Chap 1
Phần giới thiệu về nhân vật:
Park Junghwa là một cô gái xinh đẹp, dễ thương, hoà đồng với mọi người và cô học rất giỏi. Cô hiện tại đang học tại một ngôi trường rất nổi tiếng ở Hàn Quốc - Trường quốc tế Seoul.
Ahn Heeyeon là một cô gái đẹp không góc chết, lạnh lùng, có thể giết người khác bằng ánh mắt của cô. Cô cũng học chung trường với Junghwa nhưng cô học hơn Junghwa hai khoá.
Park Solji là chị ruột của Junghwa. Cô đang làm việc tại công ty JYP- Một công ty nổi tiếng bậc nhất tại Hàn Quốc và cũng là công ty mà ba cô đang sở hữu. Cô cũng dễ thương và nói chuyện rất có duyên nên mọi người xung quanh rất yêu quý cô
Ahn Hyojin cũng là chị ruột của Hani.
Cô là một con người cũng lạnh lùng chẳng kém cô em gái của mình, nhưng khi yêu một người thì cô rất trung thành với tình yêu đó, cô muốn gì thì được đó. Cô đang là chủ tịch của công ty YG, là một công ty cũng có sự canh tranh rất lớn với JYP.
--------
Tại trường Seoul
Junghwa hôm nay đã dậy trễ vì lo lăngnên cô rất sợ sẽ bị trễ tiết học đầu tiên, thử nghĩ xem đây là ngày đầu tiên cô học ở trường này và cô không hề muốn có ấn tượng xấu với giáo viên ở đây. Ngay khi vừa xuống xe của Park gia Junghwa vội cảm ơn bác tài xế và chạy một mạch vào trường, cô chợt nhớ lại mình quên gì đó, kiểm tra lại đồ trong cặp thấy không thiếu gì, cô vừa đi vừa nghĩ là mình đã quên gì.
Tự nhiên cô đứng sựng lại và nhớ là hôm nay là ngày đầu đi học của cô và cô không hề biết phòng học của mình nằm ở đâu.
Đang suy nghĩ thì có một người đụng trúng phải cô làm những cuốn tập cô chuẩn bị cho tiết học đầu tiên rơi xuống.
Park Junghwa
- Đi không biết nhìn đường hả?- cô ta lớn tiếng hỏi tôi.
- Rõ ràng là cô đụng tôi trước!- tôi như không chịu được khi bị cô ta đổ lỗi trong khi cô ta là người có lỗi.
- Vậy cô không biết tránh đường cho tôi đi sao?- cô ta hỏi ngược lại tôi như thể cô ấy không phải là người làm sai vậy.
- Cô là người đụng tôi, không xin lỗi một tiếng mà còn đổ lỗi ngược lại cho tôi là sao?- tôi thực sự rất tức giận vì trong chuyện này người có lỗi là cô ta chứ không phải tôi.
- Cô biết tôi là ai không? Tôi là Hani đó. Tôi có thể khiến cho cô bị đuổi ra khỏi cái trường này ngay lập tức.
Tôi ghét nhất là cái thể loại chị đại trong trường, cứ ỷ mình có thế có quyền rồi khiến cho người ta phải sợ và kính phục. Tôi không bao giờ ủng hộ cái thể loại đó hết cũng có nhiều lần tôi phản bác lại nhưng không ai cùng ý kiến với tôi vì họ sợ phải dính vào rắc rối. Thế là chỉ có một mình tôi thì làm được gì vậy là từ những lần đó tôi không phản bác nữa vì biết với cái miệng nhỏ của mình thì không làm được gì nên lên tiếng chỉ làm tốn hơi sức của tôi. Hôm nay lại gặp loại người như vậy tôi muốn cho cô ta biết là không phải chỉ mình cô ta mới có thể lớn tiếng ở đây.
- Cô tưởng mọi người sợ cô là cô muốn làm gì thì làm sao? Tôi đã gặp rất nhiều loại người như cô và tôi không hề sợ họ, và cô cũng như vậy.
- Cô…- cô ta chưa kịp nói hết thì chuông reng lên.
Tôi mau vội nhặt tập của mình lên và khi tôi ngồi dậy thì cô ta đứng kế bên tôi rồi thì thầm.
- Cô nhớ cho rõ tên tôi là Hani, là Hani. Chuyện giữa cô và tôi vẫn chưa xong đâu.
Rồi cô ta bỏ đi. Câu nói đó của cô ta làm tôi thấy ớn lạnh, tên cô ta đâu quan trọng đến mức phải nhắc lại hai lần chứ. Nhưng giờ tôi không còn thời gian để suy nghĩ về chuyện đó nữa, bây giờ tôi đã trễ giờ và nếu không vì cô ta thì tôi vẫn có thời gian để đi kiếm lớp của mình nằm ở đâu. Tôi thầm nguyền rủa con người tên Hani gì đó vì đã hại tôi ra nông nổi này.
Tôi thấy một cô gái đang chạy lên cầu thang, tôi hi vọng rằng cô ấy sẽ chỉ cho tôi lớp của mình ở đâu. Tôi chạy vội lại chỗ cô ấy để hỏi. Và tạ ơn trời tôi và cô ấy cùng lớp nên cô ấy nắm tay tôi và kéo tôi đi theo cô ấy. Bọn tôi lên một lớp nằm trong góc của tầng hai. May là giáo viên chưa vào. Tôi thấy khó chịu khi mọi người trong lớp nhìn bọn tôi như sinh vật lạ vậy.
Trong quá trình học tôi biết được tên cô gái đã giúp đỡ tôi là Seo Hyerin. Cô ấy cũng là học sinh mới nhưng vì cô có học khoá học hè do trường tổ chức nên mới biết rõ trường đến vậy.
Cuối cùng cũng tới giờ ăn trưa. Tôi và Hyerin xuống căn tin để ăn trưa. Chúng tôi vừa ăn vừa tám đủ thứ chuyện trên đời, thật ra chỉ có mình Hyerin nói còn tôi chỉ ậm ừ vài tiếng rồi thôi. Cô ấy nói trường này có một chị đại tên là Hani và tốt nhất không nên đụng tới cô ta nếu không muốn gặp rắc rối. Tôi thấy cái tên đó hơi quen và hình như tôi đã nghe nó ở đâu rồi, đúng rồi chính là cô gái khó ưa hồi sáng, cô ta nói tên cô ta là Hani.
- Lúc sáng mình có gặp cô ta. - tôi nói với vẻ tức giận.
Hyerin nhìn tôi như muốn nghe tôi kể tiếp.
- Cô ta đụng mình và không xin lỗi còn đổ lỗi cho mình nữa. Cô ta nói cô ta tên là Hani rồi đe doạ mình.
- Vậy là cô ta sẽ không để yên cho cậu đâu.
- Nhưng mà cô ta là người làm sai chứ không phải mình nên mình không sợ.
- Nói vậy nhưng cậu phải cẩn thận cô ta không như cậu nghĩ đâu.
- Cô ta là người như thế nào? - tôi rất tò mò về con người của người tên Hani đó.
- Mình nghe nói cô ta rất ghét những người không kính trọng mình và cô ta sẽ làm mọi cách để khiến họ phải sợ cô ta. Cô ta muốn gì là được đó vì chị cô ta là chủ tịch của công ty YG gì đó.
- Hèn gì hồi sáng cô ta làm sai mà còn đổ lỗi ngược lại cho mình nữa.
- Dù gì cậu cũng nên cẩn thận một chút.
- Ừm mình biết rồi cảm ơn cậu.
Tới giờ lên lớp, tôi và Hyerin cùng nhau đi lên lớp để học tiết tiếp theo.
Giờ ra về, tôi cùng Hyerin ra cổng nhưng cậu ấy về trước tôi nên tôi đứng đợi bác tài xế đến chở cô về.
Author
Về đến nhà thì chị gái cô đang ngồi xem TV ở phòng khách. Cô để đại chiếc cặp của mình lên bàn rồi đi lại ngồi kế bên chị mình.
- Ngày đầu đi học sao rồi? - chị cô lên tiếng trước.
- Cũng tạm ổn nhưng sáng nay em có gặp một cô gái, cô ta tên là Hani gì đó. Cô ta đụng em làm em bị rớt hết đồ xuống đất, cô ta không xin lỗi hay nhặt lên giúp em mà còn đổ lỗi ngược lại cho em nữa.
- Chắc là ở nhà cô ta được nuông chiều quá nên tính cách mới như vậy.
- Cô ta còn hù doạ em nữa, nói là chuyện của em với cô ta vẫn chưa xong. Làm như em sợ cô ta lắm vậy, Park Junghwa em đây chưa bao giờ sợ những người như vậy.
- Cô ta nói vậy chắc cũng không phải dạng vừa đâu, em nên cẩn thận thì hơn.
- Em biết rồi. Mà hôm nay công việc của chị thế nào rồi chị Solji?
- Hôm nay có một hợp đồng bị thất bại. Thế là chị phải nghe giám đốc của mình chửi một lèo từ A tới Z.
- Sao chị không nói với ba, chỉ cần ba lên tiếng thì người đó sẽ không dám nói nặng nhẹ gì chị nữa.
- Dù gì chuyện này cũng là chuyện nhỏ, ba là chủ tịch có rất nhiều việc phải làm, chị không nên làm phiền ba về những chuyện này.
- Nhưng chị cũng đừng chịu đựng một mình như vậy hoài.
- Ừ chị biết rồi.
- Vậy em đi tắm đây, hôm nay em thật sự rất mệt.
- Em tắm đi rồi xuống ăn cơm, hôm nay ba không về ăn cơm với chúng ta được, ba có việc bận.
- Lại bận nữa sao, ba đã không về nhà ăn cơm với tụi mình ba ngày rồi đó.
- Chị biết nhưng công việc chủ tịch rất bận rộn, không phải muốn về là được đâu. Em cũng phải thông cảm cho ba một chút.
- Em biết rồi.
Nói xong Junghwa lên phòng mình với gương mặt không mấy vui vẻ. Mẹ cô đã mất khi chị cô và cô còn rất nhỏ, bởi vậy cả hai chị em cô rất thiếu vắng tình yêu thương của mẹ. Ba cô cũng rất đau lòng khi vợ của ông qua đời. Nhưng ông vẫn còn hai đứa con gái nhỏ nên ông một mình đi làm để nuôi hai đứa con gái của mình và thành lập công ty JYP riêng của mình. Đối với ông công việc rất quan trọng nên ông ít khi ở nhà với con của mình.
- Appa!!!- Junghwa la lên khi thấy cha cô trong lúc đang đi xuống lầu.
- Chào hai con. - cha cô vui vẻ nói
- Con chào ba. - Solji mỉm cười khi thấy ông.
- Chị Solji nói là ba không về ăn cơm chung với tụi con được mà. - Junghwa hơi thắc mắc.
- Chị không ngờ em lại buồn như vậy khi chị nói ba sẽ không về.
- Vậy là chị chọc em sao?
- Thôi được rồi hai đứa, mau vào ăn cơm thôi, ba đói rồi.
- Dạ. - cả hai cùng đồng thanh
Trước khi vào bàn ăn, Junghwa ném, ho Solji một cái liếc sắt như lưỡi dao khi dám đùa cô một chuyện như vậy.
Solji chỉ biết mỉm cười thay cho lời xin lỗi, cô đã quá quen thuộc với tính trẻ con này của Junghwa rồi. Dù bây giờ Junghwa đã là một thiếu nữ nhưng đối với Solji và cha cô thì cô vẫn là một cô gái bé nhỏ với tính cách trẻ con hay hờn dỗi.
Khi ăn, Junghwa kể lại tất cả những chuyện hôm nay khi cô đi học với cha của mình, kể cả việc cô gặp phải Hani đáng ghét kia. Cha cô cũng nghĩ đó là chuyện bình thường nên chỉ mỉm cười phúc hậu với cô con gái nhỏ của mình. Có lẽ như Park Junghwa có ấn tượng không tốt với Hani ngay từ khi gặp mặt rồi. Không biết sẽ thế nào đây?
End Chap
Thấy hay thì đọc tiếp và vote nha💙
#CK
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro