16.Khiêu vũ
[Cre: Cần tìm ( Trên ảnh có Cre nhưng khó nhìn quá, tôi không nhìn được) ]
_16.Khiêu Vũ
_________
_Eh Y/n, em thấy sao?
_Ưm..Đ-đau..
_________-_________---
_Ê Y/n, mày làm gì lâu quá vậy?
_T-ao tìm cái vòng cổ..Tức chết mất..Eh?..Đúng rồi, hôm qua nó bị rơi rồi...
Y/n nói vào điện thoại, không biết có nghe được không nhỉ? Em lục tung cả nhà cũng không thấy cái vòng đó, cái vòng Ran mua cho. Ngày nào em cũng đeo nó, thứ nhất là vì nó đẹp, thứ hai là vì nó do Ran mua cho. Em thích nó lắm. Thế mà có vẻ hôm qua em lỡ tay làm rơi đâu đó đâu rồi. Em bất lực ngồi bệt xuống đất, nhưng tìm mãi không thấy chắc nó rơi thật, tìm cũng vô ích. Em mặc áo khoác đi giày, ra khỏi nhà, cách xưng hô đó thì cũng đoán được ai rồi chứ? Maito đấy, hôm nay em và cậu ấy có hẹn nhau đi ăn.
_Làm gì mà lâu thế?
Nãy em nói vậy nhưng chắc cậu ấy không nghe thấy, dù sao em cũng di chuyển đồ đạc này kia lục cục.
_Tao tìm cái vòng, xin lỗi nhé...
_Rồi nó đâu? Cái vòng cổ ấy hả? Tìm thấy sao không đeo vô?
Em lắc đầu, có thấy đâu mà đeo.
_Hm, mất rồi. Tao tìm không thấy..Hức..Nó-rất quan trọng với ta-o.
Em suýt chảy nước mắt. Lâu lắm mới có quà do hắn tặng mà làm mất luôn, tiếc. Maito xoa đầu em.
_Eh, vậy nó có ý nghĩa tinh thần hả? Thôi bỏ đi, cười lên mà đi chơi với tao nữa.
Cậu ấy vẫn ấm áp như thế. Sự thân thiết của em và cậu hình thành từ lúc nào cũng không biết. Y/n lấy tay lau mấy giọt nước mắt còn chưa kịp rơi đang ở khóe mắt.
"Ting"
_"Y/n à, trưa đi ăn với anh nhé?"
Tin nhắn từ Ran. Thay vì thấy đây là một tin nhắn rủ đi ăn bình thường, em thấy giống một lời cảnh báo hơn. Quay lưng lại xem hắn đang ngồi ở đâu. Thấy em đang lúng túng quay qua quay lại hắn ở xa chỉ nhếch mép cười.
_"C-có.."
Hắn mở cửa xe ra. Trưa rồi còn gì nữa, đi ăn thôi.~
Hắn đi tới quàng tay lên vai em, còn cúi xuống cắn vào cổ em nữa, em không biết làm gì nữa. Cứ đi với Maito là em bị ngượng vì hắn luôn xuất hiện kè kè. Làm em ngại, trên cổ em còn nguyên vết cắn, giống như đánh dấu chủ quyền. Maito nhận ra việc mình ở đây đang làm chướng mắt hắn nên tạm biệt em, nhưng cũng chẳng vừa, lấy tay gạt tóc cho em rồi ôm em một cái mới chịu đi. Bàn tay Ran nắm đấm nổi lên từng đường gân.
_Này, đừng định đấm em luôn chứ..
Ran nghe thấy Y/n nói thế thì thả lỏng. Không nói gì nữa. Xách em vào xe đưa đi ăn không nhiều lời. Em ngồi cạnh ghế lái, ngắm nhìn gương mặt đầy hoàn mĩ. Em chỉ biết cười mỉm, tuy hơi quê, nhưng em nhận thấy những gì Ran muốn nói giống như đang ghen qua hành động. Sờ lên vết cắn ban nãy em vui ra hẳn.
_Xuống xe.
Lại cọc lóc luôn. Em cau mày nhìn Ran tỏ vẻ khó chịu, nhưng hắn chỉ lườm em là Y/n rén quay mặt đi ngay. Y/n nghĩ hắn đang giận vì hôm nay em không đeo vòng hắn tặng, ai biết Ran giận vì em để Maito ôm đâu. Ran giận thì giận chứ vẫn cưng em lắm. Em che miệng cười, không biết chỗ ngồi Sanzu đã chờ sẵn ở đó. Em chợt nhận ra Sanzu đang ngồi ngắm móng tay ở bàn ăn. Ran nói khẽ vào tai em cái gì đó và em gật đầu.
Gã đã thấy em, liền đứng dậy ra vẻ trịnh trọng lắm. Em lấy tay vuốt tóc ra đằng sau, miệng mỉm cười chào gã. Gã gật đầu rồi ngồi xuống trước cả em. Ủa? Đứng dậy mời người ta ngồi mà chưa kịp ngồi đã ngồi rồi. Em lấy tay vo thành nắm đấm, khó chịu nhỉ? Nhưng nhanh chóng thả lỏng khi Ran đứng ở sau quàng tay vào cổ em.
_"Bình tĩnh nào.."
_____
Thì ra Ran và Sanzu gọi nhau đi ăn bàn công việc nhưng vì để đuổi Maito, Ran đành đưa em đến nhà hàng cùng. Ran nói chuyện với Sanzu rất vui vẻ, lâu lâu dùng từ khiến em hơi sợ. Ví dụ như..
_"Giết cả lò luôn đi? Sợ gì chứ.."
_"Nguyên cái chỗ đó máu bắn lên thì cũng mất thẩm mỹ!"
Ăn xong Ran đưa em về. Có vẻ hắn đang rất vui vẻ, em chỉ ngồi nhìn ra cửa sổ xe.
_Tối nay đi chơi nhé.~
Em gật đầu đồng ý, cũng lâu rồi em mới đi chơi cùng hắn. Có lẽ em sẽ đến sớm hơn một chút.
___19:36
Gọi là một chút mà em đến sớm hơn tận 2 tiếng. Hôm nay là chủ nhật mà, em rất rảnh.
Em đến sớm như thế, mà hắn đã chuẩn bị xong từ lâu rồi, chỉ chờ đến lúc đi thôi. Cà vạt vest vủng trông lịch lãm hẳn. Hắn thấy em đến sớm như thế, chắc mong chờ lắm đây? Em vừa vào nhà đã thu hút hắn bởi bộ váy gợi cảm táo bạo hơn trước rất nhiều. Hắn đi tới nâng đùi em lên, nhưng cũng không làm gì, có lẽ sau khi nhận ra hành động của mình thì liền quay mặt đi. Em ngồi lên ghế, hương nước hoa Chanel Coco Mademoiselle EDP. Mang mùi hương gợi cảm, quyến rũ, thanh lịch quý phái, sang trọng tựa như một bản nhạc nhẹ nhàng lướt qua những cánh hoa rơi. Hương hoa lài và hoa hồng tỏa ra từ cơ thể nuột nà của em trong bộ váy gợi cảm làm khắp căn phòng nóng lên đột ngột, Ran mặt đỏ ửng nhìn em. Ran ngồi đối diện đang cố giữ bản thân, không làm gì đến cơ thể em. Nhưng hơi khó nhỉ?
_Y/n em muốn đi chơi ở đâu?
_Đi khiêu vũ đi. Tự dưng có hứng.
Hắn gật đầu rồi chỉnh vest đi ra ngoài mở cửa, bước ra ngoài cơ thể hắn hạ nhiệt, em đúng là chỉ cần chỉnh lại phong cách sẽ dễ dàng khiến người khác thèm thuồng mà..Em lắc đầu ngao ngán, lấy tay che miệng mỉm cười khi thấy hắn đang lúng túng như thế nào.
_Ể? Nhưng nếu khiêu vũ, em sẽ khiêu vũ với ai...?
Em lấy ngón trỏ chọc chọc vào cằm mình.
_Hử? Tất nhiên là với anh rồi..Anh thấy phiền gì sao~?
Ran lắc đầu. Thích quá ấy chứ. Em cũng biết xem xét phết nhỉ? Ngay giữa thành phố đang diễn ra buổi thi khiêu vũ giữa các cặp đôi trẻ. Lâu lắm mới khiêu vũ không biết chân tay thế nào nhỉ? Khiêu vũ tự do à? Tự chọn điệu thì thoải mái rồi. Chắc Ran sẽ chọn điệu Rumba. Nhưng Y/n lại thích nhảy điệu khác thì sao..Hm, em cũng biết nhảy Rumba. Vậy chọn Rumba. Đăng kí nhảy theo số báo danh, ừm tận 21 lận. Có nhiều cặp tham gia ghê, khó thắng nổi đây. Nhưng sao làm khó được Ran chứ, cứ ngồi cạnh em ngắm nhìn những con người đang ngẫu hứng tạo ra các động tác đẹp mắt ở sàn. Ran chỉ lắc đầu. Thứ hắn mong chờ là cơ thể em kìa. Ánh đèn sân khấu sẽ thiêu đốt nó, tạo ra thứ nhìn vào chỉ thấy nóng sực.
Cuối cùng cũng đến lượt cả hai. Bước lên sàn, em không phải là người tự ti, nhưng đứng trước nhiều người như vậy, cũng hơi ngại. Nhưng Ran nhanh chóng cuốn lấy em, đưa Y/n vào các giai điệu và các động tác nhảy của Rumba. Những chuyển động tại chỗ liên tục suốt 30p, động tác đầy tình tứ thỏa mãn ánh mắt của những con người ngồi trên ghế kia.Hạ màn khiêu vũ nóng mắt đó, Ran huých tay em ra điều, lần này thắng chắc rồi...Và đúng thế thật, số lượt bình chọn của khán giả áp đảo tất cả những sàn chơi của những cặp khác. Có tới 25 cặp nhảy nhưng em và hắn lần đầu phối hợp lại ăn ý như thế, hoặc có thể những người trên khán đài họ nhìn nhận bằng nhan sắc? Với vẻ phong độ đó thì Ran trông giống hoàng tử thật. Em trông bốc lửa cùng chiếc váy gợi cảm như vậy thì...
Vì đã gần 8 giờ hơn nên hắn đưa em về nhà, tất nhiên là nhà hắn rồi..Bế em về nhà nấu cơm cho em ăn. A~ Dạo này trình nấu ăn của Ran lên trình rồi nhỉ? Em đã ăn xong, nhưng vẫn không chịu ngoan ngoãn ngồi im để hắn rửa chén. Cứ ra bám vào lưng Ran làm Ran phát bực. Suýt vỡ cả chén. Ran mặc kệ em đang đu lên đầu lên cổ quay lưng đi lên phòng. Đứng trước cửa phòng, Ran quay người bế em lên, Y/n..hơi bất ngờ đấy.
_Ê, tối nay em không muốn buông tôi ra, thế đi ngủ chắc cũng không chịu đâu nhỉ? Chơi 'nhau' tý nhé?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro