11 - 20
Bánh trên trời cũng đâu phải dễ ăn, cảnh diễn của thụ với người mới chiếm đa số, chỉ có đúng một cảnh với công.
Thời điểm đóng phim thì càng được sắp xếp không chung một chỗ, công quay ở tổ A, thụ quay ở tổ B.
Lúc thụ xong việc ăn cơm, công còn đang quay.
Thụ về khách sạn, phòng cậu ở cuối tầng ba, công ở đầu tầng hai.
Buổi tối đạo diễn mở liên hoan, lúc thụ tham gia thì công không tới, lúc công tới thì thụ đau bụng.
Thụ mãi không gặp được công, thể chất xui xẻo bắt đầu phát huy tác dụng.
Hai người ở tổ quay nửa tháng, nửa mặt nhau cũng không thấy.
12.
Giữa trưa, thời tiết rất nóng, nhưng bởi vì quay phim ngoài trời, thụ vẫn phải mặc áo blouse trắng.
Cậu mang theo gương mặt xanh trắng đi bổ trang, lau mồ hôi chảy khắp trên trán.
Rốt cuộc chờ đến khi quay xong, thụ váng đầu hoa mắt, ngồi phịch trên ghế làm cá mắm.
Trợ lý gọi thụ đến xem cảnh quay, thụ kéo ra một nụ cười yếu ớt.
Trợ lý hỏi, thấy như thế nào.
Thụ nói: Nóng, muốn ăn kem.
Chờ đến tối, thụ về khách sạn, nhìn thấy trên cửa phòng mình có treo một cái túi nhỏ.
Cậu lật qua lật lại, một đống đá giữ lạnh một hộp kem Tám Hỉ.
Đây là vị sầu riêng.
13.
Kem Tám Hỉ mùi vị khác nhau được đưa tới thật nhiều ngày.
Ban đầu, thụ ăn rất vui vẻ, sau đó muốn biết là ai cho.
Thụ nhờ trợ lý đi rình người.
Kết quả, từ bên trong tấm hình tự sướng đạt mười điểm về nhan sắc mà cậu đăng trên weibo, người đại diện ma quỷ của thụ sững sờ phát hiện, cậu béo.
Đuổi giết tới đoàn phim, không những ngăn chặn hành động của thụ lại, kem Tám Hỉ mỗi tối còn bị người đại diện tịch thu.
Giương mắt nhìn người đại diện ném kem Tám Hỉ.
Ném hai lần Tám Hỉ, tối ngày thứ ba, kem không thấy xuất hiện.
Ngày thứ tư, công xuất hiện.
14.
Công xuất hiện ở trường quay, tự bỏ tiền túi mời đoàn phim dùng đồ uống ướp lạnh, ăn kem, cộng thêm sushi và một số bánh ngọt.
Thụ vừa kinh ngạc khi thấy công xuất hiện, vừa vui vẻ khi có đồ ăn.
Một cặp mắt mong mong chờ chờ, nuốt nước miếng rồi lại nuốt nước miếng.
Cậu nhìn thấy trợ lý tóc tai xơ xác trở về, nhanh chóng kéo người hỏi: Đồ ăn đâu ?
Trợ lý rất là khổ sở nói: Bên kia nói, đồ ăn không đủ, để lát nữa em quay lại.
Thụ ngẩn người, chậm rãi ồ một tiếng.
Cậu không có ngốc, cũng biết đây chỉ là cái cớ.
Công có lẽ, chính là… Không chuẩn bị một phần cho cậu.
15.
Thụ cúi đầu xem kịch bản, rồi lại ngẩng đầu nhìn sang một đầu khác của trường quay.
Người mới đóng vai em trai có lẽ rất thân quen với công, hai người ngồi chung một chỗ, đầu kề bên đầu, công còn nở nụ cười.
Công còn xoa đầu người mới.
Thụ nhíu mày, nói với trợ lý, đưa điện thoại di động đây.
Trợ lý vội vàng lắc đầu, người đại diện đã phân phó, tuyệt đối không cho thụ chạm vào điện thoại di động.
Thụ trầm mặt, ngữ khí nghiêm túc: Đưa đây.
Trợ lý chưa từng thấy dáng vẻ này của thụ, đành phải ngoan ngoãn giao nộp điện thoại di động.
Thụ xoạt xoạt hai lần, hủy like, cũng xóa bỏ tấm ảnh chụp trộm trên weibo.
16.
Trợ lý run sợ trong lòng, nhận lại cái điện thoại, liếc mắt nhìn tài khoản.
Có chút cạn lời: Hóa ra anh dùng tài khoản phụ, làm tui sợ muốn chết.
Xóa bỏ là trong tài khoản phụ, chia sẻ lại cái weibo chụp trộm đăng trên tài khoản chính, cậu không dám lên tài khoản chính.
Bỏ like, cũng là like của tài khoản phụ.
Hai lần dùng nhầm tài khoản chính trước đây, vừa phát weibo vừa bấm like.
Gây ra không ít chuyện.
Lần này cẩn thận từng li từng tí một, đổi thành tài khoản phụ, công sẽ không biết, cậu cũng được trút tâm trạng, nhất cử lưỡng tiện.
Nhưng mà trong lòng vẫn có chút buồn, cứ như vậy bấm bấm.
17.
Cảnh quay ngày hôm nay là diễn cùng công, lời kịch của thụ rất đơn giản, chỉ cần báo cho công, em trai nhất định phải nằm viện chữa trị là được.
Sau đó hai người phát sinh xung đột, anh trai nắm cổ áo của bác sĩ chất vấn, thụ phải diễn thật ẩn nhẫn, truyền tải được tình yêu thâm trầm với em trai.
Nhưng mà so với trước đây vô cùng thuận lợi, lần này có thể nói là cho thụ ăn hành, không chỉ nói sai lời thoại, tâm trạng cũng không đúng.
Đạo diễn mặt đầy sát khí hô ngừng, vẫy tay nói thụ: Đại ca ! Đó là người thân bệnh nhân của cậu, chứ không phải kẻ thù, ánh mắt hiền lành một chút coi !
Công tựa như cười mà không phải cười, thụ đỏ mặt nói xin lỗi với đạo diễn.
Lần quay thứ hai, lại bị kêu ngừng.
Lần này là tâm trạng của công không được.
Đạo diễn cảm thấy hận kỳ bất tranh (*): Xảy ra chuyện gì thế hả, hai người đang diễn biệt ly sao, đừng có yêu hận đan xen như vậy, ok !
(*) Cảm thấy tức giận cho người đang ở cảnh ngộ thua kém, nhưng lại không muốn chống lại.
18.
Một cảnh phải quay mấy lần, không phải thụ không đúng thì là công không ổn, đạo diễn chỉ có thể kêu dừng, quay những cảnh khác trước.
Chờ quay xong, đạo diễn đi tìm thụ, hỏi thụ, có phải luyện tập không đủ, có muốn cho cả hai một chút thời gian hay không.
Đừng nên lãng phí thời gian của mọi người.
Giữa hai người đã xảy ra chuyện gì, dư luận xôn xao trước đây là thật.
Dù là thật hay giả, cũng dẹp qua một bên cho tôi.
Thụ nghiêm mặt buồn bã nghe giáo huấn, chuẩn bị tiếp tục nghiên cứu kịch bản, nhưng lại có một trợ lý đến mời.
Là trợ lý của công.
19.
Cậu được mời tới xe bảo mẫu (*) của công, cửa vừa mới kéo ra, nhìn thấy công tay phải cầm kịch bản, tay trái chống cằm, mở mắt nhìn về hướng thụ.
(*) Là loại xe có 7 chỗ trở lên, thích hợp cho các ngôi sao ăn uống, nghỉ ngơi, hóa trang trong xe.
Trái tim nhỏ của thụ mạnh mẽ đập hai lần do dính thính, ánh mắt vội vàng tránh né, sợ mình bị xấu mặt.
Cậu đoán công tìm cậu đại khái là muốn diễn tập, tìm kiếm sự ăn ý.
Ai ngờ, công chỉ chậm rãi mở cửa tủ lạnh trong xe.
Tất cả đều là kem đủ loại nhãn hiệu.
Thụ có chút ngu ngơ: Hả…
Công hất cằm lên: Em muốn ăn loại nào, tôi đều có.
Thụ không chút nghĩ ngợi: Tám Hỉ.
Công ầm đóng cửa tủ lại: Không có Tám Hỉ !
Thụ: …
Nói bậy, em nhìn thấy vị sầu riêng kìa.
20.
Thụ không ăn kem, nhưng cảm xúc vui vẻ trong những hộp kem xuyên qua xuyên lại, ngọt ngào đến ê răng.
Cậu muốn hỏi nhưng lại không dám hỏi, thiên sứ nhỏ mỗi buổi tối có phải là công không.
Nhớ đến hai đêm ném kem Tám Hỉ bị công phát hiện.
Thụ hận không thể phóng đến đánh nhau với người đại diện.
Ông anh dám vứt Tám Hỉ mà nam thần ngộ đưa ?!
Cậu cầm kịch bản, vẻ mặt phức tạp, lại nhìn ánh mắt công, trong lòng khóc rống.
Nam thần, em đã không bảo vệ cẩn thận Tám Hỉ anh đưa, lại cho em thêm một lần nữa, được không !
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro