lời.

Để anh đưa em đến bệnh viện,cố gắng lên,sẽ nhanh thôi.-Hắn khóc.

Khô..n.g..tôi..ổ..n

Thế này mà vẫn bướng..đừng nói nữa,không sẽ đau lắm.Còn mấy cô,tôi đưa cô ấy đến bệnh viện,xong sẽ xử mấy cô.-Hắn quay lại phía 3 nhỏ ngay sau khi lau nước mắt.Ánh mắt hắn thật đáng sợ

Dũng à...bọn chị..bọn chị..không cố..cố ý..

Phải,phải..không cố ý mà...

Alo..Long,cậu đến đây gấp,tớ có 3 con gà cho cậu xử đây,địa điểm là khoảng sân sau khuôn viên trường.Được rồi.Cứ lo êm đẹp cho tớ..

Dũng à..tha tha cho..bọn chị đi...-Cả 3 ríu rít xin lỗi.

Câm mồm..liệu hồn thì ở yên đây..các người mà chạy,thì 3 cái mặt kia,sẽ không nguyên vẹn đâu.Đừng có viện cớ này nọ nữa,động đến cô ấy,tức là các người động đến tôi rồi.Tôi khinh bỉ loại người này- Hắn nói với ánh mắt và gương mặt của quỷ.

Tô..i..khô..muố...đi...

Đã bảo là đừng nói mà...em yếu lắm..đừng nói gì,chỉ lặng yên và nhìn thôi,biết chưa ngốc?Biết chưa?

Hắn đến thật kịp lúc.Mặt mũi cô bây giờ máu chảy tèm lem cả lên.Bọn đó cũng ác thật,người ta là con gái,thế mà bọn đó lại đánh ra nông nỗi này.Chúng có quả tim đấy không nhỉ?Hắn mà không đến,chắc cô cũng về chầu Diêm Vương luôn rồi.Cái gì mà bộ ba sát thủ,rồi cái gì gì mà con gái cưng,toàn là những thứ giả tạo,bên ngoài hiền lương bên trong dã tâm không kém bọn cầm thú.Bọn này có mà đem đi xử bắn cũng chưa hết tội.Cầu mong cho Long trả thù giúp cô một phen này xem,để cho cái bọn Bộ ba gì gì đó biết mùi đau như thế nào.

Còn về phần hắn,hắn  bế cô chạy vội ra đường,gọi một chiếc taxi rồi phi thằng đến bệnh viện gần nhất.Lúc nghe bác sĩ bảo cô đã qua cơn nguy kịch,cũng may đưa đến bệnh viện sớm chứ nếu không thì...Hắn nhìn cô nằm trong phòng hồi sức,mà lòng thắt lại,đau đến xé cả lòng.Hắn đấm mạnh vào tường,tự trách bản thân tại sao lại gây rắc rối cho cô,và tự hứa với lòng,sẽ bảo vệ cô mãi mãi.

Anh đã tìm được em rồi cô bé ngốc.Anh hứa sẽ không bao giờ để em phải bị như thế nữa đau.-Hắn áp mặt mình vào gương,nước mắt lăn dài.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro