Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Vòng sơ tuyển (12)

Mẹ nó hắn biết tận dụng lắm luôn, trông vô dụng vậy mà lại có ích mới ghê!

"Cậu ta không thấy à?"

"Không thể nào? Đảo lớn như vậy, chỉ cần không mù là có thể thấy đó!"

"Vậy thì sao cậu ta lại không lên đó? Không lẽ cậu ta tự cho mình là dân chuyên nên muốn săn giết các tuyển thủ khác?"

"Tôi nghiêng về khả năng là cậu ta không thấy hơn."

"Chắc chắn là bị đui rồi, đáng đời, ba cái thứ đến từ Hành Tinh Rác không xứng đáng lên bờ."

Ngay lúc đó, hệ thống hiện lên thông báo----

【 Tuyển thủ số 15732 Trảm Đặc của Hành Tinh Hỗn Tạp, tuyển thủ số 1234 Lăng Bất Thần của Tinh Cầu Xanh. Chúc mừng các thí sinh đã chính thức bước vào cuộc thi đấu của《 Show tuyển chọn hàng đầu 》 】

"Có thể hiểu được người của Hành Tinh Hỗn Tạp ăn may lên bờ, còn tuyển thủ ở Hành Tinh Rác kia thì sao ấy nhỉ?"

"Tinh Cầu Xanh? Cùng chỗ với cái tên ở Hành Tinh Rác số 2333 đó hả?"

"Vãi lựu, dựa vào cái gì thế? ! Tôi phải nhanh chân đến xem!"

Vì thế, một lượng người lớn đã out ra khỏi livestream của Hòa Ngọc.

Ngay cả người ở Tinh Cầu Xanh cũng ngạc nhiên, cái tên "Lăng Bất Thần" này ở Tinh Cầu Xanh có sức ảnh hưởng lớn, nhưng từ góc độ cuộc thi đấu, người này cũng giống như Hòa Ngọc, không hề được người của Tinh Cầu Xanh xem trọng.

So với bộ đội đặc chủng Bạc Kinh Sơn, một tên ca sĩ cùng với một người ngôi sao nhỏ ở tuyến mười tám quá là gà rồi.

Ngàn vạn lần không nghĩ đến, livestream của Hòa Ngọc được đứng ở vòng tầng 1 tầng 2 khu vực tuyển chọn, là người đầu tiên ở Tinh Cầu Xanh thấy được hải đảo. Mà Lăng Bất Thần luôn im lặng suốt từ đầu đến giờ lại là người đầu tiên đặt chân lên hải đảo!

Hòa Ngọc nghe được tiếng thông báo, sắc mặt hắn không hề thay đổi, vẫn nắm chặt sợi dây len dùng để xâu cá khô nhỏ lại rồi phơi nắng, điều kiển cá lớn tiếp tục bơi về trước.

---Một ngày thật đẹp trời.

---Cũng cần phải có một tâm trạng tốt.

Livestream của Hòa Ngọc còn một số người ở lại, bọn họ đều là những người tò mò rằng liệu Hòa Ngọc có thấy hải đảo hay không, cũng hiếu kỳ rằng hắn đang muốn làm chuyện gì.

Bọn họ cứ xem rồi xem, liền thấy Hòa Ngọc lại móc ra quyển 《 Khái niệm cơ bản về nguyên tắc phát triển sức chiến đấu 》ra rồi lại đọc một cách cẩn thận.

Làn đạn: "? ? ?"

Ba ngày sau.

Tìm kiếm hải đảo là giai đoạn loại đi nhiều người nhất, cũng là giai đoạn tàn khốc.

Nhất là 《 Show tuyển chọn hàng đầu 》mùa này, người đứng ra tổ chức đã phá vỡ quy tắc, mời khá nhiều "Hành Tinh Rác" dự thi, không phải là vì để cho sự "chết chóc" đáng xem hơn một chút sao?

Những tuyển thủ đến từ nơi có khoa học công nghệ chưa phát triển vô cùng thấp cổ bé họng, điều họ sợ nhất không phải là đối mặt với cá lớn hoặc những quái vật đáng sợ khác ẩn mình trong biển sâu, mà họ sợ nhất là gặp phải——những tuyển thủ khác.

Gặp phải cá lớn hoặc những quái vật đang chực chờ dưới biển, kết quả chỉ có một là làm mồi cho chúng.

Mà gặp phải những tuyển thủ dự thi khác thì phải đón nhận lấy kết quả đáng sợ đến mức không ai có thể tưởng tượng được.

——Dù sao thì, cũng không ai biết rằng những người này sẽ làm ra chuyện gì.

Nhất là các tuyển thủ dự thi ở Hành Tinh Mẹ lấy việc săn giết người làm mục tiêu.

Một đội đến từ Hành Tinh Mẹ đi trên một con thuyền và chạm trán với một nhóm gồm mấy người ở Hành Tinh Rác.

Khác với đội đến từ Hành Tinh Mẹ, nhóm nhỏ này vô cùng chật vật, dường như tất cả thành viên đều bị thương, "thuyền" mà họ ngồi chỉ là một chiếc bè đơn giản làm từ mấy mảnh gỗ, khác biệt hoàn toàn so với chiếc thuyền da của người ở Hành Tinh Mẹ.

Khoảnh khắc nhìn thấy chiếc thuyền da, vẻ mặt của nhóm nhỏ này đã thay đổi, họ lập tức lùi lại để nhường đường cho chiếc thuyền da, mặt ai cũng trắng bệch thầm cầu nguyện rằng họ sẽ không gặp phải kẻ săn mồi.

Tuy nhiên, thuyền da không tiếp tục đi theo hướng ban đầu mà rẽ về phía chiếc bè gỗ.

Sắc mặt của nhóm nhỏ người ở Hành Tinh Rác càng trắng hơn.

"Người ở Hành Tinh Rác?" Trên thuyền da, đứng đầu là một người chột mắt, gã híp con mắt còn lại, cao cao tại thượng nhìn xuống bọn người mặt mũi căng thẳng ngồi dưới bè gỗ.

Người trên bè gỗ không dám nói lời nào.

Chột mắt không nhịn được: "Nói chuyện."

Người đứng đầu trên bè gỗ hé miệng một cái, cẩn thận nói: "Chúng tôi là người của Tinh Cầu Thổ Dục."

Chột mắt giễu cợt: "Tinh Cầu Thổ Dục? Chưa nghe qua bao giờ, là của Hành Tinh Rác mới vào mùa này chứ gì."

Người trên bè gỗ ngập ngừng, không nói nên lời.

Chột mắt quan sát bọn họ, chợt lạnh mặt: "Người ở Hành Tinh Rác đều đáng chết."

Vừa dứt lời, gã chợt rút ra thanh kiếm dài, vung lên.

"Bịch——"

Bè gỗ vỡ nát, người đứng đầu bị chém đứt một cánh tay ngay lập tức, máu tươi phun ra nhuộm đầy cả vùng nước biển trong nháy mắt, hấp dẫn vô số cá nhỏ ăn thịt người bơi đến.

"A a a a a ——" Nguồi họ hét rất thảm.

"Ha ha ha!" Người trên thuyền da cười lớn.

"Những tên ở Hành Tinh Rác này yếu thật, một kiếm chém chết một người, không có chút khiêu chiến nào, chậc chậc." Một người trên thuyền da nói.

Mắt chột chế nhạo: "Có như vậy mà cũng dám tham gia thi đấu, không phải là để tao giết chơi sao?"

Nói xong, gã lại giơ kiếm, điều khiển thuyền da từ từ tiến về phía trước.

Gã không vội giết người vì đang hưởng thụ sự sợ hãi của những người ở Hành Tinh Rác, cũng biết là bọn người ở Hành Tinh Rác sợ hãi khóc than thì các khán giả sẽ càng thích thú.

Gã từng bước từng bước tiến lại gần, khuôn mặt của những người nổi trên mặt nước tràn ngập sự tĩnh lặng đầy tuyệt vọng.

Ngay lúc thanh kiếm của gã giơ lên lần nữa, phía xa xa chợt truyền đến tiếng sóng lớn.

Mắt chột cùng đồng bọn chợt có thay đổi lớn, hoảng sợ nhìn về hướng phát ra âm thanh.

——Đây là một con boss nhỏ trong vòng sơ tuyển, cá lớn đang bơi đến.

Quả nhiên vài giây sau, thân hình to lớn đã xuất hiện trong mắt bọn họ.

Con cá lớn này có vẻ khổng lồ hơn rất nhiều so với những con mà họ từng thấy, nó di chuyển như gió, khi cơ thể mạnh mẽ của nó bơi đến sẽ khiến cho những cơn sóng lớn dâng lên, nó lộ ra lớp da màu xanh lam vô cùng rực rỡ trên mặt nước, những đường nét lưu loát phản chiếu sự sắc nét dưới ánh sáng mặt trời.

Trong nháy mắt, nó đã đến trước mặt.

Đôi mắt lạnh lùng và cái miệng đáng sợ của nó khiến người ta sợ hãi từ tận đáy lòng.

Lần này đến lượt bọn người Mắt chột rơi vào tuyệt vọng.

Trước mắt bọn họ là con cá lớn có thân hình to nhất và nhanh nhất, nhìn qua một chút là biết ngay —— có muốn chạy cũng không thể chạy trốn được khỏi bá chủ của biển cả!

Mắt chột như thể nghẹn họng, hé miệng một cái, không nói nên lời: "Chạy——"

Mồm cá vừa há to, gã ta cùng với mấy người xung quanh không chút do dự mà đẩy hết toàn bộ những người ở sau lưng xuống nước, trọng lượng của thuyền da cũng trở nên nhẹ hơn, nhanh chóng vụt đi trong nháy mắt.

Trong mắt của Mắt chột lóe lên hy vọng.

Gã có thể trốn thoát được không?

Có đám người vừa bị đẩy xuống kia, thêm cả những người ở Hành Tinh Rác, cá lớn thích ăn thịt người, so với mấy người họ trốn thoát được thì cá lớn sẽ chọn ở lại để ăn càng nhiều người càng tốt mới phải chứ?

Thuyền da đã bơi đi rất xa, Mắt chột quay đầu nhìn lại, cá lớn đã đến gần những tên ở Hành Tinh Rác rồi, còn cách bọn gã một khoảng.

Mắt chột nhếch môi: "Thoát rồi, tao chạy thoát rồi! Ha ha ha——"

Tiếng cười của hắn chợt dừng lại.

Sau lưng, con cá lớn lao về phía trước, gây ra từng đợt sóng lớn cuốn trôi nhóm người ở Hành Tinh Rác cùng với mấy mảnh bè gỗ của họ, tuy nhiên nó không dừng lại để ăn thịt người mà vẫn tiếp tục giữ nguyên tốc độ lao thẳng về trước.

—— Hướng này, chính là hướng mà hai tên Mắt chột đang chạy trốn.

Bọn gã đã lái thuyền da về phía trước một khoảng nhất định, nhưng khoảng cách này không đáng là gì với con cá lớn đang ngày càng tiến lại gần hơn kia.

Gần đến mức khiến hai người Mắt chột có thể nhìn thấy được một người đứng trên đầu của nó!

—— Con cá lớn này bị loài người điều khiển?

Không kịp suy nghĩ nữa, Mắt chột hoảng loạn thét lên: "Mau! Tránh ra!"

Thuyền da lại bị cưỡng chế đổi hướng, xém xíu nữa đã hất bay hai người ở trên, nhưng chính cú chuyển hướng này đã khiến bọn gã tránh sang một bên và không còn cản đường của cá lớn.

Cá lớn không ăn thịt mấy người kia nên chắc cũng sẽ ăn bọn gã đâu nhỉ?

Mắt chột thấp thỏm không yên.

Cá lớn bơi tới bên cạnh bọn họ, sau đó dùng hầu hết cơ thể rẽ sóng lướt thẳng qua bọn gã.

Mắt chột thở ra một hơi.

"Đùng——" Một tiếng động lớn phát ra.

Chiếc đuôi của cá lớn vẫy xuống vỗ về phía bọn gã, chỉ với một cú như thế đã khiến cho chiếc thuyền da bể tan tành, người đứng trên đó cũng bị đập chết tươi!

Máu tươi nhuộm đỏ cả vùng nước.

Mà hình ảnh cuối cùng còn sót lại trong ánh mắt của Mắt chột——

Người đứng trên đầu cá lớn lạnh lùng liếc bọn gõ, bình tĩnh rút về con dao vừa đâm vào đầu cá lớn. Động toát tự nhiên lưu loát, trong ánh mắt lạnh lẽo kia toát lên sự thờ ơ đối với bọn gã.

Mắt chột và đồng bọn của gã đã chết, thuyền da vỡ nát.

Mấy người bạn đồng hành với Mắt chột còn đang nổi lềnh bềnh trên mặt nước, ánh mắt đờ đẫn nhìn cá lớn.....cùng với bóng lưng của "người điều khiển cá lớn" vừa rời đi.

Dưới ánh mặt trời, cả thân hình cá lớn cao ngất, cơ thể của nó lớn hơn và đáng sợ hơn rất nhiều so với những con cá lớn khác.

Và bóng dáng gầy gò phía trên đầu nó đã in sâu vào lòng những người này.

Bạn đồng hành với Mắt chột: "Mẹ nó người này là ai thế? Lại có thể điều khiển được cá lớn? !"

Mấy tuyển thủ ở Tinh Cầu Thổ Dục vốn đã chuẩn bị tâm thế để chết đi giờ lại rất hoang mang, có người lẩm bẩm: "Cá lớn...sao lại không ăn thịt người vậy?"

Trong vòng sơ tuyển, thiết lập của cá lớn là rất thích ăn thịt người.

Nhưng nó lại chỉ bơi ngang qua mà không ăn thịt bất kỳ ai, đây là lần đầu tiên xảy ra chuyện này.

Người vừa được đỡ lên bè gỗ với sắc mặt tái nhợt đáp lời: "Là vì người ở trên lưng cá lớn đã điều khiển nó!"

Mắt của mấy người khác trợn to hơn.

Có người lí nhí: "Mạnh thật đó, có thể điều khiển cá lớn, hơn thế còn kiềm chế bản năng của nó......."

"Là dân chuyên ở Hành Tinh Mẹ phải không?"

Người đàn ông cụt tay lắc đầu: "E là không phải, tuyển thủ ở Hành Tinh Mẹ sẽ không giết chết Mắt chột mà bỏ qua cho chúng ta, tóc đen mắt đen, không phải là người của Hành Tinh Robot, tôi cũng mới thấy người này lần đầu......"

"Dù là ai đi nữa thì cũng quá mạnh rồi, nhất định là dân chuyên, chắc chắc sức chiến đấu sẽ rất cao đúng không?"

【 Làn đạn: ...... 】

Lúc này, trong nhóm bọn họ chợt có người lên tiếng: "Hiện tại thì không cần phải để ý đến vị dân chuyên đó, trước mắt thì phải xử lý đám người này thế nào đây?"

Cậu ta nhìn xuống nước với ánh mắt nham hiểm.

Hai người mạnh nhất của đội ở Hành Tinh Mẹ nay đã chết, mà hiện tại trước mặt họ chỉ còn lại một số tuyển thủ không có thuyền, sức chiến đấu dưới nước cũng đã giảm đi rất nhiều.......

Mà những người này khi nãy còn muốn giết bọn họ.

Tay cụt ôm lấy vết thương của mình, nghiến răng nghiến lợi: "Thịt hết đi!"

Dưới nước, những người đồng đội của Mắt chột vốn kiêu ngạo giờ lại trở nên tái nhợt.

——Tình thế đã được đảo ngược nhanh chóng.

-

Trong livestream của Hòa Ngọc.

"Đạ mú, mụ đá, mới từ livestream của Mắt chột qua đây, mạnh quá đi, điều khiển được cả cá lớn luôn!"

Lời bình này vừa nhảy ra, livestream chợt yên tĩnh một cách kỳ lạ, một lúc sau thì làn đạn mới bùng nổ——

"Ngu à, chú em không nắm rõ tình hình cụ thể của livestream này sao? Đây là tên Hòa Ngọc ở Hành Tinh Rác, là cái tên có sức chiến đấu 5 điểm! !"

"Ủa, sai rồi ní, lên 8 điểm rồi nhe."

"Vẫn có người không biết về tuyển thủ dự thi số 2333 Hòa Ngọc đến từ Hành Tinh Rác này sao?"

"Cậu ta vốn không có điều khiển được cá lớn."

"Có ai lên bài phân tích rằng tại sao cá lớn lại ra tay với Mắt chột không?"

"Tại Hòa Ngọc đó ba! Lúc đi ngang qua Mắt chột thì Hòa Ngọc đâm Cá lớn một nhát, Cá lớn khó chịu nên đã diệt hết những sinh vật ở xung quanh nó. Anh bạn mới đến đây xem lần đầu phải không? Phong cách làm việc của cái tên Hòa Ngọc thế này đã là bình thường rồi đó!"

"Chứ gì nữa, gần đây có khá nhiều người đã chết như thế này đó, thấy oan ức cho bọn họ thật sự luôn."

......

Ba ngày trước, Hòa Ngọc không lên hải đảo, người xem livestream cũng không xác định được là hắn có thấy hải đảo hay không.

Ba ngày nay, hắn cưỡi cá lớn không muốn lặn xuống nước bơi đi khắp nơi, người chết dưới tay hắn, à không, người chết dưới tay cá lớn đã có không ít.

Nhất là mấy tên hay săn giết người của Hành Tinh Rác, gặp một người là tiễn vong một người.

Khiến cho người xem livestream phải mở rộng tầm mắt, cũng làm cho rất nhiều người phải nghiến răng nghiến lợi.

Người mắng Hòa Ngọc trong hai ngày nay rất nhiều, nhưng người xem lại càng nhiều hơn, khiến cho livestream của hắn như thể là một cái đinh đóng chặt vào vị trí thứ chín, thứ mười trong vòng tầng 1, ở đó suốt từ đầu đến cuối.

Người xem mới vào nghe giải thích xong lại hỏi——

"Vậy sao con cá lớn của Hòa Ngọc lại không ăn thịt người?"

Làn đạn: "Có quỷ mới biết đó ba, con Cá lớn này kỳ lạ lắm, gần đây bị Hòa Ngọc dụ ăn mấy con Cá lớn khác đến nghiện luôn, không những tăng cân mà lại còn không ăn thịt người, thật sự khiến người ta cạn lời mà."

Ở một góc độ không ai hay biết, Hòa Ngọc âm thầm nhíu mày một cái.

Nói thật thì, hắn cảm thấy nếu cá lớn thích ăn thịt người mà lại không ăn mấy con boss nhỏ khác thì là một chuyện rất vô lý.

Suy tính một chút đến thân hình cá lớn, rồi lại cân nhắc đến cơ thể con người.

Chưa nói đến những chuyện khác, chỉ cần có hành động săn giết một người rồi ăn tươi thì cũng đủ để khiến cho nó nghĩ rằng có thể ăn được những người như thế nào bao nhiêu tùy thích.

Quả nhiên, cho nó ăn thử thịt của mấy con boss nhỏ khác, mở ra cánh cửa dẫn đến thế giới mới cho nó thì nó sẽ không còn thích ăn thịt người nữa.

Ăn thịt người đúng là lãng phí thời gian.

Nó thích được ăn mấy con boss nhỏ khác, tất nhiên món nó thích nhất là thịt cá lớn rồi, ăn vào rồi thì nó sẽ trở nên khỏe mạnh và dẻo dai hơn, thực sự rất đã.

Cá lớn vui vẻ phóng nhanh trên mặt biển.

Hòa Ngọc bình tĩnh ngồi ở phía trên.

Lúc này, lại có người nhảy ra hỏi———

"Đã ba ngày rồi tôi không vào xem livestream của Hòa Ngọc, lười xem lại quá, nhưng mà sao sức chiến đấu của cậu ta lại lên 8 điểm rồi? Còn có loại công cụ nào có ba điểm nữa à? Trang bị chỉ có ba điểm, trong ba ngày này cậu ta không nhặt được trang bị nào tốt hơn sao?"

Làn đạn lại yên lặng kỳ lạ.

Một lát sau, có một cái bình luận chạy ngang qua———

"Với những người khác mà nói thì mấy thứ đó thực sự rất vô dụng, nhưng đối với Hòa Ngọc hiện tại mà nói thì mẹ nó hắn biết tận dụng lắm luôn, trông vô dụng vậy mà lại có ích mới ghê! Đệt, chỉ là không thể nghĩ rằng mấy thứ đó có thể xài như vậy!"

Người mới tới rất mông lung: "Vậy thì mấy thứ đó rốt cuộc là gì thế?"

Trên màn hình, cá lớn của Hòa Ngọc đang đua xe tốc độ cao chợt đạp ga thắng lại, trước mặt là một con cá mập lớn đang đi săn.

Làn đạn: "Mấy người anh em sẽ sớm biết mấy món trang bị rẻ tiền đó được dùng thế nào thôi! !"

Làn đạn: "Nhắc nhở mấy chú một chút, xem xong đừng có nổi nóng đó nhe!"

___

Tác giả có lời muốn nói:

Hòa Ngọc: Bình tĩnh đi, đây chỉ mới là màn dạo đầu thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro