Part 5
- Hồn nhiên dễ sợ. Vy dài giọng.
- Vậy là Alex coi cậu là bạn rồi đó. Trang giải thích.
- Bình thường, với người lạ cậu ấy chẳng nói câu nào đâu, vì mình đã nói cậu là bạn mình nên cậu ấy xem cậu như bạn đó. Cậu ấy có tật là cứ đến chỗ lạ, những người chưa gặp bao giờ là câm như hến, cạy răng thì cũng chỉ được đôi ba từ. Nhưng khi đã quen rồi thì hót như khướu, buồn cười lắm.
- Giờ cậu thích đi đâu ? Vy hỏi.
- Đi mua bánh cốm đi.
- Nhưng mình không biết đường ra đấy. Vy thú nhận.
- Đúng là lại thêm một thành viên của Hội những người sống lâu ở Hà Nội mà vẫn mù đường. Alex chen vào.
- Giật cả mình ! Tưởng ngủ chứ ! Trang kêu.
- Hai cô cứ rúc rích thì thầm thì ngủ làm sao được. Alex nghiêm giọng.
- To mồm, có giỏi thì chỉ đường coi mà cứ chê người ta không biết đường. Vy đanh đá.
Thế là theo sự chỉ đạo của Alex, 15 phút sau đến phố chuyên bán bánh cốm như mong muốn của Trang. Kiếm được chỗ đậu xe, Trang và Vy mở cửa bước xuống, thấy Alex không có dấu hiệu di chuyển. Vy hỏi :
- Không xuống à ?
- Không ! Tranh thủ yên tĩnh làm giấc.
- Con trai gì, chẳng ga lăng.
- Sao ?
- Tí mua đồ xong ai xách ?
- Xời, có mấy hộp bánh nhẹ hều cũng nhiêu khê.
- Thôi, mình đi lựa đi. Trang kéo tay Vy đồng thời chấm dứt cuộc đôi co.
- Nguyên Ninh là xịn, còn lại các nhãn khác nhái hết, nhớ đấy. Alex với theo.
Mặc dù bực mình với Alex nhưng Vy không khỏi ngưỡng mộ cái sự rành đường của hắn và sự tinh tế chọn đồ.
30 phút sau hai cô nàng xách hai túi to uỳnh ra xe. Qua ô cửa kính, Vy thấy khuôn mặt Alex lúc ngủ thật đáng yêu, như trẻ con vậy, không còn vẻ tĩnh lặng và sự 'trải đời'. Cả hai vừa mở cửa xe thì Alex bật dậy.
- Làm người ta sợ hoài, cứ tưởng ngủ chứ. Trang mắng.
- Đưa túi đây, để trên đó lái xe kiểu gì. Alex phớt lờ câu nói của Trang.
- Ngủ ngon chứ ? Vy đế thêm.
- Cảm ơn, ngon. Alex vẫn kiểu trả lời nhát gừng đúng trọng tâm như thế.
- Này, đến đoạn kia rẽ phải có hàng caramen, thạch dừa ngon lắm. Đói rồi ! Alex đập tay vào vai ghế của Vy.
- Biết rồi ! Vy hơi bực vì lối chỉ đạo của Alex nhưng một lần nữa thán phục sự hiểu biết 'ăn chơi' của Alex. Lúc sáng vụ bún thang Vy đã cố tình thử Alex rồi, giờ là vụ thứ ba, không lẽ quá tam ba bận, phải thử hắn một lần nữa mới được. Trước còn đi học phổ thông, ba mẹ toàn đưa đón khiến Vy chẳng biết chỗ nào với chỗ nào, chỉ thuộc đường từ nhà đến trường và ngược lại, giỏi lắm thì đường đến lớp học thêm. Ra ở riêng rồi mới biết thêm một số do đi chung với bạn, Vy không hiểu làm sao mà Alex lại thuộc nhiều đường đến vậy. Còn các điểm ăn lặt vặt nữa chứ, từ hồi làm stylist được đồng nghiệp dẫn đi Vy mới biết thêm chứ không thì...
Chiếc Mercedes lại thu hút sự chú ý của không ít người, vừa bước xuống xe thì Vy nhận ra mấy bạn đồng nghiệp. Họ vẫy vẫy tay. Vy cũng mỉm cười vẫy tay lại. Rồi Alex và Trang cũng bước xuống, đi về phía bạn của Vy.
- Vy đi đâu đây ?
- Mới đi chụp về à ? Vy hỏi thay cho câu chào
- Bạn Vy mới ở Sài Gòn ra, dẫn đi mua ít đặc sản Hà thành rồi vào đây ăn thạch cho mát.
Trang mỉm cười gật gật đầu chào đám bạn của Vy, Alex không nói gì khẽ gật đầu một cái như cách chào Vy buổi sáng rồi kiếm một góc khác.
- Bạn mày hả Vy? Đẹp zai thế, giới thiệu tao đi. Mà con nhỏ đi cùng phải bồ không?
- Vớ vẩn, họ là bạn thôi.
- Tuyệt! Giới thiệu cho tao chàng kia đi.
- Còn cô nàng thì để tớ đi, Vy. Đồng nghiệp của Vy đua nhau lên tiếng.
- Thôi, xin mấy ông bà cho hai chữ bình yên.
Nói rồi Vy rời chỗ đồng nghiệp đi về phía Trang và Alex đang ngồi. Alex đang ngấu nghiến một quả dừa, còn Trang chỉ gọi một cốc thạch hoa quả nhỏ.
- Làm gì như chết đói năm 45 vậy? Vy hất hàm hỏi Alex.
- Làm sao? Đói. Alex vẫn không them nhìn Vy.
- Ăn vừa thôi không trưa lại không ăn được. Vy nhắc nhở nhưng giọng có phần nhẹ nhàng hơn.
- Ăn xong, mình đi mua quần áo nhé, tớ muốn có cái gì đó làm kỷ niệm với ấy. Vy quay sang Trang.
- Tụi mình mua áo giống nhau đi, như sinh đôi ý. Trang gợi ý.
- Có ý kiến gì không? Vy lại hỏi Alex.
- Phụ thuộc phương tiện đi lại thì ý kiến gì. Alex ngao ngán.
Khỏi phải nói, hai cô nương mà đã đi mua sắm lại còn quần áo thì người đi theo cực đến thế nào. Khổ thân Alex, hết cô này quay đến cô kia hỏi có đẹp không, trông thế nào? Một túi, hai túi, ba túi,... giờ thì hai tay Alex mỏi nhừ, có mỗi quần áo thôi sao mà nặng thế nhỉ. Đem ra xe rồi quay vào, ngồi phịch xuống chiếc ghế sofa. Cũng may cái chỗ này còn biết đường để ghế cho những người như Alex.
- Này, thử đi. Vy chìa ra trước mặt Alex một chiếc áo phông màu trắng.
- Alex nheo mắt ngước lên cô nàng đang đứng trước mặt. KHÔNG!
- Sao không? Vy hỏi.
- Không thích.
- Sao không thích? Đẹp mà?
- Không là không. Nhiều chuyện.
- Xem như công xách đồ phục vụ nãy giờ đi.
- Cảm ơn, nhưng không thích áo phông.
- Vậy thích gì, lựa đi, Vy trả tiền.
- Vậy hả, chiếc này bao tiền ? Alex chỉ chiếc áo phông Vy lựa.
- Sao, chê hả ?
- Lựa chiếc khác Alex thích bằng đúng tiền chiếc này, ít hơn thì thiệt thòi mà nhiều hơn thì sợ Vy... Alex cười nham hiểm.
Vy nghĩ cũng hay thật cái tên này. Lại còn bằng chuẩn mình mua cho hắn nữa chứ. Rồi Vy lò dò theo Alex. Alex chọn một chiếc somi dài tay màu xanh, kẻ tăm trắng. Chiếc áo vừa in như là may cho Alex vậy. Vy lại nhớ đến hôm Alex dọn đến, cũng áo somi kẻ,...
- Thích mặc somi, không thích phông hả?
- Uh!
- Mặc phông nhìn khỏe mà. Vy chạm vào bắp tay của Alex, Vy cảm thấy giật giật.
- Thỉnh thoảng thôi. Somi trông nghiêm túc hơn.
- Nhưng mặc somi trông gầy gầy, yếu yếu đấy. Vy đem đúng giọng stylist ra.
- Lấy chiếc này! Cảm ơn nhe.
Đằng kia, Trang vẫy vẫy. Hai cô nàng không chọn được chiếc áo nào giống nhau vì toàn dành cho couple và cửa hàng cũng không bán lẻ nên mỗi người đành chọn một chiếc vòng đeo tay giống nhau.
- Xong chưa hai cô nương? Đói lắm rồi đấy. Alex nhăn nhó.
- Gì nữa? Đói hoài. Trang và Vy đồng thanh rồi phì cười.
- Mà bây giờ ăn gì?
- Ngon!
- Hả!
- Đến quán ngon, ai thích ăn gì thì ăn.
Đến khổ, lại một lần nữa Vy lái xe theo sự chỉ đạo đường của Alex. Xấu hổ quá đi mất. Cái tên Alex này, sao chỗ nào cũng biết từ chỗ bình dân đến cao cấp, đến chỗ mua đồ của chị em mà hắn cũng biết. Chắc ngày xưa công tử phải chăm sóc nhiều em quá nên chỗ nào cũng rành.
Thang máy mở ra cũng đã hai giờ chiều.
- Làm giấc nào. Alex ngáp ngắn ngáp dài.
- Cả ngày chỉ thấy ăn với ngủ như heo. Vy dài giọng.
- Làm sao? Alex giọng du côn.
- Nghỉ ngơi đi nhé, lúc nào thu dọn đồ cần tớ giúp cứ gọi nhé. Vy nói với Trang.
- Alex ngủ đi, Trang sang nhà Vy chơi lúc nhe.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro