Chương 25 26 27
25. Bao dưỡng
Jeon Wonwoo mặc xong quần áo, bất an ngồi trên ghế sofa trong phòng khách. Tràng hoan ái vừa rồi làm phía sau không được thoải mái, hắn không dám ngồi thật, mà hơi nghiêng nghiêng thân thể, làm cho cho tư thế ngồi thoạt nhìn không được tự nhiên.
"Tuy rằng năng lực làm việc của cậu rất kém, nhưng phương diện này lại làm tôi rất hài lòng. Sao vậy, phía sau không thoải mái! ? Cậu bị nhiều đàn ông làm qua rồi, nhưng có đôi khi lại biểu hiện như là lần đầu tiên, cậu là cố tình giả vờ đi, bất quá, như vậy thật sự sẽ làm khách hàng thích hơn." Kim Mingyu cũng thay một bộ quần áo mặc nhà màu đen, càng phụ trợ thêm dáng người cao ngất, y đi đến ghế sofa đối diện Jeon Wonwoo ngồi xuống, ngón tay gõ gõ lên bàn trà phía trước. Nhìn đến tư thế ngồi không tự nhiên của Jeon Wonwoo, khuôn mặt đầy nét tươi cười trào phúng.
"Kim... Tổng, tôi..." Jeon Wonwoo do dự một lúc, vẫn là đổi lại cách xưng hô. Hắn rất muốn nói cho Kim Mingyu biết chuyện mình không phải là trai bao , nhưng mà không biết giải thích như thế nào! ? Chẳng lẽ nói với y là mình đã yêu thầm y mười năm, cho nên mới cam tâm tình nguyện làm việc này! ? Jeon Wonwoo không dám, hắn sợ Kim Mingyu sẽ trắng trợn cự tuyệt cùng chế giễu hắn, ít nhất nếu duy trì như hiện giờ, Jeon Wonwoo còn có thể lừa gạt bản thân rằng mọi việc vẫn còn có hi vọng.
Jeon Wonwoo đã hoàn toàn hiểu được tâm của mình rồi. Nói cái gì sau lần đầu tiên sẽ đưa đơn từ chức, từ nay về sau không dính líu gì đến Kim Mingyu nữa, bây giờ không phải đã là lần thứ hai rồi sao! ? Nói cái gì Kim Mingyu cùng Yoon Jeonghan chia tay cùng mình không có nửa điểm quan hệ, kỳ thật Jeon Wonwoo rất để tâm quan hệ bọn họ ra sao, chỉ là không dám hỏi Kim Mingyu mà thôi.
Thực ra, đây chỉ là Jeon Wonwoo tự lừa người dối mình để bức bản thân buông tay, nhưng hắn căn bản là không bỏ xuống được, không từ bỏ được Kim Mingyu, không bỏ xuống được tình yêu say đắm mà hắn đã từng giọt từng giọt tích luỹ mười năm.
"Quên đi, nói điểm chính. Jeon Wonwoo, tôi rất hài lòng với thân thể cậu, kỹ thuật cũng tốt, tôi cũng thực thích cách cậu giả vời ngây thơ. Hay như vậy đi, cậu theo giúp tôi một thời gian được không! ?" Jeon Wonwoo vẫn luôn cuối đầu, Kim Mingyu không nhìn thấy mặt hắn, nên đương nhiên cũng không biết trong lòng hắn đang nghĩ gì. Bất quá, y cũng không có hứng thú muốn biết.
Y chính là cảm thấy Yoon Jeonghan đã sắp kết hôn, hai người không còn một chút hi vọng tái hợp, biến cố này làm cho Kim Mingyu đối với tình yêu sinh ra cảm giác thất vọng. Yoon Jeonghan rời đi làm tim y phút chốc trống rỗng, thân thể càng trở nên tịch mịch. Lúc nãy khi làm tình, Kim Mingyu cảm nhận được thân thể Jeon Wonwoo mang đến cho y thật nhiều vui sướng, khoái cảm mãnh liệt, thậm chí ngay cả trước kia ở cùng Yoon Jeonghan cũng chưa từng đạt được. Kim Mingyu liền nghĩ muốn giữ hắn ở bên cạnh mình một khoảng thời gian, ngẫu nhiên an ủi thân thể tịch mịch, phát tiết dục vọng bản thân.
"A! ?" Jeon Wonwoo hãy còn đang thất thần, không nghe được lời Kim Mingyu nói, ngẩng đầu chăm chăm nhìn y.
"A cái gì! Cậu là trai bao mà, đừng có ở trước mặt tôi mà giả bộ ngốc! Tôi sẽ bao dưỡng cậu một thời gian, giá cả tùy cậu! Bất quá có một điều kiện, đó là nghỉ việc ở Kim thị , cho dù chúng ta không có mối quan hệ này, tôi cũng sẽ không chấp nhận cho cậu tiếp tục làm việc ở đó, cậu không lo làm báo cáo tài chính lại dồn hết tâm tư ở quán bar lấy lòng đàn ông, hiện tại bảo cậu từ chức chứ không trực tiếp sa thải là đã nể mặt cậu lắm rồi." Kim Mingyu nhíu mày bất mãn nhìn biểu tình ngây ngốc của Jeon Wonwoo. Y tự nhiên biết quyết định của mình, một là do y hiểu lầm báo cáo kia là của Jeon Wonwoo làm nên bất mãn với thái độ làm việc của hắn, hai là Kim Mingyu không muốn một trai bao y bao dưỡng lại ở chung một công ty với mình.
26. Tiền tài
Bởi vì lúc trước đã đưa ra ý định xin từ chức với quản lý, nên đối với việc Kim Mingyu không cho hắn làm việc tại Kim thị , Jeon Wonwoo cũng không so đo nhiều, dù sao sớm muộn cũng phải rời đi. Nhưng Kim Mingyu lại muốn bao dưỡng mình, đều này làm suy nghĩ vốn đã rối loạn của hắn lại càng thêm hỏng bét.
Chẳng phải trong rất nhiều bộ phim truyền hình, nữ nhân vật chính đều là người bình thường sau đó đi làm người hầu hoặc gia sư cho nhà giàu, rồi cùng nam nhân vật chính anh tuấn nhiều tiền sáng tối ở bên nhau, cuối cùng sinh tình, sau đó sống hạnh phúc bên nhau. Đương nhiên một người đàn ông trưởng thành như Jeon Wonwoo sẽ không hứng thú với loại phim theo kịch bản cũ rích này, nhưng mà thỉnh thoảng hắn cũng cùng với mẹ, yên lặng ngồi xem.
Hiện tại nếu Kim Mingyu bao dưỡng hắn thì cơ hội ở chung của hai người sẽ tăng lên, điều này không khỏi làm ngọn lửa hi vọng của Jeon Wonwoo thiêu đốt mãnh liệt hơn, mười năm thầm yêu Kim Mingyu, trong lòng Jeon Wonwoo chứa rất nhiều khát vọng, cho dù biết bao dưỡng chính là để Kim Mingyu phát tiết dục vọng, Jeon Wonwoo vẫn nghĩ chỉ cần được ở cùng y là tốt rồi, thậm chí còn ảo tượng có khi sẽ giống mấy bộ phim truyền hình kia, hai người ở chung lâu ngày sẽ sinh tình, rồi sẽ...
"Cậu đã suy nghĩ kĩ chưa! ? Nếu không muốn thì..." Jeon Wonwoo mãi vẫn không phản ứng làm Kim Mingyu mất kiên nhẫn, bắt đầu hối hận vì quyết định vội vàng. Tuy rằng Jeon Wonwoo là trai bao , nhưng dù sao hắn vẫn còn làm việc ở Kim thị , tổng giám đốc đi bao dưỡng nhân viên làm y có chút mất mặt.
"Kim tổng, tôi đáp ứng!" Thấy Kim Mingyu có ý thay đổi, Jeon Wonwoo lo lắng lập tức đáp ứng.
"Ân... Vậy được rồi. Cậu nhớ nên mau sớm từ chức." Kim Mingyu sửng sốt một chút, nhưng nghe thấy Jeon Wonwoo đáp ứng cũng không nói gì, chỉ nhắc hắn mau chóng từ chức.
"Kim tổng, tôi... Lúc trước đã xin từ chức với quản lý tài chính, chỉ còn một số việc chưa bàn giao xong." Ở Kim thị , Jeon Wonwoo chỉ là một nhân viên bình thường, nên chỉ cần đưa đơn từ chức cho quản lý, hoàn thành chuyển giao công tác, Kim Mingyu chỉ cần ở đơn từ chức ký một cái là xong. Cho nên Kim Mingyu không biết chuyện hắn xin từ chức từ trước.
"Coi như cậu biết người biết ta. Vậy thì bao dưỡng tính từ ngày hôm nay đi, bao nhiêu tiền cậu cứ ra giá." Đối với sự thức thời của Jeon Wonwoo, Kim Mingyu vừa lòng gật đầu, đứng lên lấy một tờ chi phiếu chuẩn bị đưa cho Jeon Wonwoo.
"Kim tổng, tôi..." Jeon Wonwoo xấu hổ không biết nên nói cái gì, hắn vốn dĩ không nghĩ sẽ cùng y giao dịch tiền bạc. Vả lại hắn cũng không biết giá cả của một trai bao , nên dù Jeon Wonwoo muốn nói đại một cái giá thì cũng không biết nên nói bao nhiêu.
"Ngượng ngùng sao! ? Vậy đợi đến lúc chấm dứt hãy trả đi, dù sao tôi cũng không biết sẽ có hứng thú với cậu bao lâu, đến lúc đó bàn lại giá cũng tốt. Yên tâm, niệm tình cậu từng làm ở Kim thị , tôi sẽ không bạc đãi cậu, mặc dù hiệu suất công việc thì không sao nói nổi." Nói đến câu cuối Kim Mingyu lại chăm chọc Jeon Wonwoo, nhưng là tâm tình của y cũng không tệ lắm, biểu tình trên mặt coi như ôn hòa, bộ dáng thương lượng cũng rất tốt.
"Ân... Kia Kim tổng... Hôm nay... Hôm nay nếu không còn việc gì, tôi... Tôi đi trước..." Tuy rằng Kim Mingyu nói bao dưỡng mình, tuy rằng hiện tại tâm tình của y rất tốt, nhưng Jeon Wonwoo không có hy vọng xa vời về chuyện Kim Mingyu sẽ giữ mình lại qua đêm, đứng lên lắp bắp chuẩn bị rời đi. Có lẽ vì hồi đi học Kim Mingyu quá mức chói mắt, đối với Jeon Wonwoo là ngoài tầm với, mà khi đi làm y lại là lãnh đạo cao cấp của mình, hai người trong lúc đó khoảng cách càng thêm xa xôi, hơn nữa việc yêu thầm đã bén rễ ăn sâu gần mười năm, cho nên khi đứng trước mặt Kim Mingyu, Jeon Wonwoo trở nên quá thận trọng, thậm chí có chút khúm núm.
27. Ở chung
"Jeon Wonwoo cậu làm gì gấp gáp như vậy, chẳng lẽ là đi tìm mối khác. Vừa rồi còn làm bộ dáng phía sau không thoải mái, hiện tại liền khẩn cấp muốn tìm nam nhân thượng. Cậu rốt cuộc có hiểu bao dưỡng là gì không! ? Jeon Wonwoo tôi cho cậu biết, trong khoảng thời gian này, cậu ít lộn xộn đi tìm đàn ông đi! Trước khi tôi chán, cậu chỉ có thể cho một mình tôi thượng!" Nhìn thấy Jeon Wonwoo lo lắng muốn rời khỏi, một cỗ tức giận liền dâng lên trong lòng Kim Mingyu, y lập tức thay đổi sắc mặt, ánh mắt căm tức nhìn hắn, nói chuyện cũng hết sức trào phúng. Chỉ cần y nghĩ đến Jeon Wonwoo mới vừa cùng mình làm xong, hiện tại lại đi tìm nam nhân khác, trong lòng liền cực kỳ không thoải mái. Hơn nữa y đã nói sẽ bao dưỡng hắn, như vậy trong khoảng thời gian này, Jeon Wonwoo đương nhiên chỉ có thể phục vụ một mình y.
"Kim tổng, Kim tổng, không phải. Tôi... Tôi chỉ là thấy thời gian không còn sớm, nên muốn về nhà." Đã bị Kim Mingyu hiểu lầm là trai bao , hắn cũng không muốn y lại hiểu lầm mình sâu hơn, vội vàng giải thích.
Kim Mingyu chăm chú nhìn ánh mắt của Jeon Wonwoo, muốn xác nhận xem hắn có nói dối hay không, Y dù sao cũng là giám đốc Kim thị , trên thương trường cũng coi như là nhân vật suất trá phong vân (đại khái là sắc sảo và có tầm ảnh hưởng lớn), ánh mắt thực có vài phần sắc bén. Bị nhìn chằm chằm, Jeon Wonwoo vốn đã khúm núm trước mặt Kim Mingyu, nay lại càng có vẻ bối rối .
"Được rồi, cậu đừng về, trụ lại trong phòng khách đi. Sau này lúc tôi ở nhà cậu cứ đến, đỡ phải lần nào cũng điện thoại gọi cậu." Kim Mingyu nhìn chăm chú Jeon Wonwoo một hồi, thấy bộ dáng hắn kích động không giống như nói dối, mới trở lại sofa ngồi.
Hiện tại trong lòng Kim Mingyu nhận định Jeon Wonwoo là một trai bao , cho nên mới nghĩ một cuộc điện thoại là có thể kêu hắn đến tùy ý phát tiết. Đối với biểu tình hay ngôn ngữ của một trai bao , Kim Mingyu cũng không để tâm suy nghĩ nhiều, tỷ như tại sao Jeon Wonwoo đưa đơn từ chức, hắn ở trước mặt y sao lại cẩn trọng như vậy! ? Khi bị y chấn vấn, tại sao Jeon Wonwoo lại kích động giải thích! ? Cho dù Kim Mingyu đưa ra bao dưỡng, Jeon Wonwoo cũng hoàn toàn có thể cự tuyệt. Đối với một trai bao mà nói, tiền của ai chả giống nhau. Làm gì nhất định phải chịu đựng tính khí của y.
"A! ? Trụ... Ở nơi này! ?" Jeon Wonwoo không bao giờ nghĩ Kim Mingyu sẽ cho hắn ở lại, lập tức ngây ngẩn cả người, biểu tình bối rối nháy mắt có chút dại ra.
"Như vậy cậu còn không muốn!" Kim Mingyu nhướng mày, khóe môi cười như không cười, biểu tình trên mặt âm tình bất định.
"Không... Không phải." Jeon Wonwoo cúi đầu, nhỏ giọng phủ định.
"Tôi lấy làm lạ, vừa rồi lúc ở phòng tắm cậu đứng còn chẳng vững, vậy mà chỉ một lúc đã nóng lòng muốn về nhà. Hay những người làm trai bao như cậu bị đàn ông thượng quen rồi, thể lực phục hồi tương đối mau. Vậy chúng ta làm thêm một lần xem! ?" Kim Mingyu đột nhiên đứng dậy đi đến gần Jeon Wonwoo, một bàn tay còn bất hảo sờ soạng khố gian của hắn.
"Kim... Kim tổng..." Jeon Wonwoo mới đó sao có thể phục hồi thể lực, nhưng cho dù hắn nói mệt, Kim Mingyu cũng đâu đau lòng, cho nên đành một mình gắng gượng chống đỡ. Hiện tại nghe Kim Mingyu nói muốn làm thêm một lần làm hắn hoảng sợ, thân thể lui về sau né tránh bàn tay y, lại bởi vì mặt sau không thoải mái, liền lảo đảo thiếu chút nữa ngã xuống đất.
"Đi ngủ thôi." Kim Mingyu túm lại Jeon Wonwoo giúp hắn ổn định. Hôm nay đã bắn hai lần khiến y vô cùng mỹ mãn, bất quá là cố ý đùa hắn một chút thôi, mà biểu tình kích động của Jeon Wonwoo càng làm y không có hứng trí, liền tùy tiện phất tay, tự mình đi vào phòng ngủ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro