Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 18 : Dạo phố cùng Uy Uy

Nguỵ Di thong thả dạo trên con phố . Chiếc đầm này chắc đám mặt lạnh Tịch Diệp cũng không dám nghĩ cô mặc đâu nhỉ?

Thường ngày cô chỉ mặc bộ đồ không trắng thì đen , không jeans thì bó . Bây giờ có ai lại nghĩ cô mặc chiếc đầm nữ tính này? một chiếc đầm vàng không tay kín cổ , với hoạ tiết hoa văn bắt mắt giống hệt với đôi giầy cao gót cùng màu . Để trông bắt mắt hơn cô thắt tóc lại trông rất thanh lịch . Cô ngắm chính mình qua cửa kính của một cửa hàng bên đường . Thầm tặc lưỡi "Xem ra không quá tệ!"

Cũng thật may , sáng ra lại không thấy Tịch Diệp , hắn đã đi mất , cô mới có cơ hội trốn ra ngoài như vầy . Làm nghĩ cách phải làm sao tên Tịch Diệp này đồng ý cho cô ra ngoài mà không cần có người cùng đi . Ngờ đâu lại dễ dàng như vầy haha.

Cô nhướng mày nhìn đồng hồ trên tay . Còn sớm! cô phải làm gì với cả đống thời gian từ giờ cho đến 2 giờ chiều đây? Nguỵ Di loay hoay một hồi cũng bước thẳng vô một quán gần đó.

Không tồi! ít ra có điều hoà mát mẻ . Tiệm cà phê này khá tuyệt . Còn có cả những tủ sách để khách có thể đọc trong lúc thưởng thức nước uống . Rất tiện lợi cho việc thư giãn cũng như giết thời gian giống cô đây.

Nhưng vừa chọn được chỗ chưa kịp đặt mông xuống đã bị tiếng nói lớn phát ra từ đâu đó . Cô quay đầu lại thì bắt gặp một gương mặt khá quen thuộc.

Một cô gái và chàng trai đang cãi nhau rất lớn . Gì đây? Cãi nhau thì ra ngoài , ở trong đây ảnh hưởng người khác quá rồi . Đúng là xui xẻo , cứ tưởng ở đây sẽ được bình yên , mà lại gặp phải cặp đôi rắc rối này . Chẳng hiểu tại sao bọn họ lại cứ thích "thể hiện" ở chốn đông người thế này nhỉ? có chuyện gì về nhà lên giường với nhau là xong chuyện . Thế thôi mà cũng tốn thời gian cho việc giải thích này nọ.

Nguỵ Di bĩu môi , kéo ghế ngồi xuống . Lật sách ra xem , nhưng xem được vài chữ lại đảo mắt sang cặp đôi to tiếng đó . Hình như ở đây có gì không phải . Chẳng phải...........cô gái đó ở bữa tiệc sao?? Tên là cái gì Uy Uy nhở?

Không được rồi!! Cô phải làm anh hùng cứu mỹ nhân thôi!!

Nguỵ Di đứng dậy , cô  bước lại về phía hai người . Lúc gần đến , mượn vai người đàn ông đang ngồi trên chiếc ghế kế bên làm điểm tựa để giả như bị trật té , ngay lúc đó liền phóng quyển sách đang cầm trên tay vào thẳng mặt tên vô lại đang công kích cô gái ở chốn thanh thiên bạch nhật.

"Ôi! té rồi!" Nguỵ Di với khuôn mặt hờ hững , nói với tên làm càn , đối diện với khuôn mặt đang giận dữ không thể tiêu tan của tên ấy.

"Cô có mắt không hả? đi cũng để bị té! mắt để trên trời sao?" Tên đối diện tức tối đến nỗi hét thật lớn , thật không giữ lại hình tượng cho cái mặt đẹp trai của hắn.

Nguỵ Di không ngại liền đáp trả "Anh có điếc không hả? nói cũng không lọt tai! tai để trong nách sao?" Cô đã nói là té rồi!!

Lập tức cả phòng vang lên những tiếng nén cười khe khẽ.

Bá Uy trong cơn giận dữ , cũng bị câu nói của cô gái sém nữa làm cho bật cười thật lớn . Có ai đáp lại đặc biệt như vậy không chứ?

"Cô.....!"

"Muốn nói gì nữa?" vẫn cái vẻ mặt hờ hững đó.

Hắn tức đến tim gan đều đau . Không còn cách nào khác , chỉ biết hừ một tiếng rồi bỏ đi ra khỏi tiệm . Hắn vừa đi ra , Nguỵ Di đi đến nắm tay cô gái kéo đi.

"Khoan đã.......Nguỵ Di cô muốn đi đâu?"

"Lên xe rồi tính!" Nguỵ Di quăng cho cô gái một câu . Cũng không thèm quay lại nhìn . Một mạch lên xe và phóng đi.

Thật tốt , sáng này đi mượn xe . Giờ mới có thể chạy như vầy . Quả thật là tuyệt vời!!

Nguỵ Di đang chìm trong cảm xúc vui sướng vì độ thông kinh của mình . Thì ai đó lại cất tiếng.

"Nguỵ Di tôi chưa trả tiền nữa nha!"

Nguỵ Di thầm trong lòng , ồ thế sao? rồi quăng ra một câu "Tôi trả rồi!"

"Vậy sao?" Cô gái thở ra một hơi , lại bổ sung thêm câu "Cám ơn cô"

"Không có gì?" Cô gái Uy Uy này sao phải cám ơn cô vậy nhỉ?

Trong xe sự im lặng bao trùm , không ai nói với nhau một câu nào . Lúc này Bá Uy phá vỡ sự yên tĩnh "Khi nãy ......... Cảm ơn đã giúp tôi"

"Ừm"

.............

Tưởng như không khí trong xe lại rơi vào yên tĩnh một lần nữa , thì Nguỵ Di lại nói tiếp "Cô sao lại không bảo vệ được bản thân? Hắn ta chỉ nói vài câu chứ chưa hề động tay động chân với cô . Đến lúc cô bị đánh rồi thì trời cũng không giúp cô được đâu" Chỉ là khi cô đi lại cũng nghe được một số chuyện . Nên kha khá bắt được vấn đề của Uy Uy.

Nguỵ Di buột miệng lại nói thêm "Đàn ông hay phụ nữ cũng như nhau cả thôi . Đối với tôi là như vậy , phụ nữ có thể đánh đàn ông vậy tại sao đàn ông lại không thể?" Đúng là lầu ngày ở chung với Tịch Diệp , suy nghĩ của cô có chút không bình thường rồi!!!

Ngược lại không mặt bình thường của Nguỵ Di , Uy Uy hai mắt trợn trừng , không dám nhìn Nguỵ Di . Chỉ nhìn thẳng về phía trước , không dám nhúc nhích hay động đậy . Như đnag ngạc nhiên một điều gì đó quái lạ.

Không phải! cô nên rút lại câu vừa rồi . Chỉ có những người như cô và Tịch Diệp mới bình thường , cô nàng Uy Uy này mới là kì lạ-.-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro