Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

C101 - C105


101. Thỏa mãn (H)

"Sao vậy... Xảy ra chuyện gì! ?" Trần Khải Văn không biết tại sao Quan Long lại đột nhiên bảo mình dừng lại, tưởng rằng răng nanh của mình vô ý làm đau y, kinh hoàng thất thố ngẩng đầu lên, khẩn trương nhìn về phía Quan Long.

"Tôi muốn em, nhanh ngồi lên trên." Khi Trần Khải Văn ngẩng đầu, khóe miệng dính nước miếng trong suốt, miệng khẽ nhếch, đôi môi bởi vì ma xát quá lâu mà có chút sưng, màu sắc so với bình thường hồng diễm hơn nhiều. Chính là vừa nhìn đôi môi Trần Khải Văn, nghĩ đến hắn vừa khẩu giao mang đến cho mình bao nhiêu khoái cảm tiêu hồn, Quan Long cảm thấy dưới bụng lại căng thẳng, dương vật nghẹn trướng đến phát đau, khẩn cấp muốn hậu huyệt ấm áp lại chặt chẽ kia đến an ủi chính mình.

Yêu cầu trắng trợn của Quan Long làm cho mặt Trần Khải Văn đỏ hồng, ngoan ngoãn đứng lên bắt đầu cởi y phục của mình.

Quan Long lại không kịp đợi động tác của Trần Khải Văn, khi thấy hắn chậm rãi cởi áo, liền tự động cởi lấy thắt lưng của hắn, đem quần và quần lót cùng một lúc kéo xuống.

"Thân thể xoay chỗ khác, đem mông nhếch lên đến một chút." Quan Long một bên nói một bên mở ngăn kéo tủ lấy ra chai bôi trơn đã lâu không dùng đến. Vài lần làm tình gần đây Quan Long đều là dùng đầu lưỡi đem chỗ kia của Trần Khải Văn liếm đến ướt át mềm nhũn, sau đó dương vật mới thật cẩn thận tiến vào.

Nhưng hiện tại tâm tình của y đối với Trần Khải Văn đã khác ngày xưa, cảm thấy hắn lừa gạt mình, hoài nghi Trần Khải Văn dấu mình đi tìm nam nhân khác. Nếu không phải lúc trước đã quen với cảm giác sảng khoái khi không mang bảo hộ lúc ân ái, nói không chừng Quan Long ngay cả bao cao su cũng sẽ mang. Đã đến lúc này rồi, Quan Long sao còn có thể dùng đầu lưỡi liếm lộng hậu huyệt, tùy tiện dùng bôi trơn khuếch trương một chút là được.

Quan Long mở nắp, đem trơn tề vẽ loạn lên đầu ngón tay. Chờ sau khi Trần Khải Văn xoay người đưa lưng về phía mình, ngón tay dính trơn tề ở chỗ huyệt khẩu xoa nhẹ vài cái liền gấp rút sáp đi vào.

"A!" Ngón tay lạnh lẽo cứng rắn đột nhiên sáp nhập vào hậu huyệt, cùng đầu lưỡi ấm áp mềm mại chậm rãi liếm lộng lúc trước quá bất đồng, Trần Khải Văn khó chịu kinh hô một tiếng. Nhưng hắn cũng không vì việc y dùng trơn tề mà có suy nghĩ gì khác, nghĩ thầm có lẽ Quan Long chính là đợi không kịp, dù sao dùng trơn tề khuếch trương cũng nhanh hơn. Bất quá Trần Khải Văn cũng là tâm đà điểu (không chấp nhận sự thật) mà thôi, lúc Quan Long đối xử tốt với hắn, hắn liền cao hứng muốn chết; lúc y đối với hắn không tốt, thì lại tự tìm cái cớ an ủi mình.

Quan Long không còn tâm tình thương tiếc che chở Trần Khải Văn như lúc trước, hơn nữa dục vọng vốn là tên đã trên dây, ngón tay mới vừa thâm nhập hậu huyệt liền rất nhanh tiến hành trừu sáp. Cũng may trơn tề được bôi đầy đủ, Trần Khải Văn cũng không ăn khổ quá nhiều. Hơn nữa trong tâm hắn tất cả chỉ có Quan Long, y tùy tiện hôn môi cùng đụng chạm đều có thể làm thân thể hắn khoái cảm, không bao lâu sau khi được ngón tay trừu sáp, Trần Khải Văn liền cúi đầu phát ra tiếng rên rỉ nho nhỏ.

"Như vậy được rồi, nhanh ngồi lên đi." Quan Long từ hậu huyệt rút ra ngón tay, dùng một ít trơn tề còn dính trên đó quét lên dương vật, lại duỗi tay ở trên cánh mông mềm mại của Trần Khải Văn nhéo một cái ý bảo động tác của hắn mau một chút.

Trần Khải Văn xoay người, một chân bước qua hai chân Quan Long, nửa quỳ ở hai bên sườn của y, dương vật lung lay dựng thẳng cũng không cần dùng tay trụ, hai tay Trần Khải Văn bám lấy bả vai Quan Long, nửa người trên chậm rãi ngồi xổm xuống, khi quy đầu chạm vào huyệt khẩu, Trần Khải Văn cắn cắn môi, thân thể ngồi mạnh xuống đem cực đại quy đầu thôn tiến vào sâu trong hậu huyệt, rồi mới khôi phục lại tốc độ chầm chậm, hậu huyệt từng chút từng chút vậy trụ lấy dương vật, cho đến khi trụ thịt nóng bỏng thô dài hoàn toàn bị cơ thể mình nuốt vào.

"Ngô..." Tuy rằng tốc độ Trần Khải Văn có chút chậm, làm cho Quan Long càng thêm tâm dương khó nhịn, nhưng cũng lại là một loại cực hạn hưởng thụ, khoái cảm tê dại ngứa ngáy từ nhẹ tiến đến sâu sắc, dần dần tràn ra toàn bộ thể xác và tinh thần. Đợi thời điểm hai người hoàn toàn kết hợp, Quan Long cảm thấy lúc này đây so với phía trước một lần lại một lần càng thêm thỏa mãn, trong miệng phát ra một tiếng thở dài thoải mái.

Biểu tình thoái mái trên mặt Quan Long không khác gì cho Trần Khải Văn một lời cỗ vũ, hắn bắt đầu cao thấp lên xuống thân thể, làm cho hậu huyệt phun ra nuốt vào dương vật của Quan Long, thẳng khởi, ngồi xuống, lần thứ hai thẳng khởi... Lần lượt nhấp nhô, vách tường mềm mại bên trong hậu huyệt không ngừng ma xát với thịt trụ, trơn tề vốn vẽ loạn ở hậu huyệt đã biến thành chất lỏng thấp dính, động tác cao thấp phun ra nuốt vào cũng càng ngày càng dễ dàng, Trần Khải Văn không tự chủ được từ từ tăng tốc độ nhấp nhô thân thể.

102. Thói quen

Bên trong hậu huyệt nhuyễn nị thấp hoạt, cọ đến quy đầu vừa tê vừa ngứa, Trần Khải Văn lại dùng tư thế "Kỵ thừa", đối với Quan Long mà nói chính là thuần túy hưởng thụ. Bất quá khi y nhìn đến Trần Khải Văn bởi vì cả người cao thấp phập phồng mà mệt đến hô hấp càng ngày càng dồn dập, thậm chí trên trán đều toát ra mồ hôi, y vẫn là đưa hai tay lên cầm lấy thắt lưng của hắn, cánh tay dùng một chút lực giúp hắn chống đỡ cơ thể, để Trần Khải Văn khi cử động lên xuống cũng không quá tốn sức.

Có Quan Long chống đỡ, Trần Khải Văn di chuyển càng thêm nhanh, hai cánh mông nộn thịt cùng đùi Quan Long va chạm không ngừng, phát ra thanh âm ba ba ba vang dội, chỗ kết hợp càng lâu, nhiệt độ càng nóng bỏng, tựa như muốn đem hai người hoà tan luôn vào bên trong ngọn lửa dục vọng.

Khi dục vọng tới đỉnh, Quan Long đè xuống thân thể Trần Khải Văn, quy đầu đỉnh đến chỗ sâu nhất bên trong hậu huyệt, đem tinh dịch nóng bỏng phun trào trong thân thể của hắn.

"Quan Long Quan Long..." Trần Khải Văn bị kích thích thân thể kịch liệt run rẩy, dương vật từng đợt phóng xuất tinh dịch trắng ngà bắt tung tóe khắp nơi trên người Quan Long.

"Đi tắm rửa thôi." Hoan ái trôi qua, Quan Long cũng không giống bình thường đem Trần Khải Văn ôm vào trong ngực vuốt ve trong chốc lát, mà cơ hồ là tình cảm mãnh liệt vừa mới rút đi, Quan Long liền ôm hắn xuống giường đi đến phòng tắm. Lấy tâm tình hiện tại của Quan Long, đương nhiên không phải lo lắng Trần Khải Văn sau khi hoan ái thân thể mệt mỏi mới ôm hắn đi phòng tắm, chẳng qua y cảm thấy nếu để hắn tự mình đi, như vậy tinh dịch vừa bắn ở trong hậu huyệt chắc chắn sẽ lưu thành một đường, sẽ phải phiền phức đi thu dọn mà thôi.

Hai người tắm rửa xong, liền lên giường tiến vào ổ chăn chuẩn bị ngủ.

"Tắt đèn, ngủ đi." Quan Long nằm thẳng trên giường, cố ý nén lại cảm giác muốn ôm thân thể ấm áp của Trần Khải Văn vào trong ngực.

"A." Trần Khải Văn nhẹ nhàng đáp, trong giọng nói tựa hồ hỗn loạn một tia thất vọng, nhưng cũng không dám nhiều lời, ngoan ngoãn giơ tay lên tắt đèn.

Ngày hôm nay công việc của Quan Long có chút bận rộn, lại luôn nghĩ đến chuyện bị Trần Khải Văn dối gạt, làm cho thể xác và tinh thần đều mỏi mệt. Vừa rồi lại qua một tràng hoan ái vô cùng thỏa mãn, làm cho toàn thân y thả lỏng, mỏi mệt vô lực nhất thời ùng ùng kéo đến, không bao lâu liền trầm trầm mà ngủ.

"Ngô..." Trong lúc ngủ mơ Quan Long không tự chủ hướng lại gần thân thể ấm áp bên cạnh, trở mình vươn cánh tay đem Trần Khải Văn gắt gao kéo vào trong ngực, mơ hồ lẩm bẩm một tiếng, đầu ở trên người Trần Khải Văn cọ qua cọ lại, tìm kiếm một tư thế thoải mái nhất, sau đó không động đậy gì nữa.

Trần Khải Văn vốn đang đang lo lắng tại sao đêm nay Quan Long không có ôm mình ngủ, càng nghĩ càng tỉnh hai mắt làm sao cũng ngủ không được. Nhưng hiện tại Quan Long lại ôm lấy mình, tuy rằng trong phòng tối như mực, nhưng hắn vẫn nhịn không được cong lên khóe miệng yên lặng cười thầm, cẩn thận na hạ thân thể, hướng lòng ngực Quan Long dụi vào chặt hơn một chút, nội tâm ngập tràn hạnh phúc rất nhanh liền đi vào giấc ngủ.

Sáng sớm hôm sau, Trần Khải Văn như cũ tỉnh dậy trước Quan Long, nhưng khi hắn nhẹ nhàng tách ra khỏi cái ôm của Quan Long chuẩn bị đi nấu bữa sáng, y cũng cũng đã tỉnh lại, nhưng vẫn như cũ giả bộ đang ngủ say không để cho Trần Khải Văn phát hiện.

Sau khi Trần Khải Văn khỏi phòng ngủ, Quan Long mới mở mắt ra, trên mặt hiện ra biểu tình ảo não. Trước khi ngủ phải kềm chế lắm mới không ôm hắn, vậy tại sao trong khi ngủ lại không tự chủ ôm lấy hắn! ? Chẳng lẽ ôm Trần Khải Văn ngủ đã thành thói quen trong tiềm thức không thể thay đổi! ? Quan Long nhíu mày, phiền não cào cào tóc.

Hô... Quan Long thở ra một hơi, ý đồ làm cho mình trầm tĩnh lại. Ôm liền ôm đi, nếu đã thành thói quen, vậy không thể từ bỏ trong một sớm một chiều được, dù sao Trần Khải Văn vẫn còn ở bên cạnh mình, không phải đã nói chờ điều tra xem hắn rốt cuộc nói dối, ở sau lưng mình làm ra chuyện xấu xa gì sau đó mới chấm dứt bao dưỡng sao! ? Còn nhiều thời gian, thói quen đợi qua một thời gian hẳn bỏ. Quan Long tự khuyên mình một phen, trong lòng mới tốt hơn chút ít. Nhìn thời gian không còn sớm, liền rời giường mặc quần áo tử tế, sau khi rửa mặt thì ra khỏi phòng ngủ.

Trên bàn đã dọn xong bữa sáng nóng hổi, Quan Long ngồi trên ghế yên lặng ăn xong bữa sáng. Khi đứng trước gương sửa sang quần áo thì Trần Khải Văn cũng đi tới, Quan Long ngừng tay, giống thường ngày để cho hắn giúp mình tiếp tục sửa sang lại. Lúc này y lại nhìn vào gương, trông thấy bộ dáng Trần Khải Văn cuối đầu giúp mình đeo cà- vạt, nhưng trong lòng đã không còn cảm giác hạnh phúc ngọt ngào, mà chỉ cảm thấy mình dùng tiền bao nuôi hắn, tất nhiên phải để hắn hầu hạ mình.

Khi Quan Long ra đến trước cửa cũng không nói với Trần Khải Văn kêu hắn ngoan ngoãn ở nhà đợi mình, tuy rằng Trần Khải Văn khẳng định sẽ gật đầu đáp ứng, nhưng chẳng phải ở trước mặt thế này sau lưng lại làm thế khác. Quan Long cũng làm biếng tốn nước bọt, dứt khoát đi thẳng ra cửa.

103. Lãnh đạm

Hai mắt Trần Khải Văn dùng sức chăm chú nhìn máy tính, lại vô pháp đem lực chú ý tập trung lên mấy con số trên đó.

Vài ngày gần đây Quan Long hình như đối với mình lãnh đạm hơn rất nhiều, khi ăn cơm luôn giữ yên lặng, không còn đánh giá tài nấu nướng của mình; khi xem TV cũng không còn đem mình ôm vào trong ngực nói nói cười cười thảo luận tiết mục TV; thậm chí lúc ân ái... Nghĩ đến đây, mặt Trần Khải Văn đỏ hồng. Lúc ân ái Quan Long cũng không giúp mình khẩu giao hay liếm lộng chỗ kia nữa, mỗi lần cũng chỉ dùng trơn tề khuếch trương một chút rồi vội vã đi vào.

Đồng dạng là đàn ông, Trần Khải Văn đương nhiên biết dục vọng như tên đã trên dây thì còn cố kỵ cái gì, cho nên cũng không trông cậy mỗi lần Quan Long đều phải ôn nhu cẩn thận an ủi chính mình. Nhưng vô luận là khẩu giao hay liếm lộng hậu huyệt, thì đối với Trần Khải Văn đều không chỉ mang ý nghĩa kích thích tình dục đối phương, mà còn biểu hiện mức độ thân mật của Quan Long đối với mình. Y đột nhiên không làm như vậy, khiến trong lòng hắn cảm giác buồn bã thất vọng, giống như thiếu thiếu cái gì đó.

Thái độ đột nhiên lạnh nhạt của Quan Long không khỏi làm Trần Khải Văn lo lắng, chắc không phải mình đã làm sai chỗ nào rồi đi! ? Mỗi ngày sáng sớm đúng giờ rời giường chuẩn bị bữa sáng, Quan Long vừa ra đến cửa liền cẩn thận giúp y sửa sang lại quần áo, chờ y đi một lúc mình mới thay đồ đi làm, cũng luôn ở trước khi y tan tầm liền chạy về nhà làm cơm chiều, cơm nước xong cùng Quan Long xem TV một lúc, khi trở lại phòng liền ngoan ngoãn nằm trên giường để y tùy ý gây sức ép, có khi vì để cho y cao hứng, chính mình còn tận lực chủ động nghênh hợp... Trần Khải Văn nghĩ tới nghĩ lui, cũng không phát giác mình có chỗ nào không đúng.

"Gần đây công ty tương đối bận, tất cả mọi người vất vả . Ngày mai thứ bảy mọi người cố gắng thêm lần nữa, trước khi tan tầm phải làm xong đơn đặt hàng của khách. Lương tăng ca lần này tính gấp đôi, buổi tối tôi mời mọi người đi quán bar thả lỏng." Tiếng nói chuyện của Vạn lão đánh gãy suy nghĩ của Trần Khải Văn.

"Lương tăng ca tăng gấp đôi! Vạn lão bản từ bao giờ trở nên hào phóng đến thế?"

"Còn nữa còn nữa, buổi tối còn mời chúng ta đi chơi, nhất định phải tìm nơi nào cao cấp một chút để 'thịt' Vạn lão bản một lần."

... ...

Có lẽ bởi vì Vạn lão bản hứa tăng gấp đôi phí tăng ca, các đồng nghiệp đối với việc tăng ca đều không có ý kiến gì, ngược lại còn hưng trí bừng bừng thảo luận xem buổi tối đi đâu chơi.

"Khải Văn, ngày mai cậu tăng ca được chứ! ?" Vạn lão bản đi đến trước mặt Trần Khải Văn hỏi riêng một câu.

"Không... Không thành vấn đề." Trần Khải Văn nghĩ nghĩ, ngày mai thứ bảy là ngày mình về nhà, ở chỗ mẹ cũng tương đối dễ nói, tìm một lý do đi ra ngoài chắc không thành vấn đề, huống chi các đồng nghiệp đều tăng ca, hắn cũng xấu hổ không muốn làm một người cá biệt.

"Vậy là tốt rồi." Vạn lão bản vừa lòng vỗ vỗ bả vai Trần Khải Văn, xoay người rời đi.

Trần Khải Văn buổi tối về đến nhà làm xong cơm chiều, cùng Quan Long ăn cơm, sau khi thu thập xong phòng bếp liền chuẩn bị trở về nhà.

"Em về nhà." Trước khi đi, Trần Khải Văn đến phòng sách nơi Quan Long đang làm việc nói tạm biệt.

"Đã biết, trên đường cẩn thận chút." Quan Long mở miệng dặn một câu, nhưng lực chú ý vẫn tập trung trên màn hình máy tính, không có liếc nhìn Trần Khải Văn một cái.

"Ân." Trần Khải Văn cô đơn đáp lời. Trước kia mỗi lần thứ sáu, Quan Long giống như luyến tiếc mình rời đi, ôm vào trong ngực hôn tới hôn lui, thậm chí có khi động tình khó nhịn, sẽ trực tiếp lột quần áo của mình mây mưa thất thường một phen. Nhưng hôm nay lại lãnh đạm như thế, bất quá công việc của Quan Long cũng rất bận rộn, mình không nên tham lam so đo nhiều như thế. Trần Khải Văn tự an ủi mình vài câu, liền rời khỏi nhà Quan Long.

Tới thứ bảy, Trần Khải Văn tìm lấy một cái cớ nói với mẹ, sau đó liền đi công ty tăng ca. Tuy rằng khi nối dối hắn vẫn luôn chột dạ cuối thấp đầu, nhưng Trần mẫu cũng không có hỏi nhiều, dù sao trong mắt mẫu thân hắn từ nhỏ đến lớn đều rất hiểu chuyện, Trần mẫu chưa từng nghĩ đến Trần Khải Văn sẽ nói dối gạt mình.

Tăng ca đến tối công việc cũng hoàn thành, các đồng nghiệp liền thúc giục Vạn lão bản mời khách. Vạn lão bản ngược lại sảng khoái thực hiện, chọn một quán bar không tồi mời mọi người đi chơi.

Trần Khải Văn mới đầu không muốn đi, vốn từ thứ hai đến thứ sau đều ở cùng Quan Long nên không gặp được mẫu thân, hôm nay lại bỏ lỡ thêm một ngày. Trong lòng hắn băn khoăn, muốn sớm về nhà với bà. Nhưng lời vừa nói ra khỏi miệng, các đồng nghiệp liền giữ hắn lại, nói cái gì mọi người thật vất vả mới tụ tập một lần, đúng lúc bồi dưỡng tình cảm, hoạt động tập thể sao có thể không tham gia... Trần Khải Văn da mặt mỏng, chịu không nỗi mọi người mè nheo, không thể không biết xấu hổ cự tuyệt nữa, đành bị một đám người vây quanh kéo lên xe đi quán bar.

104. Nguy hiểm

Quan Long giơ tay lên nhu nhu huyệt thái dương đau nhức. Tối qua vì Trần Khải Văn trở về nhà, bên cạnh không có thân thể ấm áp kia, Quan Long lăn qua lộn lại thế nào cũng ngủ không ngon giấc. Hôm nay lại cùng khách hàng bàn bạc cả ngày, tuy rằng buổi trưa có đến nhà hàng sang trọng ăn cơm, nhưng y sớm đã bị Trần Khải Văn dưỡng thành thói quen ăn uống, cho dù trước mặt là một bàn sơn hào hải vị, cũng không có cảm giác thèm ăn. Tới khi chạng vạng, Quan Long vừa đói vừa mệt, nhưng vẫn phải củng cố tinh thần cùng khách xã giao.

"Quan tổng không khỏe sao! ?" Vị khách ngồi phía đối diện thấy Quan Long bộ dáng khó chịu nên quan tâm hỏi.

"Không có việc gì, chỉ là tối qua ngủ không ngon giấc nên có chút đau đầu." Quan Long mỉm cười, tỏ vẻ mình không sao.

"Chúng ta cũng bận việc cả ngày, đúng lúc gần đầy có một quán bar không tồi, cùng đi uống vài chén nha! ?" Vị khách kia nêu ra chủ ý và đợi ý kiến của Quan Long.

Quan Long nghĩ thầm nếu về nhà cũng chỉ có một mình, liền gật đầu đáp ứng, cùng khách hàng lái xe đến quán bar.

Trong quán rượu, Trần Khải Văn và các đồng nghiệp vây thành một bàn, uống rượu, chơi oẳn tù tì, nói chuyện phiếm, đùa giỡn, hát karaoke... không khí cực HIGH, chỉ có mỗi mình Trần Khải Văn ngồi ở trong góc yên lặng.

Trần Khải Văn cũng không phải không hòa hợp, chủ yếu là vì tới công ty chưa lâu, cùng các đồng nghiệp còn chưa quá thân thuộc, mấy đề tài thảo luận đều chen vào không lọt. Hơn nữa Trần Khải Văn cũng không thích uống rượu, thời điểm người khác chơi oẳn tù tì uống rượu hắn cũng chỉ có thể ngồi bên cạnh ngơ ngác nhìn.

"Khải Văn sao lại ngồi một mình, đến, hai chúng ta cùng cạn ly." Vạn lão bản đưa một ly rượu đến trước mặt Trần Khải Văn.

"Thực xin lỗi Vạn lão bản, tôi không biết uống rượu." Bị Vạn lão bản miệng đầy mùi rượu phả lên mặt, Trần Khải Văn vừa lễ phép đáp lời lại ngượng ngùng né tránh, chỉ có thể giơ tay lên đẩy ra ly rượu Vạn lão bản đưa tới.

"Uống một ly thì có sao đâu." Vạn lão bản lảo đảo đi tới ngồi xuống cạnh Trần Khải Văn. Một bàn tay ôm lấy bả vai hắn, tay kia thì bưng ly rượu đưa lên miệng hắn, bắt đầu cường ngạnh ép Trần Khải Văn uống rượu.

"Vạn lão bản... tôi... tôi thật sự không biết... Khụ khụ..."Chất lỏng cay đắng rót vào trong cổ họng, sặc đến Trần Khải Văn chảy nước mắt, liều mạng lắc đầu né tránh ly rượu trong tay Vạn lão bản.

"Uống xong ly này, tôi liền không khó dễ cậu nữa ." Cả người Vạn lão bản cơ hồ đều ghé lên người Trần Khải Văn, mượn sức nặng thân thể làm cho tay chân hắn không thể nào nhúc nhích, tìm cách đem ly rượu rót vào trong miệng Trần Khải Văn.

"A!" Hai người một ép uống một né tránh, trong lúc dằn co cái ly bị lệch ra, làm rượu bị đổ lên quần áo Trần Khải Văn.

"Vạn lão bản... Tôi đi toilet sửa sang quần áo lại một chút..." Trần Khải Văn cuối cùng tìm được lý do thoát khỏi dây dưa của Vạn lão bản, đứng dậy một đường chạy vào toilet.

Nhìn bóng dáng hoảng sợ của Trần Khải Văn, nguyên lai hai mắt mông lung do men say của Vạn lão bản lập tức trở nên thanh minh, đem ly rượu vừa ép Trần Khải Văn uống đưa lên miệng, vươn đầu lưỡi ở thành ly liếm một vòng, rồi ngửa đầu đem rượu còn xót lại uống sạch.

Vạn lão bản lần trước mượn cớ tăng ca cứng rắn kéo Trần Khải Văn đi ăn cơm, kết quả một cuộc điện thoại gọi tới, Trần Khải Văn lòng như lửa đốt chạy đi mất, sau đó Vạn lão bản cũng không đối hắn làm ra hành động khác thường nào nữa. Đương nhiên không phải Vạn lão đối với Trần Khải Văn không còn hứng thú, mà là sợ mình nóng lòng ăn đậu hủ, thực sẽ đem Trần Khải Văn bức đến từ chức, đây chẳng phải là mất nhiều hơn được. Thịt vịt còn chưa ăn sao có thể để nó bay mất, cho nên, Vạn lão bản luôn luôn chờ đợi một cơ hội.

Đúng dịp đêm nay, Trần Khải Văn đang một mình ngồi trong góc, Vạn lão bản mới nghĩ tiến lại mời hắn vài chén rượu, thuận tiện ở trên người hắn sờ tới sờ lui ăn xén một chút, dù sao chung quanh đều là nhân viên của mình, Vạn lão bản cũng không dám làm quá mức. Nhưng hiện tại Trần Khải Văn chạy tới toilet, nơi đó là chỗ hẻo lánh trong quán bar, mà quán rượu đông đúc, tiếng người ồn ào, đại khái vô luận ở trong toilet có làm cái gì thì người bên ngoài cũng không nghe được.

Vạn lão bản nhếch khóe miệng, đứng lên hướng toilet lung lay đi tới.

105. Hiểu lầm

Trong quán rượu âm thanh náo nhiệt, bốn phía Quan Long đều là đám người ồn ào, vốn định đến thả lỏng một chút, nhưng hiện tại lại bị làm phiền đến càng thêm tâm phiền ý loạn.

Quan Long đột nhiên nhớ tới Trần Khải Văn, người nọ luôn một bộ dáng yên lặng nhu thuận, ngẫu nhiên có nói một vấn đề giọng cũng thực nhỏ nhẹ, ở cùng hắn sẽ làm người ta sinh ra cảm giác thả lỏng. Quan Long vốn cảm thấy Trần Khải Văn mặc dù là một MB, nhưng tính cách ôn nhu, lại có một tay hảo trù nghệ, chuyện tình cảm trước để qua một bên, Quan Long ít nhất vẫn muốn duy trì mối quan hệ bao dưỡng của hai người. Chính là hiện tại... Ai có thể nghĩ hắn mặt ngoài nhu thuận nghe lời, nhưng khi mình quay lưng đi lại có một bộ mặt khác, nói dối lừa gạt mình, khóe miệng Quan Long gợi lên một nụ cười trào phúng, tri nhân tri diện bất tri tâm, thật sự là thiếu chút nữa đã bị bộ dáng Trần Khải Văn lừa gạt, cơ hồ rơi vào trong sự ôn nhu của hắn.

"Hai con ong mật, bay trong bụi hoa, bay a... Ha ha, cậu thua rồi, uống rượu uống rượu..."

Bên cạnh đám người chơi oẳn tù tì làm cắt ngay suy nghĩ của Quan Long, quay đầu nhìn qua, một đám người hình như đang tụ hội, uống rượu chơi đùa cực kỳ náo nhiệt.

"Xin lỗi, tôi đi toilet một chút." Quan Long vốn đang phiền lòng, đám người kia lại ồn ào lớn tiếng làm cơn đau đầu lúc nãy của y kéo đến. Quan Long dứt khoát đứng dậy, hướng người khách bên cạnh thông báo một tiếng, chuẩn bị sau khi đi toilet sẽ ra bên ngoài quán bar hít thở không khí.

"Vạn lão bản!" Trần Khải Văn phủi phủi rượu dính trên áo, cúi đầu đứng ở bồn rửa tay, khi ngẩng đầu lên liền từ trong gương nhìn thấy Vạn lão bản mở cửa bước vào.

"Ha hả, Khải Văn a..." Vạn lão bản cười gượng hai tiếng, chậm rãi hướng Trần Khải Văn đi qua, ánh mắt không ngừng đánh giá hoàn cảnh chung quanh, lúc này trong toilet chỉ có hai người là Vạn lão bản và Trần Khải Văn.

"Vạn lão bản, tôi đi trước." Trần Khải Văn nhìn đến bộ dáng lấm la lấm lét của Vạn lão bản, cảm giác không đúng liền xoay người đi ra bên ngoài.

"Chờ một chút chúng ta cùng đi." Vạn lão bản vươn tay cánh tay ngăn cản Trần Khải Văn.

"Vạn lão bản, thời gian không còn sớm, tôi nên trở về nhà." Trần Khải Văn thay đổi hướng đi, muốn từ một bên hông khác của Vạn lão bản lách qua.

"Gấp cái gì, mọi người hiếm khi đi chơi một lần, cứ chơi cho tận hứng đi." Vạn lão bản lại vội vàng vươn cánh tay bên kia lần thứ hai đem Trần Khải Văn ngăn lại.

Kế tiếp, Trần Khải Văn đi bên nào, Vạn lão bản liền hướng bên đó ngăn đón, hoàn toàn không cho Trần Khải Văn có cơ hội rời khỏi toilet.

"Vạn lão bản, mời ngài tránh đường một chút." Trần Khải Văn làm sao cũng không thoát được Vạn lão bản ngăn trở, trong lòng lo lắng đưa tay đi đẩy thân hình mập mạp của Vạn lão bản ra.

"Khải Văn, hai chúng ta khó khăn lắm mới có cơ hội ở riêng, để lãng phí chẳng phải là rất đáng tiếc !" Vạn lão bản lại thừa cơ hội nắm chắt lấy tay Trần Khải Văn, sử dụng chút lực kéo hắn vào trong lòng ngực của mình. Cũng không thèm che dấu mục đích, lòng như lửa đốt mân mê miệng nghĩ muốn cường hôn Trần Khải Văn.

"Vạn lão bản, ngài buông tay..." Trần Khải Văn nghiêng đầu né tránh cái miệng heo của Vạn lão bản thấu tới, nhưng mà làm sao cũng giãy không ra cánh tay bị nắm bên hông.

Vạn lão bản mượn thân hình mập mạp cùng sức mạnh làm ưu thế ngăn chặn Trần Khải Văn, miệng lần thứ hai ghé qua...

Quan Long đi đến trước cửa toilet, theo khe hở nhìn thấy hai nam nhân đang ở bên trong dây dưa cùng một chỗ, trong lòng liền mắng trơ trẽn, có cần gấp đến mức ở cái nơi lộ liễu trong toilet mà làm không. Quan Long cũng không định đi vào, xoay người liền chuẩn bị rời đi.

"Vạn lão bản, ngài..." Đột nhiên trong toilet vang lên một thanh âm quen thuộc, Quan Long dừng lại động tác xoay người, đột nhiên đẩy cửa ra.

"Vạn lão bản thật là hăng hái." Quan Long trào phúng nhìn hai người đang sửng sốt trong phòng. Cánh tay mập mạp của Vạn lão bản còn đang ôm lấy lưng Trần Khải Văn, vẻ mặt Trần Khải Văn kinh hoảng. Có phải do bị mình chính mắt bắt gặp, không còn biện pháp nói dối cho nên chột dạ ! ? Đối mắt Quan Long khi đảo qua Trần Khải Văn hoàn toàn mang theo khinh thường.

"Quan... Quan tổng..." Vạn lão bản vội vàng buông Trần Khải Văn ra, xấu hổ mỉm cười. Công ty Vạn lão bản cùng Quan thị có chút làm ăn, cùng Quan Long coi như là sơ giao, tuy rằng không thể gọi là bạn bè, nhưng bị người bắt gặp loại chuyện này tóm lại cũng cảm thấy không được tự nhiên.

"Mời Vạn lão bản cứ tiếp tục, tôi không quấy rầy." Quan Long vừa nói chuyện vừa đưa tay chuẩn bị đóng cửa phòng toilet.

"Quan Long!" Trần Khải Văn vội vàng chạy đến trước mặt Quan Long, gắt gao nắm chặt cánh tay y.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: