Chương 85: NHÂN TỬ LẠI BỊ CHÊ CƯỜI
Bạch lạc Nhân cứ từ từ mơn trớn trên người Cố Hải khiến toàn thân hắn ngứa ngáy khó chịu, tiểu Hải tử nằm ở giữa hiện lên thẳng tắp. Ngay sau đó, bàn tay Bạch Lạc Nhân lập tức luồn xuống phía dưới, Cố Hải cong người lại, miệng la to.
- A...đừng mà...
Bạch lạc Nhân dừng lại nghiêng mắt nhìn Cố Hải.
- Cậu định nuốt lời.
Cố Hải lấy hai tay che mặt mình, giọng nói đầy vẻ cam chịu.
- Không phải, em tiếp tục đi.
Bạch Lạc Nhân vô cùng thích thú, cậu khổ sở cái gì, chẳng phải cậu được thỏa mãn lâu nay sao, chiều tôi một lần này mà tỏ vẻ thê thảm thế, tiếp tục trêu gái đi, tôi còn chưa thèm giở hết món nghề của mình ra đâu mà sợ.
Ném cho Cố Hải một ánh mắt khinh bỉ tay của Bạch lạc Nhân bắt đầu rời từ đùi của Cố Hải sang khu rừng rậm rạp đầy mê hoặc của cậu ta, cậu nghịch ngợm giật mạnh một " Cây dây leo nhỏ bé" làm Cố Hải kêu lên thống khổ.
- Em làm gì vậy Nhân tử. Đau chết anh rồi.
Bạch Lạc Nhân cười ùng ục trong cổ họng, tôi trừng trị cậu chứ còn làm gì, nửa đêm nửa hôm có gái đến tìm lại còn phơi toàn thân ra câu dẫn họ, cậu nói xem tôi sẽ phải làm gì đây, hai cô thì phải nhổ hai cái.
Bạch Lạc Nhân giật thêm một cái nữa, Cố Hải ngồi bật dậy.
- Em lấy kéo cắt đi cho nhanh.
Trừng mắt lại nhìn Cố Hải, Bạch Lạc Nhân ấn đầu hắn xuống.
- Cậu có nằm im không?
Cố Hải cắn răng lại tự dỗ dành mình „ Cố gắng chịu đựng, một tí nữa thôi mình sẽ lấy lại gấp đôi, chịu đựng đi."
Bạch Lạc Nhân không hề vội vàng, cậu cứ từ từ khiêu khích Cố Hải, bàn tay cậu mơn trớn toàn thân nhưng cốt là không làm cho Cố Hải thỏa mãn, mỗi lần cơ thể hắn run lên cậu lại cười đầy mãn nguyện, tôi cho cậu thèm khát đến phải cầu xin thì thôi.
Một lúc sau tiếng kêu dâm đãng phiến tình phát ra từ cổ họng Cố Hải.
- Em nhanh lên một chút đi, anh không chịu nổi nữa đâu.
Bạch lạc Nhân hé mắt lên nhìn, trong lòng cậu vui vẻ đến không còn lời nào để tả nữa. Cố Hải đang van xin cậu, lần đầu tiên hắn chịu nằm đó mà van xin cậu, xem như hôm nay cậu đã trả được mối hận của ngày trước, hắn chê cậu không có tiền đồ, cười cậu vì cậu van xin hắn, bây giờ xem ai đang cầu xin ai đây.
Bạch Lạc Nhân đưa tay lần xuống mật đạo, Cố Hải điên cuồng kẹp chân cản lại, mặt hắn đỏ lừ lên, miệng la lớn.
- Ấy, đừng ...
Bạch Lạc Nhân mạnh mẽ đẩy hai chân Cố Hải ra, "mật đạo" vô tư thoải mái lộ diện, ngón tay cậu liên tục chà xát lên lên xuống xuống cố chọc cho Cố Hải phát điên .
Cố Hải lúc này xấu hổ, cảm giác như mình không còn mặt mũi nữa, hắn muốn vùng dậy đè Bạch Lạc Nhân xuống dưới thân, muốn điên cuồng mà ăn sạch vợ hắn cho chừa cái tội khiêu khích hắn. Nhưng chót hứa với vợ rồi nên Cố Hải đành nằm im chịu trận, trong lòng hắn không khỏi cầu xin Bạch Lạc Nhân đừng mơn trớn bên ngoài nữa, hắn chịu hết nổi rồi.
Hết lần này tới lần khác Bạch lạc Nhân cứ thỏa mãn thú vui khiêu khích của mình, mặc cho Cố Hải quằn quại cầu xin, cách " Đánh ghen" của Bạch lạc Nhân quả là đặc biệt, cái cậu muốn chính là đánh vào cái tính kiêu ngạo của Cố Hải buộc hắn phải tự dằn vặt với chính lương tâm của mình.
Đôi chân của Cố Hải bị gập lại, đẩy ngược ra đằng trước, Bạch Lạc Nhân nâng cái mông của hắn lên, đầu óc Cố Hải lúc này bị kích thích đến hoa mắt.
Ngón tay của Bạch Lạc Nhân lại bắt đầu tập trung ở mật đạo chà xát lộng hành, giống như là muốn đem nếp thịt kia nghiền nát.
Mông của Cố Hải hung hăng run rẩy, bàn tay kịch liệt muốn đẩy Bạch lạc Nhân ra, miệng hắn mang theo tiếng rên rỉ nức nở.
- Đừng ...
Bạch Lạc Nhân đột nhiên đem ngón tay đi sâu vào bên trong mật đạo, bao nhiêu cảm giác tiêu hồn sung sướng ùa về tập kích vào đại não của Cố Hải, không kiềm được hắn la hét một tiếng, cái eo ưỡn lên, cái đầu lắc lư điên cuồng.
- Nhân...tử...đừng mà.
Bạch Lạc Nhân rút từ từ ngón tay ra, trêu chọc Cố Hải một câu.
- Cậu xem cậu kìa, thật là mất mặt.
Cố Hải tuy rằng đã đạt được sự sung sướng, nhưng bản lĩnh người chồng của hắn vẫn làm cho hắn bận tâm, hé mắt ra nhìn Bạch lạc Nhân trong lòng nói lên tiếng oán hờn " Em cứ đắc ý đi, qua vụ này anh sẽ tính sổ với em"
Cố Hải trong người khói thuốc súng nổi lên bốn phía, trên mặt mây đen bao phủ, bản thân hắn tự mắng chửi mình " Mày đúng là đồ đần, tự nhiền đồng ý với cậu ta làm gì, bây giờ thấy rõ sự nhục nhã chưa".
Cố cầm cự gương mặt cứng rắn hơn mấy chục phút đồng hồ, cuối cùng chịu không được nữa Cố Hải bật người dậy đè Bạch lạc Nhân xuống dưới thân, miệng thở hổn hển.
- Nhân tử, anh không đợi được nữa rồi.
Bạch lạc Nhân đang đắc ý liền bị Cố Hải lật ngược tình thế, miệng cậu mắng chửi không ngừng.
- Đồ gian thương, cậu đồng ý rồi còn gì.
Cố Hải mặt dày chối bỏ.
- Anh đồng ý gì đâu, anh đâu có nhớ.
Bạch lạc Nhân đẩy Cố Hải ra, tay liên tục đấm vào ngực hắn.
- Cậu chuyên lừa người như thế này sao, mau nằm xuống cho tôi.
Cố Hải cười sằng sặc nhìn Bạch lạc Nhân, trong lòng hắn cực kì vui vẻ " Em muốn làm gì hả Nhân tử, anh không cho em là vì không muốn em được một đòi hai thôi, anh là chồng em và mãi mãi em không bao giờ thay đổi được điều đó."
Bạch lạc Nhân giãy giụa cố gắng để bật lên nhưng sức Cố Hải quá mạnh, hắn như tảng đá đè lên người cậu, những lúc bị thiêu đốt bởi dục tình tuyệt đối Bạch Lạc Nhân không phải là đối thủ của hắn.
Cố Hải cúi xuống áp môi mình vào môi Bạch Lạc Nhân, đưa tay bóp miệng cậu ấy tách ra, đầu lưỡi cuồng bạo mà xuông vào cổ họng cậu ấy mà tàn sát. Bạch Lạc Nhân giãy giụa thêm vài giây nhưng sau đó toàn bộ sức lực của cậu đã bị Cố Hải hút sạch, cảm giác đề mê mắt đầu xâm chiếm toàn bộ giác quan của cậu, gân xanh ngay cổ lộ ra ngoài, tròng mắt cậu giương lên một mảnh huyết hồng.
Cố Hải trượt xuống dưới thân Bạch lạc Nhân mạnh bạo đưa miệng bao trọn lấy tiểu Nhân tử, Bạch lạc Nhân khẽ rít lên một tiếng, đại não của cậu bị khoái cảm tấn công, thắt lưng cậu nâng cao lên làm toàn bộ tiểu Nhân tử từ gốc đến ngọn nằm gọn trong khoang miệng Cố Hải.
Cố Hải tiếp tục dùng môi mỏng trơn trợt bao trùm lấy lớp da nhạy cảm kia của Bạch lạc Nhân, đầu lưỡi chuyển động linh hoạt, cứ thế mà kích thích khiến Bạch Lạc Nhân như bị lạc vào cõi mê hồn. Dòng điện lưu va chạm ngày càng kịch liệt tấn công vào não bộ của cậu, khiến cậu phát ra một tiếng thở dốc hùng hồn. Cự vật của bản thân bị Cố Hải làm cho dồn máu phình trướng, toát ra hương vị nam nhân tràn đầy cương cường.
Cố Hải vừa hầu hạ tiểu Nhân tử vừa liếc mắt lên nhìn Bạch lạc Nhân. Khóe mắt hắn mị hoặc, dã tính, phóng đãng, gợi cảm như muốn nói " Em tính phản công sao bảo bối, anh để em phản công thì sao đáng mặt làm chồng nữa, tốt nhất ngoan ngoãn cho anh nhờ"
Bạch lạc Nhân nhịn không được nữa hùng tráng rống một tiếng, thịt ngay bắp đùi một mực run rẩy, các bắp cơ căng cứng lên, cảm giác đê mê khó tả bao trùm toàn thân cậu. Chỉ trong phút chốc ý nghĩ phản công đã bị cái miệng điêu luyện của Cố Hải đánh tan. Lúc này cậu không còn quan tâm đến chuyện gì khác được nữa, chỉ nguyện được sống trong cơn mê đắm này.
Cố Hải rốt cuộc cũng đem cự vật đói khát của Bạch lạc Nhân nuốt xuống, đầu lưỡi chà sát điên cuồng. Bạch Lạc Nhân nuốt nước bọt ừng ực, yết hầu cậu giật giật liên hồi, sau đó liền một trận phun trào cuồng dã, "long trời lở đất", tiểu Nhân tử phun lực bắn mạnh mẽ khiến toàn bộ "tinh khí" đàn ông của Bạch lạc Nhân bắn thẳng vào miệng Cố Hải.
Sung sướng khoái cảm cực đại, nghị lực và ý chí của Bạch Lạc Nhân đã hoàn toàn sụp đổ, trong miệng gầm gừ liên tục, bàn tay nắm chặt cánh tay Cố Hải đến nổi gân xanh.
Cố Hải thích thú nhìn biểu hiện dâm đãng của Bạch Lạc Nhân lúc này, hắn nhanh chóng đem eo Bạch lạc Nhân nhấc cao, lật cái mông khêu gợi của vợ xông thẳng vào mặt hắn. Mật đạo dâm đãng của Bạch Lạc Nhân gần trong gang tấc, Cố Hải liền bị kích thích quá độ, lửa trong cự vật lại bùng cháy, tiểu Hải tử cứ vậy đứng lên biểu tình.
Cố Hải dùng ánh mắt hạ lưu cháy bỏng mà ngắm nhìn thưởng thức, thưởng thức cái mật đạo khiến tâm can và thân thể của hắn mỗi đêm đều muốn hỏi thăm nó ít nhất một lần.
Đầu lưỡi của Cố Hải bắt đầu tiến tới, Bạch Lạc Nhân la lên những tiếng rên rỉ cao vút, nức nở như người đang khóc nhưng thực ra là tiếng kêu của khoái cảm không thể kìm nén được nữa mà phát ra ngoài.
Cố Hải áp chặt Bạch Lạc Nhân xuống sàn, mân mê những điểm nhạy cảm của vợ, kiên nhẫn "mở rộng" cho cậu ta, giúp cậu ta thoải mái mà hưởng thụ. Bạch Lạc Nhân thở hổn hển, khoái cảm vẫn dây dưa chưa dứt. Cố Hải chồm lên tấm lưng của Bạch Lạc Nhân, đầu gác lên vai sau của cậu ta, nghiêng qua hôn vào làn môi mỏng, yêu chiều mà cắn mút, thoải mái mà tận hưởng. Đây là vợ hắn, là người mà hắn không muốn rời xa lấy một giây. Đây là cơ thể vợ hắn, cơ thể đã làm hắn bị mê hoặc đến không thể rời mắt.
Khi nhiệt độ cả hai đã bị đốt cháy đến cực điểm Cố Hải mới chậm rãi đem cự vật tiến vào, mạnh bạo mà đưa đẩy. Cổ họng của cả hai phát ra tiếng rên rỉ gợi tình. Mỗi lần Cố Hải cử động đều khiến cái eo của Bạch Lạc Nhân tê dại, hai chân như nhũn ra, sau ót đổ mồ hôi hột tầm tã.
Một dòng điện lưu kích thích bất ngờ ập đến đại não Bạch Lạc Nhân, cậu không kịp đề phòng liền kêu la kịch liệt. Ánh mắt lơ đãng liếc nhìn các vật xung quanh, toàn thân sung sướng đến không kiểm soát nổi.
Cố Hải ở sau lưng Bạch Lạc Nhân thong thả chuyển động, hai cánh tay cường tráng vòng lên ôm lấy ngực vợ mình, ngón tay thô ráp chà xát vân vê đầu hai hạt đậu đỏ đang căng cứng của Bạch Lạc Nhân, miệng phát ra những lời dâm đãng.
- Nhân tử, thích không?
Bạch lạc Nhân cắn chặt răng không trả lời, toàn thân cậu đang bị khoái cảm nắm giữ, đại não cậu muốn nổ tung, toàn bộ dây thần kinh căng lên muốn đứt gãy.
Cố Hải bắt đầu tăng lực ở phía sau, khoái dục dâng lên như sóng thần địa chấn, bất ngờ ập toàn bộ vào thân thể đang mềm nhũn của Bạch Lạc Nhân, trong nháy mắt mất khống chế, tiếng rên từ trong cổ họng cậu phát ra thảm thiết.
- A a a a. . . Sướng chết được. . . Không thể. . không thể nhịn được.
Hai chân to lớn như cột thép của Cố Hải vững vàng và cố định mà húc vào thân Bạch Lạc Nhân với tần suất cao, những tiếng va đập kinh hãi, trùng điệp vang lên không dứt.
Cố Hải cố ý dừng lại ngay lúc Bạch Lạc Nhân đang sướng đến bạo phát, bắt đầu cọ cọ lên gò má vợ, nói.
- Em muốn phản công sao, quên ý định đó đi nhé.
Bạch Lạc Nhân cắn răng lại mắng chửi.
- Cậu cứ chờ đó.
Cố Hải bật cười, em đáng yêu hết phần người khác rồi bảo bối à, cứ như thế này anh phải làm sao để sống không có em dù chỉ một ngày đây.
Cố Hải bất ngờ thúc mạnh phía sau, tinh thần và thân thể bị kích thích cùng một lúc khiến hắn thoải mái đến mất kiểm soát, giọng nói nam tính một mực run rẩy vang lên.
- Anh yêu em, Nhân tử, yêu thật nhiều.
Một trận "gió cuốn mây tan" chấn động kịch liệt,ngũ quan của Bạch Lạc Nhân vặn vẹo, ánh mắt và nội tâm của cậu ta chịu đủ mọi loại tàn phá.
Cố Hải cùng Bạch Lạc Nhân mười ngón tay quấn quýt vào nhau, cùng nhau trao ân tình âu yếm. Cả hai cùng nhau lên đỉnh, thoải mái đến kinh người, toàn thân kích động phấn chấn, mồ hôi trên thân thể cả hai chảy ròng ròng.
Ôm Bạch Lạc Nhân vào lòng Cố Hải yêu chiều vuốt ve, Bạch Lạc Nhân vẫn còn đang bị dư âm của sự sung sướng cực độ thao túng, toàn thân run run, kiềm chế không được, con mắt nhìn vô định, cả người như mộng du. Một lúc rất lâu sau đó, Bạch Lạc Nhân mới chậm chạp ổn định hơn, thân thể mặc dù hao tổn khủng khiếp, nhưng tâm tình lại rất sảng khoái, tựa như hút thuốc phiện mà trong tích tắc liền vui vẻ yêu đời, không còn muốn thứ gì trên thế gian nữa.
Cố Hải hôn vào má Bạch Lạc Nhân thì thầm.
- Tắm xong ta đi ăn nhé.
Bạch Lạc Nhân lười biếng rúc vào ngực Cố Hải gật gật lại lắc lắc, lúc này cậu chỉ muốn ngủ, chỉ muốn được ngủ thôi. Vòng tay Cố Hải xiết chặt hơn, mắt Bạch Lạc Nhân từ từ nhắm lại. Có một điều Bạch Lạc Nhân không bao giờ có thể phủ nhận được rằng ở bên Cố Hải thật sự rất bình yên.
( Vì là chương H nên up buổi tối nạ. Chúc cả nhà đọc truyện vui vẻ.)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro