Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 208: Hướng Vãn sẽ đến đây ngay thôi

"Nghe nói cô gái mà Lâm lão gia tử cưới còn nhỏ hơn Thanh Nhiên hai tuổi? Ai cha, nhìn không ra được Lâm lão gia tử tuổi đã lớn như thế rồi, mà răng vẫn còn khá tốt đấy chứ!"

"Hôm nay tổ chức xong hôn lễ, Giang thiếu phải gọi Lâm Điềm Điềm tiểu thư là gì đây? Bà ngoại? Gọi một người nhỏ hơn mình vài tuổi bằng bà ngoại, coi có nực cười không cơ chứ?"

"Lâm lão gia tử không hổ là văn nhân, phong cách làm việc so với người thường chúng ta đúng là không giống nhau! Bội phục, bội phục!"

"Lâm tiên sinh, cưới vợ là chuyện tốt, sao sắc mặt lại khó coi thế?"

"Giang thái thái, tôi nói này, bà cũng đừng không vui nữa, mà lo chuẩn bị chút thuốc bổ phận tráng dương cho Lâm lão gia tử. Nếu là ở đây lại nháo lên làm ảnh hưởng tới sức khoẻ, đến lúc đó lại thành trò cười."

Bà Giang nghe thế sắc mặt càng thêm khó coi, đến khi thật sự nhịn không được nữa, trừng to mắt đi lên liền tức giận mà quát to vào mặt khách mời, "Nói chuyện sạch sẽ một chút đi, mấy người cho rằng tôi không biết Chung gia các người đã làm những chuyện gì sao?"

"Mẹ ——" Giang Thanh Nhiên chuyển động xe lăn tới trước mặt bà Giang, nhẹ nhàng túm lấy góc áo bà, gọi một tiếng.

Nhưng bà Giang thật sự rất tức giận, bà trực tiếp đẩy con gái ra, thanh âm cao thêm chút, "Chỉ là đứa con riêng của Chung gia một mà thôi có gì mà ở đó để đắc ý chứ?!"

Giang Thanh Nhiên nhẹ nhíu mày, xoa nhẹ ấn đường, đáy mắthiện lên một chút mỏi mệt cùng chán ghét.

Chung Thiệu Ninh nghe thế, trên mặt hiện lên vài phần nan kham*, trong mắt một mảnh hung ác nham hiểm, "Cha là lão già bảy tám chục tuổi kết hôn với một cô gái còn nhỏ tuổi hơn cháu mình, con gái đã có gia đình lại còn cùng người đàn ông khác quan hệ mập mờ không rõ, cả cái gia đình này đều không cái thứ gì tốt!"

(Nan kham*: lòng chịu không nổi)

"Nói bậy gì đó?" Bà Giang không màng sự ngăn cản của Giang Thanh Nhiên, trong ánh mắt của đám khách hoặc chế nhạo hoặc trào phúng, đỏ lên mặt hét lớn: "Tôi và Hạ Nhan Thanh thanh thanh bạch bạch, đừng ở đó mà ngậm máu phun người! "

Hạ Nhan Thanh là tên của cha Hạ Hàn Xuyên.

"Nếu không phải bị tôi nói trúng tim đen, thì bà tức giận làm gì? Làm kỹ nữ còn muốn lập đền thờ, đồ không biết xấu hổ!" Chung Thiệu Ninh cười lạnh mắng một tiếng.

Khách mời đứng ở đại sảnh xa hoa tụm năm tụm ba nhỏ giọng xì xầm.

Nụ cười trên mặt Giang Thanh Nhiên cương cứng, đè nặng lửa giận trong lòng khóe miệng cũng không cong lên một chút, "Mẹ, mẹ đi vào trong trước đi."

"Mẹ......" Vẻ mặt bà Giang căm giận.

Nhưng còn muốn nói gì đó vừa quay mặt đã bị sắc mặt khó coi của Giang Thanh Nhiên mà đánh gãy, "Thân thể của mẹ không khoẻ, mẹ đi vào bên trong nghỉ ngơi đi, đừng để bản thân quá mệt mỏi."

"Bây giờ đến một tên tiểu tốt cũng có thể leo lên đầu tôi ngồi" Sắc mặt bà Giang xanh mét mà oán giận một câu, rầm rì đi vào trong.

Giang Thanh Nhiên hít sâu một hơi, nhìn Chung Thiệu Ninh cười cười, "Mẹ tôi từ trước đến nay có gì nói đó, mong Chung nhị thiếu đừng quá để ý."

"Nếu Thanh Nhiên đã nói như thế thì tôi phải chừa lại cho cô vài phần mặt mũi rồi." Ánh mắt Chung Thiệu Ninh dính trên người cô, đánh giá từ trên xuống dưới.

"Vậy cảm ơn Chung nhị thiếu đã thông cảm." Giang Thanh Nhiên làm như không nhìn thấy ánh mắt của hắn, ôn nhu nói: "Bất quá hôm nay ngài làm trò trước mặt nhiều khách khứa như thế, xúc phạm tới ông ngoại cùng mẹ của tôi, chuyện này nên tính như thế nào đây?"

Chung Thiệu Ninh a một tiếng, nghiêng mắt khinh thường nói: "Lâm lão gia tử cưới một cô gái hai mươi tuổi làm việc trong hội sở, làm cho con người ta vác cái bụng bầu rồi mới tổ chức đám cưới, tôi nói không phải sao?"

"Lại nói đến mẹ của cô nha, chuyện của cô cùng với vị kia của Hạ gia, ai mà không biết chứ? Không tin cô cứ tùy tiện từ hỏi một hai người trong đám khách mời ở đây đi, xem bọn họ có biết hay không!"

Giang Thanh Nhiên cười cười, chỉ là ý cười không có trong đáy mắt, "Thì ra Chung nhị thiếu là người như vậy, thích hóng hớt chuyện người khác. Tôi với tôi mà nói chuyện của ông ngoại rất bình thường."

"Theo ý tôi, ông có thể không để bụng ánh mắt người khác, cưới người phụ nữ mình yêu, rất dũng khí nên được người khác kính nể mới phải. So với một người nghèo khổ từ khi sinh ra rồi đột nhiên trở thành phú nhị đại, bắt đầu cuộc sống ăn chơi, rồi lại bị cảnh sát bắt tại trận khi giao dịch bất hợp pháp không phải ông tôi tốt hơn rất nhiều hay sao? Chung nhị thiếu cảm thấy như thế nào?"

Chung Thiệu Ninh như bị ai đó bóp lấy cổ, trên mặt một mảnh đỏ lên, tức giận không nói nên lời."

"Nếu nhận được thiệp mời tới tham gia hôn lễ, vậy phiền Chung nhị thiếu thận trọng từng lời mình nói ra, từng việc mình làm, vậy mới là tố chất cơ bản của một vị khách nên có. Bằng không nếu như bị cha ngài biết được chuyện phát sinh hôm nay, dưới sự tức giận đem cái chức tổng giám đốc của ngài giao cho người khác thì rất không tốt, đúng không?"

Trên mặt Giang Thanh Nhiên mang theo ý cười nhợt nhạt, ngửa đầu nhìn hắn, làm như đang nói chuyện phím với bạn bè.

Chung Thiệu Ninh tức đến đỏ mặt, nghiến răng nghiến lợi, "Cô......."

"Ngài cảm thấy sao?" Giang Thanh Nhiên cười ngắt lời, rồi mới nhìn thoáng qua người ở sau lưng hắn, "Chung thiếu cũng tới rồi kìa."

Chung Thiệu Ninh cũng theo ánh mắt cô nhìn ra phía sau, đương nhiên nhìn thấy Nhậm Tiểu Nhã đang kéo cánh tay Chung Vũ Hiên đi đến, sắc mặt khó coi muốn chết.

Nếu là muốn hình dung cụ thể một chút, thì có thể nói giống như chó với mèo, phẫn nộ, nhưng lại đánh không lại, cuối cùng chỉ có thể kẹp chặt cái đuôi lại, không cam lòng mà rời đi.

"Chúc mừng Lâm lão gia tử hỉ kết liên lý!" Chung Vũ Hiên cười đi tới, đem lễ vật đưa cho Giang Thanh Nhiên, "Mặt khác cũng chúc mừng Giang tiểu thư, lập tức sẽ có một tiểu cữu cữu hoặc là tiểu dì!"

Nụ cười trên mặt Giang Thanh Nhiên cứng lại một chút, gật đầu, không lên tiếng, rồi mới đem lễ vật đưa cho một nhân viên phụ trách.

"Oa, cũng thật sự chúc mừng!" Nhậm Tiểu Nhã chớp chớp mắt, trên mặt tràn đầy hưng phấn, "Theo lý thuyết người càng lớn tuổi tinh lực càng kém, Lâm lão gia tử thật sự có thiên phú dị bẩm, từ cổ chí kim ít người có được!"

Không ai nói tiếp, vô cùng yên tĩnh.

Nhậm Tiểu Nhã lại tự tiếp lời cho chính mình, cô nàng gật gật đầu, "Chuyện hiếm thấy như thế hiếm lại xuất hiện ở nhà cô, thật sự nên chúc mừng, ân, nên cao hứng!"

"Nhậm tiểu thư và Chung thiếu cùng nhau tới thật sự là ngoài ý muốn của tôi." Giang Thanh Nhiên nói xong rồi cong môi, chuyển đề tài, "Tôi còn tưởng rằng cô sẽ cùng Nhậm thư ký đến đây."

Nhậm Tiểu Nhã mắt trừng, "Ba tôi công việc nhiều như vậy, khẳng định không thể tới, cho nên mới để cho tôi đến thay nha! Tôi đến cùng sư phụ cũng chính là bạn trai của mình đến, đây mà gọi là ngoài ý muốn sao? Dùng ngón chân cũng có thể nghĩ đến nha!"

Chung Vũ Hiên ho khan một tiếng, ý bảo bạn gái đừng quá phận.

"Nhậm tiểu thư thật là thiên chân lãng mạn." Giang Thanh Nhiên ôn nhu nói.

Nhậm Tiểu Nhã làm biểu tình thẹn thùng, cọ cò vào trong ngực Chung Vũ Hiên, "Cảm ơn đã khích lệ. Cô có phải rất hâm mộ tôi hay không? Bất quá loại chuyện này hâm mộ cũng không được!"

"Còn có rất nhiều quan khách cần tôi tiếp đãi, hôm khác chúng ta nói chuyện sau, Chung thiếu và Nhậm tiểu thư mời vào bên trong." Giang Thanh Nhiên cười cười, nhẹ giọng nói.

"Được được!" Nhậm Tiểu Nhã nhe răng cười, xua xua tay với cô, "Hướng Vãn sẽ đến đây ngay thôi, cô phải tiếp đãi cô ấy thật tốt đó nhé, chúng tôi đi vào trước đây!"

Nói xong, cũng không thấy thần sắc có hơi chút giật mình của Giang Thanh Nhiên, liền nhảy nhót mà lôi kéo Chung Vũ Hiên đi vào.

----------------------------------------------------------------

04/12/2022

Mọi người vote ủng hộ mình nha

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro