Phần 2
Hắc khuyển - Phần 2
- Edit: Fin
Beta : Shoorin Yumi
Lại một đêm nữa ăn ngủ nơi rừng rậm, thiếu niên tay chân nhanh nhẹn thuần thục nhóm lửa.
" Đừng có tùy tiện đốt lửa, ngươi muốn kẻ thù của ta kéo đến góp vui hay sao? "
" Ta đã xem xét chung quanh rồi , trong vòng mười dặm quanh đây không có gì khác thường. Ngươi có thể an tâm "lynzmix.wordpress.com
Ta cười lạnh một tiếng:
" Phạm vi mười dặm ? Ngươi nghĩ mình là Thiên lý nhãn , thuận phong nhĩ sao? "
Ta từ bọc đồ lấy ra lương khô, chỉ còn một miếng thịt cuối cùng, để dành nhiều ngày nay không nỡ ăn.
Suy nghĩ một chút , đưa cho thiếu niên.
Ánh mắt hắn sáng lên :
"Thịt. . . . . ."
" Miếng cuối cùng đó , ngươi ăn đi."
Hắn vươn tay định lấy đột nhiên dừng lại, nhìn ta chằm chằm :
" Miếng cuối cùng? Cho ta hết ?"
" Ừ , cho ngươi. Ngươi thích ăn thịt sao ?"lynzmix.wordpress.com
" Ừm , ừm . . . . . ." Hắn lập tức đem thịt nhét vào miệng, vẻ mặt vô cùng vui vẻ liên tục gật đầu.
Tên này sao lại ăn nhanh như vậy chứ, ta còn chưa ăn xong một miếng bánh , hắn đã xử lý hết miếng thịt còn chuẩn bị nằm xuống ngủ, nhìn thấy ta đang khoanh chân ngồi ngay ngắn trên mặt đất , hắn không thèm khách khí xem đùi ta như cái gối trực tiếp nằm lên đùi ta. ="=
Từ trước đến nay đã tập thành thói quen, ta tiếp tục ăn lương khô . Chỉ chốc lát sau, cảm giác ánh mắt hắn dừng ở trên tay ta.
Bất giác ta cũng nhìn nhìn tay của mình, a , là vết thương ngày trước bị tiểu hắc khuyển cắn đây mà .
"Tay ngươi là bị chó cắn sao?"
"Đó là một con chó nhỏ, ta không cẩn thận nên bị nó cắn thôi."
" Lúc đó mà ngươi lại không phòng bị ?" Dường như hắn đang cười nhạo ta.
"Lúc ấy mẹ của nó chết ở ven đường, ta nghĩ muốn mang nó đi, miễn cho nó đơn độc lưu lạc, có khi còn bị đói chết . Kết quả , đến lúc ôm ở trong tay nó mới đột nhiên trở mặt cắn ta " Ta cười cười, " Thực là một vật nhỏ kiên cường nha , chắc là nó tưởng ta sẽ gây bất lợi cho chó mẹ nên mới phản ứng như vậy."
"Sau đó thế nào ?" Thiếu niên vội vàng hỏi.lynzmix.wordpress.com
"Ta đem chó mẹ chôn cất, coi như làm cho nó xuống mồ được an ủi, còn con chó nhỏ ta mang đi nhờ người khác nuôi , hy vọng nó có thể sống yên ổn."
Thiếu niên trầm mặc một lát, đột nhiên nắm tay của ta, để vào trước mặt nhìn kỹ, lúc ấy miệng vết thương thật sâu, bây giờ chỉ còn lại dấu răng mờ nhạt.
Ta nghĩ lúc mới vừa xuống núi, một đường cùng tiểu hắc khuyển nho nhỏ kia nháo loạn một phen, tâm tình lại lâng lâng bay bỗng phương nào , không khỏi khe khẽ thở dài.
Mu bàn tay đột nhiên cảm thấy ấm áp, có cái gì đó ướt át mềm mại chạm lên.
Ta cúi đầu, nhất thời trợn mắt há hốc mồm.
Thiếu niên vươn đầu lưỡi phấn nộn hồng hồng, ôn nhu liếm ở vết thương trên tay ta.
Đầu lưỡi tinh tế linh hoạt theo miệng vết thương nhẹ nhàng liếm qua , một chút một chút, đụng chạm nhẹ nhàng như đang lấy lòng ta.
Hắn ngửa đầu, tròng mắt đen láy lẳng lặng chăm chú nhìn ta, đột nhiên đứng dậy, liếm liếm mặt của ta, lại liếm liếm môi của ta.
"Ngươi. . . . . . đang làm cái gì?! " Ta bừng tỉnh lại, huy chưởng đem hắn đánh ra thật xa.
Hắn nghiêng người nhảy dựng lên, cư nhiên không bị thương, rống giận:
"Ngươi điên rồi! Vì sao lại đánh ta ?"lynzmix.wordpress.com
"Ngươi mới điên á , ngươi vừa rồi. . . . . . Ngươi vừa rồi. . . . . . Đó là làm cái gì!" Trong ngực phập phồng, đến bây giờ tim vẫn không ngừng nhảy loạn .
"Ta. . . . . . Chỉ nghĩ muốn an ủi ngươi thôi mà " Mắt hắn xoay chuyển ,lời nói lại quanh co khó hiểu, " Như vậy không được sao ?"
Ta bật cười:
" Có ai an ủi người khác như vậy không?!"
"Là mẹ của ta dạy như vậy đó !" Hắn còn đúng lý hợp tình mà nói cứ như đây là việc đương nhiên, vẻ mặt càng phát ra khí chất tiểu hài tử .
" Hắc, an ủi người ta cũng không cần làm như thế !" Ta đi qua xoa xoa đầu hắn, cảm giác không tệ, tên nhóc này cũng thực đáng yêu, " Người lớn sẽ không làm như vậy, như thế là không hợp cấp bậc lễ nghĩa ."lynzmix.wordpress.com
Hắn nghĩ nghĩ, rốt cuộc cúi đầu :
" Có lẽ ngươi nói đúng. Mẹ ta chết sớm, người dạy điều đó khi ta còn nhỏ."
Bóng cây lay động bên khung cửa , ánh trăng nhàn nhạt chiếu rọi xuống mặt đất càng âm trầm lạnh lẽo.
Thiếu niên một lần nữa gối đầu lên đùi ta, nói liên miên về mẹ hắn, từ nhỏ dẫn hắn lưu lạc như thế nào, rồi thiên tân vạn khổ tìm thịt cho hắn ăn ra sao , vì bảo vệ miếng thịt cuối cùng cho hắn , bị kẻ ác đánh chết, hắn chỉ nhớ rõ chính mình lúc ấy vừa tức lại vừa hận còn thương tâm tuyệt vọng cuối cùng vì đói khát mà ngất đi, quả thực giống như bị bóng đè, may mà được người có lòng tốt cứu giúp , lớn lên quay về mộ phần của mẹ, chỉ thấy một mảnh cỏ hoang vu xơ xác , rốt cục mới tỉnh ngộ chính mình thật sự là cô nhi rồi , không kìm nén được khóc lớn một hồi....lynzmix.wordpress.com
Hắn đã ngủ say.
Sau khi xác nhận điểm này, bình tĩnh điểm huyệt đạo của hắn.
Lặng yên không một tiếng động rời đi miếu hoang.
Mấy ngày nay không có gặp nạn thật sự là vận khí quá tốt , ta không thể mang theo hắn, làm vậy sẽ hại chết hắn.
Ánh trăng chiếu rọi , bóng dáng ta kéo dài trên mặt đất .
Nhìn con đường tối tăm phía trước, ánh mắt có điểm khó chịu.
***************
Một tháng sau, cuối cùng ta cũng tới được nơi cần đến , hoàn thành nhiệm vụ sư phụ giao phó -- kỳ thật, lão nhân gia hắn chính là lệnh cho ta giao một phong thơ cho bạn cũ mà thôi.
Nhưng ta lại nhiều lần trải qua ngàn nan vạn hiểm, rốt cục mới hoàn thành sứ mệnh .
Cái này đại khái cũng vì đường xá xa xôi đi, bởi vì người đuổi giết ta đã tập hợp thành một liên minh, đuổi bắt chặn đường, thề muốn đem ta bắt lấy , đấu đi đấu lại hết một canh giờ, ta sớm đã không còn sức lực , không biết cầm cự được bao lâu nữa , vết thương không được xử lý đàng hoàng cứ thế mà thối rữa .lynzmix.wordpress.com
Nhìn bốn phía xung quanh , hận ý tràn ngập trong mắt .
Xem ra, hôm nay không thể may mắn thoát rồi , lần này có lẽ phải chôn thân tại đây.
Bọn người trước mắt đều hoàn toàn xa lạ , kỳ thật, chỉ sợ phần lớn những người này cùng những tên ác bá ta giết trước đây không hề có quan hệ gì .
Giết chết một người, sẽ có mấy người vì hắn đến báo thù?
Mà giết những người này, lại sẽ có bao nhiêu người nhảy ra ?lynzmix.wordpress.com
Ban đầu đúng là một tên ác nhân, nhưng sau đó , có ác, có thiện, có hồ đồ, có giả bộ hồ đồ, có khiêu khích, có ý đồ, có dục vọng, đem lệnh truy nã ta đứng ở đầu bảng, ngay cả tên ta đều không có, liền phong cho ta một cái biệt hiệu vô cùng " oai phong lẫm liệt " :
Vua giết người. ( = = )
Ha ha ha ha .
Ta cười lạnh.
Đám người kia lập tức nhìn ta đề phòng , ta biết, hiện giờ thanh danh của ta cũng đủ làm cho người người khiếp sợ .
"Kế tiếp , tới đi ?" Đem máu trên mặt hung hăng chà đi , đem trường kiếm chỉ vào nhóm người trước mặt : "Hay là cùng nhau xong lên đi ?"
"Ta đến đây ~!"
Chợt có thanh âm thở dốc, phá không truyền đến.
Biểu tình của ta phút chốc chuyển thành ngạc nhiên, giọng nói này, rõ ràng là của cái tên nhóc con đã từng ở cùng ta mà.lynzmix.wordpress.com
Từ xa xa bóng dáng hắn dần hiện rõ , chạy như điên về phía này , ra sức nhảy qua mọi người, vọt tới đứng chắn trước mặt ta.
Tựa hồ đã chạy bộ rất lâu , sau khi dừng lại , một tay đỡ thắt lưng ta , một tay cư nhiên ôm lấy bả vai ta , không ngừng thở dốc .
"Ngươi , ngươi vì cái gì bỏ lại ta?"
Hắn ngước mắt , nhìn ta chằm chằm .
Mũi kiếm ta khẽ run lên , bức lui một kẻ đánh lén.
"Cút! Ta với ngươi không hề quen biết !"
" Có !" Hắn cùng ta giải quyết công kích của vài người, tức giận rống to, " Ngươi đã đáp ứng cho ta đi theo ngươi mà !"
Một khi phát hiện hắn cùng ta quen biết , mạng hắn xem như xong luôn , ngăn cản lại công kích của đám người đang đánh tới .
"Ngươi vì cái gì phải đi theo ta, muốn chết hả?"lynzmix.wordpress.com
Ta vừa vội vừa giận, ta vốn đã nghĩ mình không còn đường sống , nhưng bây giờ ngay cả tên nhóc này cũng không còn đường lui nữa rồi.
"Ta thích như vậy !"
Ta đánh bật kẻ đang muốn đánh lén hắn, rít gào:
"Ngu ngốc!"
Đôi mắt trong suốt chớp chớp mấy cái , nhưng miệng lại cười to:
" Tóm lại , ngươi đừng mơ bỏ rơi ta lần nữa !"
Việc đã đến nước này, ta cũng không bận tâm chuyện gì nữa, kiếm quang trên tay tăng vọt, đề khí hét lớn một tiếng:
" Được , nói cho ta biết tên của ngươi! Trên đường xuống hoàng tuyền lại cùng nhau làm bạn đồng hành"
Ánh mắt hắn chợt sáng long lanh nhìn ta , giương giọng nói to :
" Ta gọi là Tiểu Hắc!" ( Shoorin Yumi : ròy , xong , chính hắn o(>﹏<)o)
Chúng ta hai người giống như lâm vào vòng xoáy thật lớn, đao quang kiếm ảnh loang loáng xung quanh , phân không rõ huyết nhục mơ hồ , hắn thủy chung như bóng với hình đi theo bên người ta, giết được một người, thỉnh thoảng như tiểu thú rống giận gầm lên , nhưng lại không hề sợ hãi.
Nhưng chiến thuật đông người thay nhau công kích hai người chúng ta, cho dù ngươi thần công cái thế, cũng chống đỡ không nỗi .
Lòng ta co rút lại, bởi vì ta đột nhiên phát hiện:lynzmix.wordpress.com
Cuối cùng giờ khắc này cũng đến, nhưng sao lại nhanh như vậy !
Lúc này , trên người ta và hắn đều là máu , máu của chúng ta hay của bọn họ ? không còn phân rõ được nữa.
Hắn nhào vào người ta , liều mạng đỡ cho ta một đám binh khí đang đánh úp lại.
Ánh mắt đen nhánh kia nhìn ta.
Quật cường.
Không tha.
Ta điên cuồng gào thét, thế giới trước mắt nhất thời một mảnh màu đỏ thẳm.......
*********************
" Kế tiếp thì sao ? kế tiếp thì sao?"lynzmix.wordpress.com
Dưới tàng cây ven đường, một đứa bé đang không ngừng truy hỏi.
Một nam nhân tuổi khoảng ba mươi , lười biếng nằm dưới bóng râm của tàng cây, đứa bé nằm bên cạnh hắn:
" Sau đó hả , ta đột nhiên trổ hết tài năng đánh lui kẻ địch , đem hắn cứu đi. Ha hả, có phải thúc thúc rất lợi hại không ?"
" Vâng , thúc thúc thật lợi hại, nhưng mà , Tiểu Hắc đã chết rồi sao?" Vẻ mặt đứa bé lo lắng .
"Không có, hắn rất khỏe mạnh , tuy rằng bị thương rất nặng, nhưng các huynh đệ của thúc thúc rốt cục biết được tin tức, tìm đến nơi cứu giúp kịp thời , sau khi thúc thúc cùng mọi người gặp nhau , cùng nhau đem hắn trở về núi, cầu sư phó chữa trị cho hắn."
"Còn bọn người xấu thì sao?"
"Bọn họ trên giang hồ khắp nơi tìm kiếm thúc thúc , nhưng sư phụ của thúc thúc rất bí ẩn nha , tìm không thấy đâu , sau một thời gian dài, mọi người cũng dần dần quên đi chuyện đó ."
"Hô -- vậy là tốt rồi." Nghe được là kết cục đại đoàn viên, cuối cùng mặt mày hớn hở, lập tức tròng mắt xoay chuyển, vỗ tay nói :
"Đại thúc ta đã biết!"lynzmix.wordpress.com
"Biết cái gì ?"
"Tiểu Hắc, hắn là Tiểu Hắc! Hắn chính là con chó nhỏ kia, đúng không?"
Một hòn đá nhỏ bỗng bay tới nện trên đầu đứa trẻ.
"Ngươi nói ai là chó hả?"
Đứa trẻ quay đầu lại, bên ngoài bóng cây có một thanh niên mày rậm mắt to đứng dưới ánh mặt trời sáng rọi , tay cầm một bao thịt chín, nổi giận đùng đùng đi tới :
" Ngươi lại tranh thủ lúc ta không có đây kể chuyện xưa cho tên nhóc này nghe , lại đem ta nói thành chó hả ?!"
Nam nhân dưới tàn cây đứng lên , thả đứa bé trên người mình xuống , ha ha cười to :
" Cho tới bây giờ ta cũng chưa có nói như vậy nha "
Shoorin Yumi : đại ca, anh hem có nói, chỉ ám chỉ thui hà ╮(╯_╰)╭
-- HOÀN --
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro