Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 96 : HÀN ĐÔNG GIỞ TRÒ ĐÊ TIỆN


Linh Linh không hề biết Hàn Đông nhốt Cố Hải ở đây. Bản thân cô cũng đang rất lo lắng cho Cố Hải. Linh Linh hiểu quá rõ Hàn Đông, chuyện gì hắn cũng có thể làm, với tính cách của Cố Hải mà trong tay Hàn Đông thì việc Hàn Đông làm hại Cố Hải rất có thể sẽ xảy ra.

Cũng như Hàn Đông lần đầu tiên Linh Linh biết thích một người. Cố Hải đã cho cô cái nhìn khác về cuộc sống. Từ chỗ cô luôn đề phòng cảnh giác với mọi người khi gặp được Cố Hải, ở bên hắn cô thấy an toàn đến lạ. Cố Hải cho cô thấy tình yêu thương không cần phải có điều kiện gì cả. Cách Cố Hải hải chăm sóc Bạch lạc Nhân cho cô thấy trên đời này tình yêu là có thật, cái mà từ trước đến nay cô vẫn luôn nghi ngờ.

Từ ngày quen biết Cố Hải Linh Linh cũng không muốn làm ăn bất hợp pháp như thế này với Hàn Đông nữa. Nhưng để kết thúc không phải dễ, một khi tay đã nhúng chàm muốn xóa nó cần phải có thời gian. Cô dự định xong xuôi vụ này sẽ nói với Hàn Đông cô muốn chuyển sang dốc toàn bộ công sức lo cho công ty của cô. Vẫn biết là khó khăn nhưng phải chấm dứt thôi, làm như thế này mãi là quá mạo hiểm.

Hàn Đông và Linh vẫn trao đổi qua lại kiểm tra hàng. Cố Hải nghe được trọn vẹn cuộc trao đổi của họ. Số hàng trong kho là vũ khí và ma túy. Trong tuần này hàng sẽ xuất ra nước ngoài. Qua trao đổi của họ thì số hàng này có vẻ lớn.

Hàn Đông biết Cố Hải nghe được mình nói gì nhưng hắn không bận tâm, hắn cũng không có ý định thả Cố Hải ra. Dã tâm của Hàn Đông với Cố Hải quá lớn. Hắn định khi xuất hàng xong chuyến hàng này hắn sẽ ra nước ngoài sinh sống và Cố Hải sẽ cùng đi.

Tất nhiên Hàn Đông không dại gì mà để Cố Hải đi cùng hắn. Hàn Đông dự định sẽ biến Cố Hải thành một trong những thùng hàng xuất đi lần này, khi qua biên giới hắn sẽ thu xếp đưa Cố Hải đến nơi hắn sẽ đến. Khi Hàn Đông đã đưa Cố Hải ra nước ngoài thì việc tìm thấy Cố Hải sẽ là điều hoang tưởng của Bạch Lạc Nhân và người nhà cậu. Cái gì Hàn Đông cũng có thể làm và khi hắn làm vì tình thì hành động càng dứt khoát và nham hiểm hơn.

Linh Linh không hề biết ý đồ của Hàn Đông. Cô đến đây vì lô hàng và còn vì Cố Hải nữa. Qua trao đổi với Tử Long cô cũng nghi ngờ Hàn Đông, nhưng muốn biết sự thật như thế nào chỉ còn cách trực tiếp đến gặp hắn. Cô vẫn hi vọng Hàn Đông có thể cho cô một chút manh mối vì thật sự lúc này Linh Linh đang lo lắng cho Cố Hải không kém gì Bạch Lạc Nhân

Chuẩn bị ra về Linh Linh lặp lại câu hỏi cũ.

- Mọi người đang nghi ngờ Cố Hải trong tay anh, chắc nghi ngờ đó không sai chứ ?

Hàn Đông sầm mặt xuống, răng hắn nghiến lại.

- Mọi người sao, cô nói cái tên công an mới toanh đó hả, hắn không biết hắn đã làm gì đâu.

Linh Linh vội vàng ngăn chặn.

- Anh không được đụng đến cậu ta, cậu ta là bạn tôi đó.

Hàn Đông xì một tiếng, hắn vẫn rất giận.

- Bạn cô sao, vậy cô nên khuyên hắn an phận chút đi. Hắn là ai mà dám nghi ngờ Hàn Đông này. Tôi nói cho cô biết, tôi thực sự cũng không biết Cố Hải ở đâu, tôi cũng đang muốn tìm hắn để tính sổ đây.

Linh Linh nhìn Hàn Đông vài phút, khuôn mặt cô hiện lên hai chữ « Hoang mang ». Không lẽ Hàn Đông cũng không biết Cố Hải ở đâu thật, vậy thì ai đã bắt Cố Hải, ai mà có gan làm việc tày trời này.

Trong lòng Linh Linh bỗng lo lắng. Đến đây với hi vọng có được chút thông tin, chỉ cần biết Cố Hải còn sống thôi cũng được. Nhưng Hàn Đông đã nói vậy, mà nhìn Hàn Đông không giống với đang nói đùa, vậy thì ai đã bắt Cố Hải ? hiện tại hắn đang ở đâu ?

Linh Linh ra về mà lòng như lửa đốt.

Cố Hải nghe cuộc trao đổi của Linh Linh và Hàn Đông. Trong đầu hắn lẩm nhẩm « Trong tuần này họ sẽ xuất hàng, muốn bắt được quả tang thì chỉ còn vài ngày nữa thôi. Phải làm sao để bắt Hàn đông đây, làm sao để thoát ra khỏi đây. » Cố Hải thấy khó chịu, hắn muốn cựa chân tay không được, muốn nói cũng không được.

Nhìn quanh xem có gì có thể làm cứu cánh cho hắn không nhưng Cố Hải đành thất vọng ngồi im, hắn không thể nhích nhích được thì còn muôn làm cái gì.

Sau khi tiễn Linh Linh Hàn Đông quay lại, hắn cho người lôi Cố Hải ra chỗ cũ. Nhìn bộ dạng Cố Hải lúc này hắn thấy thú vị trong lòng. Một vị tổng tài soái khí, lúc nào mặt cũng lạnh như băng bây giờ đang ở trước mặt hắn, tay chân bị trói chặt, miệng bị bịt kín, duy chỉ có ánh mắt vẫn toát ra một mị lực khiến người khác không thể không động lòng.

Đi lại gần Cố Hải, ánh mắt Hàn Đông nhìn Cố Hải có chút bất thường. Trên người Cố Hải mặc chiếc áo sơ mi màu tím nhạt, hai cúc áo phía trên bị mở ra, dây trói đã làm một phần khuôn ngực rắn chắc đầy gợi cảm của Cố Hải đập vào mắt Hàn Đông đầy khiêu khích.

Bản thân Hàn Đông thích bạo dâm trong tình dục. Nhìn thấy hình ảnh Cố Hải bị trói trước mặt hắn, thú tính trong người hắn nổi lên. Nghiêng đầu qua lại quan sát hắn tưởng tượng ra đủ tư thế để quan hệ với Cố Hải lúc này. Cơ thể hắn bắt đầu bốc hỏa, dục tính kéo đến xâm chiếm đại não của hắn làm hắn không thể nghĩ được gì khác ngoài cơ thể đầy hấp dẫn đang phơi bày trước mặt..

Hàn Đông nhìn vào khuôn ngực Cố Hải như bị thôi miên. Yết hầu hắn giật giật liên tục, miệng nuốt nước bọt không ngừng. Hắn thèm cơ thể của Cố Hải, hắn muốn, hắn muốn...

Ánh mắt Cố Hải vẫn xoáy vào mặt Hàn Đông như ngọt lửa thiêu đốt vẻ dâm tà của hắn. Nhìn bộ dạng này của Cố Hải Hàn Đông càng tỏ ra thích thú. Trong lòng hắn ý nghĩ đê tiện thôi thúc. Hắn muốn nhìn thấy Cố Hải giãy giụa trong vòng tay của hắn, hắn muốn nghe tiếng Cố Hải rên rỉ vào tai hắn, hắn muốn thấy một vì tổng tài soái khí khi hứng tình sẽ trở nên như thế nào.

Đi lại gần Cố Hải Hàn Đông đưa tay lướt qua cằm. Cố Hải tức giận lắc mạnh cằm làm bàn tay Hàn Đông rơi lệch sang một bên. Hàn Đông vẫn tỏ ra đắc ý. Hắn lại đưa tay sờ lên mắt Cố Hải. Lúc này Cố Hải chỉ muốn có một khẩu súng bắn một phát trúng tim Hàn Đông. Lửa giận trong lòng Cố Hải đang muốn đốt toàn thân hắn cháy thành ngọn đuốc.

Hàn Đông đưa tay từ từ mở băng dán trên miệng Cố Hải ra, di một ngón tay hắn lên đôi môi đang nhợt nhạt của Cố Hải. Bất ngờ Cố Hải há miệng ra cắn chặt lấy ngón tay hắn. Hàn Đông bị đau kêu toáng lên, hắn cố gắng rút ngón tay ra nhưng Cố Hải cắn quá chặt làm ngón tay của hắn rỉ máu. Một tên áo đen đứng bên cạnh đó thúc mạnh vào sau lưng Cố Hải. Ngón tay Hàn Đông văng ra ngoài. Hàn Đông đau đớn nhìn ngón tay đang chảy máu ròng ròng, mắt hắn nhuốm một tầng hỏa khí.

Đưa tay lên bóp mạnh vào cằm Cố Hải hắn cười đến chảy nước mắt.

- Cố Hải, rất có chí khí, hôm nay tôi sẽ xem anh còn tỏ ra cao lãnh đến lúc nào.

Cố Hải liền nhổ vào mặt hắn một bãi nước bọt, giọng nói rít qua kẽ răng.

- Thì ra mày làm ăn bẩn thỉu đến thế này, loại cạn bã của xã hội. Tốt nhất mày đừng để tao thoát ra khỏi đây, nếu không tao sẽ bóp chết mày như bóp chết một con côn trùng có hại.

Hàn Đông lau nước bọt trên mặt, hắn cong môi dưới vào trong, mắt dâm tà nhìn Cố Hải.

- Anh có biết anh càng tức giận nam khí trong người anh càng cao không ?

Cố Hải ném lên mặt Hàn Đông cái nhìn hận thù, giọng nói vẫn đầy khí chất.

- Đồ cặn bã, mày hèn đến nỗi không đấu lại tao nên phải cho người làm chuyện đê tiện như thế này. Rốt cuộc Hàn Đông mày cũng chỉ được đến thế, tao khinh.

Hàn Đông cười rất to trước câu nói của Cố Hải, cái lưỡi dâm ô của hắn liếm qua liếm lại không ngừng.

- Anh cứ mắng đi, càng mắng tôi càng thích.

Nhìn ánh mắt khác thường của Hàn Đông Cố Hải có chút chột dạ, hắn muốn làm càn, thôi rồi hắn muốn làm càn. Chân tay Cố Hải vùng vẫy, ánh mắt đỏ ngầu, cổ họng khô cứng. Hắn muốn chửi Hàn Đông nhưng hắn không chửi được nữa, bây giờ Cố Hải muốn tung ra khỏi mớ dây, hắn muốn tung ra khỏi mớ dây...

Hàn Đông bước lại gần hơn, ánh mắt hắn vẫn rất khác thường. Tay hắn từ từ cởi cúc áo, mắt vẫn nhìn Cố Hải đầy vẻ thèm thuồng. Cố Hải nhìn hắn đe dọa, chân tay hắn cựa quậy làm chỗ bị trói ứa máu ra. Trong lòng hắn nhủ thầm « Hàn Đông, mày mà làm càn hôm nay tao sẽ liều chết với mày »

Khi đang định cởi phanh cái áo ra thì chàng trai trẻ bước vào giọng hơi hoảng hốt.

- Hàn tổng, bên phía đối tác gọi đến.

Mặt Hàn Đông đơ đi vài giây, sau đó vội vàng mặc áo lại, miệng hắn chửi thề « Chúng mày chọn đúng lúc quá a »

Quay lại ghé sát vào mặt Cố Hải Hàn Đông nheo mắt cười thầm.

- Đừng nôn nóng, tiếp xong việc với bạn làm ăn tôi sẽ quay lại phục vụ khiến anh sung sướng đến phát điên.

Cố Hải lại nhổ một bãi nước bọt vào miệng Hàn Đông, giọng nói vẫn đầy khí chất.

- Tao thách mày đấy.

Hàn Đông cười ha ha, tự tay lau nước bọt trên mặt đi ra ngoài. Cố Hải càng như vậy hắn càng thích.

Trong lòng Cố Hải lúc này thật sự lo lắng, hiện tại hắn đang như con chim bị nhốt trong lồng, có vẫy vùng thế nào cũng đành bất lực thôi. Nhìn ánh mắt Hàn Đông hắn biết Hàn Đông sẽ không tha cho hắn, nếu Hàn Đông làm nhục hắn thật thì hắn phải sống sao đây, hắn sẽ phải đối mặt với bảo bối của hắn sao đây.

Càng vùng vẫy cựa quậy chân tay Cố Hải càng trở nên tê dại. Chưa bao giờ hắn thấy hắn bất lực như lúc này, lồng ngực hắn muốn nổ tung, cơn giận khiến mắt hắn bắn ra vài tia máu.

Bóng dáng Hàn Đông khuất khỏi căn hầm, lúc này trong phòng chỉ còn mình Cố Hải . Hắn nghĩ phải tìm cách cứu bản thân, phải cắt đứt được dây trói. Cố Hải dịch người một cách khó khăn, hắn muốn di chuyển lại chỗ những chiếc thùng. Nhưng quả là khó thật, cơ thể hắn bị bó chặt giống như người ta gói nem dịch chuyển một tí thôi cũng làm hắn mất rất nhiều sức lực.

Đang loay hoay dịch chuyển Cố Hải nghe tiếng bước chân đến gần. Đưa mắt nhìn ra, trong lòng đầy lo lắng, trống ngực Cố Hải đập khiến hắn thở cực kì khó khăn. Nếu lần này Hàn Đông quay trở lại thì xem như Cố Hải xong đời.

Bước châm dừng lại một chút sau đó chạy nhanh lại phía Cố Hải. Chàng trai trẻ hay đi với Hàn Đông xuất hiện, khuôn mặt cậu ta hơi tái đi, cậu vừa nói vừa run.

- Anh Cố Hải, nhận ra em không ?

Cố Hải nhìn chàng trai đầy ngạc nhiên, chàng trai chạy ra phía sau tháo dây cho Cố Hải, vừa tháo vừa nói.

- Em là Lý Thư, em họ anh Lý Thước, em đến nhà anh hai lần rồi. Ngày đó em còn nhỏ nên anh không nhớ cũng phải.

Cố Hải vẫn không nhớ ra cậu ta là ai, nhưng lúc này thì là ai cũng được, miễn là giúp được hắn thoát khỏi đây.

Cố Hải nói vội vàng.

- Sao em lại ở đây.

Lý Thư tay vẫn cố gắng gỡ sợi dây ra, thở hổn hển nói.

- Chuyện dài lắm, em không giúp anh ra khỏi đây được nhưng em sẽ gỡ dây trói ra cho anh. Anh đừng manh động nhé, nếu anh ló mặt lên cửa căn hầm anh sẽ bị bắn chết ngay đó.

Cố Hải nhìn Lý Thư đầy vẻ sốt ruột.

- Em nhanh lên.

Khi sợi dây mới được nới lỏng ra một chút thì có tiếng chân người đi xuống. Lý Thư giật mình thì thầm vào tai Cố Hải.

- Họ phát hiện ra không có em trên đó rồi.

( Tôi đã xong việc, lại tiếp tục công việc thôi. Chúc cả nhà đọc truyện vui vẻ.)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #danmei