Suravani Uchira Tani
Hàn Phong Nghiêm và Ương Ương cùng nhau rời khỏi phòng bar, hướng về phía xe của họ. Trước khi kịp lên xe, Phiên Linh dẫn theo một người bước tới, giọng nghiêm nghị:
phiên linh : tiểu thư xin dừng bước. có chuyện cần cô đích thân đi gặp một số người
ương ương(gật đầu): tôi biết rồi. tới ngay. nghiêm anh về trước đi em ở lại đây~ nói rồi cô quay người rời đi
~ trong 1 căn phòng
Suravani Uchira Rina: chị đến rồi
ương ương~ cung kính cúi đầu: ba nuôi,anh Rohan
Suravani Uchira Ravi: tani con không cần khách sáo
( giải thích: ương ương được nhận làm con nuôi của nhà họ suravani uchira từ nhỏ. gia tộc nhà suravani uchira có địa vị cao trong cả hắc đạo và bạch đạo tên tani của cô cũng bắt nguồn từ đây cụ thể là" suravani uchira tani")
Ương Ương: Vâng, ba nuôi. Có chuyện gì mà cần con đến gấp như vậy?
Suravani Uchira Ravi: chuyện liên quan đến lô vũ khí cần nhập
ương ương: sao vậy ạ
suravani uchira rohan: em có nghe chuyện chế tạo vũ khí của hàn gia chưa?
ương ương: hàn gia? hàn phong nghiêm? có chuyện gì vậy
Suravani Uchira Ravi: Hàn gia đã bắt đầu một dự án mới, liên quan đến loại vũ khí mà chúng ta đang quan tâm. Có thông tin rằng họ đang hợp tác với một nhóm nghiên cứu bí mật, và lô hàng của chúng ta có thể bị ảnh hưởng. còn có thêm 1 dự án virus có sự nhúng tay của hàn gia với thế lức của hắn e là nếu có ý đồ xấu chắc chắn sẽ khiến cả hắc đạo và bạch đạo 1 phen rung chuyển. đối với bọn ta là mafia cũng không ảnh hưởng mấy nhưng còn bang phải của con....
Ương Ương: thật ra......hàn phong nghiêm là người đàn ông của con
Suravani Uchira Rina: chị nói gì? Hàn Phong Nghiêm là người đàn ông của chị?
Ương Ương: thưa ba,chúng con đã ở bên nhau một thời gian. Em tin rằng anh ấy không có ý đồ xấu gì. Nhưng nếu Hàn phong nghiêm thực sự dính líu đến những dự án nguy hiểm này, con sẽ điều tra rõ ràng.
Suravani Uchira Ravi: Tani, việc này rất phức tạp. Con phải cực kỳ cẩn thận.
suravani uchira rina: chị chị đã cho anh ấy biết chị là người của tần gia chưa?
ương ương: anh ấy chắc cũng nghi ngờ rồi.
suravani uchira ravi: vậy sau này làm việc không được để lộ con là người của tần gia. dùng thân phận đại tiểu thư nhà suravani uchira làm việc. ta sẽ sắp xếp mọi thứ cho con cũng sẽ nói chuyện này với tần lão gia vào tần lão phu nhân
Ương Ương: Con hiểu rồi, ba nuôi.
suravani uchira rohan: còn nữa anh phải nhắc nhở bệnh tình của em không được mang thai
ương ương: anh không nói em cũng không nhớ là mình còn bệnh nữa kìa. đã 1 năm nay không phát tác. yên tâm đi dù sao em cũng là tiến sĩ y khoa tự biết chừng mực
Suravani Uchira Ravi: Tốt. Dù sao sức khỏe của con vẫn là quan trọng nhất. Hãy đảm bảo rằng con luôn được chăm sóc tốt và không để bất kỳ vấn đề gì xảy ra.
Ương Ương: Vâng, ba nuôi. Con sẽ chú ý. con xin phép đi trước
Cô lên phòng khách sạn của mình trên tầng 10 của tòa nhà để nghỉ ngơi thì thấy phòng mình có ánh đèn.
Ương Ương (ngạc nhiên): Không phải em bảo anh quay về rồi sao?
Lúc này, Hàn Phong Nghiêm đang ngồi thoải mái trên ghế sofa, tay cầm một điếu thuốc, nhàn nhã nhìn cô. Gương mặt anh tỏa lên khí chất ngời ngời, làm cô bất giác ngơ người.
Hàn Phong Nghiêm (nhẹ nhàng): Em không nghĩ rằng tôi lại quay lại sao?
Ương Ương (lúng túng): Anh... sao lại ở đây?
Hàn Phong Nghiêm: nhớ em
Tứ đại hộ vệ đứng đằng sau cô bất giác nổi da gà. Họ không ngờ đời này lại có thể tìm được người đàn ông có thể làm chủ nhân của họ rung động như vậy. Sự xuất hiện và lời nói của Hàn Phong Nghiêm khiến họ cảm nhận được một khí chất mạnh mẽ, làm rung chuyển cả không khí xung quanh.
Ương Ương (hơi đỏ mặt, cố gắng giữ bình tĩnh quanh lại nhìn thuộc hạ của mình): lui ra
Tứ đại hộ vệ, mặc dù vẫn còn hơi bất ngờ, lập tức tuân theo lệnh và lùi ra ngoài, giữ khoảng cách để không làm phiền không khí riêng tư giữa Ương Ương và Hàn Phong Nghiêm.
Khi họ rời đi, không khí trong phòng trở nên yên tĩnh hơn, chỉ còn lại Ương Ương và Hàn Phong Nghiêm đối diện nhau.
Hàn Phong Nghiêm (nhìn cô với ánh mắt ấm áp): qua đây
Ương Ương (nhìn anh, hơi áy náy nhưng vẫn bước lại gần)
anh lắm lấy tay cô dùng sức kéo khiến thân thể mảnh mai của cô mắt thăng bằng mà ngã vào long anh. hành động của anh đã làm động đến vết thương của cô. mặc dù đau nhưng cô vẫn không biểu lộ ra mặt. cô không muốn cho anh biết mình bị thương
Hàn Phong Nghiêm (nhẹ nhàng, giữ cô trong vòng tay): không có gì muốn nới với anh sao?
Ương Ương (cảm thấy sự ấm áp từ vòng tay của anh, hít một hơi để giảm bớt cơn đau, rồi nhẹ nhàng tựa đầu vào ngực anh lắng nghe nhịp tim của anh): em mệt rồi muốn nghỉ ngơi
hàn phong nghiêm: nhìn thân thể đang nằm trên ngực mình anh bất giác nuốt 1 ngụm nước bọt anh mắt ánh lên tia dục vọng bàn tay bắt đầu không yên phận mà sờ mó lung tung liền bị bàn tay nhỏ nhắn của cô ngăn lại
ương ương: hôm nay không được. khuya rồi đi tắm rồi nghỉ ngơi đi
Hàn Phong Nghiêm (nhìn cô, cảm nhận sự kiên định trong giọng nói của cô, rồi từ từ thu tay lại): Được rồi, em nghỉ ngơi đi. Anh đi tắm
~ cô vừa nằm lên giường thì có tiếng gõ cửa
ương ương~ mở cửa: sao lại là anh?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro