Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 88

Cùng Hàn Canh ra khỏi trại giam đều là người nhà . Cha , mẹ , Nghiên Hy cùng con gái .
“Rốt cục không có chuyện gì . Thực sự là cảm ơn trời phật . Mẹ đi miếu cầu cho con một lá bùa , nhìn con xem xảy ra nhiều chuyện như vậy …”Đinh Ngọc Dung nhìn con trai , miệng nói đâu đâu , trong lòng tràn đầy yêu thương .
“Đều là tự làm tự chịu ! Cầu cái gì mà cầu , an phận thủ thường thì đã chẳng có chuyện gì xảy ra .” Hàn Khiếu Khôn trừng mắt nhìn con trai , ánh mắt cũng không phải là nghiêm khắc mà lộ ra sự vui mừng , yên tâm .
Chỉ cò Nghiên Hy trầm mặc , ôm con gái mở to mắt nhìn .
“Các con về nhà trước đi , tắm rửa sạch sẽ , ở trong đó nhiều ngày như vậy rồi . Cha với mẹ buổi trưa sẽ qua , chúng ta cùng ăn cơm .” Đinh Ngọc Dung nhìn khuôn mặt còn trai tiều tụy không khỏi xót xa .
“Dạ , cha mẹ , chúng con về nhà trước . “ Hàn Canh cùng Nghiên Hy chào cha mẹ , cùng nhau về nhà .
Dọc đường đi , hai người vẫn duy trì trầm mặc , chỉ có Tiểu Hi Hi ọ ẹ mấy tiếng .
Cuối cùng cũng về đến nhà , Hàn Canh đẩy cửa vào , căn phòng quen thuộc lúc này trước mắt hắn lại cảm thấy không khí xa lạ .
Trong đầu đột nhiên hiện ra một căn phòng khác .
“Đi tắm trước đi .” Khi Hàn Canh còn đang đứng ngây ngốc , Nghiên Hy đã lấy quần áo sạch , nhẹ giọng nói với chồng .
“A , được .”
Hàn Canh đi vào phòng tắm , đứng bên dưới vòi sen để nước nóng phun lên toàn thân , cọ rửa mệt mỏi rã rời cùng những ý nghĩ chạy loạn trong đầu .
Triệu gia sao lại đột nhiên buông tha , quyết định không kiện hắn nữa ?
Chuyện này làm hắn kinh ngạc , hắn hỏi cha mẹ , bọn họ cũng không biết gì .
Cũng không phải Nghiên Hy…Như vậy , chỉ có thể là Hi Triệt .
Hắn nắm chặt tay .
Hi Triệt khẳng định là đã đáp ứng yêu cầu nào đó của Triệu Khuê Hiền , Triệu gia mới có thể không truy cứu đơn giản buông tha hắn .
Hi Triệt …Rốt cuộc cậu đáp ứng gì với bọn họ ?
Tay không cầm điện thoại , từ lúc ra tù cũng chưa có cơ hội gọi điện , ngực càng nghĩ càng loạn , nhanh chóng tắm rửa đi ra ngoài .
Tìm được điện thoại , khởi động máy , đang muốn đi vào phòng tắm gọi điện , Nghiên Hy liền đi vào .
Đối mặt với Hàn Canh đang chuẩn bị gọi .
Đường nhìn của Nghiên Hy đảo qua điện thoại trên tay Hàn Canh , mặt không biểu tình , trong lòng co rút đau đớn . Lãnh đạm nói “Em đi làm cơm , cha mẹ lát nữa đến .”
Xoay người đi ra ngoài vào nhà bếp .
Hàn Canh nhìn bóng lưng Nghiên Hy , thở dài , đi lên sân thượng , bấm dãy số .
Đường dây thông , trái tim bắt đầu căng thẳng , hắn sợ phải nghe được tin tức không tốt .
Hi Triệt , ngàn vạn lần không nên làm chuyện điên rồ…
Điện thoại có người nhấc máy .
“A lô…”
“Hàn Canh sao ?” Đầu dây vang lên giọng của một phụ nữ .
Nghi hoặc , chần chừ hỏi “Xin hỏi chị là…”
“Tôi là Kim Hi Trân , chị của Hi Triệt .”
“A , chị , chào chị .” Nghi hoặc được giải đáp phân nửa , nhưng còn …
“Xin hỏi Hi Triệt có nhà không ?”
“Nó không có . Cậu ra khỏi trại giam rồi sao ?”
Nghe giọng nói của Kim Hi Trân , giống như đã sớm biết việc hắn bình an vô sự , Hàn Canh càng thêm kết luận , khẳng định việc này có liên quan đến Hi Triệt .
“Vâng , đã ra rồi .Hi Triệt đang ở đâu ạ ? Em muốn tìm cậu ấy .” Hàn Canh trong lòng khẩn trương , hắn không biết tại sao điện thoại của Hi Triệt lại ở trong tay Hi Trân , chị ấy có cho hắn gặp Hi Triệt không ?
Trầm mặc trong chốc lát , ngay khi Hàn Canh nhịn không được sắp mở miệng cầu xin , thanh âm vang lên .
“Hi Triệt nói , nếu cậu muốn gặp nó , cứ ở nhà chờ , nó sẽ đi tìm cậu .”
“…Cảm ơn .”
Hàn Canh dập điện thoại , ngơ ngác hoảng sợ .
Không chính tai nghe được giọng nói của Hi Triệt , cảm giác mất mát thứ gì đó .
Còn có …Mơ hồ thấy khủng hoảng .
Cậu ấy nói hắn phải chờ , ở nhà hắn chờ …
Hắn chờ , chờ cái gì đây ?
Hi Triệt , đừng nói với tôi rằng cậu đáp ứng điều kiện của Triệu Khuê Hiền , đó là thứ tôi không thể chấp nhận nổi .
Ngực loạn đến phát đau , thầm nghĩ lập tức chạy đi tìm cậu .
Thế nhưng , lát nữa cha mẹ sẽ đến..
Hắn không thể đi …
Nhíu mày đau xót , hắn không thể đi!
.
“Nào , cả nhà nâng chén mừng Hàn Canh bình an vượt qua kiếp nạn .” Đinh Ngọc Dung lanh lảnh cười tay cầm chén rượu vì con trai mà chúc mừng .
Bốn người đều cầm chén , trên mặt đều tươi cười , chỉ là có người thật tình , có người thương tâm , có người vô tâm .
“Tuy rằng Triệu gia không tố cáo thế nhưng chúng ta vẫn có trách nhiệm trả tiền thuốc men , nói như thế nào cũng là Hàn Canh đánh con người ta , lại còn bị nặng như thế . Bọn họ có tiền là một chuyện , chúng ta dù sao cũng đuối lý .” Hàn Khiếu Khôn nói , dùng ánh mắt nhắc nhỏ vợ .
Đinh Ngọc Dung rút trong túi xách ra một xấp tiền dày .
“Đây là mười vạn , các con mới kết hôn , còn phải nuôi con , chúng ta giúp các con lần này .”
Hàn Canh nhìn Nghiên Hy , cùng lắc đầu cự tuyệt .
“Cha mẹ , không được! Sao lại cầm của cha mẹ nhiều tiền như vậy được .” Nghiên Hy đưa tiền trả lại .
“Chuyện là do con gây ra , con không thể cầm tiền của cha mẹ .” Hàn Canh biết cha mẹ vì mua nhà cho hắn đã tiêu không ít , còn một chút tiền gửi ngân hàng cha mẹ cũng lấy nốt sao ?
“Coi như tiền mua cho con một cuộc sống yên ổn . Đừng gây rắc rối nữa , sau này cũng đừng lao đầu vào mấy chuyện liều lĩnh . Con xem mấy tháng qua gây ra bao nhiêu họa rồi .”Hàn Khiếu Khôn còn muốn nói nhưng lại thôi . Dù sao , chuyện này mở miệng cũng xấu hổ .
Hàn Canh cúi đầu .
Đinh Ngọc Dung đẩy tiền trở lại , kéo tay con dâu “Các con đừng từ chối , sau này chúng ta già còn nhờ các con . Hiểu chuyện để sau này sống tốt là được rồi .”
Nghiên Hy nhìn qua ánh mắt Hàn Canh . Nhàn nhạt ngượng ngịu cười , bọn họ có thể sống tốt sao ?
“Cảm ơn cha mẹ.”
….
“Tiền anh đưa hay em đi đưa ?” Tiễn cha mẹ về , Nghiên Hy hỏi Hàn Canh .
“Anh đi cho , bây giờ anh đi luôn .”Hàn Canh lập tức đứng dậy bỏ tiền vào trong túi , thay áo khoác .
“Anh thật là đi đưa tiền sao ?” Phía sau vang lên giọng mỉa mai .
Bước chân dừng lại một chút , sau đó biến mất sau cánh cửa .
Hắn đương nhiên không phải đi đưa tiền .
.
Hàn Canh thẳng đến chỗ ở của Hi Triệt .
Gỡ cửa , là Lệ Húc ra mở .
Hàn Canh thấy Lệ Húc lập tức cảm giác thân thiết .
Đây là nhà của cậu ấy .
“Hàn Canh ca , uống nước .” Lệ Húc vẫn nhu thuận như thế .
“Lệ Húc , Hi Triệt đâu ? Bao giờ về ?” Hàn Canh nóng lòng muốn gặp Hi Triệt .
“Hi Triệt ca bây giờ đang ở viện , anh ấy bảo em ở nhà chờ anh .”Lệ Húc nói xong mới giật mình nhận ra nói điều không nên nói .
“Trong bệnh viện ? Cậu ấy làm sao vậy ?” Căng thẳng .
“Không sao , không có việc gì , cái đó ,Hàn Canh ca , em phải đi làm bây giờ , anh ở nhà chờ anh ấy về nhé . Em đi đây .”LỆ Húc không nói thêm nữa , rất nhanh ra khỏi nhà , còn lại một mình Hàn Canh .
Hàn Canh nhìn bóng dáng Lệ Húc gần như chạy trốn , ngực bất an càng thêm dày đặc . Lại không thể gọi điện thoại , hắn chỉ có thể chờ .
Hắn đứng dậy đi vào trong phòng ngủ của Hi Triệt .
Phòng ngủ rất gọn gàng , ngăn nắp sạch sẽ , sạch sẽ giống như không có người ở .
Hàn Canh nhíu mày , đi tới tủ quần áo mở ra .
Hơn phân nửa tủ quần áo bỏ không , chứng tỏ chủ nhân quả thực không ở .
Hàn Canh đứng trước tủ quần áo thật lâu mới xoay người trở về bên giường ngồi xuống .
Giường rất lạnh , hắn liên tục xoa lên đệm mới dần có hơi ấm .
Chiếc giường này đã nhiều lần chứng kiến hắn cùng cậu ấy vui vẻ cỡ nào , nhưng vui vẻ cũng rất ngắn .
Ngôi nhà này từ lâu đã trở thành nhà trong lòng hắn … Cậu ấy quyết định ra đi sao ?
Ngã nằm trên giường , dúi đầu vào gối . Trên gối thoảng mùi hương nước giặt nhưng hắn nỗ lực hít hà , nỗ lực tìm kiếm .
Từng chút một , tìm kiếm sự an ủi .
Thở một hơi thật dài, nhắm mắt lại , hồi ức lại ùa về .
Trên giường này , hắn ôm cậu ấy trong ngực .
Trên giường này , bọn họ nằm nói chuyện phiếm .
Trên giường này , bọn họ cùng nhau xem truyện tranh .
Trên giường này , bọn họ điên cuồng làm tình …
Lúc an bình , khi ấm áp , lúc tràn đầy tiếng cười , khi triền miên…
Giờ trở thành lạnh ngắt .
Không thể quay lại nữa sao ?
Trong lòng một mảng mờ mịt , chỉ cảm thấy tâm sự nặng trĩu , con mắt mệt mỏi không mở ra được …
Thân thể mệt mỏi rã rời , chìm vào giấc ngủ của hồi ức .

“Hàn Canh , tỉnh đi .”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro