Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5 : Gió xuân thật tốt (1)

Quả nhiên hiệu quả làm việc ở Tịch gia thật tốt , rất nhanh Lục Dương đã mang hộp thuốc đến .

Tiếng gõ cửa nối tiếp là giọng nói của nam từ bên ngoài truyền vào "Tịch thiếu lão đại , ngài bị thương sao?"

"Vào đây" Tịch Diệp lạnh lùng nói.

Lục Dương tiến vào , nhìn thấy Tịch Diệp ôm nữ nhân liền bị chấn động . Con mẹ nó ! Lão đại có nữ nhân xinh đẹp , chuyện hay như thế mà cái tên Thần Dương kia lại không nói hắn một câu nào . Nghĩ lại cái người tính khí thất thường luôn căm ghét phụ nữ kia , lại có ngày ôm phụ nữ trong ngực tình cảm . Lại có chút không quen , đúng là thế giới này bị đảo lộn thật rồi!!

Lục Dương tiến lại gần , thấy Tịch Diệp gật đầu nói "Để bên đó đi rồi lui ra ngoài"

Lục Dương biết điều không hỏi nhiều , lập tức lui ra . Tịch Diệp mở hộp thuốc , lấy dụng cụ sát trùng cho Nguỵ Di . Vì cảm giác rát truyền đến , khiến cô ngồi không yên . Tịch Diệp bực bội nắm chặt lấy cách tay cô giữ lại . Lại không nghĩ đến khiến vết thương ở cách tay chảy máu , làm máu loang ra thấm đẫm cái áo cô gần một nửa . Chết rồi , tên Tịch Diệp này mạnh tay quá , khiến vết thương khi làm nhiệm vụ trước kia của cô bị hở "Mau cởi áo ra" Tịch Diệp quát.

Nguỵ Di dường như ngại ngùng dứt khoát không mở . Tịch Diệp không có kiên nhẫn liền xé rách áo cô . Nhìn thấy làn da trắng mịn như sữa của cô lại bị nhuốm bởi máu trên cánh tay "Sao lại bị?" Tịch Diệp mau chóng cầm máu rồi băng bó.

"Là do bị viên đạn quyệt trúng . Không nghĩ sẽ nặng như vầy" Cô cúi thấp đầu không dám nhìn vào đôi mắt ấy . Tên Tịch Diệp này đang tức giận nha , cô mà còn nhìn hắn khẳng định đau đến tận tim.

Tịch Diệp lạnh lùng liếc cô . Ánh mắt vô tình nhìn thấy hình như cô đang cố che dấu thêm một vết thương khác . Người phụ nữ này , ai lại khiến cô ấy nhiều vết thương như vậy?

"Cô che cái gì đó?" Tịch Diệp nheo mắt nhìn.

"Không có" Cô giật mình trước lời nói của hắn.

"Không có thì che làm gì , quay lưng lại mau"

Cô lắc đầu không chịu "Mau quay lưng lại cho tôi xem" Tịch Diệp cau chặt mày . Người phụ nữ này có vẻ thích chọc hắn giận . Thật cứng đầu.

Cô nhất quyết không làm theo , vẫn cố che đi.
"Cô cãi lời tôi?" Giọng của anh lúc này tràn đầy vẻ tức giận.

"Không có . Cái này...xấu lắm! anh không nên xem" Cô càng cúi thấp đầu hơn.

"Tôi không chê thì em làm gì phải ngại . Quay lưng lại" vừa nói hắn vừa quay lưng cô lại . Không cho phép cô chống đối.

Hắn bây giờ mới biết vì sao cô lại không cho hắn xem . Là hình xăm một khẩu súng bên vai phải của cô , dài khoảng 20cm . Một hình xăm lớn như vậy , lại nghĩ đến cảm giác khi bị mũi kim đâm hàng vạn mũi xuống da non mềm của cô , hắn lại càng giận . Định tra hỏi tại sao lại làm đau chính mình thì nghe thấy cô cất thanh

"Mỗi người ở tổ chức đều phải xăm một hình to như thế này . Xấu chết đi được ! Người ta nói , phụ nữ có hình xăm rất ít được lòng đàn ông" Cô cười khổ nhìn anh.

"Nên em không muốn cho tôi xem?" Tịch Diệp lúc này bình tĩnh lại đôi chút.

Cô lẳng lặng gật đầu . Cô không muốn hắn thấy hình xăm này , nó rất xấu , nó như cáo buộc hết mọi tội lỗi giết người của cô vậy.

"Rất tốt ! em được lòng tôi . Không cần để ý tên đàn ông khác , cũng đừng hòng mơ tưởng tên đàn ông khác"

Cảm giác được đôi môi nóng bỏng của Tịch Diệp đang dừng trên hình xăm ở vai cô . Bất giác cô run nhè nhẹ , lại nghe thấy giọng nói của hắn lần nữa vang lên "Từ nay về sau hình xăm này sẽ biểu trưng cho em là người của Tịch Dương bang"

"Có thể sao?"

"Có thể"

Cô quay lại , nhìn vào đôi mắt hắn . Đôi mắt sắc bén không thể nhìn ra cảm xúc , nhưng sao lúc nào cô thấy nó rất ấm áp.

"Tịch Diệp tôi muốn đi tắm" cô buông một câu , muốn tránh khỏi cảm xúc quái gở bên trong cô lúc này.

Tịch Diệp đứng dậy , cởi tất cả đồ trên người hắn ra . Khiến cô ngượng ngùng che mặt lại "Anh...biến thái . Anh làm cái gì vậy?"

"Tắm cùng cô" nói rồi hắn cởi bỏ quần cô ra mặc cho cô dãy dụa bế cô vào nhà tắm.

Làn khó sương nghi ngút , bốc toả lên mặt cô . Khiến cô cảm thấy thoải mái , không khỏi thở dài một hơi đầy thoả mãn . Đúng là người nhiều tiền đều biết cách hưởng thụ.

"Không phải ai cũng được hưởng thụ . Đây là lần đầu tôi sử dụng bồn tắm" Tịch Diệp nhìn cô nói.

Hắn là biết suy nghĩ của cô sao? tại sao trả lời như thế? "Anh rất bận rộn sao?" Nguỵ Di ngồi trên người quay đầu lại hỏi hắn.

"Ừm! không có thời gian" Tịch Diệp dựa đầu lên vai cô , nhắm mắt trả lời.

Cô nhìn hắn , thấy được đôi hoa tai hình đại bàng đang bay bằng vàng đeo trên tai hắn ,miệng bỗng nịnh hót nói "Tịch thiếu lão đại , bông tai của anh rất đẹp . Tôi có thể xem một chút không?"

"Ừm . Là sản phẩm của Hoãn . Có thể dùng để lưu trữ dữ liệu"

"Hoãn? Không phải là Hoãn đó chứ?" Cô ngạc nhiên hỏi.

"Là Hoãn mà em nghĩ đấy" Ánh mắt hắn trở nên nhẹ nhàng nhìn cô.

Gì chứ? Hoãn là một người bí ẩn không thể biết giới tính . Là một nhà khoa học "vỉa hè" chuyên chế tạo đồ cao cấp để bán đấu giá cho các thương nhân hay các lão đại trong giới hắc đạo . Nhưng không hiểu sao 5 năm trước lại thấy người này im bặt , biến mất không một dấu vết . Lại không ngờ bị Tịch Diệp thu phục . Quả thật lợi hại!!

"Anh làm sao dễ dàng thu phục hắn? nghe nói người tên Hoãn là người khó chiều nha"

"Chỉ là tôi nắm được điểm yếu , thu phục là chuyện sớm muộn" Tịch Diệp nhếch mép cười, nhàn nhạt mở miệng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro