Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 11

Một đồng nghiệp khác lên tiếng.

-" Đúng là không hình dung nổi,tôi nghe nói rẻ nhất cũng cỡ vài trăm triệu rồi. Chưa nói đến căn biệt thự cao cấp của nhà cô!"

Lâm Kiều Kiều nói tiếp.

-" Dù sao thì cũng là của tôi thôi."

Vương Tiểu Nhu nhìn Lâm Kiều Kiều kiêu ngạo khoe khoang liền nghĩ.

( Những gì cô ta vừa nói đều là của nhà mình mà,cô ta diễn cũng nhập tâm thật.)

Một đồng nghiệp khác liền nói.

-" Quả nhiên là tiểu thư của Diệp gia có khác,biệt thự cũng chỉ là đồ trang trí. Công ty cũng là của nhà cô ấy,Kiều Kiều! Chủ tịch Diệp có ở nhà không? Chúng tôi liệu có gặp được chủ tịch không?"

Lâm Kiều Kiều liền nói.

-" Ông ấy gần đây đi công tác rồi,sau này có cơ hội thì sẽ gặp được thôi."

Vương Tiểu Nhu nhìn Lâm Kiều Kiều liền nghĩ.

( Cô ta còn biết bố mẹ mình đang ở nước ngoài,Lâm Kiều Kiều! Rốt cuộc cô là ai?)

Vương Tiểu Nhu cố tình thăm dò Lâm Kiều Kiều liền nói.

-" Diệp Kiều Kiều! Đây là nhà cô thật à? Nhưng mà tôi đã từng đến đây,sao chưa từng thấy cô nhỉ?"

Lâm Kiều Kiều liền nói.

-" Vương Tiểu Nhu! Cô vẫn không dừng kiểu bịa chuyện nhỉ? Kẻ nghèo hèn như cô sao có thể bước vào nhà tôi được? Nhìn bộ dạng của cô đến làm giúp việc cho nhà tôi còn không xứng."

Vương Tiểu Nhu nhìn Lâm Kiều Kiều liền nghĩ.

( Tôi xem xem cô làm sao vào được nhà tôi.)

Vương Tiểu Nhu nhìn Lâm Kiều Kiều rồi nói.

-" Vậy làm phiền Kiều Kiều tiểu thư cho chúng tôi vào thăm quan nhà cô đi!"

Lâm Kiều Kiều liền đắc ý mở mật khẩu cửa,rồi nói với Vương Tiểu Nhu.

-" Vương Tiểu Nhu! Cô mở to mắt ra nhìn cho kỹ,biệt thự sang trọng như vậy e rằng cả cuộc đời cô. Chỉ được chứng kiến một lần thôi!"

Sau khi vào nhà thăm quan thì ai nấy đều lóa mắt nhìn,một đồng nghiệp lên tiếng.

-" Kiều Kiều! Vườn nhà cô vừa rộng vừa đẹp thật đấy!"

Một đồng nghiệp khác nói.

-" Phải đó! Cảm ơn Kiều Kiều tiểu thư! Lần đầu tiên tôi đến biệt thự lớn như vậy,oa... Bên kia có hồ bơi nữa."

Lâm Kiều Kiều liền nói.

-" Hiếm khi các cô tới đây nên tôi sẽ đưa mọi người thăm quan cho thỏa thích."

Vương Tiểu Nhu liền nói.

-"  Được thôi! Vậy phiền Kiều Kiều tiểu thư cho chúng tôi được mở mang tầm mắt."

Vừa vào trong nhà ai nấy đều trầm trồ sự xa xỉ,Lâm Kiều Kiều liền nói.

-" Mọi người muốn ăn cái gì thì cứ tự nhiên lấy trong tủ lạnh,nhưng mà đừng đụng vào nội thất trong nhà. Bởi vì nhà tôi có rất nhiều đồ cổ,tôi không biết nó có bị hỏng gì hay không."

Vương Tiểu Nhu liền nói.

-" Là vì cô không biết hay là cô không có khả năng...?"

Lâm Kiều Kiều liền nói.

-" Kẻ nhà quê như cô mới là không đủ khả năng trả thì đúng hơn đấy!"

Vương Tiểu Nhu nhìn chiếc quạt mà Lâm Kiều Kiều đang cầm liền nói.

-" Vậy sao? Chiếc quạt cô đang cầm là tác phẩm thủ công của Quy lão sư,nếu tôi nhớ không nhầm thì nó cỡ 20 triệu tệ."

Lâm Kiều Kiều có chút bối rối liền nói.

-" Không ngờ kẻ nhà quê như cô mà cũng có chút hiểu biết về đồ thủ công."

Nói xong liền bỏ chiếc quạt xuống bàn,vừa ngồi xuống ghế sô pha thì Vương Tiểu Nhu liền nói tiếp.

-" Ấy... Chiếc ghế sô pha bằng da này là hàng nhập từ Đan Mạch,ít hơn chiếc quạt một chút cỡ 10 triệu tệ. Đừng để chiếc ví cứng của cô lên đó,sẽ bị xướt thì phải làm sao."

Lâm Kiều Kiều lúng túng nói.

-" Chỉ là ghế sô pha thôi mà! Tôi muốn thay lúc nào mà chả được."

Lâm Kiều Kiều định cầm cốc nước lên uống,Vương Tiểu Nhu liền nói tiếp.

-" Chiếc đĩa sứ trên bàn kia là món đồ cổ quý giá của thời nhà Tần,cô nên cẩn thận thì hơn. Nó là đồ cổ vô giá đấy!"

Lâm Kiều Kiều đặt cốc nước xuống liền nói.

-" Vương Tiểu Nhu! Đây là nhà tôi hay là nhà của cô vậy? Ai cần cô chỉ trỏ lung tung chứ?"

Lúc này ai nấy đều bàn tán nói.

-" Sao cảm giác như Kiều Kiều là khách đến chơi vậy?"

Vận Vận lên tiếng.

-" Phải đấy! Tiểu Nhu có vẻ rất quen thuộc với ngôi nhà này,cô ấy giống như chủ của ngôi nhà này hơn."

Lâm Kiều Kiều liền nói.

-" Các người bị điên rồi à? Chính tôi là người mời mọi người đến nhà tôi chơi,nhà có điều kiện nên tôi không quan tâm đến những món đồ cổ ở đây. Chẳng qua bố mẹ tôi thích sưu tầm đồ cổ,nên mới để chúng ở đây thôi. Chỉ có Vương Tiểu Nhu quê mùa này mới để ý giá trị của những món đồ cổ này!"

Đột nhiên một đồng nghiệp lên tiếng.

-" Đúng vậy! Chỉ có người không có tiền thì mới quan tâm giá cả,còn Kiều Kiều tiểu thư thì cần gì phải bận tâm đến nó."

Lâm Kiều Kiều liền nói tiếp.

-" Được rồi! Ở đây chẳng có gì để xem nữa,đi thôi! Tới gara xe đi! Tôi cho mọi người xem xem chiếc xe của tôi."

Sau một hồi tìm nhà xe nhưng không tìm được,ai nấy đều nói.

-" Kiều Kiều! Tới nhà xe chưa? Đi lâu quá rồi."

Lâm Kiều Kiều xem định vị rồi nói.

-" Sắp rồi! Đợi một chút đi!"

Vương Tiểu Nhu liền nói.

-" Diệp Kiều Kiều! Chẳng phải biệt thự gần suối nước nóng là của nhà cô sao? Thế nào? Không tìm được nhà xe sao?"

Lâm Kiều Kiều lúng túng liền tắt định vị google,thì Vương Tiểu Nhu liền nói.



















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro