Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1: Hệ thống bỉ ổi xấu xa bá thượng ta

Diệp Kỳ là một người bình thường.

 Hay nói đúng hơn là một người có thân thể bình thường.Cậu bẩm sinh thiếu hụt tình cảm, đối đãi với người khác luôn là bình thản ung dung, thờ ơ. Đơn giản mà nói, chính là không có cảm xúc.

  Bi thương cùng sung sướng loại cảm xúc này trên cơ bản con người đều có, nhưng đối với Diệp Kỳ mà nói. Cậu lại không cảm nhận được —— ở trong mắt cậu, những thứ cảm xúc đó cũng giống như những kí tự trên trang giấy, hắn có thể xem, có thể nhớ kỹ, có thể lý giải, lại không cách nào chính mình thể nghiệm qua. Khuyết thiếu cảm xúc một cách đáng sợ.

Đương nhiên, thượng đế đóng lại một cánh cửa lớn, đồng thời cũng vì Diệp Kỳ mà mở ra một cánh cửa sổ.So với EQ siêu thấp của mình thì Diệp Kỳ có chỉ số thông minh cao đụng nóc.

Học bá? Hình như? Có lẽ? Đại khái? Hay nói đúng hơn là học thần?Từ nhỏ Diệp Kỳ chính là "con nhà người ta" trong truyền thuyết, đại đa số bạn học cùng lớp với cậu đều cảm thấy cậu vô cùng đáng sợ. Đáng sợ ở chỗ sau khi các vị phụ huynh gặp cậu, đều sẽ nắm lỗ tai giáo dục con mình: "Nhìn xem Diệp Kỳ kìa! Rồi nhìn lại ngươi! Một trời một vực! Người ta là do cha mẹ sinh ra! Ngươi cũng là do ta sinh ra! Sao lại khác biệt như vậy!"

Tóm lại, Diệp Kỳ là hình tượng mà phần lớn các vị phụ huynh dùng để giáo dục con nhà mình, là đối tượng oán niệm của đông đảo các bạn học.

 Lại nói......Nếu như bạn là học thần, đạt thành tích cao, được nhiều người khen ngợi. Vậy phản ứng của bạn là? Tự hào? Kiêu ngạo? Đắc ý? A...... Nhưng cái đó đối với Diệp Kỳ mà nói có ích lợi gì? Thi đậu giải nhất, đúng vậy! Nhưng Diệp Kỳ sẽ không bởi vậy vui vẻ, cũng sẽ không bởi vậy mà đắc ý, bởi vì những thứ đó ở trong mắt cậu cũng chỉ giống như uống một ly nước lọc, thật bình thường. Hiển nhiên không ai vì uống một ngụm nước mà kiêu ngạo đắc ý. Nên chuyện Diệp Kỳ vì như vậy mà đắc ý thật sự không có khả năng!

Mỗi khi cha mẹ Diệp Kỳ được những người xa lạ, đồng nghiệp, thân thích nói những lời tán dương hâm mộ đối với con trai mình.... họ chỉ biết lắc đầu cười khổ.

Khi còn nhỏ, Diệp Kỳ không hiểu cha mẹ của mình vì cái gì mà thường xuyên ngơ ngẩn nhìn mình đến phát ngốc, một lát sau lại cùng nhau bụm mặt buồn bã khóc thút thít. Sau khi lớn lên, cậu đã hiểu. Nhưng "hiểu" thì có tác dụng gì? Cậu không "cảm nhận" được, cũng không có biện pháp cảm nhận được cho dù là một tia cao hứng hay bi thương.·

"Cha...... Mẹ......"Diệp Kỳ nhìn hai người trước mắt, đáy mắt chợt lóe qua một tia khổ sở....Cái người ngồi ở trên giường si ngốc kia là mẹ của cậu, cậu chết đi, mẹ cậu cũng đã duy trì cái bộ dáng kia hai ngày. Vô luận ai tới hỏi bà, bà đều thơ thẩn trả lời: "Tôi đang đợi Tiểu Kỳ về nhà." Cha cậu vẻ mặt bi thống một tay bưng chén đũa, một tay đặt lên vai mẹ Diệp nhẹ nhàng an ủi. Đối với cái chết của con trai, ông cũng đau lòng so với mẹ Diệp không kém. Nhưng dù trong lòng có bi thương cùng đau khổ ông cũng phải cố dằn lòng. Dù sao họ còn có một đứa con gái còn chưa trưởng thành. Chỉ hy vọng mẹ Diệp có thể được thông suốt.

Diệp Kỳ mím môi, nhìn nửa người dưới trong suốt của mình, cậu hơi rũ mắt, đến khi giương mắt lên. Đáy mắt kia ngay cả một tia thương cảm cũng hoàn toàn biến mất. Trong mắt cậu không có bi thương cũng không có cao hứng. Duy chỉ có lý trí.

【 đinh —— ký chủ, suy xét tốt chưa? Cơ hội chỉ có một lần nha ~】

Bên tai đột nhiên truyền đến âm thanh vui sướng làm Diệp Kỳ nghiêng đầu đi, một luồng sáng chói mắt bức cậu nhắm mắt lại. Lần thứ hai mở mắt khung cảnh chung quanh đã thay đổi thành không gian trắng xóa, không có một tia tạp sắc. Sự tình phát triển như vậy cư nhiên sẽ làm người khác ngạc nhiên. Nhưng đáy mắt cậu lại thực bình tĩnh không có một tia dao động giống như là tất cả những việc này so với bình thường không khác nhau là mấy.

Cách đó không xa. Một trái cầu tròn tròn nhỏ nhỏ dừng lại ở không trung, lẳng lặng chuyển động tới. Trái cầu nhỏ mang theo những nhỏ vụn tinh quang lập lòe xung quanh, còn có lông xù xù. Vô luận là xa hay là gần, đều làm người cảm thấy đây là một món đồ chơi lông xù dành cho mèo......Quả cầu nhỏ chuyển động thân thể của mình, đối với Diệp Kỳ đánh giá không quá kĩ. Dù sao người này tương lai có khả năng sẽ là ký chủ của nó. Chẳng qua là xem qua vài lần thôi, dù sao ký chủ làm sao có kỹ năng *' xem ai ai mang thai '.

 *Dưa: Tui hổng hiểu chỗ này huhu T-T

【 ký chủ, anh xem! Cha mẹ anh, bởi vì cái chết của anh bi thương cỡ nào, tuy rằng anh không có khả năng cùng bọn họ mặt đối mặt gặp nhau, nhưng anh chỉ cần nguyện ý đáp ứng cùng hệ thống định ra khế ước, đi hoàn thành nhiệm vụ! Dùng nhiệm vụ hoàn thành đổi thành điểm số rồi đổi một ít đồ vật tặng cha mẹ anh. Như vậy, anh cũng có thể dốc hết hiếu tâm, báo đáp ơn dưỡng dục của bọn họ phải không? Hơn nữa, bất kể là anh đổi cho cha mẹ tài phú, sức khỏe, hay vận may, hoặc thậm chí cho cha mẹ anh kiếp sau đầu thai có được cuộc sống hạnh phúc, anh đều có thể lựa chọn ~ thế nào ︿( ̄︶ ̄)︿ có động tâm không? 】

Hắc bạch sắc Tiểu Cầu lúc đầu còn dùng câu từ đúng đắn mà dụ dỗ, kết quả dần dần mà, lại biến thành một tiểu cầu ngốc manh manh. Ngữ khí mang theo tràn đầy tin tưởng, lòng chắc chắn rằng đối phương sẽ không cự tuyệt.

Tầm mắt Diệp Kỳ lại hướng theo tiểu cầu mà di chuyển, điều kiện đối phương đưa ra quả thật rất mê người, nhưng đáy mắt cậu vẫn như cũ, bình tĩnh không một tia dao động.Hệ thống đợi một hồi, phát hiện Diệp Kỳ vẫn thật bình tĩnh. Nó có chút nghẹn trứ...... Người này như thế nào lại thật khó dụ dỗ a...... Nhưng mà người này cùng nó có độ phù hợp rất cao. Ký chủ cùng hệ thống làm cộng sự cần có độ phù cao, hoàn thành nhiệm vụ nhất định sẽ được tăng thưởng. Này đối với hệ thống mà nói cũng là thật là hấp dẫn.

【 ký chủ, anh nghĩ cho cha mẹ anh đi! Hệ thống đã đợi anh một tuần! Sắp chờ không nổi nữa rồi. Hiện tại, hệ thống cho anh ba giờ. Ba giờ sau lập tức phải đưa ra đáp án! Nếu anh vẫn là không muốn, hệ thống đành phải phá vỡ không gian đi tìm ký chủ khác. 】

 Hắc bạch sắc Tiểu Cầu nói nửa ngày, đối phương lại vẫn như cũ làm mặt lạnh. Nó có chút ủy khuất.

Tiểu Cầu căm giận nói xong, sau đó toàn thân giống như là bị cắt đứt nguồn điện, rơi xuống mặt đất, động động vài cái, còn thuận tiện lăn vài vòng.Diệp Kỳ chớp chớp mắt, nhìn quả cầu đang cử động dưới mặt đất, đột nhiên cảm thấy tay có chút ngứa. Bước qua, cong lưng nhặt lông tơ Tiểu Cầu trên mặt đất nhìn kỹ, trong tay cậu Tiểu Cầu kỳ thật là trắng thuần khiết, chẳng qua bên ngoài lại mang theo tinh quang màu đen lập lòe làm người ta sinh ra ảo giác rằng tiểu cầu này có hai màu đen trắng. Diệp Kỳ dùng sức nhéo nhéo. Thật mềm mại còn đàn hồi.

Ừm, cảm giác không tồi...... Diệp Kỳ mím môi, đại não bắt đầu hoạt động tính toán một chút được và mất về sau khi lập khế ước .

·Một tuần trước, cậu còn chưa tử vong.Khi đó, cậu cũng đã gặp Tiểu Cầu này...... Hay nói chính xác hơn, không phải Tiểu Cầu mà là "hệ thống".Sau khi cái "hệ thống" này xuất hiện nó lại hỏi cậu có nguyện ý cùng nó đi làm nhiệm vụ hay không, hoàn thành nhiệm vụ xong tất cả điểm số đều sẽ thuộc về cậu, cậu còn có thể dùng điểm số đổi đồ vật mình muốn. Bất kể là muốn cái gì đều có thể đổi cho cậu.

Nhưng cậu lại bẩm sinh tính tình đạm mạc, đồ vật mà cậu muốn trên đời cơ bản không có. Ít nhất là cho đến bây giờ, cậu thật sự không có khát cầu đối với đồ vật. Cho nên khi đó cậu trực tiếp bỏ qua lời đề nghị của "hệ thống", đối với nó liền cự tuyệt.

Diệp Kỳ lại nghĩ, sự tình lần này phỏng chừng có phân nửa khả năng là cái "hệ thống" này ra tay, sau đó nó liền muốn gánh lấy một nửa trách nhiệm......

Cậu còn có cha mẹ, Diệp Kỳ rũ mắt, lần đầu tiên trong lòng dâng lên cảm giác khó chịu. Cậu không muốn làm cha mẹ mình khóc, cũng hy vọng cha mẹ có thể hạnh phúc mỹ mãn vượt qua nửa đời còn lại. Cậu đã chết, nhưng cậu còn có một cô em gái......

Nghĩ đến đây, Diệp Kỳ lẳng lặng đứng dậy, rũ mí mắt xuống, lãnh đạm nói: "Hệ thống, ta đáp ứng ngươi." Vừa dứt lời, Tiểu Cầu trong tay Diệp Kỳ liền lóe lóe, sau đó từ trong tay hắn nháy mắt biến mất, nháy mắt xuất hiện trước mặt cậu là một địa phương xa xôi.

Hắc bạch sắc Tiểu Cầu di chuyển, giọng nói mang theo chút đắc ý. Tâm tình nó cũng nhanh chóng chớp động. Xem, anh như vậy khốc huyễn cuồng bá tính, còn không phải muốn cùng hệ thống ký kết khế ước sao!Tiểu Cầu cao hứng mà cọ cọ Diệp Kỳ, còn bồi thêm mấy câu không não.

【╰(*°▽°*)╯ ký chủ, ngươi nghĩ kỹ rồi sao? Một khi đáp ứng anh không thể nào đổi ý nha ~】

Diệp Kỳ gật đầu, tỏ vẻ không muốn trả lời.Hắc bạch sắc Tiểu Cầu cũng không thèm để ý, nó hiện tại rất vui vẻ. Nó cùng kí chủ có độ phù hợp phi thường cao, bọn họ sẽ là một đôi cộng sự ăn ý...... Tuy rằng cái này ký chủ thoạt nhìn có điểm *_(:3" ∠)_!

Tiểu Cầu chậm rì rì vây quanh Diệp Kỳ chuyển động một vòng, ngừng ở trên trán cậu. Từng chút một dung nhập đại não của đối phương.

【 đinh —— khế ước thành công 】

【 phân loại khế ước —— linh hồn trói định 】

【 rà quét ký chủ——】

【 trí lực ——a+】

【 vũ lực ——b-】

【 khí vận ——a】

【 tâm lực ——s】

【 tinh thần lực ——c-】

【 tiềm lực giá trị ——s】

【 tổng hợp ——ss】

【 chủng loại nhiệm vụ kiến nghị ——BE tuyến 】

Bên tai liên tiếp báo ra số liệu, đáy mắt cậu không khỏi hiện lên mê mang cùng khó hiểu.Thật ra hệ thống, đối với số liệu của Diệp Kỳ có chút kinh ngạc.

【 a, tổng hợp các giá trị của ký chủ thật cao! Trừ bỏ tinh thần lực, những cái khác phân phối bình quân quả thật quá cao! Thực là dọa chết hệ thống! Rốt cục hệ thống đây cũng có ngày đụng phải bằng hữu tốt như vậy rồi sao!】

 Hệ thống kích động.

Diệp Kỳ: "......"

【 bất quá...... Tổng hợp đánh giá của ký chủ là song s,nhưng rốt cục là vì sao lại bị đưa đến tuyến nhiệm vụ khó nhằn nhất? Rõ ràng trước kia khi vừa mới gặp mặt, hệ thống có tổng hợp đánh giá các số liệu cũng rất cao. Nhưng cũng chỉ là bị đưa tới rồi công lược tuyến mà thôi...... Thật hoài nghi, vận khí ký chú thật sự là a sao? Nhưng mà hệ thống lại cảm thấy nó giống chữ e hơn!!! 】

Hệ thống thở dài, rung đùi đắc ý, đối với Diệp Kỳ bị đưa đến tuyến nhiệm vụ có chút khó có thể tiếp thu. Nhưng nó vẫn là nghiêm chức tận trách nói cho Diệp Kỳ quy tắc cùng nhiệm vụ.

·【 ký chủ, lần này chúng ta mạnh mẽ bị đưa đến BE tuyến. Ai, trước tiên để hệ thống giải thích cho anh về BE tuyến đi. 】

【BE—— kết cục bi thảm 】

【 đây là mục đích nhiệm vụ của chúng ta, sau khi hoàn thành thế giới thứ nhất ký chủ liền sẽ hiểu rõ thôi. Chúng ta xuyên qua thế giới mà thế giới đều do những sự kiên ngẫu nhiên trong cuộc sống mà thành. Mà chúng ta phải xuyên qua các thế giới. Nhiệm vụ của chúng ta rất "nhẹ nhàng" chính là chia rẽ nam chính và nữ chính, làm cho họ không ở bên nhau. Tuy là tuyến nhiệm vụ này tương đối khó, nhưng mà nếu chúng là không hoàn thành được nhiệm vụ, điểm số sẽ vẫn được giữ nguyên. Tuy rằng tương đối thiếu, nhưng cũng tính là có, ổn định thu vào. 】

【 tuyến nhiệm vụ này làm rất nhiều hệ thống cùng ký chủ của bọn họ phải "thắt lưng buộc bụng", hệ thống cũng liền không hy vọng anh quá nghiêm túc đối với loại nhiệm vụ này. Chỉ cần anh cho họ chút trở ngại là tốt rồi. 】

Diệp Kỳ mặt lãnh đạm gật gật đầu.

【 ký chủ nghe hiểu thì tốt rồi, tiếp theo chúng ta cùng xem ký chủ bị chỉ định loại nhân vật tốt nào đây? Là nhân vật kiểu gì đây?...... Là......】

【 ký chủ nói thật đi, vận khí của ký chủ kì thực là e phải không! Ký chủ vận khí của anh quả thực là đen còn hơn mực! Anh như thế nhưng lại bị chỉ định làm thâm tình nam phụ! 】

【 tức chết _(:3" ∠)_ hệ thống cùng ký chủ kí khế ước thật sự là tốt đẹp sao? 】

 Hệ thống thật cật lực hoài nghi.Diệp Kỳ ngước mắt: "Quả thật khí vận của ta là e, nếu không cũng không gặp được cái hệ thống như ngươi."

【...... Anh anh anh!!!!!!!!!!!!!!!!!! 】 hệ thống nghẹn lại, ký chủ chọc nó đau quá!【 anh anh anh ヽ(*. >Д




 *Lời của dưa leo: có rất nhiều chỗ mà dưa chém, nói chung là bộ này dưa làm vì thấy review nó hay vl nhưng mà chưa ai chịu thầu đọc QT thì như nhai rơm thế là trong lúc 2 tế bào não cuối cùng đang có chút cảm xúc, rồi vì thé đéo nào đó nữa nên dưa quyết định làm! Mà nói là nói vậy chớ đây là lần đầu tui làm mấy thứ này ớ cả đống từ ngữ khó hiểu nhưng mà cố gắng sau mấy tiếng thì cũng xong TvT thật mãn nguyện. . . . Phần lơn là Dưa làm theo cảm nhận của mình thoi nên sai thì các bạn cứ chỉ để Dưa còn sửa. . . . 


 P/s: Lịch (tạm thời) là: mỗi tuần một chương, siêng thì thêm thui tạm thời là vậy nhưng mà nữa đi học lại thì Dưa hổng chắc à nghen. Bye bye các tềnh êu~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro