Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

vội quen..

Chúng tôi cùng nhau bước vào đám cưới để chuẩn bị thay đồ bê cháp .
Con bạn tôi dẫn tôi lên tầng ba và vào 1 căn phòng rất nhỏ - đó là phòng để bọn tôi thay đồ .
Tôi và cậu bạn đó cùng nhau ngồi xuống , vì nghe mấy anh bảo còn rất lâu nữa nhà trai mới đến làm lễ ăn hỏi nên chúng tôi cũng chưa vội thay đồ mà rút điện thoại ra để lướt face .
Lướt 1 lúc nên cũng chán . Tôi ngả người về phía sau và đưa dt đối diện với mặt . Đang lướt thì tôi khững lại và bật phắt người dậy ; tôi nhìn thấy ảnh bạn đó trong face của tôi, và tôi đã dần dần nhớ ra cậu ta là ai ....
Cậu ấy tên là T***** là bạn của bạn tôi  ( mối qh có vẻ phức tạp đấy nhể ) .tôi không nghĩ ngợi mà bấm luôn vào trang cá nhân của cậu ấy , lục lộ từng cái ảnh từng bài đăng một. Tay lướt mà đầu thì đang nghĩ đến cái cớ nào đấy để làm quen  cậu ta .Đang nghĩ thì có giọng nói vọng vào   :
-P**** ơi ,T***** ơi tụi mày thay đồ xong chưa . Chuẩn bị xuống đi . Lạnh thì khoác luôn áo xuống cũng được .
Tôi và cậu ấy cùng bỏ điện thoại xuống bỏ lớp áo ngoài để thay bộ áo dài cách tân bê tráp vào . Việc mặc áo tưởng đơn giản nhưng  khoai ra phết .  Cúc của áo dài rất khó cài . Nhưng tôi thuận cả 2 tay nên việc cài cúc với tôi quá đơn giản . Chỉ một loáng đã cài xong còn cậu ta thì loay hoay mãi không cài được vì tay vướng. Muốn giúp cậu ta cài lắm nhưng .....rất chi ngại ..( thật là  muốn lợi dụng để  chạm vào người thôi mà ^^)
Rồi giây phút tôi mong đợi cũng đến . Cậu ấy quay ra nhìn tôi nở nụ cười gượng gạo rồi gãi đầu nói:
- Bạn gì ơi mình không cài được cúc áo . Bạn giúp mình với được không??
Và thế là tôi lựa gió bẻ măng , cài áo cho cậu ta
Nhưng rốt cuộc thì sau khi cài xong cậu ta cx chỉ cám ơn qua loa rồi cũng trả ns gì với tôi nữa. ....haizz.... đúng là đồ vô tâm .
Xong khi quần áo xong xuôi chúng tôi bắt đầu xuống để chuẩn bị đón nhà trai.
Xuống dưới sân mới thấu được cái  lạnh . Tôi mặc chiếc áo khoác rất dày nhưng cũng vẫn không đủ ấm . 5 đứa bê cháp chúng tôi ngồi co ro ở sân . Trong lúc đợi cũng không quên móc điện thoại ra tí táy . Rồi bỗng cậu ta  vỗ vai tôi 1 cái :
- ông chơi liên quân không ? Vào gank vs tôi..
- không . Tôi k biết chơi . ( đoạn này thấy mình nhục v~~)
Cũng Từ câu hỏi ấy mà tôi với cậu ấy bắt đầu bỏ dt xuống và nói chuyện vs nhau
- to đầu rồi mà không biết chơi liên quân . Ngoan nhầy ...
- chuyện . tôi ngoan từ bé rồi nhé! ..
Mà rét quá - vừa nói hai tay tôi đưa lên miệng phả hơi vào rồi cho kẹp giữa hai đùi .
Thấy mình đang co ro vì ret Tưởng được nó quan tâm ai ngờ nó quay ra chọc đểu mình còn nhăn răng ra cười :
- tưởng thế lào. Người như cái cục mỡ mà cũng biết rét cơ à !
Tôi quay ra nhìn nó và định chửi cho trận thì bắt gặp nụ cười của nó . ( cũng chính vì nụ cười trong giá rét ấy mà tôi bắt đầu để ý đến cái tên khốn kiếp ấy )
Típ  ..... típ.....
Đang nói chuyện thì một chiếc xe mẹt màu đen gắn đầy hoa bên ngoài phi tới rồi dừng lại bên đường đối diện với đám cưới đang sập sình nhạc , kèm theo đó là 2 chiếc xe khách rất to cũng dừng chỗ đó . Nhạc trong đám cưới cũng nhỏ dần và giọng ồm ồm của 1 người đàn ông vang lên :
- xin kính mời các cụ các ông các bà cô dì chú bác tập chung về hội trường để chuẩn bị đoán đoàn của họ nhà trai . Đội bê tráp vào vị trí ....
Nghe thấy vậy 5 người chúng tôi đứng dậy bỏ áo khoác và ra trước cửa đón đoàn họ nhà trai . Tôi cói căn thêm mấy hạt hướng dương nữa nên ra trễ hơn mọi người xíu . Tưởng là mình ra sau cùng ai ngờ ngước lên thấy cái tên đó cũng đang đứng cạnh mình . Tôi cất tiếng hỏi :
- ơ ông đứng đây làm gì. Sao không ra đi
- đứng đây chờ ông đấy . Làm gì mà lề mề thế không biết
Tôi vội vàng chỉnh lại áo
- xong rồi đây ... đi thôi
Cậu ta đi trước tôi và tôi bắt đầu để ý dáng người của cậu ta . Mà thấy cậu ta cao v~~ cao hơn cả tôi chắc tầm 1m75,76  ( bình thường thì tôi hay tự hào về chiều cao của mình lắm đi đâu cx được khen mới có lớp 10 đã cao vậy rồi ai ngờ giờ gặp đứa bằng tuổi nó còn cao hơn mình gần nửa cái đầu , xấu hổ với lương tâm vl ). trời phú cho dáng chuẩn nên cậu ấy mặc đồ cũng rất đẹp , quần âu đen sơ mi kẻ sọc đen trắng bọc bên ngoài là áo dài cách tân trông thật lịch lãm đó nha .

Và rồi tôi giật mình  chạy nhanh theo cậu ấy . tôi với tay lên với lấy khăn xếp trên đầu cậu ấy , cậu ấy cúi người xuống quay sang nhìn tôi :

- Ông làm gì thế ?

- Nhìn ông kìa , đội ngược khăn xế cũng không biết...Bó tay ...

nó cười như kiểu xí xóa mới sợ chứ ..:)))

rồi mấy đứa ra xếp hàng  đón lễ . khi chuẩn bị bê lễ vào thì tôi được nhà gái lì xì , cơ mà đến lúc nhà trai lì xì thì quên mất tôi ( lúc đấy sốc vl , mình to như con voi ấy đứng trước mặt mà quên không lì xì , nhỡ mất duyên của con nhà người ta thì sao ) ..nhưng rồi tôi cũng không dám nói gì cả , và cũng là cậu ấy đã lên tiếng : 

- Ơ anh ơi bạn này chưa dc lì xì anh ạ .....

- ơ thế à , anh xin lỗi em nhé ! ( hức tí mất duyên của tôi anh xin lỗi là xong hả )

rồi cậu ấy quay sang tôi :

- s ông ngố thế chưa có thì phải lên tiếng chớ . Ra ngoài vậy thì có mà....

tôi chả biết nói gì chỉ biết cúi gầm mặt xuống mà đi vào trong.Bê lễ xong thì chúng tôi ngồi xuống bàn khác để rấm hạt hướng dương . 

ngồi được 1 lúc thì chúng tôi phải đi đỡ lễ , đến lượt tôi đỡ thì bà đứng cạnh hẩy vào chai rượu nghiêng luôn cả lễ , cũng vẫn  là cậu ấy chạy đến đỡ lẽ giúp tôi và thế là tôi vs cậu ấy cùng bê lễ vào trong ( xem ra duyên mình cũng định sẵn rồi nhỉ , ... nhưng sao....)

xong xuôi , tôi và cậu ấy cùng ra ngồi , lần này thì tôi gạt hết mấy cái ngại ngùng kia hỏi cậu ấy :

- ê face của ông là NQT đúng không

- Ơ sao ông biết hay v ...nó nói mà mắt cứ tròn ra

- Tôi kb vs ông từ lâu rồi , vào trang cá nhân của ông lướt mấy lần rồi , vừa lướt thấy ảnh ông mới nhớ ra , hờ hờ ( mặt mk cx dày ra phết )

- ui tôi nhớ ra ông rồi , đúng rồi.... tôi cũng vào tcn của ông mấy lần rồi tại ông hay cmt ảnh bạn tôi ..... ( mẹ nhà m bạn của tao nữa nhé ^^).... thảo nào lúc gặp ông tôi thấy quen lắm mà không nhớ ra ....

- nhà ông cách đây xa không - nó hỏi tôi

- xa lắm cách đây tầm gần 10km cơ mà -tôi

- uây , xa vậy mà cũng đi bê tráp cơ á ....- nó

- tại con kia nó nhờ mãi tôi mới đi đấy , chứ muốn đi đâu , hờ hờ...

Huyên thuyên một lúc thì nhà gái cũng đã tổ chức xong , chúng tôi được về . Vừa ra lấy xe về thấy nó cũng vừa dắt xe ra . Tôi mới buột miệng mời rơi 1 cấu 

- guây , đi chơi không ?

- nhà xa còn rủ rê chơi bời gì , đi về đê , về đến nhà thì inbox tôi nhé ....- kèm theo đó là nó nháy mắt vs tôi .

 Những hành động vậy hỏi ai mà không hiểu là nó có ý với mình chứ ... từ việc cài cúc áo , vô tình 2 đứa cùng nhau bê 1 cái tráp ,  ... và cuối cùng là cái nháy mắt ấy của nó đã khiến tôi mở lòng mình ra mà trao tình cảm của đầu tiên trong suốt 16 năm qua . và 1 buổi tối nhắn tin với nhau có lẽ buổi tối tôi cảm thấy hạnh phúc nhất trong 16 năm qua..... và cái buổi sáng hôm ấy là buổi sáng mà chúng tôi quen nhau trong cái vội vàng của đám cưới ....







Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro