Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

10 (H)

10.

Đêm mưa rả rích, Lý Toàn Lâm bước ra từ nhà vệ sinh, tìm kiếm bóng dáng Giang Hành.

Dưới phòng khách trống trải, Giang Hành thắp một ngọn đèn dầu, tay cầm dụng cụ, lặng lẽ sửa một chiếc ghế gỗ. Bên cạnh là một đống ghế đã sửa xong, trong không khí phảng phất mùi thơm của mùn cưa. Bóng anh bị đèn dầu kéo dài ra, Lý Toàn Lâm ngồi xổm xuống, ôm đầu gối lẳng lặng nhìn anh, nhìn một hồi, miệng không nhịn được mà trề ra một cách tủi thân.

"Sao thế?" Giang Hành nói.

"Tôi xót anh." Lý Toàn Lâm nói nhỏ. Ngay cả bây giờ, Giang Hành vẫn đang sửa đồ cho làng.

Giang Hành cười như thể không có chuyện gì, đặt dụng cụ xuống và dang hai tay ra với cậu: "Vậy thì qua đây ôm tôimột cái đi?"

Lý Toàn Lâm bước tới, ngoan ngoãn ngồi lên đùi anh, ôm lấy đầu anh, dùng ngón tay vuốt tóc anh từng chút một. Sau đó, cậu phát hiện Giang Hành không ôm lại mình.

"Sao anh không ôm tôi?" Lý Toàn Lâm buông anh ra, nghĩ rằng anh đang có tâm trạng rất tệ, bèn hạ giọng nũng nịu.

"Thầy đã tắm rồi, tay tôi không sạch." Giang Hành nói.

Lý Toàn Lâm, người rất giỏi tiếng Hán, tự mình suy diễn ý ngoài lời, trong lòng càng thêm xót xa. Cậu định mở miệng thì bị Giang Hành ngắt lời: "Thầy ngồi thẳng lên một chút."

Lý Toàn Lâm không hiểu, chống người lên một chút.

"Kéo áo lên một chút." Giang Hành nói.

"Anh làm gì đấy?" Lý Toàn Lâm cuối cùng cũng chịu trừng mắt nhìn anh, nhưng tay thì vẫn ngoan ngoãn vén vạt áo ngủ rộng thùng thình lên.

Giang Hành nhìn chằm chằm vào phần bụng nhỏ lộ ra của cậu một lúc, rồi như thể đã nhắm trúng mục tiêu, anh vùi đầu vào trong áo cậu một cách mạnh mẽ.

Lý Toàn Lâm kêu lên một tiếng, nhưng vì không có ai đỡ nên đành phải tự mình đưa tay ôm lấy vai của tên lưu manh này. Áo bị dồn lên ngực, tạo thành vài nếp gấp.

"Hơi lạnh... á!"

Những nụ hôn nhỏ và dày đặc trườn từ bụng dưới lên trên, để lại cảm giác nóng và ngứa vô tận. Đôi môi ấm áp trườn lên đến ngực, cuối cùng chạm vào lớp thịt mềm mại có vẻ đầy đặn. Nụ hôn vốn ngoan ngoãn lập tức trở nên hoang dã, chuyển thành những cú liếm và cắn dữ dội. Hơi ẩm và đau nhức lan khắp ngực, Lý Toàn Lâm rên rỉ khe khẽ, nhưng lại không thể không ôm chặt cái đầu đang gây rối đó, như thể cậu thật phù phiếm, chủ động dâng vú lên cho đàn ông gặm.

Khi hàm răng cửa sắc bén của Giang Hành cắn vào hạt vú đã sớm cương cứng, tiếng rên rỉ đứt quãng của Lý Toàn Lâm lập tức bùng nổ thành một tiếng thút thít cao vút. Nửa thân dưới đang bán cương cũng hoàn toàn cương cứng, vô lễ cọ xát vào xương quai xanh của Giang Hành qua lớp quần ngủ.

"Tôi....tôi muốn làm." Lý Toàn Lâm nói đứt quãng giữa những hơi thở hổn hển.

Giang Hành không có thời gian để nói, Lý Toàn Lâm bèn rảnh một tay để nắm lấy tay anh đang đặt hai bên ghế, đặt lên eo mình.

"Tôi muốn làm, vậy nên ôm tôi đi, đằng nào cũng phải tắm lại."

Bàn tay trên eo lập tức siết chặt cậu. Động tác ở miệng cũng trở nên thô bạo, gần như là ăn cả hạt vú tội nghiệp của cậu vào miệng và nhai mạnh. Lý Toàn Lâm kêu lên một tiếng đau khổ, cảm thấy phần đầu của thân dưới đã ướt một mảng.

Giang Hành lột quần cậu ra, để cho dương vật không có khả năng tự chủ đó hoàn toàn được giải phóng, nó cọ xát lộn xộn vào xương quai xanh của cậu, để lại những vết ướt. Giang Hành há miệng, ngậm lấy hạt vú đã sưng đỏ vì chơi đùa cùng với cả bầu ngực, dùng sức mút mạnh một cách khiêu dâm. Lý Toàn Lâm phát ra tiếng rên dài như tiếng khóc, cánh tay ghì chặt cổ anh, khiến anh cảm thấy chóng mặt vì nghẹt thở.

Lý Toàn Lâm xuất tinh, để lại một vũng tinh dịch trong hõm xương quai xanh của anh, từ từ chảy xuống theo xương quai xanh, làm ướt lớp vải trên ngực anh.

"Thầy Lý giỏi thật đấy."

Lý Toàn Lâm liếc mắt một cái đã xấu hổ đến mức muốn ngất đi. Cậu bị Giang Hành không chút để ý kéo vào lòng, hôn hai cái chụt chụt rồi vác lên vai đi lên lầu.

"Tôi còn chưa mặc quần!" Lý Toàn Lâm la lớn trên lưng anh một cách mất mặt, lại bị Giang Hành véo vào mông trần và vỗ hai cái: "Không sao, mặc rồi lát nữa cũng phải cởi ra."

Giang Hành vừa đi lên lầu vừa nhào nặn hai khối thịt mông như nhào bột, đầu mũi anh nhạy bén ngửi thấy một chút mùi mỡ.

"Thầy đã tự xử trước rồi." Giang Hành nói.

Tiếng phản đối của Lý Toàn Lâm im bặt, mặt đỏ như nhỏ máu. Giang Hành không ép cậu nói, chỉ đạp cửa phòng ngủ, đặt cậu xuống giường, nắm lấy hai mắt cá chân của cậu và mở ra hai bên.

Cửa huyệt ửng đỏ mang theo một chút ánh nước, e thẹn hé ra rồi khép lại dưới ánh mắt của anh, rõ ràng là đã được chuẩn bị kỹ lưỡng.

Lý Toàn Lâm quay đầu đi: "Tôi không nghĩ nhất định phải làm, anh có thể không có tâm trạng nên tôi đã tự chuẩn bị sẵn... Nếu....Nếuanh muốn làm thì... sẽ tiện hơn."

Ánh mắt của Giang Hành trở nên sắc bén như chim ưng, nhìn chằm chằm khiến Lý Toàn Lâm theo bản năng từ từ khép chân lại. Một lúc sau, Giang Hành khàn giọng bỏ lại một câu: "Tôi đi rửa tay."

Khi bị nắm đùi và đưa vào, Lý Toàn Lâm bắt đầu kêu la. Cảm giác căng đầy quen thuộc lấp đầy thân dưới nhưng ngóntay vẫn tiếp tục đi sâu vào. Lý Toàn Lâm há miệng, không biết mình đang rên rỉ vì khoái cảm hay đau đớn, cho đến khi cái "hung khí" đó chạm vào một chỗ chết tiệt, cậu mới bật khóc nức nở, có cảm giác mình như thể bị đâm thủng.

Vòng eo bị Lý Toàn Lâm kẹp chặt của Giang Hành bắt đầu thúc vào từng nhịp, mỗi nhịp đều chạm vào huyệt đạo sâu nhất, mang lại cảm giác ngứa đến tận xương. Cú va chạm quá mạnh, Lý Toàn Lâm ôm chặt cổ anh đung đưa, cảm thấy nội tạng như đang di chuyển. Khối thịt mềm mại và ấm áp đó dường như đang bị dương vật kéo đi, vui mừng muốn thoát ra khỏi cơ thể cậu để làm bao dương vật cho Giang Hành.

Giang Hành thở hổn hển cười bên tai cậu: "Thầy Lý, tiểu huyệt của thầy còn nhiệt tình hơn cả thầy đấy."

Lý Toàn Lâm đã không thể nói chuyện với anh nữa, chỉ có thể rên rỉ một cách dâm đãng đến tột cùng. Nhưng trong đầu cậu lại cảm thấy bất bình với câu nói đó, vì vậy cậu ôm lấy cổ Giang Hành ghì người anh xuống, há miệng đưa đầu lưỡi đỏ au lên.

Làm gì có ai ghen tị với cái lỗ của mình chứ. Nhưng may mắn thay, Giang Hành chấp nhận tất cả. Anh ngậm lấy đầu lưỡi đó, mút mạnh đến nỗi Lý Toàn Lâm không thể thở và không thể khép miệng lại, nước bọt tí tách nhỏ xuống.

"Không thở nổi nữa rồi" Lý Toàn Lâm mơ hồ nghĩ. Dòng cảm xúc dâng trào từ bên dưới cứ nối tiếp nhau, dương vật không được chú ý thì liên tục tiết tinh dịch, đến lúc lên đỉnh, đùi của Lý Toàn Lâm co thắt lại, kẹp chặt lấy vòng eo săn chắc, miệng phát ra tiếng khóc mơ hồ.

Giang Hành rút ra, bắn vào cửa huyệt sưng đỏ của cậu, cửa huyệt sau cơn cao trào co lại trống rỗng, Giang Hành thở hổn hển rồi đưa vào hai ngón tay, từ từ rút ra và đưa vào, chờ cho con đường thịt kiều kỳ này dần dần thích nghi và bình tĩnh lại.

"Tôi chết mất, tôi chết mất..." Lý Toàn Lâm nước mắt giàn giụa, lẩm bẩm trong vô thức.

Giang Hành nằm xuống bên cạnh cậu, một tay vẫn đang phục vụ phía dưới, miệng thì áp sát lên, hôn khuôn mặt ướt nhẹp của cậu: "Không chết được đâu, tôi yêu em, Lý Toàn Lâm."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro