Ngày
Bỗng một ngày, mây không còn kéo đến
Cơn mưa đêm qua chợt lặng yên.
Hóa ra có ai ghé bên hiên,
Ngó qua khung cửa hỏi thăm miền.
Hoa cài mái tóc dưới hàng mây,
Mắt xinh với má đỏ hây hây.
Môi cười như nắng, trông sao thấy
Lòng rộn tiếng chim, ngỡ xuân về.
Vạn năm chờ đợi, một giây yêu
Em khiến hồn ta hóa xuân kiều.
Vội đem giấy đỏ bày tâm ý,
Chỉ sợ xuân này phải chia ly.
Ảnh: https://pin.it/4slJxbW
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro