Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Ngoại truyện: Năm mới

Chúc mừng năm mớiii các tình iuuuu :3

Ban đầu là chương chính thức, nhưng về sau thấy xàm xàm quáaaa nên tớ quyết định chuyển sang ngoại truyện vì chương này không ảnh hưởng nhiều đến mạch chính :> đọc vui vui hoi nhe

______________________________________

- Kinh đấy Đông Vũ Gia Thy, chai thứ tư rồi. 

[châu chấu: con điên này, uống ít thôi, Hà Gia Việt mà biết, Hà Gia Việt cạo đầu mày!]

Thời gian kiện tụng nhanh hơn dự kiến khá nhiều, trùng hợp gần đến Tết Âm lịch nên Chu Phạm Dương Quân dẫn cả bọn đến quán rượu "làm bữa tất niên", vì lí luận củ chuối bạn đưa ra là "người lớn nói chuyện phải có rượu"...

À, tôi cũng chưa hiểu tại sao sau một đêm say, tình anh em xã hội chủ nghĩa của Châu và Quân lại tăng thêm một bậc, vẫn tham gia cuộc chơi có mặt đối phương, cũng không biết có phải ảo giác không, hình như hai đứa còn thân hơn trước...?

Quân giấu chai rượu trước mặt tôi vào túi áo (?), "rượu vào lời ra", bạn càm ràm "con nít con nôi biết cái đ gì mà rượu bia"...

Giờ mà xách mông bỏ về bạn có đấm tôi không? Cuối năm cuối tháng mà tính dở hơi của bạn chưa được nghỉ phép à?

Anh Phong chị Hạ gọi điện rủ con gái đi ăn tất niên công ty, mà tôi lại đang ngồi với anh em siêu nhân nên không thể đến được. Đang trong trạng thái ngà ngà say giữa chốn rượu bia la liệt, anh Phong nhìn trời nhìn đất nhìn mây, bâng khuâng thả một quả bom mù mịt khói bụi:

- Ăn xong về xếp vali nhé con gái, mấy giờ em nhỉ? À ừ... chuyến bay lúc 4 giờ sáng về Sài Gòn.

- Dạ?

- Năm nay về quê ăn Tết.

Tôi: "..." Hiện tại là tối 28, cách chuyến bay 8 tiếng đồng hồ. Giờ đừng ai nói tôi là "con gái ruột" nhé, Đông Vũ Gia Thy chẳng tin đâu.

- Để lát nữa tao đưa mày về. - Ngô Thiều Khang vừa nói vừa gắp đồ ăn vào chiếc bát đặt trước mặt tôi, thong thả tự nhiên như việc vẫn thường làm.

Đầu tôi bỗng xẹt qua hình ảnh của câu chuyện ngày hôm trước. 

Châu Nguyễn từng nói, nhưng tôi không tin lắm. 

Dù đã cố gắng lờ đi như chưa từng nghe thấy, tôi vẫn cảm thấy có gì đó lấn cấn trong lòng và không thể cư xử bình thường như mọi khi, mỗi hành động phải đắn đo vô cùng.

Tựa như có một bức tường vô hình ngăn cách tình bạn của hai đứa.

Nếu đã không thích, chi bằng dứt khoát...

- Anh Việt có việc đi qua đây, tao đi nhờ xe về được rồi. Nhà mày ở ngược hướng mà.

Tôi thoáng sửng sốt khi vừa dứt câu nói, ngỡ ngàng đến cùng cực... Tình cảm của Khang, tại sao đến giờ tôi mới nhận ra chứ? 

Nhà ngược hướng nhưng luôn đưa tôi về tận nơi, từ trung học đến đại học,...

"Con gái đi một mình không an toàn, tao đi phía sau mày, đừng sợ..."

"Đói rồi chứ gì? Đang đợi dưới cổng nhà mày đây... Ừ, mời Thy chọn chỗ, tao dẫn đi ăn."

"Chưa dậy à? Được rồi, cứ ngủ thêm đi. Khi nào dậy xuống sảnh kí túc lấy cháo, thuốc ở túi bên cạnh."

"Tao thích Thy thật đấy, đừng xem tao là bạn nữa..."

***

Tết ở Sài Gòn có một chút khác biệt so với Hà Nội, nhưng không ảnh hưởng gì đến tâm trạng đón năm mới của cả nhà. Anh Phong nổi hứng dạy con gái skill múa dao phay chặt gà đêm 30, vinh dự được ông bà nội và chị Hạ bắn rap không tiếc lời "già đầu còn trẻ trâu", quyết định dẫn tôi thử sức với bộ môn khác.

Ông bà nội hài lòng ngắm nhìn lọ hoa tôi cắm, không ngần ngại chụp ảnh up Facebook, thành thạo thao tác gắn thẻ cả nhà:

[Đem 30 cung gia đình. Zai yêu múa dao hay qua, lan sau dung múa nua. Con dâu nau com rat ngon. Cháu gái cam hoa đep cuc ki.]
[Ảnh][Ảnh][Ảnh]

Chị Hạ từ từ xoay lọ, chỉ vào bông hoa con gái lỡ cắt hơi quá nên cắm vào bị xiêu xiêu vẹo vẹo, lắc đầu cảm thán:

- Thế này chưa lấy chồng được rồi...

- Cháu gái nghe bà, sau này mày lấy thằng nào cũng được, nhưng phải cắm hoa đẹp. Có lọ hoa mà không biết làm gì như thằng Phong thì vứt!

Ông tôi - người trang trí mọi ngóc ngách trong gia đình, lọ hoa nào vào tay ông cũng trở thành tuyệt tác nghệ thuật.

Bố tôi - nghệ nhân (thỉnh thoảng rảnh rỗi) cắm hoa tại nhà, lần nào mẹ cũng vừa chê vừa sửa lại, chưa một lần tiến bộ trong hơn 20 năm vừa qua.

[đvgthy: Anh biết cắm hoa không?]

[hàng xóm đầu tiên: *đã gửi 2 ảnh]

[hàng xóm đầu tiên: Biết một chút, tương lai anh có ý định học thêm.]

Tôi bất giác cười, ngờ nghệch như kẻ ngốc lần đầu sa chân vào tình yêu.

*** 

Điều làm tôi bất ngờ nhất trong dịp Tết lần này không phải gì xa lạ, mà chính là...

- A chị Thy! Mọi người biết đây là ai khôngggg? Ét min "quyền lực" gờ rúp fans của streamer HGV!!! - Em họ A

- HGV vô địch giải AAA á? - Cháu trai B

- Đúng đấy, anh mày xem stream suốt. - Em họ C

- Aaaaaa có phải anh Việt đẹp trai giọng hay chơi game đỉnh vl vl vl vl vl không? - Cháu gái D

- Chỉ thế là nhanh, mày chỉ đến vậy thôi à D? - Cháu trai E

Tôi: "..." Chà, giây phút ké pha-mi của người nổi tiếng.

Giống buổi họp fans quá, thiếu mỗi idol thôi.

- Chị Thy ơi, làm ét-min có nhận được ưu đãi hay quyền lợi gì đặc biệt không?

Chị cũng muốn biết lắm!

- Từ từ, sao mấy đứa chắc chắn là chị?

Thằng cháu trai bé tuổi nhất (nhưng vừa bước sang tuổi 13) bĩu môi nhìn tôi:

- Cô nghĩ khuôn mặt xinh đẹp kia khó nhận ra lắm ạ? Dù vài năm mới gặp nhưng cô chỉ cần thở cháu cũng biết nha!!!

- Đúng đấy, dì vừa xinh vừa nổi bật, mẹ cháu còn khen "ngon" cơ...

Ôi anh chị họ của tôi... Các cháu cũng đáo để quá, dẻo mỏ ghê gớm, vừa đấm vừa xoa tôi còn biết làm như nào?

Nhưng mà, nghe các cháu gọi ngọt xớt một câu "cô", hai câu "dì", trái tim tôi cứ bùm bụp bùm bụp muốn rơi xuống đất, vừa lạ lẫm vừa đau khổ...

- Thế này nhé, nếu người lớn ở đây thì mấy đứa gọi đúng vai vế, còn không thì phải gọi như nào, có biết chưaaa?

- Chị Thy?

Bingo!!!

Cách hòa nhập nhanh nhất: rủ các cháu/các em chơi game cùng.

Gương mặt các bé như kiểu nãy giờ chỉ đợi tôi nói câu đó, làm trái tim nhỏ bé này có hơi hốt hoảng một tí vì được hoan nghênh đến bất ngờ. Nhưng mà không sao, vui là được.

- Chị Thy xinh gái ơi, chị rủ anh Việt chơi chung đi, bọn em yếu lắm, sợ chị không gánh được.

Tôi: "..." Is this your âm mưu, guys?

Ánh mắt này hoàn toàn chân thành; ánh mắt bên cạnh nửa phần hờ hững, 9,5 phần mong đợi; ánh mắt phía kia thì háo hức khởi động game... Dm, tôi cũng không thể từ chối được, mà tiếc là...

- Anh Việt không online rồi. Mà ai nói chị không gánh được? Thấy gì không? Tay này hơi to đấy nhé!!!

Gáy thì không ai lại Đông Vũ Gia Thy, còn thực chiến thì tôi ăn may thắng được vài ván đầu, về sau các cháu các em như kiểu tập gym tốc biến, còng lưng cong tay gánh tôi qua game...

Trận đấu đang đến hồi cao trào, tiếng bà tôi gọi từ cửa trước vọng vào phòng:

- Thy ơi! Bạn "dai" đến tìm...

- Dạ?

Quái lạ, ở Sài Gòn tôi đâu quen ai ngoài họ hàng?

- ... đẹp "dai", cao ráo, sáng sủa, ngoan, lễ phép. Thằng bé được ông mày dẫn lên nhà đánh cờ rồi.

- Mấy đứa, chơi hộ chị ván này!!!

Bài kiểm tra con/cháu rể của ông nội: Cờ tướng!!!

***

Nhật kí Tết 2023

Chủ đề:  [REACTION] "Người yêu chưa chính thức"  bất ngờ xuất hiện ở nhà tôi vào mùng 3 Tết.

Ông nội: "Muốn gặp cái Thy, mày phải thắng ông ván này. Vài con cờ còn để thua thì làm sao qua được cổng nhà ông..."

Anh thắng, ông dỗi không ăn cơm.

Bà nội: "Tính cách thì cứ từ từ tìm hiểu, vẻ ngoài thì ô kê rồi con. Người ta có thể giả vờ tử tế, nhưng đẹp "dai" không thằng nào giả vờ được đâu con ạ."

Đám "choai choai" kém tôi năm bảy tuổi: !!!

Giấy bút đâu?

Xin chữ ký!

Chụp ảnh!

Chơi game cùng!

Nói chuyện!

Hình như đây là hiện trường buổi fansign...

Sang ngày hôm sau, ông tôi (có vẻ) đã vượt qua được cú shock thua cờ tướng...

... ông chuyển sang thử thách Hà Gia Việt bộ môn cắm hoa nghệ thuật, sau đó là thịt gà và dọn dẹp bát đũa.

Nhìn anh người yêu (chưa chính thức) của tôi đang bận rộn cất những chiếc bát cuối cùng lên chạn, ông bùi ngùi cầm tay tôi, giọng hơi run run:

- Thy à, thằng này, ông không còn cách nào cản nó tán cháu rồi. Nhưng đừng cưới vội, ông thấy thanh niên thời nay cả thèm chóng chán, cháu nên quen ít nhất hai năm...

- Ngày xưa cụ ngoại cũng nói thế, mà đến tháng thứ hai có người đã sang nhà thưa chuyện hỏi cưới bà rồi đấy cháu gái ạ. - Bà nội vu vơ nói chuyện, ánh mắt vô tình mà hữu ý liếc qua người đang nắm tay tôi dặn dò.

- Đấy là ngày xưa. Hồi ấy tôi mà không nhanh thì chẳng biết thằng Phong từ chỗ nào chui ra, cháu gái bà cũng chẳng đứng ở đây đâu!

- ...

Theo đánh giá chung, thực sự thì biểu hiện của Hà Gia Việt quá mức xuất sắc rồi. Cơm nước sẵn sàng nhảy vào nấu, bát chén nhảy vào dọn, rượu bia chừng mực, ăn nói lễ phép và quan trọng là đủ "trình độ" để vượt qua thử thách mà mọi chàng rể họ nhà tôi "kêu giời kêu đất"... 

Gì cũng có đủ, chỉ còn "chưa chính thức" thôi. Nhưng mà thời gian sẽ trả lời tất cả, phải không?

***

Đêm mùng 5 Tết, tôi xếp đồ vào vali để chuẩn bị về nhà, anh ngồi bên cạnh giường mở máy tính xử lý vài công việc. Từ góc độ này, khuôn mặt đẹp đến ná thở của anh liên tục đập vào mắt tôi, vừa ngại ngùng vừa đau tim. Nói chung là... ừ thì cũng thích.

- Anh quên không mang lì xì cho em rồi! Dùng cái này bù vào nhé?

Chẳng phải đây vẫn là lì xì sao?

Hà Gia Việt đưa trước mặt tôi phong bao màu đỏ, bên ngoài in hình chú mèo cực kỳ dễ thương.

Tôi khách sáo thực hiện "chiêu trò" quen thuộc: "Em lớn rồi, không nhận lì xì đâu..." nhưng hai giây sau vẫn phải "Em xin", khẽ nói lời cảm ơn anh rồi bình thản giấu vào túi. 

Nhưng mà...

Túi áo khá nhỏ, đôi tay này lại không gập đôi được lì xì vì "ruột" hơi cứng.

Lý trí không thắng nổi tò mò, tôi kín đáo nhìn anh, rồi trượt tay mở ra nhìn một tí...

"Ruột" này lạ quá...?

:)

- À, thẻ này anh dùng để giao dịch khi nhận mấy jobs ngoài trong tháng trước, có chút ít thôi...

Khoan đã anh ơi!! Mấy job tháng trước của anh nhẹ thì cũng toàn vài trăm đô đấy, anh nói lì xì là lì xì thật à?

- Em không nhận được đâu.

- Mẹ anh cầm thẻ này đi sắm đồ từ Tết Dương lịch rồi, nên chắc là không còn nhiều, anh đoán chỉ tầm vài đô thôi. Bỏ vào lì xì cho có hình thức, để lấy may lấy lộc ấy mà.

Tôi yên tâm nhận "lì xì", hoàn toàn không nghĩ đến vài tháng sau, Đông Vũ Gia Thy hốt hoảng nhìn thấy số dư $20,000 trong thẻ. Anh hàng xóm thân mến, đây thực sự là vài đô sao?

***

Câu chuyện nhỏ tại buổi offline

Em họ A: Chị Thy đòi lương khi làm ét min gờ rúp fans của anh đấy!

(Nội tâm Đông Vũ Gia Thy: Em iếc kiểu gì báo nhau quá vậy? Đòi khi nàoooo? Khi nàooooo? Đòi hộ chị với!!!)

Hà Gia Việt (nhìn Thy): Anh sẽ thanh toán mà, em yên tâm.

Cháu trai B: Mà em thấy hình như group fans của các streamer khác đều tự mình quản lí, hoặc do người quản lí, người trong công ty, hoặc người nhà làm quản trị viên... Anh Việt không sợ chị hàng xóm đem group đi bán à? 

Đông Vũ Gia Thy: Idol em đủ sức mua 100 cái groups cỏn con như thế.

Em họ C: Hơi tế nhị một tí, nhưng mà, cho em hỏi mức lương của chị được không anh?

Hà Gia Việt: Anh... gán thân này trả lương cho chị Thy cả đời.

Cháu gái D: Tức là...?

Hà Gia Việt không đáp, chỉ dịu dàng nhìn Đông Vũ Gia Thy, nụ cười như nắng ấm đầu xuân...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro