Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 36


Hải ngồi dậy với sự giúp đỡ của Nam, sức khỏe cũng đã chuyển biến không quá tốt hơn, Hải vì nhớ em mà không thiết sức khỏe của mình. Anh chìm đắm trong những suy nghĩ về em. Với Hải, Nguyệt chắc chắn chưa chết, em vẫn hiện diện ở xung quanh anh, chỉ là em đang trốn anh thôi. Cái cảm giác khi anh bất tỉnh ấy, bàn tay anh nhẹ chạm lên mặt Nguyệt, nó chân thật lắm. Nụ cười tỏa nắng của em anh đã ghi vào trong trí nhớ rồi, anh không thể lẫn điều đó được.

"Anh đã nhịn 2 ngày nay rồi đó Hải..."

"..."

"Anh không thể đón nhận sự hiện diện của em được sao? Em không xinh bằng cô gái tên Nguyệt kia hay không tốt bằng, anh cứ nói em sẽ vì anh mà thay đổi mà...."

"Nguyệt là duy nhất, cô đừng so sánh em ấy với cô"

"Anh..."

Anh chưa từng để mắt để Ngân vào mắt, từ khi tỉnh lại Hải không nhìn ra cửa thì là cửa sổ, bỏ qua tất cả mọi thứ xung quanh, đầu anh chỉ có duy nhất câu hỏi : Liệu em có còn sống và an toàn không?

"Thôi được, từ từ rồi em sẽ khiến anh quên đi Nguyệt. Dù gì giờ cũng phải ăn cháo đã"

"Để đấy, tôi tự làm được, phiền cô ra khỏi phòng giúp. Nam tiễn khách"

Với anh, Ngân chỉ là khách sao ,cô cũng yêu anh mà, cô yêu anh từ cái tấm thơ ấu, tình cảm cô vẫn luôn đặt trên người anh. Nhưng anh thì sao, đó giờ anh  xem cô là gì? Bạn bè?

"Nếu đổi lại, nay người ngồi đây đút cho anh ăn là Nguyệt thì sao?"

"Ùm...."

Có lẽ sẽ khác ,anh sẽ vui vẻ há miệng nhận lấy một muỗng cháo từ tay em, cháo tuy nhạt nhưng sao Hải thấy ngọt quá, là nụ cười em dành cho anh quá ngọt ngào hay là do em là đút cho Hải ăn nên anh thấy cháo trở nên ngọt? Chính xác thì chắc là cả hai, chỉ cần có Trịnh An Nguyệt thì điều tăm tối nhất cũng trở nên có ánh sáng. Nhưng đó chỉ là tưởng tượng của anh thôi......Em đang ở đâu hả Nguyệt....

Nếu là em thì có lẽ không khí trong căn phòng bệnh tràn ngập sự vui vẻ, Hải cùng em mừng mừng tủi tủi nắm lấy tay nhau, từng ngón đan thật chặt, anh chỉ muốn có một cuộc sống thật yên bình để ở cạnh Nguyệt của anh, tiền bạc, sự giàu sang hay cái chức danh Thống đốc anh đều không cần nữa, chỉ cần có Nguyệt thì Hải đã có được thế giới mà anh trân trọng ở trong tay.

"Chúng ta thương nhau mà em, sao em bỏ tôi , tôi sợ mình sẽ không thể chịu đựng được thêm bất kì đả kích nào...lúc nghe tin em đã gieo mình xuống sông tự tử...trái tim tôi nó vỡ ra thành từng mảnh nhỏ...thật sự đau đớn lắm em ơi..."

"Em và tôi đều không có lỗi gì cả Nguyệt à...."

"Lỗi ở đây là ở cái sự trái ngang của cuộc đời này, sự se duyên tàn ác của ông trời, chuyện gia tộc là của gia tộc, nếu em đồng ý gả cho tôi, tôi sẽ cố gắng hết sức mình để nghĩ cách cứu vãn sự day dứt của cả em và tôi. Mong em còn sống, phải sông thật khỏe mạnh, để đến ngày đất nước thống nhất . Tôi sẽ ra và đeo lên tay em chiếc nhẫn cưới đẹp nhất"

Cánh cửa mở ra, người bước vào khiến Hải đanh mắt, chỉ cần nhìn đến đã thấy chướng mắt.

Thái vỗ hai tay vào nhau, ung dung ngồi xuống cái ghế trong phòng, hắn ta nhìn Hải đang khỏe mạnh ngỗi đấy thì trở nên tức tối, nhưng chỉ dám để trong lòng, Hải tỉnh lại rồi, nếu hành động lỗ mãng thì sẽ không giữ được mạng.

"Trịnh An Nguyệt không có ở đây sao, tưởng Thống đốc và Thống Đốc Phu Nhân phải đang ân ân ái ái với nhau chứ nhỉ? Thật không tin đó Thống đốc, cô gái xinh đẹp như thế mà anh nỡ để sài một mình sao. May tôi thấy sớm và bắt cô ta về làm vợ"

Lisa nhất thời chưa thể tiếp nhận được mớ thông tin, Thái nói là cưới cái gì đó, hắn ta cưới Trịnh An Nguyệt của anh sao?

"Nếu tên chó theo chân Nam của anh không đến thì Trịnh An Nguyệt đã là vợ tôi rồi, thưa Thống đốc."

"Thằng chó này."

"Thống đốc, đừng tức giận."

Nam ngăn cản Hải muốn đứng dậy, anh đã khỏe hơn nhưng vết thương vẫn còn chưa lành, hạng người này cũng không cần đến Hải, Nam có thể giúp anh làm hắn bẽ mặt.

"Phó đô đốc, cô Nguyệt lấy anh chỉ vì anh cưỡng ép cô ấy, anh lấy mạng sống của Thống đốc ra để ép Nguyệt lấy anh, còn việc cô Nguyệt muốn được gả cho Thống Đốc là trái tim cô ấy muốn như vậy, hai việc này hoàn toàn khác nhau, xin anh đừng khiến tôi phải làm anh mất mặt hơn nữa."

Lửa giận giảm đi khi Hải nghe Nam nói, anh có câu trả lời cho mình rồi!

"Nguyễn Thành Nam..."-Thái gầm gừ, đời hắn lại bị một người tên hậu vệ dẫm đạp dưới chân khiến hắn cảm thấy bị sỉ nhục.

"Nó còn chưa cưới Lê Anh Hải thì vẫn chỉ là một đứa dân đen của miền Bắc, tao nhất định phải cắt đầu Trịnh An Nguyệt xuống, dù nó có chết cũng phải là vợ tao, cả mày nữa đó."- Hắn tức tối liếc Nam, ánh mắt sắc lạnh đầy thù hận

"Nếu mày động vào một sợi tóc của em ấy thì đầu cả nhà mày chính tay tao, Lê Anh Hải này sẽ cắt xuống bồi táng chung với Trịnh An Nguyệt."

Hải vẫn ngồi trên giường bệnh, lời nói phun ra chính là lưỡi dao đâm thẳng vào Thái, động vào Trịnh An Nguyệt chính là mồi lửa để châm nổ sự tức giận của Lê Anh Hải.

Hai đôi mắt tóe ra tia lửa mà xoáy vào đối phương,
Thái đang run sợ, hắn ta đã không còn xa lạ gì với tính cách của anh, Lê Anh Hải nói được thì sẽ làm được.

"Tiễn khách đi Nam, ở đây sẽ khiến ruồi nhặng đến bâu vào phòng tôi."

"Phó đô đốc, mời."

"Cứ lên mặt đi Hải, rồi sẽ có một ngày tao sẽ bắt mày trả cả gốc lẫn lãi."

"Nhanh một chút, chỉ sợ đến lúc tao chết rồi mà mày vẫn thối nát như thế này thì chết "

Thái đi rồi lúc này Hải mới nhìn đến Nam. Cảm ơn vì Nam đã nói ra sự thật anh muốn nghe nhất, xem ra lúc anh nằm đây thì Nguyệt đã phải chịu nhiều điều uất ức, năm tháng sau này Hải sẽ bù đắp lại mọi thứ cho em.

Nam tiễn Thái đi xong thì cũng đến báo cáo lại mọi việc Thái đã làm cho Hải nghe, anh chỉ mỉm cười nhàn nhạt, thưởng cho Nam một món tiền lớn vì có công cứu Nguyệt, anh còn nói thêm.

"Tìm Nguyệt về!"

"...."

"Loa tin khắp Nội Thành, Thống đốc Lê Anh Hải chính thức lấy Trịnh An Nguyệt làm Thống đốc phu nhân."

"Dạ Thống đốc."

___________

🖤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: