Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap14

Sau khi Yujin thừa nhận cảm giác của mình, mọi thứ dường như dừng lại trong một khoảnh khắc yên lặng. Y/N nhìn cậu, đôi mắt của cô như chưa thể tiếp nhận tất cả những gì vừa nghe. Câu nói của Yujin vang vọng trong đầu cô như một tiếng vang không ngừng, nhưng cảm giác không phải là ngạc nhiên, mà là một sự chờ đợi.

Mình đã biết rồi sao?

Không phải là cô không nhận thấy sự thay đổi trong Yujin, mà chỉ là cô không nghĩ rằng nó lại đến nhanh như vậy. Những ngày qua, cô cũng không thể phủ nhận cảm giác lạ lùng khi nghĩ về cậu, nhưng phải chăng đó là tình yêu?

Yujin đứng đó, nhìn cô với ánh mắt không chắc chắn, như thể đang chờ đợi một phản ứng nào đó. Cả hai im lặng trong vài giây. Y/N có thể nghe thấy cả tiếng tim mình đập loạn nhịp.

Đây là một giấc mơ sao?

Cuối cùng, Y/N hít một hơi thật sâu, rồi lên tiếng, giọng cô hơi lạ lẫm. "Tớ... không biết phải nói gì nữa."

Yujin hơi cúi đầu, vẻ mặt có chút lo lắng. "Tớ... tớ không muốn cậu cảm thấy gượng gạo đâu. Nếu cậu không có cảm giác giống tớ, tớ cũng sẽ không ép."

Y/N lặng lẽ nhìn cậu, rồi cuối cùng nhẹ nhàng nói: "Tớ chưa nghĩ nhiều về chuyện này. Nhưng... nếu cậu đã nói như vậy, thì tớ sẽ suy nghĩ."

Yujin ngẩng đầu lên, ánh mắt có chút buồn nhưng cũng đầy hy vọng. "Cảm ơn, Y/N."

Khi cả hai tiếp tục đi về phía nhà của Y/N, không khí giữa họ vẫn đầy lạ lẫm. Câu nói của Yujin vẫn còn văng vẳng trong tâm trí Y/N. "Tớ thích cậu" – đơn giản mà lại đầy cảm xúc. Y/N không biết mình nên phản ứng thế nào, nhưng trái tim cô lại có một cảm giác ấm áp khó tả.

Yujin đi cạnh cô, không nói gì thêm, nhưng sự im lặng này khác hẳn với những lúc trước. Cậu không còn lạnh lùng hay xa cách, mà có một vẻ dịu dàng, tinh tế khiến Y/N cảm thấy thoải mái hơn.

Khi đến gần nhà, Yujin dừng lại một chút. "Y/N, tớ... thật sự không muốn làm cậu cảm thấy áp lực."

Y/N mỉm cười nhẹ nhàng. "Cậu không làm gì cả. Tớ chỉ... chưa sẵn sàng để trả lời ngay thôi."

Yujin gật đầu. "Tớ hiểu. Cậu cứ suy nghĩ, không cần phải vội.

Y/N về đến nhà, nhưng không thể ngừng suy nghĩ về những gì vừa xảy ra. Cô ngồi trên giường, đôi mắt nhìn ra ngoài cửa sổ. Mình nên làm gì đây?

Cảm giác mơ hồ trong lòng cô ngày càng lớn dần. Cô không thể phủ nhận rằng Yujin luôn có một sức hút đặc biệt đối với mình. Nhưng làm sao để biết chắc chắn đó là tình yêu, không phải chỉ là một sự ngưỡng mộ đơn giản?

Trong đầu cô hiện lên hình ảnh của Yujin, đôi mắt cậu, nụ cười dịu dàng. Những ngày qua, cậu luôn âm thầm ở bên cô, giúp đỡ khi cô gặp khó khăn. Cảm giác đó khiến cô cảm thấy an toàn và ấm áp, nhưng liệu đó có phải là tình yêu thực sự?

Sooha và Hanji đều đã nhận ra sự thay đổi của cô, và chắc chắn họ sẽ hỏi về điều này. Nhưng Y/N không biết phải nói gì, vì chính cô cũng chưa chắc chắn về cảm giác của mình.

Sáng hôm sau, khi Y/N đến trường, cô nhìn thấy Yujin đang đứng một mình ở góc sân trường. Cậu dường như đang đợi ai đó, và khi nhìn thấy cô, ánh mắt Yujin sáng lên, như thể đã đợi từ lâu.

"Chào cậu," Yujin lên tiếng khi cô tiến lại gần.

Y/N gật đầu chào, rồi nhìn cậu. "Cậu không vào lớp sao?"

Yujin cười nhẹ. "Tớ định nói với cậu một chuyện."

Y/N tò mò. "Chuyện gì?"

"Chúng ta có thể... đi học chung hôm nay không? Để tớ có thể giúp cậu học bài. Dù sao chúng ta cũng là bạn mà, phải không?"

Lời đề nghị bất ngờ khiến Y/N cảm thấy hơi ngạc nhiên. "Cậu muốn giúp tớ sao?"

Yujin gật đầu, ánh mắt kiên quyết. "Ừ. Nếu cậu đồng ý, tớ sẽ dạy cho cậu một số mẹo học hiệu quả."

Y/N mỉm cười, cảm thấy một phần trong lòng mình dường như nhẹ nhõm hơn. "Cảm ơn cậu, Yujin."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro