Kịch bản thứ hai (2)
"3,2,1, action!"
Thành thật mà nói thì... đây là lần đầu tiên tôi chịch nhau với người khác, mà lại còn là người tôi mới gặp lần đầu.
Không biết gì về quá trình, chỉ biết lúng túng nhìn nhau ở trên giường, cứ như vậy trôi hết 10 phút đồng hồ.
Tự nhiên tôi thấy hối hận, nhưng lời nói ra rồi giờ có thu lại cũng đã quá muộn. Thịt dâng tận miệng rồi mà còn không biết nhai thì còn ra thể thống gì!
Tôi cố gắng nhớ lại những kí ức năm cấp ba - khi ấy tôi có lén lút xem phim AV để cho bằng bạn bằng bè, nhưng kết quả thì xem được một chút thì đã từ bỏ. Nếu biết trước là phải áp dụng vào lúc này thì tôi đã cố gắng xem lâu hơn một chút, để tránh cho bạn giường cũng cảm thấy lúng túng.
Và cũng không để lộ ra bản thân cũng non nớt như thế.
"Này, có thể hôn môi không?" Tôi hỏi thanh niên, cố gắng không tỏ ra miễn cưỡng quá.
"Đ-được..." Cậu ta đáp, gò má vốn ửng hồng nay còn đỏ hơn.
Nhận được sự đồng ý, tôi không nhanh không chậm tiến tới hôn lên môi cậu. Ban đầu là nụ hôn phớt, sau đó thì chủ động dùng lưỡi để cạy môi thanh niên ra, liếm lấy hàm răng còn mùi của kem đánh răng và chờ cho tuyến phòng thủ bị thất thủ thì đá lưỡi với thanh niên. Tôi để bản năng dẫn dắt, cố gắng để cho bạn giường cảm thấy thoải mái nhất có thể.
Nhưng chỉ hôn thôi là chưa đủ. Tôi từ từ luồn tay vào bên trong áo của thanh niên, sờ lên cơ bụng không mấy đẫy đà nhưng đủ dùng mà cảm nhận, rồi áp tay mình lên ngực cậu ta. Tay còn lại của tôi thì luồn vào trong quần thể thao oversize của cậu ta, nghịch ngợm trêu đùa cậu em còn đang ỉu xỉu của thanh niên.
"Hm-" Chàng trai trước mặt tôi đỏ mặt rên nhẹ, dường như chưa từng để cho người khác chạm tới nơi này. Là một cậu trai tân ngại ngùng, có ý định trốn tránh khỏi tình huống này.
"Lần đầu tiên sao?" Tôi hỏi cậu ấy với biểu cảm hứng thú, sau đó liền túm lấy thân trụ đang dần cứng ngắt lên. "Biểu cảm đáng yêu lắm, đừng sợ."
Sau đó tôi luồn xuống dưới háng của chàng trai vô gia cư, mau chóng cởi quần của cậu ta ném qua một bên để đối mặt với dương vật đã cương lên vì kích thích.
Chà, chú chim bự đang bán cương dưới vùng rậm rạp, kích thước không tồi chút nào cả. Tôi híp mắt thích thú vuốt nhẹ thân cặc, chẳng mấy chốc nó hoàn toàn cương lên.
Kaveh đang trong trạng thái hưng phấn nhất có thể. Không phải là vì bản thân được làm chủ, mà là do biểu cảm của AlHaitham lúc này quá đáng yêu. Hắn hoàn toàn nhập tâm vào nhân vật, làm ra biểu cảm ngốc nghếch chỉ có trai tân mới có được cho dù hắn chính là gã già đời chơi đủ kiểu.
Lúc anh đọc kịch bản này, anh đã nghĩ AlHaitham có thể sẽ không hoàn toàn diễn ra cái dáng vẻ non tơ của nhân vật này. Nhưng anh nhầm to rồi, hắn làm rất tốt là đằng khác.
Đối diện với biểu cảm ngại ngùng nhút nhát của đối phương, Kaveh bụng đầy ý xấu muốn hành hạ hắn nhiều hơn, khiến hắn phải quỳ xuống cầu xin anh và khi đó anh sẽ coi bản thân mình là thần thánh mà ban phước cho hắn.
À, đấy là trong trường hợp AlHaitham thật sự là một nhóc trai tơ nhút nhát chứ không phải là tên khốn sẵn sàng bật anh tanh tách như tôm tươi.
Kaveh hít lấy mùi hương của dương vật, nó vẫn còn thoang thoảng mùi sữa tắm rẻ tiền, nhưng không hoàn toàn che lấp mùi hương nồng nam tính vốn có. Anh nuốt nước bọt, rồi há miệng ngậm lấy đầu khấc to bự lâu ngày không gặp vào trong miệng. Cảm giác hơi trướng khoang miệng khiến anh không được thoải mái, song điều đó không ảnh hưởng tới kĩ thuật bú cặc của anh.
Anh đẩy lưỡi liếm lấy lỗ tiểu của hắn, rồi đảo lưỡi quanh vòng đầu khấc. Mùi hương nồng nặc nam tính từ nơi đó toả ra làm anh say mê, liếm mút nhiệt tình như thưởng thức sơn hào hải vị. Âm thanh chùn chụt càng lộ rõ ra khắp căn phòng ngủ chật hẹp thiếu sáng, ai cũng phải nín thở để thu âm một cách rõ rệt nhất, nếu không thì âm thanh dâm đãng này sẽ không thoả mãn được lỗ tai của người xem.
Nhìn thấy một người đẹp tóc vàng đang chăm chú liếm mút lấy con cặc của mình, AlHaitham trong lòng cũng đấu tranh dữ dội. Tiếc thay hắn đang nằm trong vai diễn - một trai tân nghèo mới nhú - cho nên chẳng thể động thủ được. Nếu không hắn đã túm lấy tóc của chàng tiền bối, ấn đầu anh nuốt thật sâu thân cặc dữ tợn của mình, để nó được ủ ấm trong vòm họng chật khít của anh và cảm nhận sự co rút dữ dội ấy.
Không những thế hắn còn tưởng tượng ra vẻ mặt của anh khi bị ép một cách bất ngờ - đôi mắt đỏ ngọc trợn lên, nước mắt theo đó mà chảy dài ra, hai má anh ửng đỏ ửng đỏ lên vì kích thích và thiếu oxy, miệng nhỏ buộc phải há lớn ra để ngậm lấy một thứ to dài đi vào đường cổ họng, nước dãi không thể nuốt cũng theo khoé miệng anh chảy xuống dưới cằm, dưới yết hầu. Sau đó anh sẽ vùng vẫy muốn thoát ra, nhưng lại bị hắn khống chế không cho cử động, rồi dần dần khuất phục trước con cặc bự, chỉ có thể há miệng để hắn đút sâu vào trong họng rồi điều khiển như thể anh chỉ là con búp bê tình dục.
Nghĩ tới đó khiến hắn phấn khích vô cùng, con cặc đang được liếm mút lại lớn lên một vòng. Hắn vẫn tiếp tục thở dốc, rên rỉ ngại ngùng, nhưng tâm trí vốn chẳng còn đặt vào vai diễn của hắn nữa.
Phải, đến lúc diễn cảnh chịch thì còn ai quan tâm tới cái gọi là chuẩn nhân vật đâu? Sướng là được.
Thật may mắn Kaveh không có khả năng đọc suy nghĩ, nếu không sẽ cảm thấy vô cùng hoảng trước những suy nghĩ táo bạo này.
Anh chăm sóc chu đáo thân cặc và đầu khấc, rồi di chuyển lưỡi xuống hai hòn dái bị bỏ quên, ngón tay thon gọn cũng không nhàn dỗi mà trêu đùa lỗ tiểu của hắn.
AlHaitham lần này rất khác xa với kịch bản đầu tiên. Hắn ngừng trở nên sạch sẽ thơm tho, cố gắng giảm cân hy sinh chút cơ bắp, rồi nuôi râu và nuôi mu, tạo cho bản thân một hình tượng bần hàn nhất có thể trong quãng thời gian nghỉ ngơi. Tuy vậy, Kaveh lại không hề ghét điều đấy, dù lúc trước anh vô cùng bài xích với những người đàn ông như thế này. Có lẽ hắn có sức hấp dẫn riêng mình khiến anh chẳng thể nào đánh đồng hắn với những gã đàn ông đấy.
Cảm thấy dương vật sắp lên đỉnh, anh vội vàng há miệng ngậm đầu nấm của hắn nhiệt tình liếm láp, còn hai tay thay nhau mát-xa thân trụ để kích thích hắn xuất tinh bên trong miệng mình. Và chẳng để anh thất vọng, hắn chẳng mấy chốc mà xả luồng tinh trùng đặc sệt vào bên trong khoang miệng anh.
Dù là không lâu như kịch bản trước, nhưng Kaveh không có ý định chê cười hắn. Anh đoán rằng hắn đang cố gắng để phù hợp với cậu trai tân này, kể cả phải hạ cái tôi xuống.
Sau đó, Kaveh đã nuốt số tinh dịch xuống, rồi há miệng lè lưỡi ra cho AlHaitham nhìn, giống như khoe chiến tích của bản thân.
Thoả mãn được cậu em của chàng trai tơ ngốc nghếch xong, tôi rướn người lên đè cậu ta xuống dưới hẳn giường, cọ cọ mông với dương vật đang xụ xuống sau khi xuất tinh.
Chàng thanh niên trước mặt vẫn đang chìm vào khoái cảm lên đỉnh, không hề nhận ra điều gì đang diễn ra tiếp theo. Chỉ đến khi dương vật của cậu ta cảm nhận được sự ẩm ướt của đáy chậu qua lớp quần sịp, thanh niên mới từ từ tỉnh táo lại.
"Ồ, nó cương lên tiếp rồi." Tôi mừng rỡ nói. "Tôi còn tưởng đám trai tân các cậu sẽ ngất ngay lần đầu tiên đấy."
"Anh... sao quần anh lại ướt như vậy?" Cậu nhóc mù mờ hỏi tôi, tay của cậu ta từ từ tiếp cận với nơi đó qua một lớp vải.
Một câu hỏi chạm đến bí mật mà tôi đã sớm bỏ quên, trong lòng tôi có chút chột dạ. Nơi đó là điểm yếu của tôi và cũng là thứ khiến tôi không thể hoà nhập với mọi người và hoà thuận với người thân. Thế nhưng đối diện với chàng thanh niên ngơ ngác kia tôi chẳng thể nào che dấu nổi, chỉ biết cắn răng nói thật.
"Tôi là người... song tính."
"Song tính?"
Tôi gật đầu, từ từ lột lớp vải cuối cùng ở trên hông xuống dưới, để lộ ra con cặc thanh tú đã cương cứng từ lúc nào. Còn nơi vốn phải là tinh hoàn của nam giới thì lại bị thay thế bởi phần thịt múp míp không thuộc về cơ thể của đàn ông, đang co rút mãnh liệt rỉ nước đẫm cả phần đùi non.
"Người song tính... có cả dương vật của đàn ông và âm hộ của phụ nữ." Tôi run giọng nói trong sự gào thét hoảng loạn của lý trí. "Họ nói tôi là quái vật."
Thanh niên ngơ ngác chạm tay tới mép thịt lồn đang co rút của tôi, cảm giác bị một người khác tiếp xúc khiến tôi không thể kiềm lại được mà muốn phản kháng. Xong để cho cậu ta không làm quá lên, tôi đã vội vàng đẩy tay thanh niên ta.
"Không được chạm vào nó! Chỉ được dùng phía sau thôi..!"
Có vẻ như thanh niên hiểu được tâm trạng của tôi, cậu ta cũng không có hành động gì quá phận mà thu tay về, im lặng nhìn tôi với gương mặt đỏ ửng. Tôi thở phào nhẹ nhõm, rồi cúi xuống hôn lên trán cậu ta như lời khen thưởng, sau đó thì đeo bao cao su cho cậu ta.
Giải quyết xong, tôi bắt đầu ngồi thẳng lưng lên, để cho lỗ hậu của mình nhắm trúng dương vật của thanh niên. Căng thẳng vừa đi thì căng thẳng khác lại đến, tôi tự hỏi liệu cái lỗ nhỏ bé này của mình có chứa được vật bự của thanh niên kia không? Tôi vẫn luôn an ủi nơi đấy bằng sextoy rẻ tiền để xả stress một cách qua loa, còn đối mặt với hàng thật này thì chưa từng.
Tôi từ từ hạ thân mình xuống, để lỗ đít chạm tới phần đầu khấc, cố gắng thả lỏng cơ thể để đầu khấc xâm nhập được vào bên trong. Khi dị vật vào được một đoạn, tôi thở phào nhẹ nhõm rồi quyết định ngồi thẳng xuống, làm một cú xuyên tạc vào bên trong thành ruột. Cảm giác đau nhói dữ dội ở bụng dưới khiến tôi kêu không thành tiếng, lỗ hậu ở dưới co rút mãnh liệt vì đau đớn đột ngột.
Trong khi tôi hít thở không thông thì chàng thanh niên cũng chẳng khá khẩm gì hơn, gương mặt ửng đỏ của cậu ta có chút tái lại vì bị siết chặt. Điều đó làm tôi cảm thấy thật sự tội lỗi vì sự chủ quan ngu dốt của bản thân, khiến cho cả hai đều rơi vào trạng thái không thể tiến vào cũng chẳng thể rút ra.
"Hít thở sâu nào Kaveh, anh cố gắng thả lỏng bản thân ra một chút." AlHaitham đánh mắt ra hiệu ngừng quay với đạo diễn, rồi ngồi dậy xoa lấy bụng nhỏ của Kaveh an ủi. Dương vật đang trong trạng thái cứng ngắc của anh bị cơn đau làm cho héo đi, bên trong thành ruột vẫn co rút dữ dội.
Kaveh như bừng tỉnh khỏi vai diễn, anh sụt sịt túm lấy tay của AlHaitham để ép hắn xoa bụng mình nhiều hơn, giống như một đứa trẻ con chịu phải uất ức đòi hỏi tình thương.
"Đau... đau quá... đã bảo là lúc đó cậu dùng ba ngón tay luôn đi mà..!" Anh trách móc hắn, hai mắt đã ứa ra nước mắt từ lúc nào, không ngừng chảy xuống gò má. "Giờ thì hay rồi, lần đầu chơi lỗ hậu của tôi... ám ảnh!"
Nghe thấy vậy, hắn cũng thở dài tự trách bản thân, đành phải thừa nhận lỗi lầm thuộc về bản thân. Vì tuân theo quy tắc cùng với chủ quan của bản thân mà hắn đã không chuẩn bị thật kĩ càng cho Kaveh, chỉ dừng lại ở chỗ rửa ruột và khuếch trương sơ sài, giờ cảnh diễn phải trì hoãn lại vì sự cố này.
Thế nhưng hắn không muốn để cho Kaveh phải diễn lại cảnh này chút nào, cho nên hắn vừa lắng nghe lời trách móc nhõng nhẽo của tiền bối, vừa cố gắng xoa dịu cơn đau của anh, an ủi dương vật đã ỉu xìu để chuyển thành khoái cảm và giúp anh thích nghi với dương vật đang chôn sâu trong thành ruột. Cho đến khi hơi thở của Kaveh trở nên thất thường, thịt ruột bên trong đã lỏng hơn và dương vật cương cứng trở lại, hắn biết rằng anh một lần nữa rơi vào hứng tình.
AlHaitham hài lòng với điều đấy, hắn hôn nhẹ lên tai anh và thủ thỉ khen tốt lắm, rồi nằm xuống giường lại để về với vai diễn của mình. Trước khi đạo diễn hô quay lần nữa, Kaveh nhẹ giọng hỏi hắn: "Nắm lấy tay tôi được không?"
"Được."
.
"Anh Kaveh nè, dạo gần đây tinh thần của anh tốt lắm đó nha~ Có phải là anh tìm thấy tình yêu rồi không?"
Cô bé thực tập che miệng cười hỏi, làm cho tôi đang làm việc cũng phải dừng lại. Tôi nhìn cô bé, nở một nụ cười xã giao đáp lại: "Không hẳn. Anh vừa nhặt được chú chó con thôi."
"Ồ ồ. Từ khi anh nuôi thú cưng khiến anh tươi tỉnh hơn hẳn đấy! Em vốn lo cho sức khoẻ tinh thần của anh lắm rồi, thật may quá đi mà."
Nói chuyện đối phó với cô bé thực tập xong xuôi, tôi lại quay trở về trạng thái làm việc của mình. Thế nhưng tâm trí của tôi chẳng còn chú ý tới dãy dữ liệu phức tạp trên màn hình máy tính nữa, mà thay vào đó lại là suy nghĩ về cuộc trò chuyện ban nãy của tôi và đồng nghiệp nhỏ.
Nuôi thú cưng giúp tinh thần tốt hơn sao...
Tôi tự hỏi bản thân, rồi trong trí nhớ hiện lên hình bóng cao gầy mới gặp được hôm nào, trong vô thức tôi cười nhẹ.
Cũng tốt.
Nghĩ tới vậy tôi liền muốn tan ca thật mau để về chơi đùa với chó con.
.
Trải qua một quãng thời gian dài tôi và chàng thanh niên đó ở chung với nhau. Ban đầu xuất phát từ lòng tốt, rồi bất đắc dĩ thành chịch một đêm xong sau đó thành mối quan hệ sống chung lâu dài. Ban đầu tôi có ý định bảo cậu ấy rời đi sau đêm ấy, xong sau đó đi làm về vẫn thấy thanh niên ấy đang co người lại ngồi trên sofa, trong thoáng chốc tôi lại mủi lòng và chấp nhận có thêm một người.
Thế nhưng những vấn đề khác bắt đầu ùa tới khi tiền điện nước bắt đầu tăng lên, cùng theo đó là thức ăn cũng tăng vì bây giờ đã có thêm miệng ăn. Không những vậy còn có các chi phí khác như quần áo, đồ dùng riêng, bao cao su, gel bôi trơn và tiền thuê nhà. Một người làm công ăn lương như tôi còn chưa lo xong cho bản thân, làm sao mà lo thêm cho một người nữa?
Nếu cứ tiếp tục như thế này sớm ngày tôi tán gia bại sản mất.
"Cho nên cậu nên đi kiếm việc làm đi." Tôi nói với cậu ta, rồi chỉ bút vào sổ ghi chú. "Nếu không một mình tôi không gánh đủ cho cả hai đâu."
Đây là một cuộc trò chuyện diễn ra trong vô số lần khi chúng tôi sống chung với nhau, thế nhưng tôi với cậu chàng chưa đạt được thoả thuận chung. Thanh niên khi nghe thấy tôi nhắc tới chủ đề này liền bắt đầu có ý trốn tránh, không dám nhìn tôi và đống giấy bút kia.
Thấy vậy tôi liền lên giọng nói tiếp: "Không xin làm được ở các cửa hàng tiện lợi thì đi xin khuân vác ở công trường. Cậu có tay có chân, đừng cố gắng dựa dẫm vào người khác như thế! Không phải cậu cho rằng chỉ bằng số tiền ít ỏi từ nhặt ve chai sẽ nuôi sống được cả tôi với cậu đấy chứ?"
Không để cho cậu ta có cơ hội biện minh, tôi đành phải ra quyết định cuối cùng của mình. "Tôi biết việc này đối với cậu, thế nhưng đến lúc phải thay đổi rồi. Nếu chúng ta đều là những người đi làm và có tài chính thì biết đâu chúng ta sẽ tiến thêm một bước nữa? Tôi đã liên hệ với trung tâm hỗ trợ tìm kiếm việc làm rồi, ngày mai cậu phải tới đó xin việc đấy!"
Xong xuôi, tôi đứng dậy vươn vai, lấy quần áo chuẩn bị đi tắm, để mặc cho cậu ta suy ngẫm về những lời nói của mình. Nếu như những lời này của tôi không chạm được tới thanh niên kia, tôi đã có biện pháp của mình.
Tình yêu mà, có được thì dứt được, tôi không thể chấp nhận việc bản thân phải lòng một tên vô lại. Không sớm thì muộn tôi sẽ ép cậu ta rời khỏi nhà của mình, cho dù người mời cậu ta vào nhà cũng là tôi.
Cho dù thế tôi vẫn ấp ủ hy vọng biết đâu chàng trai đó vì mình mà thay đổi, trở thành một con người tốt hơn, sẽ có công việc và đỡ tôi một phần nào đó. Tôi vẫn dành ra chút mơ mộng của bản thân, đặt hy vọng nhỏ của mình với chàng thanh niên kia.
Tắm xong xuôi, tôi thoải mái bước ra khỏi phòng tắm.
Sau đó khăn tắm rơi bịch xuống sàn, tôi kinh hãi nhìn về chỗ ngồi của bản thân và thanh niên. Chàng trai ban nãy còn đang buồn tủi tỏ ra ngoan ngoãn đang cầm trên tay hộp bao cao su mới mua hôm nay, chọc thủng lỗ nhỏ. Mỗi cái cậu ta đều chọc thành nhiều lỗ rồi cất gọn vào trong hộp như thể chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Phải rồi, chúng tôi đã chuyển qua quan hệ bằng âm hộ nữ của tôi từ khoảng 3 tháng trước, khi ấy tôi rất khắt khe bắt cậu ta phải sử dụng bao cao su vì sợ rằng bản thân sẽ mang thai.
Nhưng thì ra có người bề ngoài tỏ vẻ ngoan ngoãn, xong đã ấp ủ âm mưu từ trước. Có khi cậu ta đã âm thầm làm chuyện này, chỉ chờ tôi chủ động sa lưới thôi.
Những hy vọng và mơ mộng ấp ủ, tan vỡ ngay trước mắt mình.
"Anh muốn đuổi em đi." Hắn nói một cách chắc nịch, không hề giấu diếm hành vi sai trái của bản thân. "Cho nên nếu anh mang thai con của em thì có phải anh không đuổi em đi nữa đúng không?"
"Anh cũng thích em mà! Vậy anh mang thai con của em nhé! Khi đó em sẽ không còn khổ sở như bây giờ nữa!"
Lửa giận trong tôi dần bùng phát thật lớn, tôi lao vào cậu ta như thú dữ, đánh người như chưa từng được đánh. Thanh niên ấy cũng không phản kháng lại tôi, cậu ta chỉ chăm chú nhìn tôi với đôi mắt lần đầu chúng tôi gặp nhau, nhưng không còn là vẻ lo sợ nữa mà là sự toang tính, cực đoan.
Những lời chửi mắng thậm tệ nhất cũng đã nói ra hết, cùng với những cú đấm tăng dần do tích trữ nhiều sự đau khổ của quá khứ và sự thất vọng của hiện tại. Khi cơn giận dần nguôi đi, tôi từ từ rời khỏi người cậu thanh niên. Đôi tay vừa trải qua bạo lực đã đỏ tím lại, có chút run rẩy vì đau đớn.
À, lại tốn tiền mua thuốc rồi.
"Anh thoả mãn chưa..." Thanh niên ngồi dậy với cơ thể đầy rẫy vết thương tích, cậu cố gắng nở một nụ cười an ủi, hướng về phía tôi mà nói. "Em sẽ cố gắng kiếm việc làm, sẽ nuôi anh mà... Anh đừng bỏ rơi em được chứ?"
Bây giờ tôi không muốn nghe thêm bất cứ lời nói ngon ngọt nào từ người này nữa. Lừa gạt, lợi dụng cơ thể tôi để trói chặt lấy tôi, đó không phải là những gì mà tôi muốn và tôi sẽ không tha thứ cho một người như vậy.
"Im đi." Tôi khàn giọng nói rồi kéo tay cậu ta dậy, mặc kệ lời kêu la vì đau đớn của cậu. "Cậu cút ra khỏi nhà tôi ngay lập tức. Quan hệ của chúng ta chấm dứt ngay tại đây!"
Không muốn để bản thân mềm lòng thêm một lần nào nữa, tôi dứt khoát lôi thanh niên ra khỏi cửa nhà, hất mạnh tay cậu ta ra rồi đóng sập cửa lại. Âm thanh chốt cửa vang lên mới khiến cho tôi thở phào nhẹ nhõm, rồi dựa vào cánh cửa rồi ngồi bệt xuống dưới sàn nhà. Mặc kệ cho lời cầu xin và tiếng gõ cửa yếu ớt của đối phương, tôi nhắm mắt lại.
Đến khi âm thanh bên ngoài không còn nữa, tôi mới đứng dậy lấy bao thuốc lá đã lâu không dùng đến, hút một điếu, rồi lại một điếu, như một con nghiện thuốc lá, không còn cho mình một điểm dừng.
Đêm nay là một đêm không trăng, chốn phồn hoa vẫn không dành cho kẻ nghèo hèn như tôi.
[Kết thúc]
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro