Chương 206: Hắn sẽ như một tên phế nhân
Lục Ngôn Sầm nhìn chằm chằm vào tách trà, "Có thể để Hạ tổng tự mình pha trà, tất nhiên là trà ngon rồi."
Nói xong, hắn nâng tách trà lên nhấp một ngụm.
"Chân của bạn gái tôi đã làm phiền đến bác sĩ Lục rồi." Hạ Hàn Xuyên nói.
Hướng Vãn nhíu nhíu mày, cô không thích cách xưng hô người phụ nữa của tôi hoặc bạn gái này của Hạ Hàn Xuyên, nhưng gần đây hình như hắn rất thích hai cách xưng hô này, đặc biệt là ở trước mặt bác sĩ Lục.
"Không phiền chút nào cả, tôi sẽ tận lực trị liệu cho chân của Hướng tiểu thư." Lục Ngôn Sầm buông tách trà, "Bất quá có thể khôi phục giống như người bình thường hay không, tôi cũng không dám bảo đảm."
Nghe được câu sau, môi sắc Hướng Vãn có chút tái nhợt, nắm chặt góc áo.
"Nghe nói, thầy của bác sĩ Lục ở phương diện này là chuyên gia?" Hạ Hàn Xuyên ánh mắt trầm trầm.
Lục Ngôn Sầm liếc mắt nhìn hắn, "Tôi đã hỏi qua thầy, nếu không có chuyện xảy ra trên sân thượng đêm đó, tôi và cả thầy đều có thể bảo đảm sẽ làm chân của Hướng tiểu thư khôi phục như lúc ban đầu, nhưng là hiện tại thầy tôi đã không còn tự tin đó nữa rồi."
Hắn dừng một chút, trên mặt mang theo châm chọc, "Thời điểm Hạ tổng đánh gãy chân Hướng tiểu thư, có nghĩ tới ngày hôm nay không?"
Ánh sáng nơi đáy mắt Hạ Hàn Xuyên tiêu tán một chút, tay nắm chặt vào quai tách trà.
"Trà lạnh uống sẽ không còn ngon nữa." Đề tài này làm ngực của Hướng Vãn ẩn ẩn đau lên, cô rót đầy vào tách trà của Lục Ngôn Sầm, thay đổi đề tài.
Hai chân Hạ Hàn Xuyên thon dài vắt chéo vào nhau, tay đặt ở đầu gối, không biết suy nghĩ điều gì, không lên tiếng.
Lục Ngôn Sầm ngồi không bao lâu thì đứng dậy nói: "Tôi còn có việc, xin phép đi trước."
"Ừm." Hướng Vãn đứng dậy, tiễn hắn ra đến cửa, Hạ Hàn Xuyên cũng đi theo sau lưng.
Lục Ngôn Sầm khởi động xe xong cũng không lập tức rời đi, mà là hạ cửa sổ xe xuống, cùng Hạ Hàn Xuyên nói: "Giai đoạn trị liệu này Hướng tiểu thư không thích hợp đi lại quá nhiều, Hạ tổng tốt nhất nên cấp cho cô ấy một tài xế riêng."
"Cảm ơn sự quan tâm của bác sĩ Lục đối với bạn gái tôi." Hạ Hàn Xuyên ôm đầu vai Hướng Vãn cong môi.
Hướng Vãn giãy giụa một chút, nhưng sức lực của hắn quá lớn, cô không thể thoát được, toàn thân đều căng chặt đến gắt gao.
"Không khách khí." Khóe mắt Lục Ngôn Sầm hơi nhăn lại một chút, dẫm chân ga rời đi.
Cuối cùng nụ cười miễn cưỡng trên mặt Hướng Vãn cũng biến mất, cô dùng khuỷu tay đánh vào vết thương chưa khỏi ở bụng của Hạ Hàn Xuyên, lợi dụng thời điểm hắn bị đau mà thoát ra trực tiếp đi vào trong bước lên lầu.
Hạ Hàn Xuyên đi theo sau lưng cô vào biệt thự, nhìn theo bóng dáng kia nói: "Anh nói rồi, đừng trốn tránh anh, bằng không anh không dám bảo đảm mình sẽ làm ra chuyện gì đâu."
Nghe thế bước chân của Hướng Vãn dừng lại, cô nắm chặt quyền, cắn chặt quai hàm, cực lực đè ép cơn giận của bản thân.
Tạm dừng trong chốc lát, Hướng Vãn hít sâu một hơi, rồi mới xoay người bước xuống, không lên tiếng mà ngồi xuống sô pha.
Hai người ngồi đối diện nhau nhưng không nói gì, Hạ Hàn Xuyên đem trà trong tách của Hướng Vãn đổ đi, một lần nữa rót đầy tách trà nóng, nhưng cô không uống. Hắn lại đem đẩy đĩa trái cây đến trước mặt cô, Hưỡng Vãn vẫn không có chút ý định muốn ăn.
Hắn cởi bỏ cúc trên cổ tay áo sơmi, vén tay áo lên, lộ ra đường cong đẹp nơi cánh tay. Dưới ánh mặt trời, góc cạnh rõ ràng trên khuôn mặt tuấn tú có vài phần ảm đạm.
"Trễ nhất là một tháng nữa, anh sẽ cùng Thanh Nhiên đính hôn." Hạ Hàn Xuyên xoa nhẹ ấn đường, vẻ mặt mơ hồ có chút mỏi mệt.
Ông nội ung thư phổi thời kì thời gian không còn bao lâu nữa, nếu hắn chọc giận ông, cái chức tổng tài và 3% cổ phần trong tay chắc chắn sẽ bị ông thu lại.
Đến lúc đó, giống như lời ông nói, hắn sẽ như một tên phế nhân, ngay cả người phụ nữ của mình cũng không bảo vệ được.
Hướng Vãn cười một tiếng, châm chọc nói: "Cho nên? Ý của anh khi nói cho tôi, là để tôi chuẩn bị tinh thần làm tốt vai trò tình nhân của mình, đúng không?"
"Anh đính hôn cùng Thanh Nhiên xong sẽ không lập tức kết hôn, trước khi chuyện đó xảy ra anh sẽ tìm cáhc hủy bỏ hôn ước này." Hạ Hàn Xuyên không muốn giải thích quá nhiều, cứ cho là giải thích, hắn cảm thấy hận ý của Hướng Vãn đối với hắn cũng sẽ không giảm bớt nửa phần.
Chờ ông qua đời, hắn liền sẽ cùng Thanh Nhiên hủy bỏ hôn ước, đến lúc đó di chúc đã là chuyện đã rồi, ai cũng không đổi được.
"A!" Hướng Vãn cười lạnh một tiếng, đứng lên từ trên cao nhìn xuống hắn, "Hủy bỏ hôn ước như thế nào? Anh đính hôn cùng Giang Thanh Nhiên, còn muốn giữ tôi ở lại bên người, ở trong mắt người khác, tôi chính là tiểu tam!"
Trong mắt Hạ Hàn Xuyên là khuôn mặt tràn đầy hận ý cùng chán ghét, trái tim như bị một bàn tay vô hình nắm lấy, hô hấp lập tức trở gian nan, "Hướng Vãn..."
"Tôi mới vừa châm cứu xong, có chút mệt, đi lên lầu nghỉ trước, cơm chiều không cần gọi tôi." Ánh mắt Hướng Vãn gắt gao nhìn chằm chằm mặt hắn, rồi nghiến răng nghiến lợi mà thu hồi ánh mắt, hướng trên lầu đi lên.
Vừa châm cứu xong, đùi phải của cô thật sự bủn rủn, đi có chút chậm, bước chân cao thấp so ngày thường càng thêm rõ ràng.
Hạ Hàn Xuyên nhìn bóng dáng, thần sắc của cô vô cùng khác so với ngày xưng, gân xanh trên cánh tay vô cùng rõ ràng, thoạt nhìn dị thường dữ tợn.
Dù cho trở lại một lần, hắn vẫn sẽ đánh gãy chân cô, lấy chuyện này đổi lấy việc Thanh Nhiên sẽ không khởi tố cô 'có ý định mưu sát', mặc dù cô sẽ bởi vậy mà hận hắn.
Con cháu nối dõi của Giang gia đơn bạc, Giang lão gia tử chỉ có một đứa cháu gái là Thanh Nhiên, một đứa cháu trai là Giang Thích Phong , toàn bộ tương lai Giang gia phụ thuộc vào anh em hai người.
Mà tập đoàn Hạ Thị con cháu rất nhiều, trên thực tế ngoại trừ vỏ bọc bề ngoài là chức vụ tổng tài nhưng thật ra chỉ sở hữu 3% cổ phần.
Gia gia nhìn như trọng dụng hắn, nhưng người Hạ gia và bộ phận thượng tầng tập đoàn Hạ Thị đều biết, hắn ngồi trên cái ghế này bất quá chỉ vì ông ta coi trọng năng lực kiếm tiền của hắn mà thôi.
Hắn chỉ là con rối kiếm tiền cho Hạ gia, cùng với địa vị của Thanh Nhiên ở Giang gia vô cùng khác biệt. Bằng không hai năm qua, hắn cũng không có khả năng đến mặt của Hướng Vãn cũng không thấy.
Bất quá cổ phần của hắn ở tập đoàn Hạ Thị tuy ít nhưng cái danh tổng tài cũng đủ mê người, chờ sau khi gia gia chết hắn trở thành chủ tịch, khả năng khống chế toàn bộ tập đoàn Hạ Thị cũng khá cao.
Bằng không cả Giang gia và một ít đại gia tộc cũng sẽ không xem hắn như một đối tượng để liên hôn.
Hạ Hàn Xuyên đưa mắt nhìn tách trà đã nguội lạnh trên bàn, đứng dậy đem ấm, tách trà đặt trên khay rồi mang vào bếp.
Chờ gia gia chết mọi chuyền đều trở nên dễ dàng...
Hắn đem cả khay trà ném vào bồn rửa nhưng có một cái tách rơi ra ngoài. Hắn liếc mắt một cái xem như không thấy chỉ cúi đầu dọn rửa.
Ngày hôm sau Hạ Hàn Xuyên không gõ cửa phòng nữa, 6 giờ Hướng đã tỉnh nhưng lại ngồi trên giường phát ngốc, chờ tới 9 giờ rưỡi mới xuống lầu.
Phòng bếp trống không chỉ có một tờ giấy.
【 Thiệp mời đã chuẩn bị xong, chờ ngày hôn lễ diễn ra đi cùng anh là được.
Trong phòng bếp có đồ ăn, em dùng lò vi sóng làm nóng một chút, nếu không biết sử dụng thì lên mạng tra hướng dẫn. Không thì 10 giờ sẽ có hai người đến quét dọn, hỏi họ cũng được. 】
Nét chữ cứng cáp hữu lực, mang theo khí phách có thể che giấu, cũng giống con người của hắn vậy luôn làm cho người ta cảm nhận được sự ép bức đến khó thở.
----------------------------------------------------------------
17/11/2022
Mọi người vote ủng hộ mình nha
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro