Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 29

Junghwa hất đổ ba hộp kimchi mà Arin vừa làm cho HeeYeon xuống đất. Arin nhìn em rồi bất ngờ thét lớn.

" Chị làm cái gì vậy ? "

Em vung tay tát một cái rõ mạnh vào khuôn mặt mang đầy sự đáng yêu và xinh xắn ấy, và em biết nó mạnh và đau đến mức nào khi Arin ngồi thụp xuống đất và ôm lấy một bên má của mình. Em có thể thấy rõ những dấu của ngón tay mình đang hằn lên trên khuôn mặt cô ấy một cách đỏ hỏn.

" Tôi đang làm gì sao ? Chính thôi mới là người hỏi cô câu đó, cô đang làm cái quái gì trong nhà của người yêu tôi vậy ? Con chó ghẻ đội lốp thiên thần "

Arin trừng mắt khi nghe được câu cuối mà Junghwa nói, cô ấy đứng dậy bóp lấy cổ em và cả ai cố vật lấy nhau trên sàn.

------------

" Chị ! "

" Hả ? " Em chợt bừng tỉnh lại sau một hồi làm đạo diễn với tâm trí mình.

" Chị đang nghĩ gì vậy, thử giúp em đi " Arin đưa miếng kimchi đến gần miệng em, và em cũng chỉ biết bất lực nếm thử nó.

Em gật đầu " Ngon lắm, cô có khiếu thật đấy "

Cô ấy cười " Chị làm em ngại quá "

" Tôi nói thật đấy, cô làm ngon lắm " Em đưa ngón cái lên trước mặt.

Đúng là cô ấy đáng yêu thật. Lúc cười mắt cô ấy cong như vầng trăng khuyết vậy. Em cũng biết là mình không đủ can đảm để đánh Arin được, nó thực sự rất khó với một người nào đó. Không ai có thể tự nhiên đánh người như vậy được, trừ những người có máu hung hăng ra. Em không thuộc những người đó cho nên em không thể đánh mất hình tượng của mình bằng cách như vậy được.

" Chị có việc gì phải ghé đây sao ? "

" Ừ, tôi có việc. Nhưng giờ tôi phải đi rồi, tạm biệt cô "

Em gật đầu với Arin rồi đi ra ngoài, Hyojin đang ngồi xem tivi thấy em đi ra cũng đi theo để tiễn em.

" Tạm biệt cô. Khi nào HeeYeon về thì chúng ta lại đi chơi với nhau được chứ "

" Tất nhiên, HeeYeon luôn khiến tôi rãnh rỗi với công việc. Cho nên khi nào đi cũng không được mà " Em cười giã lã rồi vào trong xe.

Đầu óc em không thể nào thư giãn nỗi, cứ liên tục tự hỏi về Arin có quan hệ như thế nào với cô. Điều Hyerin nói có phải là thật không ?
Junghwa tựa đầu ra sau ghế, em cần phải để tâm trạng thoải mái. Nếu cứ tiếp tục suy nghĩ về nó chắc sớm muộn em cũng già đi với những cái suy nghĩ không thể nói nổi đó.

Tài xế đưa em về đến nhà, em cảm ơn anh ta rồi đóng cửa vào nhà. Hôm nay em gặp toàn những chuyện nhảm nhí, mệt mỏi chết đi được.
Với tay lấy khăn tắm và quần áo em đi vào nhà tắm. Có lẽ nước nóng sẽ giúp em đỡ mệt mỏi hơn, một hồi sau thì em nghe điện thoại mình reo ầm lên ở ngoài. Ngồi dậy lấy áo tắm khoác tạm rồi đi ra ngoài, Junghwa nhíu mày nhìn điện thoại.

" Số lạ sao ? "

Em bắt máy, một tiếng thở dài nhẹ nhàng bên đầu dây. Mingyu, em chắc chắn là cậu ta.

" Em nhớ chị "

Giọng cậu ta trầm ấm, nếu là cô gái khác thì chắc chắn họ sẽ rung động. Nhưng em chẳng thấy có cảm giác gì với tông giọng của cậu ta, em vẫn bị thu hút bởi giọng của HeeYeon hơn. Giọng cô vẫn trầm nhưng mang nét của phụ nữ.

" Làm sao mà em có số của chị ? "

" Hyerin, chị ấy cho em "

" Trời ạ, Hyerin. Cậu đang chôn sống hay thiêu sống tớ vậy " Em lầm bầm trong cổ họng.

" Hả ? "

" Không có gì, em gọi chị làm gì ? Sao không nghỉ ngơi đi, em vừa tan ca cách đây chưa lâu mà "

" Đúng là chị không thể nói những điều khiến em vui như hồi đó được. Lâu ngày gặp lại chị không muốn đi ăn hay uống gì đó với em sao ? "

" Tất nhiên là chị có, tại vì chị quá bận thôi "

" Em biết là chị đang né tránh em " Mingyu khẽ cười " Chị không thể xem em là một người bạn sao, em nhớ là chị đã từng nói vậy với em mà "

Em hít sâu một hơi " Được rồi, kẻ lụy tình. Chị sẽ ra ngoài với em, đừng có ngồi đó than vãn về hồi đó nữa "

" Thật sao ? "

" Chị sẽ nhắn địa chỉ "

" 15 phút nữa em sẽ đến " Cậu ta ngắt máy ngang.

--------------------------------------------

Em đi ra ngoài khi thấy Mingyu đang khoanh tay đứng tựa vào xe của cậu ta. Cậu ta vẫn tử tế với em như ngày nào, mở cửa xe sẵn để em bước vào.

" Khi nào em mới hết tử tế với chị đây, thằng nhóc con "

" Vậy thì khi nào chị mới ngừng xinh đẹp với em ? "

Em phì cười. Khi cậu ta lái xe em bắt đầu tựa lưng ra sau, em nhớ đến ghế ngồi trong xe của HeeYeon. Nó êm hơn nhiều so với xe của cậu ta, nhưng mà cũng phải thôi. Vì xe của cô mắc hơn của cậu ta nhiều.

" Chúng ta đi đâu ? "

" Ăn gì đó đi, em vẫn chưa ăn gì "

" Ừ phải rồi, chị cũng chưa ăn gì cả "

Một lúc sau cả hai ngồi im như tượng, em cũng chẳng biết nói gì. Vì em đang nghĩ đến chuyện HeeYeon biết chuyện này thì sẽ ra sao, chắc cô sẽ cho cậu ta nghỉ việc mất. Nhưng mà không sao, em nghĩ mình có thể giải thích cho cô. Em và Mingyu giờ cũng chỉ là bạn thôi, em cũng đã hết tình cảm với cậu ta rồi cho nên em nghĩ mình không nên bận tâm về nó nhiều nữa.

--------------------------------------------

HeeYeon đưa ly rượu lên miệng trong khi ngồi trên sân thượng, cô đã làm xong cả tá việc của hôm nay. Nhìn xuống dưới lầu cô thấy Taehwan đang cùng với bạn của mình tổ chức tiệc ngoài trời. Họ đã cố mời cô xuống nhưng cô đã nhờ Taehwan từ chối khéo với lí do là cô bận làm việc. Thật sự thì cô ghét ngồi với họ, cách nói chuyện của họ khiến cô phát ngán.

Điện thoại cô reo lên, lại là Arin. Cô chần chừ một hồi rồi mới bắt máy.

" Hani unnie ~ "

" Chuyện gì đây ? "

" Em vừa làm kimchi cho chị hồi trưa, chị về đây nhớ ăn đấy "

" Chắc là dở lắm " Cô giở giọng trêu ghẹo Arin.

" Chưa chắc đâu nhé, em nhờ cả chị Junghwa thư kí của chị thử rồi. Chị ấy còn khen ngon nữa kia kìa "

" Khoan đã, em làm nó ở nhà chị sao ? "

" Đúng rồi, em nhờ Hyojin thử nhưng chị ấy cứ ậm ừ rồi lo nói chuyện với bạn gái chị ấy thôi "

Chân mày HeeYeon khẽ giật " Junghwa có nói thêm gì nữa không "

" Không, nhưng mà chị ấy cũng đáng yêu đấy chứ "

" Tất nhiên "

" Mà em cứ thấy chị ấy là lạ làm sao ấy. Cứ lâu lâu khựng lại "

" Chắc cô ấy ngại thôi, em đừng nghĩ nhiều nữa "

" Em biết rồi ~ "

" Ngủ sớm đi để còn đi học, em mà đi học muộn là chị không nói chuyện buổi tối với em nữa đâu đấy "

" Em phải nghe giọng chị trước khi ngủ, nếu không em ngủ không được ~ Bốn ngày chị đi công tác rồi cho nên chị không sang nhà em như lúc chị rãnh nữa "

" Thôi thôi được rồi, em nịnh nọt quá. Đi ngủ mau lên "

" Em ngủ đây, tạm biệt unnie ~ "

" Ngủ ngon "

Ngắt máy xong cô liền nhấn số gọi cho Junghwa. Vừa reo lên được vài tiếng thì em tắt máy, cô gọi lại lần nữa em vẫn thẳng thừng tắt đi. Cô bắt đầu hết kiên nhẫn gọi thêm lần nữa, lần này Junghwa mới bắt máy.

" Em nghe đây, có chuyện gì vậy "

" Tại sao em lại tắt máy ? "

" Em bận đi ăn với bạn nên không nghe máy được "

" Lại bạn nào nữa ? "

" Sao mà hôm nay HeeYeon thắc mắc nhiều vậy ? Em chỉ đi ăn thôi "

Cô nheo mắt khi nghe thấy gì đó lạ lạ với giọng nói của em " Em uống rượu sao ? "

" Không có "

" Em đi chơi với ai, em biết bây giờ là mấy giờ rồi không ? "

" Với bạn trai cũ " Junghwa cười lớn " Cậu ta say còn trước em nữa kìa "

" Bạn trai cũ ? " Tất cả máu trong cơ thể như đang ồ ạt chạy lên não, cô cố kìm chế đi và nói bằng giọng nhẹ nhàng nhất " Đi về nhà mau, tôi sẽ gọi tài xế đến "

" Không cần, để em đưa cậu ấy về "

" Về đâu ? Về nhà em chắc "

" Mingyu tốt lắm, cậu ấy không làm gì đâu - Jjong à, chị đưa em về đi. Em mà tự về chắc em nôn đầy nhà mất "

" Mingyu ? " Cô nắm chặt tay đến nỗi nó trắng bệt không còn tí máu " Em đang ở đâu ? "

" Em tự về được mà,  "

" Tôi hỏi em đang ở đâu ! " HeeYeon hét lên, mọi người dưới lầu đều giật mình nhìn lên. Cô mặc kệ, bước vào nhà cô ngồi xuống sofa rồi tiếp tục nói " Tôi không đùa với em đâu, Junghwa. Nói mau lên "

" Em cũng không nhớ nữa, hay là để em đưa em ấy về đã "

" Tôi cần em về nhà chứ không phải là đưa cậu ta về nhà "

" Để em mở GPS lên, HeeYeon kêu tài xế tìm đi "

HeeYeon tắt máy rồi lập tức gọi cho Hyojin, cô đang tức giận đến nỗi muốn đấm vỡ thứ gì đó ngay lập tức. Hyojin cuối cùng cũng bắt máy, cô tuôn một tràn ra như robot.

" Chị đang ở đâu vậy, đi tìm Junghwa ngay cho em đi. Em nghe cô ấy nói là cô ấy đi ra ngoài với bạn trai cũ, không biết hai người họ đã làm gì với nhau rồi mà em nghe giọng hai người họ đều say mèm cả rồi. Chị đi tìm cô ấy cho em đi mau lên, mau lên " Cô lấy lại hơi thở rồi nói tiếp " Hyojin. Hyojin ! Chị đâu rồi, làm ơn trả lời em đi "

" Em có biết Hyojin vừa làm chuyện gì xong không, HeeYeon " Cô cứng đờ khi nghe đó là giọng của Solji, nghe qua thôi cô cũng biết hai người họ vừa làm gì xong. Tất nhiên là đầu óc cô không đen tối đến mức nhận ra nó ngay nhưng vì tốc độ não của cô giờ rất nhanh để hiểu mọi chuyện.

" Ờm..em, em xin lỗi nhưng mà. Nhưng mà.. " Cô không thể nào bình tĩnh nổi nữa rồi " Chị Solji, em không cần biết hai người vừa làm gì hay đang làm gì nhưng mà làm ơn hãy ra khỏi giường và tìm Junghwa giúp em đi. Nếu không phải vì em không có ở đó thì em đã không làm phiền chuyện giường chiếu của hai người đâu "

" Được rồi, được rồi. HeeYeon em phải bình tĩnh, tụi chị không phải là thánh nhân đâu mà có thể chạy đến đó ngay lập tức với bộ dạng kì quặc này được. Chị sẽ cố gắng tìm Junghwa cho em, nhưng mà em phải bình tĩnh. Được chứ ? "

" Được. Được thôi, em sẽ bình tĩnh nhưng mà. Nhanh lên !! Em không bình được hơn năm giây đâu " HeeYeon vội tắt máy, cô không biết mình đang làm cái gì mà toàn thân cứ như muốn bốc hỏa lên. Cô chưa bao giờ gặp phải cảm giác này trong đời, nó cứ như cô đang ngồi trên đống lửa vậy.

---------------------------------------

Em bị đè sát vào tường với một lực rất mạnh, không hiểu sao hôm nay HeeYeon lại dùng nước hoa mùi này để đi chơi với em. Với lại HeeYeon không bao giờ mạnh bạo đến mức hôn em ngấu nghiến như thế này.



Chết rồi =)))
Xin lỗi vì up lại mấy chap =(( tại vì tự nhiên đảo lộn hết lên nên tui phải up để cho theo thứ tự lại. Vẫn nhứ thường lệ , cmt êeee =)))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro