Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1

Đêm khuya tĩnh mịch, những ngôi nhà xung quanh được bao phủ trong màn đêm u tối, chẳng có lấy một ánh đèn, giờ này ai ai cũng vùi mình trong lớp chăn ấm áp, trên chiếc giường mềm mại và thoải mái mà đánh một giấc thật ngon và sâu.

Nhưng đâu đó phía cuối con đường vẫn xuất hiện ánh sáng mập mờ, nhạt nhòa chiếu xuyên tấm màn phía sau tấm kính cửa sổ kia, mấy ai còn thức thời điểm này?

Cạch cạch cạch...

Tiếng gõ bàn phím vang lên đều đều.

Cạch cạch cạch...

Đều và chẳng có dấu hiệu dừng lại.

Bàn tay gầy gò thoan thoắt gõ không ngừng nghỉ. Ánh sáng độc hại từ màn hình máy tính hắt ra khiến ta có thể nhìn thấy mờ ảo một người chùm trăn kín đầu, mắt mở to, miệng lầm bầm chửi rủa trông thật tiều tụy và thiếu sức sống.

Ôi chao! Thật ra cũng không có gì đáng bận tâm ở đây. Người đó chỉ đơn giản là đang tranh luận về một vận đề vô cùng hăng say, đắm chìm trong quan điểm cá nhân, buông lời thao túng tâm lý, kích động bạo lực ngôn từ mạng xã hội, biến diễn đàn đang diễn ra theo một chiều hướng toxic mà nó muốn.

Xxx: "Khuyết tật thì im m* mồm vào, đi đứng còn đ*o được thì làm nên trò trống gì?"

Một dòng bình luận hiện ra, người dùng Xxx phản hồi lại người dùng Yyy. Cơ bản, nội dung Yyy trình bày chỉ đơn giản là những khó khăn của cuộc sống khi bị khuyết tật, nhằm kêu gọi mọi người từ thiện cho các trung tâm bảo trợ người khuyết tật.

Chà- Nhưng chẳng hiểu sao, phản tác dụng nặng nề. Lối dùng từ khiến người khác hiểu lầm đã gây nên tai hoạ lớn. Không những không kêu gọi ủng hộ được, cộng đồng mạng còn bức xúc và cho rằng vì sao phải bỏ tiền cho những người phế vật như thế. Dẫn đến có phản hồi của Xxx như trên.

Thì sao chứ? Phải không? Chỉ là một trong số hàng trăm, hàng ngàn phản hồi tương tự thôi mà?

Căn phòng trở nên im ắng, tiếng gõ phím đã không còn. Người đó ngồi im, chẳng buồn động đậy, vẫn dán mắt vào màn hình, nhưng đôi môi lại mím chặt, đồng từ dãn nở, toả vẻ man mát, tiếc nuối lạ thường.

Duy trì trạng thái đó một thời gian ngắn, người đó liền đưa tay tắt máy đi, vì chán rồi? hay vì không muốn xem thêm? không thể biết được.

Nhìn sang giường. Thuần thục lăn xe về phía đó, trèo lên giường và đắp chăn, chìm sâu vào giấc ngủ. Giải thoát bản thân khỏi sự khắc nghiệt của cuộc sống.

"

Tàn nhưng không phế"

___________________________________

★ Chưa chỉnh

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #haikyuu#hq