Day 2 : Naib Subedar
Mệt mỏi với những tháng ngày chiến tranh
—-oOo—-
Tôi đây là một lính đánh thuê.
Những ngày chiến tranh làm tôi kiệt quệ.
Và tôi nhận được 1 bức thư. Và tôi đã vào một trang viên
Tôi vẫn còn vết thương sau khi chiến tranh. Đôi khi nó làm tôi khó chịu. Những đòn đánh làm vết thương cũ chưa kịp lành đã rách ra. Máu cũng từ đó mà trào ra.
Tôi luôn cô độc trong chiến tranh. Thậm chí cũng không có đồng đội ở trang viên này...
Tôi luôn làm việc một mình. Do luôn một mình, tôi không thể chia sẻ những cảm xúc với ai đó. Mấy cảm xúc đó cứ bị dồn ép trong lòng tôi
Những cảm xúc tiêu cực không thoát ra ngoài làm cho tôi càng thêm ám ảnh về chiến tranh đó. Đâm ra tạo nên một thứ ảo giác kì lạ
Tôi bắt đầu sợ những thứ đó. Bên tai tôi lúc nào cũng nghe thấy tiếng chiến tranh
Tôi gào thét trong cô độc
" không.. khôngggg NGỪNG LẠI ĐI"
Cuộn tròn trong chiếc chăn được đắp kín, tôi dần thiếp đi.
Tôi... đây là đâu... chỗ này là
Chiến tranh...
Một người đã đỡ đạn cho tôi.., tôi sợ hãi, né tránh
Một lần nữa tôi lại gào lên
Và cuối cùng là mở được mắt, đôi mắt vẫn còn đỏ hoe, vương vấn vài giọt nước mắt. Khẽ lau nhưng thứ đó đi và bắt đầu một ngày khác
Hàng ngày tôi luôn bị ám ảnh bởi chiến tranh. Tôi cảm nhận được những linh hồn người chết đang quanh tôi
Tôi sợ lắm... sợ lắm.., tôi muốn được giải thoát khỏi thứ đó...
Tôi cầm con dao đâm loạn xạ, rồi chạy một mạnh, không nhìn gì hết...
Tôi đang đứng trên cao... những bóng ma, những hình ảnh chiến tranh cứ bám víu lấy tôi không rời. Tôi sợ hãi
Tôi....
Nhảy xuống từ....
Để thoát thân...
"Đã tìm thấy một người đầy máu, trên mặt vẫn còn một chút sợ hãi, nghi rằng người này đã nhảy từ trên cao xuống... Naib subedar"
"Hai người"
— — — —
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro