Chương 1 : Đêm trước khi nhập học
Trong một phòng sách âm u , có một bóng dáng cao lớn đứng phía trước cửa sổ. Một người đàn ông đứng phía sau dáng vẻ một mực cung kính.
" Chuyện nên làm đã làm xong chưa " Giọng nói lạnh lẽo thốt ra từ miệng bóng dáng cao lớn trước cửa sổ, khiến cho người ta rất muốn biết rốt cuộc là như thế nào mà một người lại có thể có thanh âm lạnh lẽo đến vậy. Giống như băng tuyết trên đỉnh núi, giống như muốn đem lòng người đóng băng mới bằng lòng bỏ qua.
" Đều đã sắp xếp xong xuôi rồi, ông chủ" Người đàn ông già nua cung kính đáp.
" Ừ , trong tháng này tìm 4 nữ sát thủ thân thủ xuất sắc đến ngầm bảo vệ thiếu gia " Giọng nói lạnh lẽo lần nữa vang lên . " Thuộc hạ lập tức đi làm " Người đàn ông già nua trả lời.
Cốc cốc cốc.......... Cửa phòng sách truyền đến tiếng gõ cửa.
" Lui xuống đi , bảo mọi người trước giờ com tối không được quấy rầy tôi " Vương Tuấn Khải căn dặn.
" Dạ , thuộc hạ cáo lui:" Quản gia nhận lệnh, rời khỏi thư phòng.
"Bác quản gia ,Khải ở trong phòng sách phải không ? "Ngoài phòng sách vang lên thanh âm ngọt ngào.
"Đúng vậy , thiếu gia " quản gia đáp lời vị thiên sứ này. Không ! Là một chàng trai tuyệt mỹ, chủ nhân của giọng nói ngọt ngào-- Dịch Dương Thiên Tỉ. Có thể hình dung cậu bằng bốn chữ -- cao quý thanh lịch ,từ trên tóc ẩm ướt vài giọt nước nghịch ngợm rơi vào trên áo ngủ liền biến mất không thấy gì nữa.
"Cảm ơn bác quản gia " Cậu tươi vui, cười ngọt ngào với vị quản gia, sau đó đẩy cửa đi vào trong phòng sách.
Phòng sách âm u nháy mắt sáng lên. "Tôi không phải đã nói trước giờ cơm tối không cho phép làm phiền tôi sao ?" giọng nói lạnh lẽo vang lên , biểu hiện của chủ nhân không vui, tốt nhất nên có một lí do, nếu không ngươi nên biết kết quả bi thảm của ngươi.
" Khải, anh vẫn còn đang tức giận chuyện em muốn đi học sao ?" Thiên Tỉ dịu dàng hỏi.
Vương Tuấn khải xoay người, màu đen kiêu ngạo ngông cuồng tung bay trên không trung, áo sơ mi Armani màu trắng chỉ cài ba nút, lộ ra lồng ngực tráng kiện, vô cùng hấp dẫn, ánh mắt sắc bén nhìn thấy Thiên Tỉ đi vào trong nháy mắt trở nên dịu dàng tình cảm như nước, giống như muốn chìm nổi tên mặt nước, dưới cái mũi kiên định là khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, môi mỏng không che giấu được khí phách cùng uy nghiêm làm người ta sợ. Nhưng Thiên Tỉ là một loại khác, trong lòng Vương Tuấn Khải cậu mãi là người luong thiện nhất thế giới.
Mắt liếc thấy tóc vẫn đag nhỏ nước, bước nhanh đi tới, ôm ngang eo cậu , đặt lên cái ghế êm ái bên cạnh. Sau đó xoay người đi đến tủ chứa đồ cầm lấy máy sấy bắt đầu sấy tóc cho cậu.
"Tại sao chưa sấy khô tóc đã chạy lung tung, bộ dạng như vậy rất dễ ngã bệnh có biết không ?"
------------------------------------------------------
Chap này chưa end đâu. Để mai tui up tiếp cho nha. Tui sẽ gộp chung chap 2 vs phần còn lại của chap 1 nha🙏🙏🙏🙏😸
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro