Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 213

Sáng sớm khi cửa cung mở ra, La Vinh Vương và Mộ Dung thế tử - người bị hắn suốt đêm kêu về - cùng nhau tiến cung. Vĩnh Minh Đế một đêm không ngủ, tức giận. Vương Thạch Tỉnh cũng ở trong cung một đêm, chờ tin tức. Quách Tử Mục ở lại phủ Trung Dũng Hầu, đêm nay, Thiệu Vân An và y cùng ngủ chung. Hôm nay Vĩnh Minh Đế cử hành cung yến chiêu đãi sứ đoàn tứ quốc, Vĩnh Minh Đế không hạ chỉ sửa đổi thời gian, cho nên đêm nay, Thiệu Vân An và Quách Tử Mục đều tiến cung tham dự cung yến. Tối hôm qua Ông lão mới trở lại kinh thành, kinh thành liền xảy ra chuyện như vậy. Ông lão cũng suốt đêm không ngủ, hiện tại còn ở trong cung.

Toàn bộ hoàng cung, thậm chí kinh thành đều vì chuyện đổ máu ngày hôm qua tràn ngập không khí khẩn trương. Khanh Nguyện cũng vì là nơi xảy ra trận xung đột này, nên còn lộn xộn, tất nhiên tạm thời ngừng kinh doanh. Quách Tử Mục rất sớm đã dậy, y ngủ không được. Thiệu Vân An cũng dậy sớm, tất nhiên cũng bị ảnh hưởng.

Mà trong lúc này, La Vinh Vương đem mật tin đưa cho Vĩnh Minh Đế. Vĩnh Minh Đế đọc lúc sau nổi trận lôi đình.

"Quả nhiên có người mật báo cho Hồ tặc!"

Vĩnh Minh Đế tức giận ném hết mọi thứ trên bàn.

"Hoàng thượng!" La Vinh Vương quỳ xuống, Mộ Dung thế tử cũng quỳ xuống, La Vinh Vương dập đầu: "Hồ tặc nhục mạ chính quân thần, thần mạng này dù không còn, cũng muốn cùng Hồ tặc sống chết một phen!"

"Hoàng thúc đứng lên."

Quách Tốn cúi đầu đi vào: "Hoàng Thượng, thiên tuế tới. "

Vĩnh Minh Đế khắc chế lửa giận: "Ai lại đi nhiều chuyện với thiên tuế vậy!"

"Hoàng thượng, lúc này mà ngài còn cảm thấy thần có thể ngủ yên sao? "Quân hậu được Trác Kim đỡ vào Đông Lâm điện, Vương Thạch Tỉnh đi đỡ La Vinh Vương, cùng hành lễ. Quân hậu còn hai tháng nữa là đến ngày sinh, bụng lớn hơn của Thiệu Vân An một ít, chẳng qua ngoại trừ bụng cao cao thì những bộ phận khác của Quân hậu không béo lên nhiều.

Quân hậu đi đến bên ngự tòa ngồi xuống, hỏi: "Thẩm được gì?"

Do dự một lát, Vĩnh Minh Đế vẫn đem mật tin giao cho Quân hậu, nói: "Ngươi xem thì xem, nhưng đừng tức giận."

Quân hậu nhìn, bất quá quả thực không tỏ thái độ gì. Trong đại điện, Vương Thạch Tỉnh, Ông lão, Đại lão tướng quân, Đại Chiến Kiêu, La Vinh Vương và Mộ Dung thế tử đều ở, có thể nói, thân tín của Vĩnh Minh Đế đều ở chỗ này.

Quân hậu sau khi xem xong mật tin thì đưa lại Vĩnh Minh Đế, Vĩnh Minh Đế đưa cho Đại lão tướng quân, lão tướng quân tiếp nhận xem xong, đưa cho Ông lão, tiếp theo đưa cho Vương Thạch Tỉnh, Đại Chiến Kiêu để đọc.

Nội dung mật tin là lời khai của người Hồ bị bắt. Trong lời khai, bọn họ thừa nhận trong kinh thành có người nói chuyện cho Hồ Quốc về Trung Dũng Hầu và Vương Thiệu chính quân, nói rõ chuyện tiên quả, tiên thủy, còn nói La Vinh Vương có một chính quân là Quách Tử Mục, dung mạo tuyệt thế, hơn nữa có liên quan đến phủ Trung Dũng Hầu. Bọn họ lần này đến không phải muốn nghị hòa, nhưng cụ thể là mục đích gì, bọn họ không biết. Mà ai nói cho Hồ Quốc những chuyện này, bọn họ cũng không biết. Chỉ có Kha Thấm Vương và Tố Tra Thiện biết, hiện tại Tố Tra Thiện đã chết, người biết nội tình chỉ còn lại Kha Thấm Vương.

Đại lão tướng quân nói: "Hoàng thượng, chiến tranh giữa chúng ta và Hồ Cáp Nhĩ Quốc không thể tránh. Chuyện lần này, Hồ tặc sợ là nhắm vào Trung Dũng Hầu và Vương Thiệu chính quân."

Vương Thạch Tỉnh cũng nhìn ra ý này, mày nhíu chặt. Quân hậu nhàn nhạt nói: "Quân đến tướng chặn, nước đến đất ngăn. Nếu không thể tránh trận chiến này, vậy không cần phải sợ. Nơi này chung quy là trọng địa Đại Yến ta, mấy trăm tên Hồ tặc kia chẳng lẽ có thể làm gì được Đại Yến ta?"

.

.

.

Một canh giờ trước khi cung yến bắt đầu, cửa thành liền đóng cửa, trừ phi có thủ dụ hoàng đế, bằng không bất luận kẻ nào cũng không được ra vào kinh. Thiệu Vân An mang theo Vương Thanh và Ni Tử giữa trưa cùng Quách Tử Mục, Túc Thần Dật và những người Đại gia khác vào cung, Sầm Quyết Uyên vì bảo hộ Quách Tử Mục, bị Kha Thấm Vương đả thương, nhưng thương thế không nặng, bị thương một ít ở đầu. Vĩnh Minh Đế đặc biệt cho phép Sầm lão và phu nhân tiến cung tham dự cung yến. Sầm lão là nghĩa phụ Vương Thạch Tỉnh và Thiệu Vân An, hơn nữa chuyện Sầm Quyết Uyên, nên không ai dám dị nghị gì.

Đại Tư Quốc, bộ lạc Đại Sơn, Tiên Lộc quốc và Hồ Cáp Nhĩ Quốc, sứ đoàn tứ quốc lục đục tiến cung, các sứ đoàn quốc gia chỉ được phép mang nhiều nhất là năm người tiến cung. Kha Thấm Vương chọn năm tên cao thủ cùng hắn tiến cung. Kha Thấm Vương đương nhiên không muốn chỉ mang vài người như vậy, nhưng Vĩnh Minh Đế trước sau không chấp nhận. Tố Tra Thiện đã chết, cửa thành treo thi thể thuộc hạ hắn, tuy rằng đã gỡ xuống, nhưng này phần nhục nhã này Kha Thấm Vương sao có thể nuốt xuống, càng đừng nói những thuộc hạ bị nhốt vào đại lao kia hiện giờ sống chết không rõ.

Kha Thấm Vương làm lơ yêu cầu của Vĩnh Minh Đế, bất chấp mang theo hai mươi người tiến cung, hắn lo lắng an toàn cho mình. Đám người Kha Thấm Vương bị ngăn lại ở cửa cung, sau đó vì Trác Kim ra mặt, nên bọn họ được tiến vào. Kha Thấm Vương không che dấu lửa giận của bản thân, nhưng khi được phép tiến vào, nhìn sự miệt thị trên mặt hắn, Trác Kim nhìn đến nổi hận không thể cho hắn hai tát tay.

Sứ đoàn Hồ Quốc mang theo hai mươi người tiến cung, sứ đoàn Đại Tư Quốc kháng nghị hoàng đế Đại Yến Quốc phân biệt đối xử. Chuyện này nói lên Vĩnh Minh Đế sợ hãi người Hồ Quốc, Vĩnh Minh Đế thoái nhượng như vậy cho thấy hắn đang cực lực tránh chiến sự với Hồ Cáp Nhĩ Quốc. 'Thái độ' của Vĩnh Minh Đế làm một ít quan viên trong triều rất lo lắng, cũng gián tiếp cổ vũ uy phong Kha Thấm Vương. Kha Thấm Vương đã chuẩn bị xong, đêm nay trong cung yến, sẽ làm khó dễ Vĩnh Minh Đế như thế nào.

Sứ đoàn Đại Tư Quốc kháng nghị thì kháng nghị, nhưng vẫn ngoan ngoãn theo chỉ dẫn mang theo năm người tiến cung. Sứ đoàn và các quan viên Đại Yến Quốc lục tục ngồi vào vị trí. Sứ đoàn ngồi ở bên phải, quan viên thì ngồi ở bên trái. Kha Thấm Vương rất 'tự giác' ngồi ở thủ vị. Hắn mang theo hai mươi người, năm người ngồi, mười lăm người khác đứng phía sau hắn. Kế tiếp theo thứ tự là sứ đoàn bộ lạc Đại Sơn, Đại Tư Quốc và Tiên Lộc quốc. Trên mặt Ô Chân công chúa còn vết xanh tím, người vào cung không được đeo vũ khí, Kha Thấm Vương tuy rằng bừa bãi, nhưng cũng không thể không tuân thủ quy định này, bất quá trên người bọn họ có ám khí hay không thì không biết.

Yến Quốc bên này, ba chỗ thủ vị chưa có người ngồi, kế tiếp chính là Ông lão, Ông lão không mang theo phu nhân. Kế Ông lão là Đại lão tướng quân và lão phu nhân, lão chính quân, Đại Chiến Kiêu, Túc Thần Dật và vài người Đại gia. Kế đó là hai vị quốc công. Kế tiếp năm chỗ vẫn chưa có ai ngồi, còn lại là chỗ cho bốn hầu và người nhà.

Giữa sân không khí căng thẳng. Sứ đoàn tứ quốc đều không ai nói chuyện, Kha Thấm Vương rõ ràng âm trầm. Đại lão tướng quân nhắm mắt dưỡng thần, lão phu nhân và lão chính quân nhỏ giọng nói chuyện với nhau, nghe không rõ. Ông lão đang nhìn tờ giấy trong tay cũng không nói chuyện với ai, mà bộ dáng chuyên tâm của ông, cũng không ai dám đi quấy rầy. Đại Chiến Kiêu dường như rất khát, vẫn luôn cúi đầu uống trà. Ô Chân công chúa thỉnh thoảng chú ý động tĩnh xung quanh, đặc biệt là Kha Thấm Vương và hai mươi dũng sĩ kia.

Sắp đến giờ cung yến bắt đầu, thái giám cao giọng hô:

"Vương gia, vương chính quân, vương thế tử đến___"

"Trung Dũng Hầu, Vương Thiệu chính quân, Trung Dũng Hầu thế tử, Tuyên Lan quận chúa đến____"

Mọi người lập tức chú ý, Đại lão tướng quân mở mắt, Ông lão ngẩng đầu lên, thuận tay cất tờ giấy kia vào vạt áo, Đại Chiến Kiêu cũng không uống trà.

Kha Thấm Vương gắt gao nắm chặt tay, hắn và những người Hồ bên cạnh đều trừng mắt nghênh ngang nhìn phu phu Trung Dũng Hầu và ba con đại hổi phía sau. Ba con đại hổ này làm Kha Thấm Vương có vài phần kiêng kị. Quách Tử Mục mang mặt nạ, La Vinh Vương không kiêng dè nắm tay y. Phải biết rằng, những địa phương như cung yến, sẽ không làm chuyện ân ái phu phu (thê) với nhau, hành động này của La Vinh Vương làm cho những người thấy tất nhiên là có thâm ý.

Kha Thấm Vương liếc mắt nhìn tay hai người đang nắm, đè lại đoạt ý sâu trong lòng, nam nhân kia hắn sớm muộn gì cũng cướp được tới tay! Đến lúc đó...... Nghĩ đến chuyện nam nhân khuynh quốc khuynh thành kia bị hắn làm nhục như thế nào, thì hạ thân hắn đã bắt đầu nóng rực. Kha Thấm Vương thậm chí nghĩ có nên cùng Hồ vương cùng nhau hưởng dụng hay không.

"Kha Thấm Vương, mẹ ngươi không dạy ngươi là nhìn chằm chằm lão bà của người khác là không lễ phép sao?"

Tiếng hít khí vang lên. Mọi người ở đây, bao gồm Ô Chân công chúa đều ngạc nhiên nhìn người vừa nói kia, Kha Thấm Vương từ trong ý nghĩ dâm tà mà hoàn hồn, ánh mắt sâu lãnh.

Khi mang thai Thiệu Vân An đa số thời gian đều ở trong nhà, lúc này y, mặc áo choàng rộng thùng thình, bụng rõ ràng nhô cao. Rất nhiều người đều cảm thấy y điên rồi, một dựng phu sao dám khiêu khích Kha Thấm Vương như thế! Tuy rằng lời y nói đại đa số người nghe đều cảm thấy có chút kỳ quái.

Vương Thạch Tỉnh đỡ tức phụ ngồi xuống, chỉ nói: "Cẩn thận." Đừng tức giận với gia súc.

Thiệu Vân An ngồi xuống, Vương Thanh và Tưởng Mạt Hi bảo hộ Ni Tử ngồi xuống. Thân phận phường chủ của Tưởng Mạt Hi ở tư vụ phường là bí ẩn, người ngoài đều chỉ biết nhóc có quan hệ với phủ Trung Dũng Hầu, và phủ La Vinh Vương.

La Vinh Vương và Vương Thạch Tỉnh trước khi đến đây đều được Thiệu Vân An nói qua, chuyện mồm mép thì giao cho y. La Vinh Vương để Quách Tử Mục ngồi bên trái mình, vị trí này vốn dĩ hắn ngồi. Luôn luôn là người ôn hòa, nhưng nay La Vinh Vương đã tức giận, bộ dáng che chở Quách Tử Mục làm một ít người nhìn đến thổn thức. Ở đây có một ít người hôm qua nhìn được dung mạo Quách Tử Mục, hiện giờ nhìn y mang mặt nạ, có chút tâm bất định.

Mộ Dung thế tử cười nhạo nói tiếp: "Vương Thiệu chính quân, ngài chắc là không biết, người Hồ đều là man di, sao biết cái gì gọi là lễ nghi liêm sỉ."

Đám người Hồ phía sau Kha Thấm Vương tiến lên một bước bạo a: "Lớn mật!"

Kha Thấm Vương giơ tay, đám người Hồ kia lui về, ánh mắt hắn vô lễ mà đánh giá Thiệu Vân An, đặc biệt dừng lại trên bụng y vài giây, mở miệng: "Trung Dũng Hầu chính quân? Cung yến của hoàng đế Đại Yến Quốc các ngươi thế nhưng cho phép nội nhân lắm miệng." Cố ý dừng lại một chút, Kha Thấm Vương biểu tình trong lòng biết rõ nói: "Bổn vương nhưng thật ra đã quên, hoàng đế Đại Yến Quốc các ngươi, luôn luôn nghe lời Quân hậu mà."

Ngụ ý chính là Vĩnh Minh Đế sợ vợ, cũng ngầm nói Vĩnh Minh Đế mặc kệ chuyện hậu cung tham gia chính sự. Đại lão tướng quân một chưởng vỗ lên bàn, Kha Thấm Vương cười lạnh một tiếng. Thiệu Vân An cười, không phải cười lạnh, mà là ha ha cười ra tiếng.

"Chuyện giữa phu thê với nhau, hoạn nạn nâng đỡ, tôn trọng chi tình, sao loại thất học như các ngươi có thể hiểu. Ta cũng lười giải thích, nói chỉ là đàn gảy tai trâu. Nga, ta thật ra đã quên." Thiệu Vân An gõ trán một cái, "Lão bà người Hồ các người là phụ truyền tử, tử truyền tôn, tôn truyền chắt trai, chắt trai truyền tằng tôn, các ngươi đương nhiên không hiểu cái gì gọi nương tựa lẫn nhau, các ngươi chỉ hiểu loạn luân thôi. Bất quá khẩu vị các ngươi cũng rất nặng a, truyền đến tằng tôn thì đã là lão bà bà không răng rồi, các ngươi thế nhưng cũng ăn được, chậc chậc, khẩu vị thật tốt."

"Phốc!"

"Ha ha ha......"

Là người thứ nhất không nhịn được cười, Mộ Dung thế tử cười to ra tiếng, sau đó, quan viên Đại Yến cũng không thể nhịn được, ngay cả người vẫn luôn căng thẳng, Quách Tử Mục cũng không nhịn được cười. Đại Yến Quốc bên này cười, Ô Chân công chúa cười, sứ đoàn Tiên Lộc Quốc cười, sứ đoàn Đại Tư Quốc cắn chặt miệng nhịn cười, duy nhất cười không nổi chính là sứ đoàn Hồ Quốc.

Kha Thấm Vương đứng lên, hắn mang theo hai mươi dũng sĩ cũng đằng đằng sát khí. Tưởng Mạt Hi ôm Ni Tử vào lòng, bịt kín mắt bé, miễn cho bé nhìn cảnh không nên nhìn. Không ai phát hiện, Tưởng Mạt Hi nhìn sứ đoàn Hồ Quốc như nhìn tử thi.

"Hoàng thượng, Quân hậu giá lâm___"

Tiếng này đánh gãy không khí đang giương cung bạt kiếm giữa hay bên. Kha Thấm Vương nặng nề hừ một tiếng, hai người kia, hắn tuyệt không sẽ bỏ qua! Chờ khi bọn họ đánh vào Đại Yến, người thứ nhất hắn giết chính là hai người này! Còn hài tử bọn họ, sẽ là nô lệ cho Hồ Quốc!

Vĩnh Minh Đế đỡ Quân hậu xuất hiện, hai người đi rất chậm, hoàn toàn vì Vĩnh Minh Đế bận tâm Quân hậu. Kha Thấm Vương nhịn tức giận trong lòng lại, nơi này là hoàng cung Yến Quốc, hắn vẫn phải cẩn thận, Kha Thấm Vương kiêng kị không phải Vĩnh Minh Đế, vị tân hoàng đế Đại Yến Quốc này, mà là người ngồi đối diện hắn, Đại lão tướng quân, kiêng kị nhất chính là Đại Chiến Kiêu, người Đại gia. Nhưng chỉ cần hắn trở lại Hồ Cáp Nhĩ Quốc, đó chính là ngày tàn của những người này!

Đại thần và sứ đoàn sôi nổi hành lễ, Vĩnh Minh Đế đỡ Quân hậu ngồi xuống, cho mọi người miễn lễ. Ở đây chỉ có Thiệu Vân An và Quân hậu là dựng phu, không phải nhà khác không có người mang thai, chỉ là thai phụ/ dựng phu nhà khác đều cực kỳ cẩn thận đều ở nhà, trường hợp hôm nay nếu không phải đặc thù, Quân hậu và Thiệu Vân An cũng không tham dự.

Vĩnh Minh Đế ngồi xuống nói một ít câu xã giao, một câu cũng không đề cập đến chuyện hôm qua. Nhưng Vĩnh Minh Đế không đề cập đến, không có nghĩa người khác không đề cập đến. Vĩnh Minh Đế vừa nói xong, Kha Thấm Vương liền đứng lên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro