Chương 32: Kẻ nào đang giữ Nguỵ Di?
Hoãn khoanh tay, nhìn K.L với con mắt không thể ưa nổi. Tên này sao nhìn ngốc như vậy, lại có thể phá được hệ thống dày đặc của hắn, bày trò như vậy. Tên này là đang đùa giỡn với anh sao?
K.L trực tiếp cầm tờ giấy, lướt qua một lượt là thông tin về cái tên Max. Tên tuổi sinh sống quê quán đều bị Hoãn đào hết lên, mấy trang tiếp theo còn có hình ảnh từ CCTV thu lại, toàn là những lần giao dịch ma tuý của hắn. Những trang kế là về một người, chính là............. thủ tướng Trung Quốc- Cố Đằng Anh, toàn bộ lai lịch và những chỗ tường xuyên qua lại giao dịch cùng Max đều được ghi lại. K.L trợn mắt, nói với một vẻ không thể tin.
"Ý các người............Max là tay sai của thủ tướng?"
Hỏi thừa! Chuyện rõ như ban ngày! Hoãn nhếch mép kiêu ngạo từ trên cao nhìn hắn ở phía dưới.
"Thủ tướng Cố Đằng Anh này lại chính là bạn "chí cốt" của Diễm bang" Thần Dương nhìn K.L lại quăng cho Hoãn một cái liếc mắt vô cùng sắc bén : Từ khi nào chú là thích làm người khác mất hứng quá đấy!
"Max cùng với tên thị trưởng Hứa Đông kia là tay chân của Thủ tướng, thủ tướng cùng diễm bang rất hợp nhau về khoản làm ăn bạc tỷ từ ma tuý. Về phần Nguỵ Di bị bắt, tôi tra được chính là người của Cố Đằng Anh, có lẽ đây là một chút lòng thành của tên thủ tướng dành cho Diễm Hàn Tôn, tuy nhiên phải hy sinh một mạng "chó trung thành" của thủ tướng thật quá đắt rồi"
"Nhưng Nguỵ Di thì có liên quan gì đến Diễm Hàn Tôn?"K.L nheo mắt, nhìn về phía Hoãn.
Thần Dương trợn mắt há mồm "Đến giờ phút này ngươi còn không hiểu sao? Diễm Hàn Tôn muốn chiếm người của lão đại, đại não ngươi đã phản ứng chưa?"
Lục Dương liếc mắt có chút bất đắc dĩ lắc đầu.
"Đơn giản và dễ hiểu, người bên lão đại toàn là giống đực, việc để người phụ nữ lâu như vậy ở bên cạnh lại không làm ngộp chết lão đại thì quá rõ ràng đó là tình nhân. Không phải sao? Đàn ông ấy mà, đôi khi cướp người phụ nữ của kẻ thù cũng khiến bản thân cảm thấy đó là một chiến thắng......." Thần Dương đột nhiên một mạch nói, càng nói càng hăng say, quên mất ánh mắt sắc bén của Tịch Diệp đang "chỉa thẳng" vào bản thân, đến khi anh nhận ra đã quá muộn màng, những gì không nên nói đã nói ra hết rồi. Không chừng xong vụ này lão đại dùng kim trực tiếp khâu miệng anh lại. Nghĩ đến anh chỉ khóc ròng.
"Vậy Nguỵ Di hiện đang trong tay Diễm bang, tôi nghĩ tốc chiến tốc thắng....."
"Bình tĩnh!" Tịch Diệp cắt ngang lời của K.L. Nhìn hắn khẩn trương lo lắng, đột nhiên hắn cảm thấy khá khó chịu.
"Bình tĩnh? Đã 6 ngày chị ấy ở cái nơi quỷ quái đó, không biết bị biến thành dạng gì rồi, anh còn bình tĩnh?" K.L nóng nảy, chỉ cần nghĩ Nguỵ Di ở nơi không an toàn, lòng hắn như lửa đốt, vậy mà cái con người đối diện này chẳng mảy may lo lắng một tí nào.
"Tôi có một kế hoạch, tôi cần chuẩn bị lực lượng để tiêu diệt hắn tận gốc, tôi cũng cần sự chuẩn bị của cậu."
"Nói đi!tôi sẽ làm mọi cách để cứu Nguỵ Di"
"Tôi cần cậu làm gián điệp ở Diễm bang!"
".............Được!"
"Tịch thiếu! Có thể tin được người này sao?"Hắc Dương đứng phía sau hắn, nhìn K.L bước ra khỏi toà lâu đài. Lòng cảm thấy một chút gì đó không yên tâm.
"Tin được! Cậu ta sẽ làm tốt!" Tịch Diệp với con mắt không lạnh không nhạt, buông từng chữ. Đôi mắt hắn nhìn có chút vô thần, nghĩ về một điều gì đó xa xăm. Đến một lúc sau mở miệng phân phó.
"Tăng cường chế tạo súng đạn đi, cho chế tạo bản thảo mới và thử nghiệm, bom loại 6 và bom k3 tiến hành thử nghiệm, tất cả đều khẩn trương, càng nhanh càng tốt, rút gọn thời gian chúng ta tiến hành kế hoạch. Bắt đầu .........................................ngay bây giờ!"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro