Chương 3 - Ngoan Ngậm Vào, Đây Là Kẹo Nhuận Giọng.
⚠ H hơi bị nặng. Tâm hồn mong manh, trái tim yếu đuối thì bỏ qua chương này.
(づ。◕‿‿◕。)づ
Hậu quả của việc không tiết chế đêm hôm qua chính là sáng hôm nay Cung Tuấn dậy không nổi, nằm trên giường đến nhấc một ngón tay cũng không nhấc nổi, lén lút liếc nhìn người đang nằm bên cạnh, lúc bình thường luôn bày ra vẻ lạnh lùng thân sĩ nhưng khi lên giường chính là cầm thú a...
Nhìn đến gương mặt say ngủ của người kia thầm cảm thán, thật sự đến ngủ cũng đẹp như thế sao, lúc đôi mắt đó nhắm lại chính là một vẻ đẹp yên bình tĩnh lặng, nhưng đến khi nó mở ra chính là một sự lạnh lùng nhưng ôn nhu bao trùm lấy hắn. Trước kia còn ảo tưởng sẽ đè Trương Triết Hạn nhưng sau đó mấy tuần đã dẹp bay ý nghĩa kia dù là nằm dưới có hơi bất lợi nhưng cũng không sao.
Trương Triết Hạn vốn dĩ đã dậy rồi, chỉ là lười mở mắt cảm nhận người kia cứ chăm chú nhìn mình đuôi mắt cũng kéo lên muốn cười, vòng tay đang trên eo siết chặt :"Nhìn đã đủ?".
Cung Tuấn bị siết một cái phải hít một hơi sâu, trên đó hẳn là còn in rất nhiều dấu tay của Trương Triết Hạn đêm qua để lại, có chút luống cuống muốn trốn ngược lại không biết trốn chỗ nào chỉ đành vùi mặt vào lòng ngực quen thuộc :" Chú thật thơm".
Lúc nào gặp hắn cũng chính là một thân mùi hương thơm phức, bỏ đi mùi hoa oải hương chính là mùi phấn rơm dễ dịu, cộng thêm nước hoa thì chính là mùi hương đầy quyến rũ, Trương Triết Hạn theo thói quen vuốt ve trên lưng trên eo của Cung Tuấn :"Em cũng rất mềm".
Thành công triệt để chọc được người trong ngực đỏ bừng mặt, cái gì mà rất mềm chứ có thể nào đừng nói thế không chứ rất nhanh đã đánh lãng sang chuyện khác :"Chú em sắp đi làm rồi"
Trương Triết Hạn biết rõ người này đang ngượng ngùng cũng không trêu chọc nữa, vốn định nói cho Cung Tuấn nghe thân phận thật sự của hắn nhưng thôi vậy chờ một chút nữa cho cậu bất ngờ :"Cũng không phải không có kinh nghiệm đi, bình thường cũng hay giúp ba em xử lý việc mà phải không"
Cung Tuấn chính là thông minh hơn người, mấy lần học vượt cấp, khi còn đi học đã dành chút thời gian đến công ty làm việc để quen dần với không khí nơi đấy, hiện tại nói với cậu đi làm cũng bình thường, khác chính là cậu trực tiếp ngồi lên vị trí tổng giám đốc chứ không còn giống lúc trước đứng làm trợ lý cho ba mình :"Đúng rồi, cũng không hồi hợp lắm, nhưng có vẻ sẽ bận hơn chú không buồn em chứ".
Làm sao hắn có thể buồn được, vật nhỏ nhà hắn đi làm là chuyện bình thường đâu thể nào giữ mãi vật nhỏ này ở nhà, huống hồ công việc của hắn cũng chất đống đống rồi, bỏ Tiểu Vũ giải quyết một mình riết có khi cậu ta sẽ phát điên :"Không việc gì, khi nào gặp em hôn tôi một cái bù lại là được"
Tiểu Vũ ngồi trong văn phòng chủ tịch đang hắt xì không thôi, cậu nhìn đống văn kiện lộn xộn mà muốn nổ tung cái đầu, làm chủ tịch một giây một phút kiếm được vài trăm triệu đô không làm, đi chạy làm money boy thật đáng sợ, người giàu thường hay làm chuyện điên khùng như vậy sao.
Cung Tuấn vùi đầu vào lòng ngực của hắn, cọ nhẹ mấy cái :"Chú...em yêu chú có được không".
Phải rồi Cung Tuấn xác nhận thật sự cậu đã yêu người này từ rất lâu rồi, vốn là hai người đang suy trì hợp đồng bao dưỡng nhưng hình như đây không còn là bao dưỡng bình thường nữa rồi, cậu rất hay để ý cảm xúc của hắn, rất hay để ý Trương Triết Hạn nghĩ gì thích gì, muốn làm gì, Trương Triết Hạn tuy bình thường ít nói nhưng những lời của hắn nói rất sâu sắc rất ôn nhu.
Trương Triết Hạn giật giật khóe môi, nhóc con này hắn đã đoán được là sinh tình với hắn rồi, chỉ là không ngờ nhanh như vậy đã nói ra hắn có chút không thích ứng kịp :"Được rồi mau đi tắm rửa trễ rồi, tôi đã gọi đồ ăn rồi".
Cung Tuấn có chút thấy vọng khi Trương Triết Hạn đánh lãng sang chuyện khác, đành đứng lên muốn đi vào nhà vệ sinh nhưng hai chân bủn rủn eo nhỏ mỏi nhừ khiến cậu vừa đứng lên đã muốn té xuống, rất nhanh đã rơi vào lòng ngực rộng lớn quen thuộc. Trương Triết Hạn đem Cung Tuấn bế bổng lên bước vào nhà vệ sinh, đem Cung Tuấn để vào bồn tắm nước ấm được xả từ lâu rồi, sắp xếp ổn thỏa xong rồi mới đi ra ngoài.
Cậu ngồi trong bồn tắm thất thần, Trương Triết Hạn rất chu đáo cũng rất ôn nhu, nếu Trương Triết Hạn không yêu cậu chỉ làm tròn bổn phận money boy với Cung Tuấn thì cậu cũng không biết phải làm sao, cố chấp níu chân người ta sao hay là hết hạn rồi liền buông tay. Không được cậu rất ít kỉ sẽ cố chấp giữ chân Triết Hạn bên mình dù là ép buộc đi nữa.
Cung Tuấn đi làm đến nay cũng đã hai tuần công việc xem ra cũng rất là suôn sẻ, không có gì gọi là quá áp lực với cậu bởi vì vốn dĩ rằng cậu đã quen với mấy loại công việc thế này rồi, hôm nay là cuối tuần dành thời gian ở nhà nấu ăn chờ Trương Triết Hạn đến.
Trương Triết Hạn rất đúng giờ đã xuất hiện ở nhà, vẫn là kiện y phục quen mắt nhưng cậu để ý áo sơmi trắng của Trương Triết Hạn sẽ không thấy hắn mặc lại lần thứ hai bao giờ, tỉ như đều là áo sơmi trắng nhưng cúc khác nhau, cách may khác nhau cổ áo cũng khác nhau, rất nhanh từ trong bếp chạy đến nhảy cẫng lên ôm chầm lấy hắn :"Nhớ chú".
Trương Triết Hạn hai tay ôm lấy cánh mông cong tròn kia vỗ nhẹ mấy cái, cũng không có đẩy ra ngược lại cưng chiều mà nói :"Cẩn thận một chút, đi làm có mệt không".
Cậu vùi mặt vào hõm cổ người kia tham lam hít lấy mùi hương quen thuộc mà mình mong nhớ lắc lắc đầu giọng mũi như nũng nịu mà nói :"Có mệt thì khi nhìn thấy chú em cũng hết mệt rồi".
Quả thật Cung Tuấn không nói dối, nếu cậu có mệt mỏi hay áp lực thì chỉ cần Trương Triết Hạn xuất hiện ai ủi dỗ dành cậu mấy câu thì lập tức Cung Tuấn đã trở lại thành thiếu niên dương quang như bình thường .
Nghe cậu nói hắn không nhịn được chính mình vui đến mức phải bật cười thành tiếng, nhóc con này miệng rất ngọt :"Chỉ giỏi ngọt miệng".
Đem con người đu bám mãi trên người của mình kéo xuống để cậu ngồi trên ghế, hắn cũng ngồi xuống bên cạnh mấy hôm nay quả thật công việc nhiều đến mức ngủ cũng không đủ. Cuối tuần cũng hủy luôn mấy lịch ăn cơm nhàm chán mà chạy đến đây với cậu.
Cơm nước xong xuôi chính là lúc làm những chuyện người lớn nên làm, tỉ như uống trà đàm đạo một chút nhỉ :"Ngày mai phải kí hợp đồng với công ty Hạo Hãn nhưng em còn chưa biết mặt vị tổng tài kia". Cung Tuấn thở dài chui rút trong lòng của Trương Triết Hạn mà than thở.
Trước giờ người kia là một người bí ẩn rất ít khi lộ diện, có thì cũng là trợ lý được ủy thác trong công ty càng không ai dám tiếc lộ tin tức gì của tổng tài nhà họ ra ngoài, Trương Triết Hạn nghe vậy giật giật khóe môi :"Biết đâu gặp rồi sẽ bất ngờ đấy".
Cung Tuấn cũng không nghĩ nhiều lời hắn nói, vốn tưởng rằng sẽ không có gì nhưng sự thật luôn khiến cậu phải bất ngờ.
Văn phòng họp được thiết kế vô cùng sang trọng, hôm nay kí hợp động được diễn ra ở công ty Đắc Khởi, từ sớm Cung Tuấn đã chuẩn bị đầy đủ, hạng mục lần này cậu nhất định phải giành được vì Hạo Hãn là một tập đoàn có danh tiếng có bề dày lịch sử họp tác được với Tập đoạn đó chính là chỉ có lợi không có hại.
Đúng chín giờ tất cả các cổ đông khác đều đã có mặt, chính là chỉ còn thiếu người đại diện của Hạo Hãn, Cung Tuấn ngồi trên ghế chủ trì có chút khó chịu mà xoay xoay ngón tay của mình, nghe trong giới đồn đại người kia rất khó tính, cũng rất đúng giờ mà chín giờ mười lăm phút là bắt đầu rồi, bây giờ còn chưa đến có phải thật là đúng giờ hay không.
Quả nhiên đung chín giờ mười lăm không sai một phân, bên ngoài có tiếng giày da tiếp theo là tiếng đẩy cửa đi vào, Cung Tuấn hồi hợp quan sát chỉ thấy người đi trước là một người vô cùng lịch sự cao lớn có vẻ là cao lớn hơn cậu, đang ôm một sấp tài liệu, nhưng tiếp theo cậu không phải đang nằm mơ ?
Cung Tuấn liên tục chớp mắt mấy lần đến khi mỏi cả mắt mới dám trừng lớn nhìn đến người phía sau, một thân quần áo lịch thiệp, tây trang phẳng phiu giày da bóng loáng, tóc được vuốt ngược ra phía sau vẻ mặt lạnh lùng bước vào, Trương Triết Hạn tại sao lại ở nơi này...
Hiện tại Cung Tuấn đã không có thể nghĩ gì khác ngoài việc tại sao Trương Triết Hạn lại có mặt tại nơi đây. Hai người đi vào bên trong Tiểu Vũ rất chuẩn mực kéo ghế cho hắn Trương Triết Hạn ngồi xuống đem chân bắt chéo, Tiểu Vũ để hồ sơ lên trước mặt của hắn rồi mới mở lời :" Đây là đại diện của Hạo Hãn chủ tịch Hội đồng quản trị ngài Trương Triết Hạn"
Cung Tuấn triệt để đứng hình ngây người nhìn chằm chằm vào người ngồi đối diện ở đầu bàn đằng kia, cậu không phải là nghe nhằm chứ ? Trương Triết Hạn sao có thể là chủ tịch của Hạo Hãn được kia rõ ràng là money boy ở quán rượu kia mà.
Đến khi ba của Cung Tuấn là Cung Tứ ho khẽ một cái cậu mới hoàn hồn, nhưng hiện tại làm sao còn có thể tập trung vào thuyết trình, trình bày dự án được đây, cũng may là trợ lý đã nói trước để cậu có thời gian ngồi đó bình ổn.
Trương Triết Hạn mang theo một thân lạnh lùng ngồi đấy, đối với cậu giống như là người xa lạ, từ đầu đến giờ cũng chưa từng cho Cung Tuấn một cái nhìn.
Cậu đứng dậy,bấm bút điều khiển trong tay hiện ra dự án mà mình đã chuẩn bị từ trước ở trên màn hình led nói một hơi, từ mặt lợi đến mặt hại cũng như là lời lỗ như thế nào có bảo đảm an toàn hay không.
Trương Triết Hạn nhìn cũng không nhìn qua tập hồ sơ, chỉ yên lặng ngồi nghe cậu trình bày, đến cuối cùng mới lên tiếng :"Cung tổng lấy thứ gì bảo đảm cho tôi rằng trong hai năm sẽ hoàn đủ cả vốn lẫn lời cho Hạo Hãn".
Giọng nói lạnh lùng đanh thép vang lên, ánh mắt cũng không có chút nhiệt độ nào nhìn chằm chằm Cung Tuấn, tuy vậy nhưng giọng nói có lạnh bao nhiêu nghe vào cũng rất trầm tĩnh dễ nghe khiến Cung Tuấn ngớ người đây là lần đầu từ khi vào đến giờ anh lên tiếng.
Cung Tuấn hít một hơi lập tức chuyển màn hình sang một biểu đồ thường số khác :"Trước mắt Đắc Khởi có đủ vốn chi trả cho hai năm tới, cũng như đã liên hệ được với ngân hàng họ sẽ cho chúng tôi vay mượn, cho nên mong Trương tổng yên tâm sẽ không để Hạo Hãn của ngài phải lỗ vốn".
Cuộc họp kéo dài gần ba tiếng cũng chưa có dấu hiệu kết thúc, chỉ là đến giờ ăn cơm Trương Triết Hạn có chủ ý muốn mời mọi người ăn cơm, Cung Tuấn ngược lại cũng rất lịch sự mời hắn đến văn phòng của cậu nghỉ ngơi đương nhiên Trương Triết Hạn chính là không có ý từ chối.
Cung Tuấn đi phía trước hắn theo phía sau, cậu mở cửa nhường đường cho Trương Triết Hạn đi vào, hắn cũng rất tự nhiên đi vào ngồi lên ghế sofa sang trọng, Cung Tuấn đứng bên cạnh dường như chưa tiêu hóa được sự việc xảy ra từ sáng đến giờ thì rất nhanh Trương Triết Hạn đã lên tiếng trước :"Em muốn tôi dùng thân phận gì để nói chuyện với em đây, là Trương tổng hay money boy của em".
Giọng nói mang theo chút ấm mà trêu chọc Cung Tuấn, người kia cũng không có lên tiếng chỉ đứng đấy suy nghĩ Trương Triết Hạn cũng không vội ép buộc, hắn vỗ vỗ lên đùi mình.
Chờ khoảng một phút sau đó Cung Tuấn đã chậm rãi đi qua ngồi lên đùi hắn, hiện tại áo vest của hắn đã cởi ra đưa cho Tiểu Vũ rồi, trên người vẫn là áo sơmi thắt cà vạt cùng quần âu lịch thiệp :"Không có gì muốn hỏi".
Cung Tuấn nhíu mày, có chút khó chịu không nhắc tới thì thôi mà đã nhắc tới càng thêm phiền hà :"Sao chú lại giấu em"
Trương Triết Hạn nhướng mày bật cười nhìn cậu, vòng tay theo thói quen đặt trên eo của Cung Tuấn siết nhẹ :"Em chưa từng hỏi tôi làm nghề gì".
Cung Tuấn nghe hắn trả lời xong tự mình á khẩu, đúng vậy trước kia đến giờ cậu không hề hỏi hắn là làm nghề gì từ lần đầu gặp đã gán cho người ta cái danh money boy mặc dù chưa từng nghe Trương Triết Hạn thừa nhận mình là money boy nhưng cậu cứ tưởng rằng hắn làm ở đấy :"Em...".
Hẳn biết rõ vật nhỏ này còn bị sốc, cho cậu một khinh hỉ lớn như vậy mà nhưng sự việc này Trương Triết Hạn không có lỗi nha là Cung Tuấn không hỏi hắn làm nghề gì, cũng không hỏi hắn có phải làm ở quán rượu kia không từ đầu đến đã gán cho hắn cái danh kia rồi :"Em làm sao".
Bàn tay xấu xa theo thói quen kéo áo sơmi đang vắt trong quần của cậu ra ngoài, rồi luồn vào bắt đầu xoa nắn eo nhỏ, đi dần lên chính là đem đầu nhũ hoa kẹp trong hai ngón tay mà khảy nhẹ, thành công đem người trong ngực kịch liệt run rẩy đan xen tiếng thở dốc trầm thấp.
Đầu nhũ hoa mẫn cảm bị Trương Triết Hạn trêu đùa trong tay, không chỉ vậy hắn còn vô cùng ác mà ngắt nhéo chúng khiến cho Cung Tuấn vừa đau đớn vừa ngứa ngáy khó chịu, cả người mềm yếu dựa vào lòng ngực của hắn thở dốc :"Chú..ưm.a..."
Trương Triết Hạn chậm rãi xoay đầu cách lớp áo sơmi mà liếm lên đầu nhũ hoa đang cương cứng của Cung Tuấn, đem áo sơmi cậu đang mặc liếm ướt một mảng lớn, răng nhanh day đi day lại hạt đậu, đỏ bừng sưng phù của Cung Tuấn trong miệng, bên kia lại được bàn tay đầy điêu luyện của hắn chăm sóc chẳng mấy chốc dương vật đã cương cứng đội lớp quần lót đứng lên :"Hư...chú..ưm..a đừng cắn em khó chịu quá".
Quả nhiên Trương Triết Hạn dừng lại việc cắn liếm của mình, bàn tay đang làm loạn kia cũng dịch chuyển xuống dưới cách lớp quần âu dày cợm mà xoa nắn vuốt ve :"Khó chịu như thế nào, em muốn gì nói tôi nghe".
Hai tay nắm chặt vạt áo sơmi của hắn mà thở ra từng hơi nóng hổi, hai má đỏ bừng do bị kích thích đầu ngực lại vì đang sung sướng mà dừng lại khiến cậu giống như đang trên thiên đường mà rơi xuống địa ngục, hạ thân lại bị hắn xoa qua xoa lại càng cứng rắn khó chịu :"Hức...em em.."
Trương Triết Hạn giống như trêu chọc thành nghiện cố ý vỗ vỗ vào mông thịt của cậu mấy cái, tay cũng thu về :"Em không nói được thì thôi vậy".
Cung Tuấn đột nhiên ủy khuất, hai mắt ửng đỏ như muốn khóc tới nơi nắm chặt cánh tay của Trương Triết Hạn không cho hắn rời đi hai tai đỏ bừng cúi gằm mặt chỉ có thể nhìn thấy cần cổ hồng thấu của cậu :"Em..em muốn..em muốn chú".
Ơ nơi mà Cung Tuấn không thấy Trương Triết Hạn thành công câu lên khóe môi của mình, lại giả vờ như đang suy nghĩ gì đó, đem cằm của Cung Tuấn nâng lên :"Vậy em phải dỗ nó đứng lên".
Rất nhanh sau đó Cung Tuấn đã biết mình phải dỗ thứ gì, cậu đỏ mặt trượt xuống dưới sàn phòng làm việc, từ từ tiến đến liếm dọc lên hạ thể đang gồ lên kia cách lớp quần âu nhẹ nhàng liếm lộng đem nơi đó của Trương Triết Hạn ướt át một mảng nước bọt của chính mình.
Dùng hết can đảm bao năm qua run rẩy đưa tay kéo xuống đập vào mặt Cung Tuấn chính là quần lót màu đen nam tính đang bao che cự vật to lớn kia, nhẫn nhịn xấu hổ lần nữa kéo xuống quần lót vật to lớn như cánh tay của trẻ em bật nảy ra ngoài làm cho Cung Tuấn giật mình.
Nhìn ở khoảng cách gần như vậy thì thật sự là quá lớn rồi, làm sao mà chỗ kia của cậu có thể chứa được thứ to lớn này hay như thế.
Cậu đưa mặt tới gần trước tiên là ngửi được mùi nước hoa thương hiệu của hắn, chính là mùi cậu cực yêu thích tiếp đến chính là nóng sao lại có thể nóng rực như vậy, Cung Tuấn kiềm chế ngượng ngùng há miệng nuốt vào thứ kia, nhưng chỉ có thể nuốt được một nữa, đã nghe tiếng Trương Triết Hạn rên rỉ phía trên :"Hừ..m..bảo đừng vội nuốt sâu, trước tiên làm quen sau đó dùng lưỡi".
Cung Tuấn nghe được tiếng rên rỉ kia làm sức mạnh trở nên bạo dạng hơn, hai chân quỳ gối thẳng tấp hạ tay ôm lấy thân côn thịt to lớn vuốt trụ, đầu lưỡi đỏ hồng vươn ra liếm trên quy đầu, đầu lưỡi xoáy nhẹ chỗ mã mắt khiến cho Trương Triết Hạn phải thở dốc ồ ồ vì khoái cảm :"Bảo..hừ....hừ bảo thật giỏi ăn tốt như vậy, phải dùng lưỡi của em nữa"
Cung Tuấn học rất nhanh chỉ cần hướng dẫn qua một lượt liền có thể làm, hơn nữa nhớ lại trước kia Trương Triết Hạn từng một lần khẩu giao giúp cậu mà học theo, đem đầu lưỡi xoáy tròn quanh quy đầu rồi đi xuống giống như ăn que kem mà vươn ra liếm ướt khắp nơi, mùi tanh nồng của dịch thể rỉ ra trên đỉnh quy đầu đều được Cung Tuấn nuốt xuống hết, cảm giác thật tuyệt, lại cố gắng đem côn thịt dài lớn thô to kia nuốt sâu vào trong cổ họng :"Ưm.."
Trương Triết Hạn nhận được khoái cảm o lớn từ việc khẩu giao mang lại, trong cổ họng không ngừng phát ra tiếng gầm gừ, bàn tay đẹp đẽ từ khi nào đã để trên gáy của Cung Tuấn ấn cậu khiến cho cậu phải nuốt sâu vào thứ kia, nước mắt cũng tràn ra không ít :"Bảo..ngoan há to miệng đem tôi từ từ nuốt hết giống như cái miệng nhỏ phía dưới của em, đúng...đúng vậy ah..hừ từ từ di chuyển".
Cung Tuấn đang say mê nhấp nhô cái đầu của mình lên xuống để nuốt ra phun ra thứ to lớn nổi gân guốc của hắn, thì dưới hạ thể liền bị giày da của Trương Triết Hạn không thương tiếc chà đạp, đau đớn xen lẫn với khoái cảm kì lạ mà giày da kia mang tới khiến cho cổ họng Cung Tuấn phát ra mấy tiếng rên lớn :"Awm..ưm..ưm..ch..ú..."'
Nói không thể nào hoàn thiện được câu đã bị Trương Triết Hạn ưỡn eo thúc sâu vào bên trong cổ họng, cậu chỉ có thể chảy nước mắt mà há to miệng nhận lấy từng đợt đâm rút, dưới hạ thân giày da bóng loáng đạp trên quần tây đang nghiền nát nơi hạ thân cương cứng của Cung Tuấn khiến cậu run rẩy lắc lắc eo muốn né tránh, nhưng mũi giày da tà ác kia cứ đuổi theo nghiền ép lấy dương vật khiến cho hai chân đang quỳ của cậu bủn rủn không thể nào trốn được.
Trương Triết Hạn đột nhiên tăng nhanh tốc độ đâm rút, côn thịt giật mạnh không một chút thương hoa tiếc ngọc phun ra bạch dịch thẳng sâu vào cổ họng của Cung Tuấn một ít còn vươn lên mặt mũi miệng lẫn ngực của cậu :"Bảo nuốt hết đi, đều cho em". Cảm giác đột ngột phải tiếp nhận một lượng lớn tinh dịch vào trong miệng khiến cậu có chút không kịp thích ứng mà ho khan :"khụ..khụ..."
Cung Tuấn chính là bất giác nghe lời Trương Triết Hạn đem toàn bộ dịch thể hắn bắn ra nuốt sạch, cả người vô lực ngồi ra sàn hai chân vì bị giày da trêu đùa mà banh rộng ra, mặt mũi đều tích tinh dịch trắng đục của hắn không ngừng thở dốc.
Trương Triết Hạn vấn chưa dừng lại ở đó mũi giày da cứ thế dũi đến tiếp tục chà đạp dương vật đang sưng to trong quần của cậu, Cung Tuấn đem hai tay trắng nõn của mình ôm lấy chân hắn viền mắt ướt át ngước lên cầu xin :"Chú..đừng.đừng dày vò em, khó chịu ưm..".
Trương Triết Hạn lại vô cùng không để ý, ngồi trên sofa rộng lớn đôi mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm lấy con mồi nhếch nhác của mình :"chính mình đem quần âu cùng quần lót tuột xuống một chút, bảo ngoan, lát chú sẽ cho em ăn no".
Cung Tuấn giờ đây lí trí đã bay sạch lại nghe được mấy lời kích tình đầy lộ liễu của Trương Triết Hạn làm cho dục vọng tham muốn càng trỗi dậy, hai tay từ ôm chặt giày da của Trương Triết Hạn đã chuyển thành run lẩy bẩy mở nút quần tây của chính mình, kéo khóa quần rồi đến quần lót cũng kéo xuống khỏi mông, làm xong việc lại mờ mịt ngước mắt nhìn Trương Triết Hạn.
Trương Triết Hạn hài lòng nở nụ cười, giày da bóng loáng sạch sẽ không nhiễm chút bụi của hắn lại yên vị trên dương vật đã cương cứng của cậu :"Cung Tuấn, đem chân tách rộng hai tay vòng ra phía sau vịnh vào nhau".
Chính là bắt Cung Tuấn bày ra tư thế xấu hổ khuất nhục nhất từ trước đến nay, cả người quỳ gối đầu gối tách rộng phô bày dương vật đứng thẳng của mình, hai tay vòng qua phía sau chấp vào nhau chính là hình ảnh của một tiểu nô lệ đang khuất phục dưới chân chủ nhân mình.
Giày da màu đen lần nữa tiến tới đem dương bật cương cứng kia mài nghiền nhẹ nhàng, mũi giày da lại ở nơi túi trứng mà xoay qua xoay lại, đế giày rất cứng nhưng vào chân của Trương Triết Hạn lại vô cùng linh hoạt uyển chuyển còn làm cho Cung Tuấn vừa đau đớn vừa nhận được khoái cảm tột độ cùng sung sướng khó tả :"Ưm...chú...chú..hức...đừng đạp nữa..."
Cung Tuấn càng cầu xin chi đổi được lại chính là va chạm ngày càng thô bạo, chà đạp cũng trở nên thô bạo hơn, đau đớn càng nhiều nhưng dương vật lại không có dấu hiệu xìu xuống cứ như vậy lại càng biến lớn muốn bắn, Trương Triết Hạn phát hiện ra Cung Tuấn càng bị đối xử thô bạo sẽ càng trở nên hứng khởi là cách đây không lâu về trước, hắn cũng có vài lần thử qua kết quả chính là ngoài sức mong đợi Cung Tuấn hưng phấn hơn bình thường :"Nô lệ của ta, ngoan nào".
Giọng nói khàn đục mạng theo dục vọng đang kiềm chế phát ra triệt để khiến cho Cung Tuấn quên mình, hai chân càng tách rộng để cho Trương Triết Hạn đễ dàng hành sự, cậu chính là nô lệ của người này, người này chính là chủ nhân của Cung Tuấn.
Cứ nghĩ như vậy dịch thể tiết ra ở đỉnh quy đầu, cuối cùng bị giày da của Trương Triết Hạn xoáy nghiến một cái liền bắn ra một đạo dịch thể vươn vãi lên sàn dính sang giày của hắn.
Cung Tuấn sau khi bị chà đạp rồi phát tiết xong thoát lực mà ngồi bẹp xuống sàn nhà thở dốc, hai mắt mơ hồ nước mắt từ khi nào đã lấm lem cả khuôn mặt, nhìn chằm chằm Trương Triết Hạn ngồi trên cao kia muốn cầu xin hắn đừng hạnh hạ cậu nữa, ngược lại hắn chỉ mỉm cười nói với Cung Tuấn :"Liếm sạch".
Liếm sạch là liếm sạch thứ gì, thứ cậu vừa bắn ra sao ? Nhìn đến giày da dính đầy dịch thể của mình Cung Tuấn hiểu ra Trương Triết Hạn là kêu cậu liếm cái gì, nhìn đến Trương Triết Hạn đang hứng thú chờ đợi mình, Cung Tuấn liền ngoan ngoãn như chó con nhỏ cúi xuống vươn lưỡi liếm lên mũi giày da, đầu lưỡi đỏ ao quét qua mũi giày rồi đến thân giày từng chút một liếm sạch tinh dịch của mình.
Trương Triết Hạn nhìn thấy Cung Tuấn quỳ xuống mông vểnh cao để liếm láp mà dục vọng lần nữa ngẩng cao, Trương Triết Hạn rất thích nhìn thấy Cung Tuấn phục tùng mệnh lệnh của hắn, nhất là những lúc Cung Tuấn bị dục vọng chi phối thế này.
Sau khi giày da được liếm sạch liền ngẩng đầu nhìn Trương Triết Hạn với ánh mắt mơ hồ đầy sương của mình. Rất nhanh đã đem Cung Tuấn kéo trở lên, để cậu ngồi lên đùi của hắn, tay quét một ít tinh dịch còn sót lại nơi hạ thể của Cung Tuấn làm đồ bôi trơn tiến vào hậu huyệt đang đóng kính của Cung Tuấn, đột ngột bị hai ngón tay tiến vào như vậy có chút không kịp thích ứng :"A...chú...Hạn..Hạn..ưm".
Hai ngón tay bên trong không ngùng xỏ xuyên tìm đến nơi mẫn cảm nhất mà chọc vào mài nghiền, đầu móng tay còn tà ác cào nhẹ lên tràng thịt khiến cho Cung Tuấn chỉ có thể dựa vào người hắn thổ dốc liên tục :"Hức...chú .a...đừng cào...a..".
Trương Triết Hạn bình thường đã rất kiệm lời, trên phương diện này cũng chính là như vậy, chỉ khi nào hắn thật sự không kiềm chế được chính mình, đem phần thú trong người xổng ra mới thực sự làm cho Cung Tuấn có muốn khép chân cũng không khép được :"Bảo ngoan, thả lỏng một chút chú muốn vào chú rất đau rồi"
Hắn nói không sai, côn thịt của hắn từ sau khi được chăm sóc bằng miệng kia của cậu chỉ mới bắn qua một lần, lại bị Cung Tuấn ngồi trên người lắc qua lắc lại khiến cho dục vọng đã sôi trào to lớn lại càng trướng hơn vô cùng khó chịu, Cung Tuấn cũng không nở để người mình yêu thương khó chịu, tiên quyết hơi nhỏm người dậy, làm cho mấy ngón tay trượt ra ngoài, nhanh chóng cầm lầy côn thịt nhét vào huyệt khẩu của chính mình từ trên ngồi xuống, cả hai lại đồng loạt rên to vì khoái cảm kích thích :"Ưm..a..a..chú...a.".
Côn thịt to lớn đột nhiên đi vào khiến cậu quả thật không thích ứng được, nhưng Trương Triết Hạn lại không nể tình cậu mà ôm chặt lấy eo của Cung Tuấn nhấn xuống, làm cho hậu huyệt căn cứng nuốt trọn lấy côn thịt to lớn kịch cợm như cánh tay trẻ em kia :"Bảo bối, chính em động một chút đi nào".
Hai chân tách rộng khóa ngồi trên người của Trương Triết Hạn không ngừng nhổm dậy phun ra côn thịt lớn, lại rất nhanh ngồi xuống nuốt vào, có thể nhìn rõ mỗi lần cậu nuốt xuống ở trên bụng lại xuất hiện điểm gồ lớn, cả người nhiễm một tầng mồ hôi mỏng thấm ướt cả áo sơmi, vạt áo mở rộng treo ở trên vai thấp thoáng chính là hai đầu nhũ bị Trương Triết Hạn hành hạ sưng to đỏ bừng :"Ô..chú..sâu quá...đều đâm tới ruột non rồi..sâu quá ưm...ưm.a".
Trương Triết Hạn hai tay ôm lấy eo của Cung Tuấn giúp cậu di chuyển lên xuống dưới hạ thân lại mạnh mẽ nẩy lên, đem côn thịt cứng rắn đâm sâu vào bên trong không hề nhân nhượng mà xỏ xuyên hậu huyệt đỏ mềm của Cung Tuấn, đỉnh quy đầu to như trứng gà cứ liên tục đâm vào tuyến mẫn cảm, mài nghiền lấy tràng thịt đáng thương làm cho Cung Tuấn ở đây run rẩy kịch liệt níu lấy áo sơmi của Trương Triết Hạn như cọng phao cứu sinh không ngừng rên rỉ :"Aw...chú đừng mài như vậy...hức sâu quá chết mất...chết mất a..."
Ngoại trừ rên rỉ ra Cung Tuấn cũng không thể nào làm gì được, hai tay siết chặt vạt áo sơmi của Trương Triết Hạn cánh mông phấn nộn phối hợp theo hắn nâng lên rồi hạ xuống nuốt lấy côn thịt to lớn đến lút cán rồi mới luyến tiếc nhả ra, mị thịt theo đó cũng bị lôi kéo ra ngoài dâm dịch cũng chảy ra ướt át rất nhanh lại bị côn thịt đâm sâu vào đẩy tất cả trở lại bên trong, mà đỉnh quy đầu cứ nhắm đến điểm nhạy cảm mà đâm mạnh :"a...chú...đừng đâm ngay nơi đấy mà hức....hức".
Trương Triết Hạn mặc kệ lời của cậu cầu xin, càng cầu bấy nhiêu hắn càng mạnh mẽ dập vào từng đấy, thay đổi tư thế đem Cung Tuấn trở thành chống tay vào bàn trà phía trước eo hông vểnh cao, lộ ra huyệt khẩu đỏ au, hắn ở phía sau cùng với côn thịt to lớn nóng như sắt thép cùng nhau chinh phạt, đem Cung Tuấn đâm đến mức hai chân run lẩy bẩy nếu không có bàn tay của Trương Triết Hạn ở eo thì cậu đã ngã quỵ rồi :"Ưm..sâu quá..chú...em chết mất xin chú đừng thao nữa".
Một tay đưa ra phía sau muốn đẩy Trương Triết Hạn ra ngoài, nhưng lại trở thành hắn lại nắm chặt cổ tay của cậu như cầm dây cương, hạ thân lại mạnh mẽ đánh vào, côn thịt cứ tìm ngay điểm mẫn cảm mà đánh tới mài nát thịt chậu bên trong :"Hừ..hừ nghe nói nếu em kêu một tiếng lão công có thể tôi sẽ nhẹ lại".
Với trí thông minh của Cung Tuấn sẽ nhận ra đây chính là Trương Triết Hạn đang trêu cậu nhưng dưới tình hình hiện tại IQ của Cung Tuấn không thể nào phát huy được, một tay bị kìm kẹp ở phía sau, bàn tay trên eo siết chặt lấy cậu kéo trở lại, hông eo phía sau lại điên cuồng thúc tới như muốn xỏ xuyên cái bụng phẳng lì của Cung Tuấn :"A..ha..lão công cầu chú...hức lão công nhẹ thôi em chịu không nỗi a...lão công".
Trương Triết Hạn phía sau nghe được tiếng gọi gợi tình kia côn thịt lại trướng lớn mạnh bạo bộc phát mà liên tục công kích vào bên trong, nhưng miệng lại vô cùng vô liêm sỉ mà nói :"Được, nghe em chậm lại".
Nói là chậm lại chứ tốc độ không hề chậm lại một chút nào, càng có xu hướng ngày một mạnh hơn như muốn đem hậu huyệt kia giã nát, Cung Tuấn bị đâm hai mắt thất thần trắng dã nước mắt tràn mi, khuôn miệng xinh đẹp không khép lại được nước bọt cũng chảy ra từng mảng lớn, cần cổ kêu rên đã khàn giọng :"Ưm..hức lão công..a...nhẹ..nhẹ một chút em muốn bắn a...".
Trương Triết Hạn rất nhanh sau đó còn tăng tốc nhanh hớn lúc đầu, côn thịt đâm vào rút ra tạo thành một đám bọt trắng dính quanh nơi miệng huyệt :"Bảo bối kẹp chặt tôi bắn cho em".
Côn thịt theo đó càng nhanh mạnh mà đánh tiến vào bên trong, điểm nhạy cảm bị đâm muốn nát bét mới thỏa mãn bắn ra tinh dịch trắng đục vào sâu bên trong nhiều đến mức bụng của Cung Tuấn cũng phồng lên mang theo tiếng gầm thõa mãn mà phát tiết :"Hừ...".
Cung Tuấn bị kích thích bởi cái nóng của tinh dịch, khoái cảm ập tới lần nữa không tự chủ được mà bắn ra một dòng tinh dịch trắng đục, khiến nó văng tung tóe khắp nơi :"Ô..ha..hức....chú...em chết mất tê quá...hức".
Cả người vô lực ngồi trong lòng Trương Triết Hạn, hắn ngồi lại trên sofa rồi kéo cậu ngồi lên đùi hắn thứ kia vẫn cắm bên trong không có ý định rút ra nhưng Cung Tuấn đã mệt lã người nào có để ý.
Bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa nhắc nhở rằng giờ họp buổi chiều đã đến, thư ký của cậu chỉ đến nhắc nhở cho Cung Tuấn biết chứ không có ý định đi vào. Cung Tuấn nhìn thân thể bừa bộn của mình lại nhìn Trương Triết Hạn vô cùng sạch sẽ ngoại trừ quần tuột xuống cũng không có điềm nào lộn xộn :"Chú...em..emm"
Giọng nói khàn khàn ồm ồm khiến Trương Triết Hạn bật cười, từ trong túi lôi ra họp kẹo nhuận giọng đưa cho cậu một viên :"Ngoan ngậm vào, đây là kẹo nhuận giọng".
Cung Tuấn đỏ mặt mà ngậm vào, hương vị thơm ngon lan tỏa khắp khuôn miệng, định hỏi rằng phía dưới phải làm sao thì Trương Triết Hạn rất nhanh đã kéo cậu đứng dậy, rút côn thịt của mình ra thay vào đó chính là thứ gì đó thô cứng đẩy vào lấp đầy hậu huyệt của Cung Tuấn, quần lót cùng quần âu kéo lên, đến khi Cung Tuấn phát giác đỏ bừng má nhìn Trương Triết Hạn chằm chằm thì hắn thản nhiên giản thích :" không có thời gian xử lý đành ủy khuất cho em một chút, nhớ kĩ ngậm chặt vào nếu không sẽ trào ra đấy"
Nói rồi vỗ vỗ mông của Cung Tuấn mấy cái, khiến cho nơi đó đang bị nhét thứ gì đó nhộn nhạo, tinh dịch của Trương Triết Hạn bắn ra lúc nãy vẫn đang ở trong người cậu, lúc đứng lên quả nhiên là suyễn đến độ phải nhờ Trương Triết Hạn đỡ eo :"Như lời đã hứa tôi cho em ngậm tinh dịch đi làm, thế nào thích chứ".
Cung Tuấn nghe người kia nói mấy lời nhăng cuội thì thụi nhẹ vào bụng hắn, rõ ràng là Trương Triết Hạn cố ý, thời gian vệ sinh cũng không phải quá lâu đều là do Trương Triết Hạn không muốn thôi, người kia ngược lại không tức giận mà còn cười ha hả mấy tiếng, tướng đi vô cùng kì quái của Cung Tuấn thu hút không ít nhân viên nhìn theo tò mò.
Buổi chiều chính là thời gian cuối cùng để quyết định có kí kết hợp đồng hay không, nhưng tinh dịch bên trong cậu cứ chảy ra không ngừng, căn bản thứ kia không thể lấp được, càng cố gắng thít chặt hậu huyệt thì nó chảy ra càng dữ dội, tinh dịch bên trong va chạm lung tung vào tràng thịt làm cho dương vật vừa bắn không lâu bắt đầu ngóc đầu đứng dậy.
Cậu khó khăn ngồi trên ghế kẹp chặt hai chân, mồ hôi trên trán túa ra như nước đổ, nhìn qua chỗ Trương Triết Hạn cầu xin hắn giúp đỡ, ngược lại Trương Triết Hạn chỉ nheo mắt nhìn cậu rồi cười, làm cho Cung Tuấn đang mẫn cảm càng mẫn cảm lơi hại hơn, hậu huyệt càng cố gắng co rút thì dịch thể chảy ra càng nhiều đến mức quần lót cũng bị thấm ướt rồi.
Trương Triết Hạn cũng không đành lòng nhìn Cung Tuấn cực khổ nhịn như vậy liền chậm rãi khép lại hồ sơ :"Phần còn lại tôi muốn bàn riêng với Cung Tổng".
Cung Tuấn như vớt được lá bùa cứu mạng của chính mình, kêu mọi người rời đi trước, giờ đây chỉ còn lại hai người, Cung Tuấn vừa đứng lên chân đã bủn rủn muốn té xuống, nhưng sau đó lại rơi vào lòng ngực rộng lớn của Trương Triết Hạn hô hấp hỗn loạn :"Em chịu không nổi cầu chú giúp em một chút thôi".
Trương Triết Hạn từ vòng eo sờ đến mông của Cung Tuấn rồi xoa nắn bóp méo cánh mông của Cung Tuấn làm cho dị vật bên trong đụng loạn một hơi đâm sâu vào đụng đến điểm mẫn cảm, nước mắt lần nữa chảy dài cơ thể mẫn cảm hơn bao giờ hết mềm yếu dựa vào người Trương Triết Hạn, hắn hơi nghiêng đầu bên lỗ tai của Cung Tuấn thổi khí mà hỏi :" Em muốn gì nói tôi liền đáp ứng".
Cung Tuấn dựa vào lòng ngực rộng lớn của hắn, lưng eo mỏi nhừ nhưng hậu huyệt lại mấp máy đói khát cắn chặt thứ dị vật kia không buông dương vật căng cứng, hiện tại cậu muốn Trương Triết Hạn mau mau giải thoát cho mình :"Hức muốn chú...muốn chú chơi em".
Đúng như ý của Trương Triết Hạn hắn nở nụ cười rất đẹp, hôn lên cái tráng bóng loáng đầy mồ hôi của Cung Tuấn, một tay ôm eo siết chặt nghiêng người mang Cung Tuấn bế ngang :"Như em mong muốn".
Cửa phòng làm việc của Cung Tuấn rất nhanh mở ra rồi đóng lại, quãng đường đi này không tính là dài cũng không có nhân viên nào nhìn thấy vì tầng này tách biệt với tầng làm việc của nhân viên. Nhưng Cung Tuấn lần đầu được bế có chút ngượng ngùng đỏ mặt vùi mặt sâu vào áo của Trương Triết Hạn.
Rất nhanh bên trong phòng làm việc là một mảnh tình sắc đặc biệt ngập tràn khắp nơi.
______
Tôi càng viết thì nó càng đen là thế nào không biết 🌚.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro