Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

10 : Quá đáng?

Hôm nay là một buổi sáng , nhưng ánh sáng hôm nay đối với Văn Toàn giống như ánh trăng vậy . Cậu không muốn bước ra khỏi giường rồi đi đến trường một chút nào , cậu sợ lại gặp cảnh Quế Ngọc Hải và Đình Trọng thân mật lần nữa , chắc lúc đó cậu chết mất...

Nhưng ai xui ai khiến được điều gì , hôm nay có bài kiểm tra quan trọng nên cậu phải đi đến trường dù có muốn hay không . Chán chết mất , Văn Toàn cứ như ăn trộm mà lên lút đi vào lớp .

" Haizzz , cuối cùng cũng không gặp , tuyệt vời !! " Cậu ngồi xuống , đập thẳng xuống bàn một cái thật mạnh khiến ai cũng giật mình , chỉ riêng Hồng Duy là không .

Văn Toàn thấy lạ , hôm nay Hồng Duy không đánh phấn , cũng không bôi son , không makeup mà để mặt mộc đi học , đây có còn là Hồng Duy hay không??? Nhận ra điều bất thường , cậu đưa mặt đến nhìn thằng bạn thân của mình , nhìn nó như vừa có một đêm không ngủ , hai mắt thì thâm đen , cả người thì không có chút sức sống nào .

" Nè Duy , mày bị làm sao vậy ? Mới hôn phải chó à ? "

Mới nghe đến từ hôn , Hồng Duy đã vội giật thót người đứng dậy , nhanh chóng xua tay chối bỏ " Không , tao không hôn cái gì hết , hôm nay tao xin nghỉ , haha...." Y lấy vội chiếc balo rồi chạy ra ngoài dưới sự khó hiểu của Văn Toàn , hôm nay có bài kiểm tra quan trọng mà nó cũng nghỉ được à ? Nguyễn Văn Toàn không biết liệu năm nay nó có qua môn được hay không nữa !!!

---------------

Hồng Duy nhanh chóng chạy thật nhanh đi , nguy hiểm thật , nếu Văn Toàn mà biết y hôn con trai thì sẽ như thế nào ? Liệu cậu có nghỉ chơi với y luôn không ? Hồng Duy đã cảm thấy bản thân quá kỳ lạ rồi , nếu người ngoài nhìn vào sẽ như thế nào đây ?

Vừa đi vừa suy nghĩ một lúc , Hồng Duy không cẩn thận mà đụng phải một chị khóa trên , khiến y và cô ngã thẳng xuống đất , Hồng Duy có phải quá xui xẻo rồi không ? Nếu không phải thì Hồng Duy lại nghĩ chính mình là sao chổi đấy !!

Y gấp rút xin lỗi đàn chị , còn không quên đỡ cô lên " Chị ơi , em xin lỗi , em không cố ý đâu ạ , chị có sao không? " Y lo lắng xem xét cho cô , nhìn qua thì....Cô ấy rất xinh , cả người còn tỏa ra mùi thơm khiến Hồng Duy cũng phải khựng lại vài giây . Chắc chắn đây là bạn gái trong mơ mà thượng đế giáng xuống để giúp Hồng Duy rồi đây !!

" Chị không sao đâu , em đừng lo ."

Lo ngắm nhìn khuôn mặt của cô gái đến nỗi ngốc ra , Hồng Duy không biết từ lúc nào , Duy Mạnh đã nhìn thấy hết tất cả mọi chuyện . Hắn bực tức đi đến nắm chặt lấy cổ tay của y , khiến y đau đớn phải la lên một cái .

" A....Sao...Sao lại là anh ? " Hồng Duy bất ngờ muốn tìm chỗ trốn , nhưng với sức lực của Duy Mạnh thì y có làm gì cũng bằng không . Hắn cố ý nắm mạnh hơn , cùng với lực siết mạnh mẽ đó một mạch kéo y đi .

Hắn vô tâm vứt y thật mạnh vào bức tường trong nhà vệ sinh " Nói đi , cô gái ban nãy là ai ? " . Thật nực cười , hắn với y chả là cái thá gì của nhau cả và với việc đó , y cũng chẳng cần gì phải trả lời câu hỏi kiểu đấy của hắn cả .

" Không có gì ! "

Duy Mạnh tức đến cả mặt đỏ bừng , không ngần ngại đi đến giữ hai tay của y lại , nhắm thẳng đến môi của y mà hôn xuống . Kỹ thuật của Duy Mạnh rất tốt , chưa đến bao lâu đã khống chế được Hồng Duy , khiến y ngoan ngoãn phối hợp với mình . Tay của hắn không ngoan ngoãn mà lần mò vào trong áo của y , hắn ranh mãnh ấn nhẹ vào đầu ngực khiến y phải rùng mình một cái .

" A ~ làm gì....anh định làm gì..a " Hồng Duy khó chịu hợp tác theo Duy Mạnh , y cắn chặt răng , khốn khổ để cho những âm thanh xấu hổ ấy không bật ra khỏi miệng được nữa . Duy Mạnh không dừng lại ở đó , vừa dứt khỏi nụ hôn , hắn đã đi đến cái cổ trắng nõn của Hồng Duy mà cắn một cái thật mạnh , tạo nên một vết đỏ ở trên nó . Từng động tác của hắn điều rất mạnh mẽ , khiến Hồng Duy như chú khỉ nhỏ mà chịu sự thao túng của hắn .

" Ưm~...đây là trường học...ư..."

Duy Mạnh chợt dừng động tác , hắn bỏ tay y ra rồi ngồi bệt xuống nền đất..... Có lẽ , hắn đã đi quá xa rồi phải không?

" Tôi xin lỗi , tôi không nên làm như vậy đúng chứ? Thật ra thì , tôi cảm thấy rất khó chịu khi cậu ở bên cô gái đó ..." Duy Mạnh can đảm , nói ra cảm giác của mình không một chút do dự . Y không hiểu... tại sao , hắn là thích y ? Hay đơn giản chỉ là...hắn vẫn còn giận y ?...

" Tôi không biết nữa.... từ trước đến nay tôi chưa bao giờ thích con trai...tôi..." Y lúng túng không biết làm gì , chỉ biết cắn răng rồi chạy thật nhanh khỏi đó , mặc kệ cho Duy Mạnh có sống chết như thế nào....Y chỉ muốn quên hết tất cả mọi chuyện thôi !

---------------------------------------

Đã hết tiết hôm nay , Văn Toàn cứ như thường ngày mà ung dung thu dọn đồ để đi về , chắc là cậu sẽ cố gắng trốn tránh Quế Ngọc Hải thêm vài ngày nữa . Cho đến khi mọi chuyện ổn thỏa rồi cậu sẽ đi đến chúc phúc cho Quế Ngọc Hải cùng... Trần Đình Trọng...

" Nguyễn Văn Toàn..... " . Vừa định rời đi , Văn Toàn đã cảm thấy có một bàn tay đặt trên vai mình , giọng nói này...mùi hương quen thuộc này... Cậu vội quay mặt lại " Đàn anh?..." . Cậu thật không dám tin , là Quế Ngọc Hải đến tìm cậu sao ?

Cậu mím môi , nhìn thẳng vào mặt anh " Có chuyện gì không ạ...? " Không xong rồi , cậu như muốn bật khóc đến nơi... cứ thử tự suy diễn ra cảnh Quế Ngọc Hải hôn Trần Đình Trọng , như cách hôm qua anh hôn cậu , thì cậu sẽ đau lòng đến cỡ nào đây chứ ?

" Nguyễn Văn Toàn , cậu nghĩ tôi có thích cậu hay không? "

------------------------------------------------------------------------

Hôm qua bệnh thật ạ , chưa hiểu sao luôn ấy 🤧

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro