28. trả thù
Tin tức lan truyền, khiến cả nhà Lâm Quốc Siêu rơi vào tình trạng khốn khổ lao đao , chẳng dám ra bên ngoài cao ngạo, kiêu căng, xem thường ngkhác nữa . Lần này ông bị anh chơi 1 vố hơi đau
Siêu:
Quế Ngọc Hải, lần này tao cho mày sống không bằng chết * nắm tay thành qả đấm *
Mai :
Ông định làm gì nữa, 1 mình con Thiên gây tai họa đã đủ thảm rồi, ông định cho nó làm cho thân bại danh liệt lun sao?
Siêu:
Lần này tôi sẽ cho nó chết * cười điểu *
Mai:
Ông..... haizzzz cẩn thận cái mạng đấy
Siêu:
Bà chờ xem... tôi sẽ hạ nó cho nó ngốc đầu lên không nỗi * nhếch mép *
Ông ta định làm gì? Ét ô ét :)))))
Phủ tổng thống
Sáng sớm cha mẹ cậu đã sang đây làm đồ ăn sáng cho 2 người, nhưng không ngờ ý tốt lại trở thành kì đà cản mũi đôi trẻ hành sự
Vừa bước vào nhà ông bà đã nghe tiếng ú ớ của con trai trên phòng
Tòn:
Hahah... tha em đi mà ~~
Hải:
Sau này ai làm công hả? ~~ * thở dốc *
Tòn:
Anh làm anh làm em.. không giành nữa ~~
Hải:
Ngoan... ~~
Tòn:
Hứ, nhưng anh hứa hôm qa cho em làm công, ròi anh dẫn em đi, đồ lừa gạt
Hải:
Anh lừa em đâu, anh cho em nằm trên rõ ràng mà, hay là em không nhớ có cần anh thực hành lại không?
Tòn:
Đồ sắc lang cơ hội ~~
Ừ thì dụ hôm qa anh dẫn cậu đi đấy, lên phòng thì ờ 1 2 3 4 5 6 7 hiệp thôii, cậu cũng có nằm trên đó nhưng là top nhúng đấy. Bị hành như vậy sáng sớm xuống còn gặp cha mẹ cậu ở dưới chắc cậu giãy đành đạch!
Thì chuyện gì tới cũng tới, ông bà nghe vậy thì dưới này cười tủm tỉm, giả vờ như chưa nghe gì, tai không nghe mắt không thấy nhưng mà lòng duii
2 người xuống nhà thì đập vào mắt họ là cha mẹ cậu đang dọn đồ ăn sáng ra bàn, 4 mắt nhìn nhau không biết họ đến khi nào mà không báo cho bọn anh biết
Tòn:
Ba... mẹ... * ngại *
Xuân:
Xuống rồi sao? Lại ăn sáng lun này
Tòn:
2 người tới khi nào vậy?
Sang:
Ờ thì lúc 2 đứa còn hành sự, nhưng mà bọn ta không nghe gì hết... * giải thích*
Ông nói như vậy chẳng khác nào chuyện xấu hổ đó đều bị ông bà nghe hết đó chứ
Xuân:
Bọn ta chỉ mún qa nấu đồ ăn cho 2 đứa nên.... à mà này có gì thì cũng kìm chế lạii, ở đây còn có người hầu nữa
Sang:
Bà... * vỗ tay bà *
Ông bà cứ như vậy làm cậu ngại chết đi được, anh nãy giờ vẫn ung dung ngồi ăn rất thản nhiên như là chuyện xấu đó chỉ 1 cậu gây ra mà thôi
Còn anh thì thích dáng vẻ ngại ngùng của cậu mỉm mỉm cười ôn nhu nói
Hải:
2 người đừng chọc em ấy nữa, em ấy ngại sắp thành qả cà chua roìi này
Tòn:
Anh... hừ...
Buổi sáng kết thúc anh lại đến tòa nhà hội nghị để làm việc, cậu thì ở tập đoàn quay quần cùng đám tài liệu
Lâm Quốc Siêu cải trang núp sau bụi cây thấy anh đã vào thì nhanh chóng gọi cho ai đó
Siêu:
5p nữa hành động, nhớ thả nhìu nhất ở chỗ của hắn, biết chưa?
... :
Vâng, toii sẽ không làm ngài thất vọng
Cúp máy ông trở về nhà với tâm trạng hào hứng vì kịch hay trước mắt chỉ ngồi chờ và xem thôi
Siêu:
5p nữa thôi... ta sẽ khiến cho mày vĩnh viễn trở thành tro bụi
Siêu:
Quế Ngọc Hải để tao xem lần này mạng mày lớn cỡ nào * cười lớn *
Ông ta đắc ý cười lớn vì tự tin rằng lần này anh sẽ khó mà thoát nạn do chính ông là người bày ra...
Đoán xem ông ta làm gì anh Ké cơ hội đâyyy???
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro