Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

31 - 40

Bàn tay tiểu thụ của chúng ta run rẩy, cậu nhìn công nằm xuống, gối đầu lên một bên chân của cậu.

Thụ nhìn thấy khuôn mặt đẹp vô cùng của công cọ cọ trên đùi mình.

Nói với cậu: Em xoa nhiều thêm một lúc nữa đi.

Thử hỏi làm sao nhịn !

Nhịn nữa không phải người Trung Quốc !

Thụ đơ não, xoa nhẹ cho công.

Thủ pháp mềm nhẹ, một mặt hiền lành. Xoa nhẹ bụng cho công nửa ngày, cậu vừa xoa vừa nghĩ, công thật đáng yêu.

Ăn no rồi xin xoa xoa, thật cutoe nha.

Công: …

32.

Thế là buổi tối ngày hôm đó không xảy ra chuyện gì.

Thụ vui vẻ trở về phòng, một đêm ngủ ngon.

Quay phim ngày hôm sau, trạng thái của cậu không tồi.

Lúc người mới khóc òa đến thảm thương, cậu tựa như đã quên mất điều gì, ôm người mới vào trong ngực, đau lòng đầy đáy mắt, nét mặt ẩn nhẫn.

Biết rõ sự thật, cũng không dám nói cho em trai, rằng người anh đã qua đời từ lâu.

Em trai không nhớ rõ, cũng tốt.

Diễn xong về khách sạn, thụ cúi đầu, lấy thẻ ra để mở cửa, nhưng khi ngẩng đầu bỗng nghe thấy một tiếng bịch.

Một cánh tay đến từ phía sau, lướt qua bên người cậu, đặt trên cửa.

Thụ dè dặt quay lại, thấy công cười đầy đắc ý, khuôn mặt dựa vào cậu rất gần: Mời tôi ăn mì nào.

Thụ gian nan cầu đường sống trong khoảng cách chật hẹp giữa công cùng cánh cửa, hận không thể co mình lại thành một con chim cút.

Nhưng mà chiều cao không chênh lệch nhau mấy, không thể tránh khỏi, thụ chỉ có thể thở vào mặt công, nhỏ giọng nói: Em… Người đại diện của em ở còn ở bên trong.

Công: …

33.

Hai người giằng co chưa xong, cánh cửa ở sau lưng bỗng nhiên được mở ra.

Thụ bất cẩn, ngã ra sau, công vội vã đưa tay ra đỡ eo, muốn ôm lấy cậu.

Ai ngờ thụ lảo đảo, ngược lại bám được vào tường đứng vững vàng, công vấp phải thảm trải sàn, cả người đo đất.

Người đại diện cầm điện thoại có chút mờ mịt.

Chỉ nhìn công quỳ sấp mặt trên thảm, nửa ngày chưa thấy bò dậy.

Còn thụ một bước nhào tới bên cạnh công, liên tục hỏi anh có sao hay không, thấy công vẫn nằm trên mặt đất, thân thể bất động, nhưng tay chậm rãi bụm mặt, cũng không trả lời.

Thụ chỉ có thể xoay người công lại, mạnh mẽ ôm eo, bế công như bế công chúa đặt lên giường.

Công từ đầu đến cuối bụm mặt không nói gì.

Người đại diện thẫn thờ nhìn nghệ sĩ dưới tay mình quay tới quay lui, nhoài người trên đầu gối của công, hoảng đến độ muốn nhanh chóng khóc lên.

Người đại diện: …

34.

Khó khăn lắm công mới chịu phản ứng lại cậu, nhưng công chỉ liếc mắt nhìn thụ, đỏ mũi đi ra ngoài.

Thụ vừa định đuổi theo, đã bị người đại diện kéo lại: Đi đâu đi đâu ! Ngồi xuống cho anh !

Thụ bất đắc dĩ, vẻ mặt đau khổ ngồi trở lại trên giường.

Người đại diện khoanh hai tay, bắt đầu lên lớp.

Dạy dỗ một trận, cuối cùng cũng vào trọng điểm.

Có một chương trình cần tham gia, người đại diện đã bàn bạc với đạo diễn, sắp xếp lịch trình.

Vừa vặn cảnh quay của cậu cũng không nhiều, ngày mai quay xong sẽ rời đi.

Thụ kinh hãi: Nhanh vậy ? !

Cậu với công vừa mới bắt đầu thôi đó !

35.

Dù không tình nguyện, nhưng thụ vẫn phải hoàn tất việc quay phim.

Chờ đến tối quay xong thì cũng đã mệt lử, thụ hỏi trợ lý, công ở bên kia đã quay xong chưa.

Trợ lý nói, đã xong lâu rồi.

Thụ gật đầu, để trợ lý thu dọn đồ đạc, cậu đến phòng công tìm anh.

Gõ cửa một lúc, không ai ra mở cửa.

Thụ chưa từ bỏ ý định, tiếp tục gõ.

Lúc này, một bên cửa phòng mở ra, là trợ lý của công, hỏi: Thầy ấy đi ra ngoài ăn đêm với diễn viên chính rồi, chắc lát nữa mới trở về, anh có chuyện gì không ?

Thụ đơ mặt lắc đầu.

Không sao.

Không có chuyện gì.
36.

Thụ có chút đờ đẫn trở về phòng, trợ lý bận bịu trước sau.

Bỗng, thụ hỏi: Có thể mượn nhà bếp khách sạn dùng một lát được không ?

Trợ lý: ? ? ?

Nửa tiếng sau, thụ cẩn thận từng từng li từng tí, cất mì trứng nấu với thịt giăm bông cùng cải xanh vào trong hộp giữ ấm mới mua.

Sau đó dùng một cái túi bọc hộp giữ ấm, treo trước cửa phòng công.

Cậu nghĩ, có thể công sẽ không muốn ăn.

Chắc anh đã ăn no ở bên ngoài.

Nhưng công từng nói với cậu, cậu làm sao có thể không cho, tuy rằng không đúng lúc. Dù sao, cậu cũng sắp đi rồi.

Chờ lần sau gặp lại, không biết là khi nào.

37.

Chương trình mới là một show thực tế, thụ tham gia với tư cách là khách mời đặc biệt.

Lúc cầm được kịch bản, tổ chương trình yêu cầu thụ hỗ động với tiểu thư A.

Hậu kỳ sẽ cắt ghép một chút hường phấn cho bọn họ, xào nấu CP.

Thụ nhìn kịch bản, thấy nội dung bên trong là xoa đầu, vuốt mặt cùng làm dấu tay hình trái tim.

Tuy trong lòng không muốn, nhưng vẫn phải làm.

Chung quy đây là hiệu quả của tổ chương trình, cậu đành phối hợp.

Quay chương trình kia xong, không bao lâu sau, scandal của cậu cùng tiểu thư A đã được lên bảng xếp hạng tìm kiếm.

Fan CP của cậu và công kêu trời trách đất, còn fan riêng của cả hai thì chê cười.

Tài khoản chính của thụ làm mới trạng thái của công, người kia cũng rất ít cập nhật từ khi vào đoàn phim.

Chỉ có duy nhất một status, là ảnh chụp quảng cáo quần áo.

Cậu suy nghĩ một chút, vẫn nên cho fan CP cảm thấy một tia hi vọng, nhỡ đâu fan CP chạy hết, cậu biết đi đâu tìm hàng để thẩm.

Chia sẻ lại kèm theo một trái tim, cậu thở dài.

Rời đi nhanh quá, ngay cả WeChat của công cũng chưa thêm, xin người đại diện thì ổng cũng không cho.

Hờn vờ lờ.

38.

Khó khăn lắm lịch trình mới bớt dồn dập, thụ quyết định tối nay ngủ sớm.

Vừa mới đắp mặt nạ nằm xuống, chợt nghe thấy tiếng chuông.

Là số lạ.

Thụ từ chối, lại vang lên, lại từ chối. Không còn tiếng chuông, nhưng có tin nhắn đến.

Lời ít ý nhiều: Nhận điện thoại.

Thụ hỏi: Ai vậy ?

Bên kia gửi tới một tin nhắn MMS (*), trong hình là một tô mì, hơi trương sánh lên, trông có vẻ ăn không ngon.

(*) Là dịch vụ cho phép gửi và nhận các bản tin đa phương tiện (bao gồm chữ viết, hình ảnh, âm thanh, đoạn phim ngắn) từ máy điện thoại di động của mình đến các số điện thoại khác.

Sau đó, mì được người động đũa, rõ ràng ăn được một nửa, rồi mới chụp xuống.

Thụ nhìn tấm hình, những nụ hoa nhỏ đâm chồi trong lòng kia, bất chợt nở rộ.

39.

Sau khi đến địa điểm đã hẹn, thụ cởi mũ, sửa sang tóc tai lại một chút, thoa thêm tí son môi, mang khẩu trang.

Công hẹn gặp mặt cậu ở một quán cafe phim tư nhân.

Do bạn bè mở, tính bảo mật không tồi.

Thụ đi vào nói tên, được dẫn vô bên trong, số phòng 419 (*).

(*) Dành cho bạn nào không biết thì 419 đọc bằng tiếng anh nghe giống for one night, tức là tình 1 đêm đấy. QwQ

Nét mặt thụ đỏ ửng khi thấy ba số này, cậu đẩy cửa vào, công đã ngồi ở bên trong từ lâu, chờ cậu tới.

Công vẫy tay với cậu, ra hiệu cho cậu đến chỗ anh. Thụ nghe lời đi qua, ai ngờ công tháo khẩu trang của cậu xuống, dùng sức nhéo hai má của cậu.

Công: Chưa chào hỏi đã đi, không nhận điện thoại của tôi, còn chơi đùa với tiểu thư A, gần đây em chảnh cún quá nhỉ !

Thụ: Đau đau đau đau đau em !

40.

Không dễ gì công mới chịu buông tay, thụ bưng má chậm rì ngồi xuống một bên: Em có chào mà, chỉ là lúc đó anh không ở đấy.

Công vẫn bất bình như cũ: Để lại một tô mì rồi đi ?

Thụ: Không phải vậy… Mời anh với người mới ăn cơm ?

Công cau mày: Mắc mớ gì đến cậu ta ?

Thụ: …

Công: Em còn muốn mời cậu ta ăn cơm ? ! !  Mì em đưa chỉ có mình tôi mới có thể ăn !

Thụ: … ? ? ! ! ! !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro