Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 3: Quá khứ không quên

Là ngôi sao sáng giá nhất trong làng giải trí Hàn Quốc, Kim Taehyung luôn là tâm điểm của mọi sự chú ý. Vẻ đẹp lạnh lùng, quyền lực và sự hoàn mỹ trong từng cử chỉ, hành động của hắn đã khiến bao người phải ngưỡng mộ và ngả mũ cúi đầu. Nhưng ít ai biết rằng, đằng sau cái hình ảnh hoàn hảo ấy là một quá khứ đầy rẫy những vết thương và những cuộc đối đầu không thể nào quên. Một trong những người hắn ghét nhất trên đời lại chính là Jeon Jungkook.

Không phải vì Jungkook là một đối thủ đáng gờm trong sự nghiệp diễn xuất, mà vì cái người nhóc con ấy đã xuất hiện từ rất sớm trong cuộc sống của hắn, mang đến những ký ức không thể xóa nhòa. Một ký ức mà mỗi khi Taehyung nghĩ lại, máu trong người hắn lại sôi lên, chỉ muốn vứt bỏ tất cả để không phải đối diện với Jungkook.

Câu chuyện của họ bắt đầu từ khi còn là những đứa trẻ.

Ngày ấy, Taehyung là một cậu bé ưu tú, nổi bật ngay từ khi mới bước vào trường cấp một. Cậu không chỉ thông minh, mà còn có tài năng bẩm sinh trong âm nhạc và nghệ thuật. Mọi người yêu quý cậu, từ thầy cô đến bạn bè. Và Taehyung, dù có vẻ ngoài lạnh lùng nhưng trong lòng lại rất tự hào về mình. Cậu luôn là người giỏi nhất trong lớp, luôn đứng đầu trong mọi cuộc thi, luôn được mọi người chú ý. Thế giới của Taehyung giống như một sân khấu, nơi cậu là ngôi sao sáng nhất, không thể ai sánh bằng.

Nhưng tất cả đã thay đổi vào một ngày mùa thu, khi một cậu nhóc mới chuyển đến trường. Cậu ấy tên là Jeon Jungkook, một đứa trẻ có đôi mắt sáng và một nụ cười hồn nhiên. Jungkook không phải là người đặc biệt gì, ít nhất là trong mắt Taehyung lúc bấy giờ. Nhưng ngay từ lần đầu gặp nhau, Jungkook đã gây ấn tượng mạnh mẽ - không phải vì tài năng hay thông minh, mà vì thái độ của cậu ta. Jungkook không hề tỏ ra sợ hãi hay ngưỡng mộ Taehyung. Cậu ta không nhìn Taehyung như những người khác, không phải như một người giỏi giang, mà chỉ là một đứa trẻ bướng bỉnh, không biết sợ.

Trong mắt Taehyung, điều đó không thể chấp nhận được. Đối với hắn, cái cách mà Jungkook coi thường hắn, không thèm nhìn hắn như một thần tượng, là một sự xúc phạm không thể tha thứ.

Một lần nọ, trong giờ thể dục, Taehyung đang thể hiện sự điêu luyện trong môn bóng rổ, như thường lệ là người duy nhất ghi điểm cho đội. Trong khi mọi người đều đang vỗ tay khen ngợi, Taehyung đã để ý thấy Jungkook đang đứng ở góc sân, chăm chú nhìn cậu với ánh mắt không mấy thiện cảm. Jungkook không vỗ tay, không khen ngợi, mà chỉ đứng đó, khoanh tay nhìn Taehyung như thể không có gì đặc biệt.

Taehyung bước đến gần, cố gắng giữ vẻ mặt bình tĩnh, nhưng không thể giấu nổi sự tức giận trong ánh mắt.

"Thế sao, Jungkook? Cậu không thấy tôi chơi giỏi à?" Taehyung hỏi, giọng điệu không thân thiện, có chút khinh bỉ.

Jungkook nhún vai, không hề sợ hãi. "Tôi chẳng thấy gì đặc biệt cả. Chỉ là một trò chơi thôi mà."

Lời nói của Jungkook như một nhát dao đâm vào trái tim tự hào của Taehyung. Cậu không thể hiểu nổi vì sao một đứa trẻ lại có thể coi thường mình như vậy. Taehyung không thể chịu đựng được sự thách thức đó, và từ đó, hai người bắt đầu có một cuộc đối đầu không có điểm dừng.

Dần dần, sự căm ghét giữa Taehyung và Jungkook lớn lên mỗi ngày. Cả hai không thể có một cuộc trò chuyện bình thường mà không xảy ra xung đột. Họ đều là những người có tính cách mạnh mẽ, luôn muốn chứng tỏ bản thân, và không ai chịu nhường ai. Những cuộc tranh cãi trở nên gay gắt hơn, từ những chuyện nhỏ nhặt đến những vấn đề lớn lao. Trong khi Taehyung luôn coi mình là người hoàn hảo, thì Jungkook lại luôn có cái tôi không thua kém.

Khi cả hai lên trung học, sự cạnh tranh giữa họ trở nên khốc liệt hơn bao giờ hết. Taehyung vẫn luôn là người dẫn đầu, luôn chiếm ưu thế trong mọi cuộc thi, mọi hoạt động. Nhưng Jungkook không chịu thua kém, cậu liên tục đứng ở vị trí thứ hai, gần như bám đuổi sát nút. Và điều đó càng khiến Taehyung không thể chịu nổi.

Mối quan hệ giữa họ càng thêm căng thẳng khi cả hai đều bắt đầu theo đuổi con đường nghệ thuật. Taehyung đã sớm nhận được những lời mời tham gia các bộ phim, và nhanh chóng nổi lên như một ngôi sao. Nhưng Jungkook, dù có tài năng không kém, lại phải trải qua một quá trình gian nan hơn để bước vào ngành công nghiệp này.

Dù vậy, sự cạnh tranh giữa họ không bao giờ giảm bớt. Taehyung luôn cảm thấy bị Jungkook đe dọa, và Jungkook lại luôn cảm thấy Taehyung là người mà cậu phải vượt qua. Họ chưa bao giờ có thể hòa giải, và mỗi lần gặp nhau, sự căm ghét càng thêm sâu sắc.

Một lần nọ, trong một sự kiện lớn, khi Taehyung đang đứng trên sân khấu nhận giải thưởng, Jungkook bước vào phòng. Ánh mắt của cả hai chạm nhau, và một luồng điện căng thẳng lập tức lan tỏa trong không khí. Không cần nói gì, chỉ một ánh nhìn đủ để thể hiện sự không ưa của cả hai. Taehyung khẽ cười khẩy, trong khi Jungkook không tỏ ra ngạc nhiên, chỉ thản nhiên bước qua, không thèm để ý đến hắn.

"Không ngờ cậu vẫn chưa từ bỏ thói tự cao tự đại đó." Jungkook lầm bầm khi đi ngang qua Taehyung, giọng đầy châm biếm.

"Thôi đi, cậu chỉ là một đứa trẻ đang cố gắng tìm chỗ đứng thôi mà." Taehyung đáp lại, không thèm quay đầu nhìn cậu.

Từ đó, cuộc sống của họ vẫn tiếp tục xoay quanh sự cạnh tranh không ngừng nghỉ, không chỉ trong sự nghiệp mà còn trong mọi mặt cuộc sống. Họ đã trở thành những kẻ thù không đội trời chung, một người với quá khứ hào nhoáng và người kia với ý chí mạnh mẽ, luôn cố gắng vượt qua cái bóng của người kia.

Nhưng có lẽ, điều mà cả Taehyung và Jungkook chưa nhận ra là, sự thù địch này chính là thứ đã gắn kết họ lại với nhau một cách không thể tách rời. Và dù cho họ có ghét nhau đến mức nào, thì một ngày nào đó, cả hai vẫn sẽ phải đối mặt với nhau, không chỉ là đối thủ mà còn là những người hiểu nhau hơn bất cứ ai.

Ngày tháng trôi qua, sự thù hận giữa Taehyung và Jungkook vẫn không hề giảm bớt. Bất kể là trên sân khấu hay trong cuộc sống đời thường, mỗi lần gặp nhau, họ đều cảm nhận rõ ràng sự căng thẳng không thể cắt bỏ giữa hai người. Nhưng điều không ai biết, là cả Taehyung và Jungkook đều đã chịu đựng những cảm xúc nặng nề từ quá khứ - một quá khứ đã biến họ thành những kẻ thù không thể hòa giải.

Một lần, trong một buổi gặp gỡ chung của các ngôi sao trẻ để chuẩn bị cho một sự kiện lớn, Taehyung và Jungkook lại có dịp đứng gần nhau. Buổi gặp gỡ diễn ra trong một không gian sang trọng, nhưng sự xuất hiện của hai người không bao giờ là chuyện yên ổn. Mọi ánh mắt đều đổ dồn vào họ, một bên là "ảnh đế" Kim Taehyung, người đã đứng trên đỉnh vinh quang bao năm, và một bên là Jeon Jungkook, ngôi sao trẻ đang lên, được mệnh danh là người có khả năng lật đổ Taehyung.

Trong không gian ngập tràn tiếng cười nói, Taehyung và Jungkook lại đứng ở hai góc phòng, không thèm nhìn nhau. Họ đều có những người bạn, những đồng nghiệp thân thiết, nhưng không ai dám đến gần họ quá lâu. Dù đã trưởng thành hơn nhiều, nhưng cái cảm giác căng thẳng giữa hai người vẫn chẳng thể nào dễ dàng gạt bỏ được.

Chợt, Jungkook bước ra khỏi nhóm bạn của mình, không biết vô tình hay cố ý đi về phía Taehyung. Ánh mắt của hai người giao nhau, và một bầu không khí đặc biệt nặng nề lập tức lan tỏa.

"Vẫn thích làm trung tâm của sự chú ý sao, Taehyung?" Jungkook lên tiếng, không nhìn thẳng vào Taehyung mà chỉ nói với giọng lạnh nhạt.

Taehyung hít một hơi dài, cố gắng không để lộ sự bực bội. Hắn nhìn Jungkook, cảm giác tức giận dâng lên trong lòng. "Cậu có vấn đề gì à, Jungkook? Cậu lúc nào cũng như thế, không thể chịu đựng được khi ai đó nổi bật hơn mình."

Jungkook nhướn mày, khẽ cười một cách mỉa mai. "Tôi không quan tâm đến việc nổi bật hay không. Nhưng không thể phủ nhận rằng những người như cậu lúc nào cũng thích áp đảo người khác bằng cách lôi kéo sự chú ý về mình."

Sự thù địch giữa họ thể hiện rõ qua từng lời nói, ánh mắt, từng bước đi. Dường như cuộc sống của họ chỉ có thể tồn tại trong một cuộc chiến không hồi kết, một cuộc chiến mà cả hai đều không muốn thua, dù biết rằng không thể giành chiến thắng hoàn toàn.

Câu chuyện giữa Taehyung và Jungkook không chỉ đơn giản là chuyện ganh đua, mà còn là một cuộc đấu tranh về lòng tự trọng. Cả hai đều là những người không chấp nhận thất bại, và mỗi lần nhìn thấy đối phương thành công, họ lại cảm thấy như bị đe dọa. Nhưng điều đáng nói là, những cảm xúc ấy không hoàn toàn xuất phát từ sự ganh tỵ thông thường mà là từ một nỗi đau đã ăn sâu vào trong tâm trí họ từ khi còn bé.

Khi còn là những đứa trẻ, cả Taehyung và Jungkook đều không biết mình sẽ trở thành những ngôi sao lớn. Nhưng họ đều có một điểm chung: đều muốn khẳng định bản thân, muốn chứng minh rằng mình là người giỏi nhất. Và trong suốt những năm tháng trưởng thành, họ đều đã tự vươn lên, tự tạo ra con đường của riêng mình, nhưng không thể tránh khỏi cái bóng của nhau.

Với Taehyung, cảm giác luôn phải chiến đấu để giữ vững vị trí ảnh đế khiến hắn cảm thấy căng thẳng và mệt mỏi. Những cuộc so sánh không hồi kết với Jungkook, những ánh mắt đầy kỳ vọng từ công chúng, tất cả đều là một áp lực mà hắn phải đối mặt mỗi ngày. Hắn luôn phải chứng minh rằng mình là người xứng đáng với danh hiệu ấy, nhưng đồng thời cũng phải bảo vệ cái tôi mạnh mẽ của mình. Còn Jungkook, mặc dù chưa thể vượt qua được Taehyung về nhiều mặt, nhưng cậu luôn khao khát một ngày nào đó sẽ làm được điều đó - để không phải sống dưới cái bóng của người khác.

Có một lần, khi hai người cùng tham gia một buổi tiệc lớn của ngành giải trí, mọi chuyện lại trở nên căng thẳng. Taehyung, với phong thái điềm tĩnh của mình, luôn là trung tâm của sự chú ý. Còn Jungkook, dù là người trẻ tuổi hơn, nhưng ánh sáng của cậu vẫn không thể hoàn toàn tắt lịm dưới cái bóng lớn của Taehyung. Cả hai đã đứng gần nhau một lúc, nhưng không ai nói với ai lời nào.

Chỉ một khoảnh khắc ngắn ngủi đó, và mọi thứ lại như vỡ òa trong lòng Taehyung. Một cảm giác đau đớn kỳ lạ xuất hiện trong lòng hắn, như thể hắn không thể sống mãi trong thế giới này mà không cảm thấy bị đe dọa bởi người khác. "Cậu sẽ mãi chỉ là cái bóng của tôi thôi, Jungkook," hắn tự nhủ trong lòng, nhưng vẫn không thể nói ra.

Còn Jungkook, trong thâm tâm cậu cũng không khác gì Taehyung. Cậu ghét phải đối mặt với sự thật rằng, dù có cố gắng bao nhiêu, cậu vẫn luôn phải đứng sau người đàn anh này. Nhưng cậu biết, nếu muốn trở thành ngôi sao thực sự, cậu phải vượt qua được Taehyung - không chỉ trong nghề nghiệp mà còn trong chính lòng tự trọng của mình.

Chính từ những mâu thuẫn và sự thách thức không ngừng nghỉ ấy mà mối quan hệ giữa Taehyung và Jungkook ngày càng trở nên căng thẳng. Họ không thể nào trở thành bạn bè, vì mỗi lần nhìn vào đối phương, một thứ gì đó đầy uất ức lại trỗi dậy trong lòng.

Và cứ như vậy, cái vòng luẩn quẩn của sự thù địch giữa họ không bao giờ có điểm dừng. Khi mà mỗi lần gặp nhau, mỗi lần đối diện, đều là một cuộc chiến tâm lý, một cuộc chiến không thể giành thắng lợi hoàn toàn.

Nhưng ai có thể biết được rằng, chính những cuộc đối đầu không ngừng nghỉ này lại sẽ tạo ra một kết nối vô hình giữa họ, một kết nối mà cả Taehyung và Jungkook sẽ phải đối mặt trong tương lai - trong một dự án mà cả hai đều không thể tránh khỏi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro