Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

jealousy - kozume kenma.

Tay Kenma giật giật trước tin nhắn cậu nhận được. Karasuno hôm nay sẽ đến Tokyo để tập luyện.

Hôm nay, em sẽ đến. Không cần phải nói, cậu trai này cảm thấy một luồng adrenaline nhẹ chạy qua huyết quản khi nghĩ đến việc em sẽ đến.

"Tại sao chúng ta phải đấu tập vào ngày lễ tình nhân cơ chứ?!"

Kenma bình tĩnh nhìn về phía tay đập cánh ồn ào và nóng nảy, người đã phá hỏng suy nghĩ của cậu, Kenma chỉ thở dài.

“Taketora, cậu làm gì có người cùng trải qua ngày lễ tình nhân đâu…”

"Cậu nói gì cơ?!"

_

Kenma có thể cảm thấy mình co rúm lại khi Nekoma xếp hàng để chào các thành viên Karasuno. Từng người lần lượt xuống xe, quan sát khung cảnh có phần quen thuộc xung quanh. Hinata hào hứng nhảy khỏi xe buýt, chạy tới chỗ cậu ấy.

"Kenma, đã lâu rồi không gặp!" cậu trai chỉ gật đầu trước lời chào của bạn mình trước khi ngượng ngùng lẩm bẩm đáp lại.

"Hôm nay... cô ấy có ở đây không?"

Hinata chớp mắt trước khi nở một nụ cười tự mãn, nó quá giống Kuroo. Sau đó, chàng trai thấp bé chỉ lại ngay khi em vừa xuống xe.

Trái tim mỏng manh của Kenma đập thình thịch trong lồng ngực khi cậu nhìn em cười, nhưng tất cả đều sụp đổ khi một giọng nói kiêu ngạo đáp lại hành động của em.

Tsukishima Kei lọt vào tầm mắt của cậu, chặn tầm nhìn của Kenma về em. Khi Tsukishima bước về phía trước, quay lại trêu chọc em bằng một hoặc hai lời xúc phạm,em đã chạy tới và đấm vào lưng cậu ta, và Kenma có thể cảm thấy mình càng khí chịu hơn sau đó.

"Hôm nay có phải là ngày mà __ bé nhỏ sẽ tỏ tình người cậu ấy thích không ta?" má em đỏ bừng khi em đấm Tsukishima liên tục vào tay. Thật không may, cậu ta lại cười trừ như không có chuyện gì.

"Cậu biết anh ấy ở ngay đó, phải không? Tôi có thể đến ngay và nói với anh ấy-"

"Cậu sẽ không dám!" Tsukishima nhướn mày, em giận dữ; chắc chắn cậu ta là kiểu người sẽ làm điều đó.

"Tôi đã phạm sai lầm khi nói với cậu trong số tất cả mọi người!" em rên rỉ, tay xoa xoa má mình, khiến Tsukishima cười toe toét.

"Cậu có chắc chắn đó là một sai lầm? Tôi có thể giúp cậu đấy, biết không?" em bướng bỉnh quay đi, lắc đầu khi cậu ta nhún vai.

"Cậu lỗ thôi, không phải tôi."

_

Em ngồi trên băng ghế cạnh Kiyoko, buộc tóc thành đuôi ngựa để có thể tập trung vào trò chơi mà không để những sợi tóc không cần thiết rơi xuống trước mặt.

"Này, cậu có cầm chai nước của tôi không?" em gật đầu rồi đưa tay mở túi xách, lấy chai nước của Tsukishima ra, chỉ để thấy một chiếc hộp hình trái tim nhỏ xinh rơi ra.

Tiếng hộp đựng nhỏ vang lên, mọi ánh mắt đều đổ dồn vào món quà nhỏ nhắn rồi đến em. Má em bắt đầu nóng bừng khi Tsukishima cúi xuống nhặt nó lên, nhếch mép cười.

Lev chạy đến chỗ hai người, đôi mắt cậu ấy sáng lên đầy kinh ngạc.

"Có người yêu à?!" mặt em đỏ bừng như quả cà chua, em vội lắc đầu trước khi đưa tay lấy chiếc hộp mà Tsukishima đã giấu sau lưng.

"Cậu có muốn cho tụi này biết đó là ai không?" ngay lúc đó, em cảm thấy xấu hổ muốn chết, và em lao đi lấy lại chiếc hộp, Tsukishima ném nó cho Lev, đôi mắt cậu ta sáng lên vui sướng khi lắc nhẹ chiếc hộp.

"Nó thực sự dễ thương! Cậu đã tự làm chocolate à?!" em càng đỏ mặt hơn khi tiến về phía người con trai đang cười toe toét kia.

"Vậy nếu tôi làm vậy thì sao? Hãy trả lại nó đi!" bây giờ em bắt đầu cảm thấy chán nản, và thực tế là tất cả những điều này đang diễn ra trước mắt Kenma khiến em chỉ muốn chui xuống dưới một tảng đá và sống mãi mãi.

Lev đưa quà cho em và khi em đang cố gắng lấy lại, tay cậu ta rút lại khiến em thất vọng. Đột nhiên, chiếc hộp biến mất khỏi tay Lev; bây giờ nó đã nằm trong tay Kenma. Mặt em nóng bừng khi nhìn vào cái đầu pudding trước mặt, bàn tay cậu ấy lịch sự đưa lại món quà cho em.

Em tránh ánh mắt của mình khỏi Kenma, lặng lẽ đón nhận nó.

“C- cảm ơn.” em nhìn lên và thấy cậu ấy gật đầu trước khi đột ngột quay lưng lại với em và đi về đội của mình, kéo theo Lev.

Nụ cười toe toét của Kuroo khi anh nhìn thấy một chút ửng hồng hiện hữu trên khuôn mặt người bạn thân.

"Này, Kenma, cậu ghen tị à?" mắt Kenma giật giật và cậu im lặng một giây trước khi lắc đầu.

"Ồ thật sao? Có vẻ như Kenma muốn đấm Lev và bốn mắt trước khi xen vào." ánh mắt của cả hai đều hướng về phía Yaku khi anh ta đánh Lev một cách mạnh mẽ, cậu học sinh năm nhất rên rỉ và phàn nàn rằng mình chẳng làm gì sai cả.

"...Anh bắt Yaku đánh cho anh à? Nghiêm túc đấy chứ?" Kenma chỉ nhún vai khi quay lại sân.

_

Hai set đã trôi qua, Nekoma thắng một, Karasuno thắng một. Họ đang ở set cuối cùng, Nekoma dẫn trước. Em đã quan sát đội của mình nhưng thỉnh thoảng lại để mắt đến Kenma.

Một chút sợ hãi tràn qua em, đôi khi em ghét vẻ mặt nghiêm khắc của cậu ấy. Làm sao em biết được cậu ấy sẽ phản ứng thế nào khi em tỏ tình cơ chứ?

Em đang có một mớ cảm xúc do dự dành cho Kenma. Đôi mắt cậu ấy chuyển sang nhìn em, trong vài giây, nó đã chạm qua mắt em, khiến em ngay lập tức đỏ mặt và quay lưng lại với cậu ấy.

Khoảnh khắc đó không được chú ý trong mắt Tsukishima, và cậu cũng nhận thấy sức lực của đội mình đang dần cạn kiệt vì mệt mỏi.

Khi Nekoma ghi bàn, cậu ấy càu nhàu, quay lại chỗ Tanaka và Nishinoya đang đứng, đồng thời nói khá to, đảm bảo rằng giọng nói của mình truyền đến tai người hai người kia.

“Tôi nghe nói __ sẽ tặng chocolate cho anh chàng nổi bật nhất trong đội chiến thắng.” đôi mắt của Tanaka và Nishinoya ngay lập tức sáng lên, khí chất của họ bùng cháy như ngọn lửa cạnh tranh.

"Mang nó lên!"

"Bất cứ điều gì để có được chocolate thủ công!"

"Wahhh~ Với tư cách là quân át chủ bài, tôi chắc chắn sẽ nhận được sô cô la!"

Khóe miệng Kenma lộn ngược khi cậu đánh Lev, mạnh hơn dự định, nhưng cơ thể cậu đang tự di chuyển. Cả Tsukishima và Kuroo đều cười tinh nghịch trước hành động của Kenma; chắc chắn là cậu ấy đang ghen tị. Mặt em nóng bừng khi hét lên với Tsukishima, người chỉ nở một nụ cười ranh mãnh. Em định giết cậu ta sau tất cả chuyện này.

Các đội luân phiên nhau, và Kenma đứng trước Tsukishima, đôi mắt cậu rực lửa khi ngước lên nhìn chàng trai cao lớn đang đứng trước mặt. Tsukishima nở một nụ cười đen tối với cậu. Kenma chớp mắt với vẻ sợ hãi và tò mò về ý định của Tsukishima.

"Cậu không thắc mắc món quà đó là dành cho ai sao? Theo tất cả những gì chúng ta biết, nó có thể là dành cho tôi." cơn thịnh nộ dâng lên trong lòng Kenma khi cậu trừng mắt nhìn cậu trai đối diện, trong khi Tsukishima cười khúc khích.

Tiếng còi vang lên và quả bóng được giao. Yaku nhận được nó và gửi nó cho Kenma. Lev vừa chạy vừa nhảy, sẵn sàng đập bóng. Tsukishima lao tới chắn quả bóng do Lev đập nhưng Kenma đã ghi bàn.

Mắt anh bắt gặp ánh mắt của Kenma mà rùng mình; nó lạnh lùng, đen tối, ranh mãnh và xảo quyệt, giống như một con mèo.

"Có phải Kenma vừa ghi bàn không?!" em kinh ngạc nhìn trò chơi kết thúc; Nekoma lại đánh bại Karasuno một lần nữa.

Cả hai đội xếp hàng và cúi đầu chào nhau. Khi các thành viên tản ra để dọn dẹp, Tsukishima bước đến gần em, vuốt tóc em một cách trìu mến rồi cúi xuống thì thầm vào tai em nói: "Chúc may mắn."

Mặt em đỏ bừng, liền đánh vào lưng cậu ấy, lẩm bẩm cảm ơn một cách lo lắng.

Đôi mắt Kenma đã quan sát toàn bộ cảnh tượng đó mà cảm thấy khó chịu, khó chịu và khó chịu. Cú ghi bàn của cậu ta chưa đủ sao? Em có thực sự thích Tsukishima không? Kenma nhìn đi chỗ khác trước khi cảm nhận được một bàn tay đặt lên vai mình.

“Tôi nghĩ cậu nên nói với cô ấy trước.” Kenma chỉ gạt tay Kuroo ra khi cậu bước đi để dọn bóng. Em nhìn sang nhưng thở dài khi thấy Kenma và đội của cậu ấy đang bận rộn dọn dẹp sân đấu; có lẽ vào lần sau?

Em nhìn chằm chằm vào chiếc hộp trên tay, bỗng nhiên trở nên sợ hãi. Lời tỏ tình chưa bao giờ là dễ dàng cả và thậm chí còn tệ hơn khi đó là Kenma. Em không bao giờ có thể nói cho cậu ấy hiểu được tình cảm của mình và em có cảm giác rằng cậu ấy có thể để từ chối em. Các bước của em chán nản dẫn em đến chỗ Tsukishima, cậu ấy nhìn xuống chiếc hộp trên tay em.

"Hả? Cậu không thể làm được à?" em lắc đầu, mặt đỏ bừng vì xấu hổ và lo lắng khi nhìn xuống.

"À tôi-"

Câu nói của em bị cắt ngang khi em bị kéo đi, má bắt đầu đỏ bừng khi nhìn thấy chàng trai trước mặt.

"K-Kenma?" cuối cùng cậu ấy cũng dừng lại khi hai người đã ra khỏi trường, quay lại nhìn bạn với vẻ mặt nghiêm nghị.

"Tôi...tôi không thích nhìn thấy cậu thân thiết với cậu ta." đôi mắt em chớp chớp, bối rối trước lời nói của Kenma.

"Cậu ấy? Ý anh là Tsukishima?" cậu quay đi, gật đầu, và tim em đập thình thịch trong lồng ngực.

"Cậu có thích cậu ấy không?" đôi mắt em mở to trước khi nhìn xuống chiếc hộp trước mặt mình, má em đỏ bừng, lắc đầu.

"K-không! Em- nó...cho anh..." mắt Kenma sáng lên khi nhìn em, tìm kiếm sự chân thành trong lời nói của em khi em đưa chiếc hộp cho cậu ấy.

"E- em thích anh, Kenma!" những cảm giác nảy nở trong lồng ngực cậu, chiếm lấy cơ thể cậu khi máu bắt đầu dồn lên mặt, em nhìn chằm chằm vào cậu trai đang bối rối trước mặt mình một cách kinh ngạc.

"Tôi... cũng thích cậu..." em cười tươi trước khi ôm cậu thật chặt, Kenma vui vẻ đáp lại.

Cậu mở chiếc hộp ra, tim đập thình thịch khi tìm thấy những trái tim được làm bằng chocolate nhỏ nhắn, dễ thương bên trong. Cậu lấy một cái, nhìn nó trước khi đặt nó trước miệng em.

Bối rối, em cắn vào nó, nhưng trước khi em có thể nuốt chửng nó hoàn toàn, cậu đã cắn vào nửa còn lại, môi em và Kenma chạm vào nhau, hương vị của môi cậu ấy và chocolate hòa quyện trong miệng em.

Song, cả hai bạn đều lùi ra, mặt em đỏ bừng khi lần đầu tiên em nhìn thấy môi cậu ấy cong lên thành một nụ cười ranh mãnh giống như một chú mèo. Dù sao thì cậu ấy cũng đến từ Nekoma.

"Vậy, mọi chuyện diễn ra như thế à?" em đỏ mặt khi Tuskishima nhếch mép cười với em, em vội quay mặt đi.

Đột nhiên, em thấy một cơ thể chen vào giữa hai người, cả hai nhìn sang Kenma, cậu trừng mắt nhìn Tsukishima trong khi tay nắm nhẹ lấy tay em.

"Của tôi."

Tsukishima chỉ nhếch mép cười rồi bỏ đi, để lại em với bạn trai mới, mặt đỏ bừng.

"...Anh ấy thật đáng sợ khi ghen."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro