Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

70. TEMPEST _ TPST

.

.

.

.

*cạch*

Tiếng mở khoá vang lên, cánh cửa mở ra với đôi chân nặng trĩu của Hanbin bước vào. Ngôi nhà nhỏ của ktx bây giờ chỉ còn mỗi anh trở về, đưa mắt nhìn xung quanh...có lẽ mấy đứa còn lại cũng đã tự đi tìm cho mình một chút thời gian để bình tâm.

.
.
.
.
.

-Hwarang đã đồng ý kết thúc hợp đồng với công ty, rời khỏi nhóm. Từ nay...sẽ không còn là một phần của Tempest nữa.

Lời thông báo của người quản lý đánh thẳng vào tiềm thức mơ hồ của bọn họ. Sáu thành viên im lặng, như muốn cố để chấp nhận sự thật, nhưng có lẽ là không...

Dù đã sớm chuẩn bị tinh thần cho ngày hôm nay nhưng ngay khi chính tai nghe được những lời này, bọn họ cảm thấy vô cùng đau lòng. Chưa bao giờ Oh Hanbin lại ghét con số 6 đến như vậy...

.
.
.
.
.

Bước những bước đi nặng nề đến phía sofa, Hanbin ngồi xuống, một lần nữa đánh mắt nhìn xung quanh căn nhà như muốn tìm kiếm hình bóng của ai đó...cuối cùng cũng chỉ có mình anh ở nơi này.

Một bức thư màu trắng nằm trên chiếc bàn nhỏ đập vào mắt anh. Không nhanh không chậm, Hanbin tiến tới cầm lấy nó và ngồi thằng xuống sàn nhà, dựa lưng vào phần ghế đệm. Một bức thư được đặt trong phong bì trắng, đính bằng một chiếc sticker hình Tempest chibi, khoé miệng của anh vô thức nhếch lên.

Hanbin cẩn thận mở ra, sợ sẽ làm rách một góc nào đó, lấy ra bức thư bên trong đã được chủ nhân của nó gấp gọn, những nét chữ gọn gàng thẳng đều quen thuộc hiện lên trước mắt anh...

[ "Mọi người, là mình, Hwarang đây!

Thật sự cảm thấy vô cùng hổ thẹn và đáng xấu hổ khi phải để mọi người nhìn thấy lá thư này, nhưng ngoài viết những dòng chữ này ra thì mình chẳng nghĩ ra được điều gì khác nữa. Thật ích kỷ và hổ thẹn vì không thể trực tiếp nói lời tạm biệt với mọi người, cuối cùng vẫn chọn cách trốn chạy.

Hai năm qua với tư cách là một thành viên của Tempest, mình đã luôn luôn vô cùng hạnh phúc và biết ơn. Dù là lúc toả sáng trên sân khấu, dù là lúc mệt nhoài phía sau cánh gà, dù là lúc chúng ta chăm chỉ luyện tập ở phòng tập, và cả những giây phút đời thường ở kí túc xá, tất cả mọi khoảng khắc và kí ức đẹp đẽ đó tuy rằng chỉ vọn vẹn hai năm như đối với mình tất cả đều quý báu. Là điều sẽ in sâu vào tâm trí và mãi mãi không bao giờ quên.

Taerae à, anh mong em sẽ nỗ lực và chăm chỉ để sớm trở thành một người đàn ông bản lĩnh như bản thân em vẫn hằng mong ước. Cảm ơn em vì đã là một người em út đáng yêu và đầy nhiệt huyết!

Eunchan à, cậu đừng mãi cứ đứng phía sau như vậy nữa. Hãy tự tin, tin tưởng vào bản thân mà làm chính mình đi nào! Hãy toả sáng như cái tên Choi Eunchan và tiếp tục bước về phía trước. Cảm ơn vì đã là một người bạn đồng niên của mình!

Euiwoong này, mình chỉ luôn muốn nói rằng cảm ơn cậu rất nhiều! Cảm ơn vì đã nổ lực vì Tempest! Cảm ơn vì đã luôn ủng hộ mình! Cảm ơn vì đã là một trưởng nhóm tuyệt vời!

Hyuk hyung, người đã mang em đến với Tempest. Linh hồn của các ca khúc của chúng ta! Đừng tự trách mình vì những điều không hay ngoài kia, anh hãy mang giọng hát của mình đến với nhiều người hơn nhé! Cảm ơn anh vì đã gọi cho em ngày hôm đó!

Hyeongseop hyung, người anh thứ dịu dàng và ấm áp, thông minh nhất của chúng ta. Anh đã vất vả nhiều rồi, hãy trở nên hạnh phúc và tươi cười mãi anh nhé! Cảm ơn vì đã là hyung của em!

Và cuối cùng, người anh cả, người đến từ đất nước xinh đẹp xa xôi của chúng ta, Hanbin hyung! Em đã lỡ hẹn được đi cùng anh đến thăm quê hương VN, em cũng đã lỡ hẹn được đưa anh về thăm nhà của em, cũng đã lỡ hẹn rất nhiều điều...em xin lỗi. Với em anh là một người quá sức tốt đẹp, anh đã cố gắng rất nhiều để trở thành mảnh ghép cuối cùng của chúng ta. Em luôn cảm thấy biết ơn! Em mong rằng con đường sau này của anh chỉ còn niềm vui và hạnh phúc, nhớ giữ gìn sức khoẻ và đồng hành cùng Tempest anh nhé! Cảm ơn anh vì mọi thứ!

Tempest của chúng ta, dù là quá khứ, hiện tại hay tương lai, mình mong mọi người sẽ mãi mạnh mẽ kiên cường, bước tiếp ước mơ và khát vọng cùng cái tên Tempest đến 10 hay 20 năm sau nữa! Lời hứa đi cùng mọi người mình đã không thể thực hiện được, dù ở bất cứ nơi nào hay có lựa chọn gì mình vẫn mãi theo dõi và ủng hộ mọi người vô điều kiện. Cũng thay mình vẽ tiếp con đường mà mình bỏ dỡ. Lần cuối cùng với nghệ danh Hwarang, cảm ơn và xin lỗi rất nhiều, gia đình của mình! Mình yêu tất cả mọi người!!^^ ]

.
.
.

Một giọt

Hai giọt...

Từng giọt nước mắt rơi xuống bắt đầu thấm ướt bức thư trên tay

Hanbin nắm chặt bức thư vào trong tim, cuối cùng vẫn phải bật khóc

Anh đã mất đi "người Hàn Quốc yêu quý anh nhất" rồi...

Chúng ta đều không biết giá trị của một khoảng khắc cho đến khi nó trở thành một kí ức

Trong cuộc đời này cho dù bạn gặp được ai, bất kể người đó có đi cùng bạn bao lâu, tất cả đều là duyên phận, đều là sự an bài tốt nhất mà cuộc đời dành cho bạn. Vậy nên hãy cố gắng trân trọng từng mối nhân duyên, bởi vì giữa thế gian rộng lớn này, chúng ta gặp được nhau đã là điều may mắn rồi.

****








.

.

.

.

Không ngờ rằng chap cuối cùng của tác phẩm đầu tiên sẽ nói về điều này.

Mình đã rất sốc, rất hoang mang, cảm thấy đau lòng ngay khi nhận được tin tức từ ngày hôm qua.

Đến vì Hanbin, ở lại cũng vì Hanbin, nhưng lại tiếc nuối vì Hwarang.

Với mình kí ức về Tempest mãi mãi có 7 người. Sau này cũng vậy.

Dù là với nghệ danh Song Hwarang hay là Song Jaewon, mong rằng con đường trong tương lai của cậu chỉ còn tràn ngập hạnh phúc với nụ cười trên môi. Giống như Hyuk từng nói, cho dù không phải là với tư cách một thành viên của Tempest thì bảy người họ vẫn có thể thân thiết và ủng hộ nhau. Mình vẫn tin là dù sau này đã không thể nhìn thấy một hình ảnh trọn vẹn bảy người thì trong trái tim bảy người họ vẫn luôn có nhau!

Một lần nữa, cảm ơn vì sự xuất hiện và cố gắng của cậu suốt hai năm qua, Hwarang-nim! ❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro